Chương 51: Chương 51
Mặc Hắc Hoa
14/03/2017
Địa vị trong vòng giải trí xếp theo thứ tự là: Ngôi sao điện ảnh, ngôi sao truyền hình, người dẫn chương trình, nghệ sĩ thần tượng đây là nguyên nhân vì sao mà mọi người trên thế giới lại đặc biệt chú ý tới ngôi sao Hollywood, trong khi đối với diễn viên phim truyền hình lại không có mấy người biết đến.
Tịch Nhạ Hoài từ lúc xuất đạo đã có rất nhiều cơ hội, vì để hắn có thể tiến quân lên màn ảnh lớn mà người đại diện Trác Thích Mặc đã an bài cho hắn rất nhiều bộ phim truyền hình, dùng sức đưa hắn lên màn ảnh lớn, ngẫu nhiên có thể lấy được nhiều vai diễn làm người thích, tỷ như hợp tác với đạo diễn danh tiếng đóng bộ phim « Mối tình đầu », lại tỷ như hợp tác với nghệ sĩ khác quay bộ phim cảnh phỉ () « Vinh quang ».
Ý đồ của Trác Thích Mặc là mượn danh tiếng của các nghệ sĩ khác để nâng đỡ Tịch Nhạ Hoài, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng, cũng đã từng cho Tịch Nhạ Hoài làm nam nhân vật chính trong bộ phim được tập hợp rất nhiều đại bài, nhưng vẫn thất bại như trước.
Khi đó Tịch Nhạ Hoài có mỹ mạo, có tính cách, nhưng lại không có khả năng diễn xuất, thế là trong bộ phim được đầu tư hơn bạc triệu ấy, khi vừa mới sản xuất, vì trong lối diễn của Tịch Nhạ Hoài mang dấu vết quá nặng, nên đã bị các đại bài gây khó dễ không nhẹ.
Phóng viên giải trí của ” Tân tuần san ” thổi phồng bộ phim kia rất cao, sau khi doanh thu phòng bán vé bị thất bại thảm hại thì lại vừa uyển chuyển vừa hàm súc biểu đạt cái nhìn về Tịch Nhạ Hoài….
Có chút nghệ sĩ, bất luận có nâng đỡ bao nhiêu, chi ra bao nhiêu tiền, hoặc khiến cho các đại bài làm nền đi chăng nữa nhưng vẫn khó nổi tiếng, mọi người đều nhờ vào sự nâng đỡ ấy mà có thể trở thành đại bài, nhưng hắn vẫn cứ là nửa đỏ nửa hồng, phòng bán vé thảm hại. Không diễn xuất không thực lực không khí tràng, vẫn là phải dựa vào khuôn mặt mà kiếm cơm.
Sau lần báo đạo này Tịch Nhạ Hoài cùng truyền thông bước vào tình trạng giương cung bạt kiếm, tin đồn chỉnh dung, ở quán Bar cuồng hoan, đồng tính luyến ái, đủ loại chửi bới bịa đặt gây nên gièm pha, hết đợt này đến đợt khác phủ ập lên Tịch Nhạ Hoài. Người thường khi bị người khác chửi bới và phỉ báng, tính tình dù cho có tốt đến đâu cũng phải ăn miếng trả miếng, làm lớn chuyện thế nào cũng được, nhưng đối với nghệ sĩ dưới ánh đèn huỳnh quang thì phương thức giải quyết này là hạ trong hạ sách.
Lần đó Tịch Dương làm cho Tịch Nhạ Hoài giữ im lặng trước dư luận, nhưng Tịch Nhạ Hoài kiệt ngạo bất tuân, không nén được tức giận, vì để cảnh cáo phóng viên đừng bịa đặt chuyện không có, đã mắng phóng viên ngay tại hiện trường, lần nghiêm trọng nhất là xông lên động thủ với phóng viên.
Trong vòng diễn nghệ làm sao lại có thể chấp chứa một nghệ sĩ có cá tính như thế — có thể nghĩ được, cho dù sự nổi tiếng của Tịch Nhạ Hoài có tăng vọt, nhưng gièm pha quá nhiều vẫn là khiến hắn bị bịt kín một tầng bóng ma, mặc dù sau này đổi sang công ty khác nhưng vẫn không thể thay đổi được thế cục, còn bị công ty trục xuất ra nước ngoài, cả năm không có thông cáo.
Im lặng hồi lâu, Tịch Nhạ Hoài lại lần nữa tiến vào vòng giải trí, truyền thông không ôm kỳ vọng đối với nghệ sĩ đã qua thời như hắn, cũng không quan tâm những tin tức liên quan đến hắn, đối với bọn họ mà nói, vòng giải trí còn có rất nhiều người mới chờ bọn họ lấy tin tức.
Trong thời gian bị truyền thông bỏ qua ấy, Tịch Nhạ Hoài đã kiên định quay phim truyền hình, những phim truyền hình được đóng cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi bộ đều là phim thượng thừa, có thể nhìn ra được thành ý đối với người xem, còn có lối diễn xuất càng ngày càng thành thục. Rồi mới rèn luyện đến năm hai mươi sáu tuổi, Tịch Nhạ Hoài cùng Tiêu đạo diễn hợp tác bộ phim ” Đông chí “, cuối cùng vận khí nghịch chuyển, được phong ảnh đế, trở thành ngôi sao đỏ nhất, được truyền thông và đại chúng truy phủng.
Một đường đi đến này của Tịch Nhạ Hoài thoạt nhìn nhờ vào may mắn, kỳ thực bước được đến đây cũng không dễ dàng, hắn lấy thân phận ca sĩ mà trở nên đỏ rực, dưới sự an bài của Tịch Dương mà quay phim truyền hình, quay đến quay đi cũng không đỏ, sửa lại đi đóng phim, trực tiếp làm cho phòng vé thảm bại. Có khi là như vậy, cố gắng nâng đỡ cũng không đỏ, kỳ ngộ vừa đến, ai cũng không ngăn cản được, tựa như bí văn của Châu Tinh Trì ẩn dưới bộ phim ” Võ Trạng Nguyên Tô Khất Nhi ” – Khổ tẫn cam lai.
Hiện tại Tịch Nhạ Hoài có quyền thế, sẽ không bị truyền thông lấy ra để tuyên truyền, nếu hắn trực tiếp làm sáng tỏ câu chuyện thì truyền thông cũng sẽ không tiếp tục truy tìm căn nguyên.
Cho nên, lần sóng to gió lớn đầu tiên này chưa tạo thành nhiều ảnh hưởng đối với hắn, nhưng hắn đã quên sau khi xem qua tin tức này Dung Thụy Thiên đã có bao nhiêu lo lắng, sợ hắn bởi vì tin tức lần này mà chịu ảnh hưởng, rồi sau này sẽ có xích mích với vị đạo diễn mà hắn đang hợp tác.
” Thực xin lỗi, tôi không biết ngày đó anh có công tác ” Dung Thụy Thiên cau chặt mày ngồi trên sô pha, một đôi con ngươi hổ phách đong đầy áy náy.
” Em thật là, không có làm sai chuyện gì, sao lại giải thích với anh ” Tịch Nhạ Hoài tới gần Dung Thụy Thiên, nhẹ nhàng xoa lên làn tóc đen mềm mại của hắn: ” Không cần suy nghĩ lung tung, em chưa mang đến phiền toái cho anh”.
” Nhưng anh bị Tuyết Lê bắt được cơ hội mà tuyên truyền ” Dung Thụy Thiên nắm lấy tay Tịch Nhạ Hoài, cái đêm Trác Thích Mặc tìm đến hắn đó, nếu biết rằng y vẫn còn đang vội vàng quay diễn nơi phim trường thì hắn sẽ không gọi điện bảo y trở về.
” Anh biết chuyện bọn họ muốn tuyên truyền, vừa vặn hôm nay thiên thời địa lợi lại tốt như vậy nên Tuyết Lê mới nói thế ” Tịch Nhạ Hoài đứng dậy, ngã một ly cà phê cho hắn.
” Sao anh biết? ” biểu tình của y khi đó rõ ràng chính là giật mình tại chỗ….
Hình ảnh lần trước chụp hắn và Dung Thụy Thiên kết giao với nhau lúc đi quay ngoại cảnh vô cùng xác thực, vì để ngăn chặn cảnh chụp ái muội này, vì để không làm cho cuộc sống Dung Thụy Thiên rước lấy phiền toái, hắn đã đáp ứng người nào đó cho truyền thông tuyên truyền tin tức khác của hắn, Tịch Nhạ Hoài im lặng trầm tư, dĩ nhiên là không thể nói cho Dung Thụy Thiên biết mấy khúc mắc này đó, mà là nói cho hắn những tin tức khác trong đó: ” Em có biết bộ phận tuyên truyền của công ty giải trí bình thường đều làm cái gì hay không? “.
Dung Thụy Thiên nghĩ nghĩ, nhìn thẳng Tịch Nhạ Hoài: ” Những hoạt động có liên quan đến nghệ sĩ”.
” Lần hoạt động này là do Hoàn Á bày ra ” Tịch Nhạ Hoài đại khái biết Dung Thụy Thiên sẽ truy cứu đến cuối cùng, nếu không giải thích rõ ràng, chỉ sợ là sẽ tự trách đến nỗi hắn nhìn không nỡ.
” Vì cái gì? ” bộ phim lần này mặc kệ là đầu tư hay là đội hình diễn viên, cũng không cần lại đi bày ra chuyện xấu để tuyên truyền tin tức bọn họ, hòng làm tăng vọt độ nóng cho phim nhựa.
” Sau khi tuyên truyền sẽ có thể kiếm tiền ” Tịch Nhạ Hoài mặc bộ tây trang đen ôm khít người, tao nhã lật xem kế hoạch tuyên truyền ngày mai: ” Tin tức đi ra, mọi người sẽ tò mò mà lên mạng xem thông tin giải trí, nhìn xem gần đây chúng ta có hoạt động gì, có phải có phim nào sắp chiếu hay không, có phải sẽ chiếu chuyên tập hay không, SO, bách phát bách trúng….”
Dung Thụy Thiên cười khẽ, tuy rằng hắn đi làm ở công ty giải trí, ở phim trường nhìn thấy rất nhiều diễn viên khác nhau, nhưng hắn không phải nhân vật cao tầng trong làng giải trí, đối với cái gọi là công tác tuyên truyền không biết rõ ràng như Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài tiếp tục lật xem văn kiện, thuận tiện cùng Dung Thụy Thiên tán gẫu chuyện buổi chiều, chiều hôm nay, Hạng Thanh Uyên kêu Trì Hạo đi lên, làm cho hắn một mình đối mặt với hỏi lấy hỏi để của phần đông truyền thông.
Nếu là khi xưa thì hắn sẽ thực tức giận, trực tiếp tranh chấp với truyền thông và diễn viên tại hiện trường, mãnh liệt yêu cầu bọn họ đừng bịa chuyện, cực lực chối sạch tin tức ác liệt, nhưng như vậy ngược lại sẽ kích thích truyền thông trở nên nhiệt tình. Không ngừng hỏi chuyện càng kỳ quái hơn, làm cho toàn bộ hiện trường lộn xộn, cái gì cũng không nghe rõ, chỉ nhìn thấy trong mắt tất cả phóng viên đều là hưng phấn, những cái miệng hé ra hợp lại phun ra nộc độc, nếu hắn giải thích thì mọi người sẽ ồn ào mà cười.
Nếu hắn không nói lời nào, truyền thông sẽ có vẻ mặt giật mình rồi oanh tạc hắn – xem ra sự tình không phải như vậy, còn bày đặt giả vờ nhã nhặn nói láo, giả vờ phẫn nộ loạn rống, giả giả vờ vờ, trong cái vòng giải trí hỗn loạn mà đòi tẩy trắng cái gì.
Trong trường hợp như vậy, mọi người sẽ phủ quyết hắn, nhìn hắn không tín nhiệm, lạnh lùng trào phúng hắn, từng đợt từng trợt thanh âm chói tai giống như con thú to lớn trong địa ngục, giống như một bao thuốc nổ đang khát vọng, hận không thể hủy diệt bọn họ!
Mà sau khi trở lại vòng lẩn quẩn thì phải thay đổi và nhìn nhận lại một lần, không phải chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp và thủ đoạn hạ lưu mà được đến những ánh nhìn chăm chú dưới ánh đèn huỳnh quang kia, mà ý nghĩa chân chính là phải trở thành một nghệ sĩ đáng giá để người khác tôn trọng.
Chú thích:
() Cảnh phỉ: Cảnh là cảnh sát, phỉ là đạo phỉ trộm cướp…..
Tịch Nhạ Hoài từ lúc xuất đạo đã có rất nhiều cơ hội, vì để hắn có thể tiến quân lên màn ảnh lớn mà người đại diện Trác Thích Mặc đã an bài cho hắn rất nhiều bộ phim truyền hình, dùng sức đưa hắn lên màn ảnh lớn, ngẫu nhiên có thể lấy được nhiều vai diễn làm người thích, tỷ như hợp tác với đạo diễn danh tiếng đóng bộ phim « Mối tình đầu », lại tỷ như hợp tác với nghệ sĩ khác quay bộ phim cảnh phỉ () « Vinh quang ».
Ý đồ của Trác Thích Mặc là mượn danh tiếng của các nghệ sĩ khác để nâng đỡ Tịch Nhạ Hoài, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng, cũng đã từng cho Tịch Nhạ Hoài làm nam nhân vật chính trong bộ phim được tập hợp rất nhiều đại bài, nhưng vẫn thất bại như trước.
Khi đó Tịch Nhạ Hoài có mỹ mạo, có tính cách, nhưng lại không có khả năng diễn xuất, thế là trong bộ phim được đầu tư hơn bạc triệu ấy, khi vừa mới sản xuất, vì trong lối diễn của Tịch Nhạ Hoài mang dấu vết quá nặng, nên đã bị các đại bài gây khó dễ không nhẹ.
Phóng viên giải trí của ” Tân tuần san ” thổi phồng bộ phim kia rất cao, sau khi doanh thu phòng bán vé bị thất bại thảm hại thì lại vừa uyển chuyển vừa hàm súc biểu đạt cái nhìn về Tịch Nhạ Hoài….
Có chút nghệ sĩ, bất luận có nâng đỡ bao nhiêu, chi ra bao nhiêu tiền, hoặc khiến cho các đại bài làm nền đi chăng nữa nhưng vẫn khó nổi tiếng, mọi người đều nhờ vào sự nâng đỡ ấy mà có thể trở thành đại bài, nhưng hắn vẫn cứ là nửa đỏ nửa hồng, phòng bán vé thảm hại. Không diễn xuất không thực lực không khí tràng, vẫn là phải dựa vào khuôn mặt mà kiếm cơm.
Sau lần báo đạo này Tịch Nhạ Hoài cùng truyền thông bước vào tình trạng giương cung bạt kiếm, tin đồn chỉnh dung, ở quán Bar cuồng hoan, đồng tính luyến ái, đủ loại chửi bới bịa đặt gây nên gièm pha, hết đợt này đến đợt khác phủ ập lên Tịch Nhạ Hoài. Người thường khi bị người khác chửi bới và phỉ báng, tính tình dù cho có tốt đến đâu cũng phải ăn miếng trả miếng, làm lớn chuyện thế nào cũng được, nhưng đối với nghệ sĩ dưới ánh đèn huỳnh quang thì phương thức giải quyết này là hạ trong hạ sách.
Lần đó Tịch Dương làm cho Tịch Nhạ Hoài giữ im lặng trước dư luận, nhưng Tịch Nhạ Hoài kiệt ngạo bất tuân, không nén được tức giận, vì để cảnh cáo phóng viên đừng bịa đặt chuyện không có, đã mắng phóng viên ngay tại hiện trường, lần nghiêm trọng nhất là xông lên động thủ với phóng viên.
Trong vòng diễn nghệ làm sao lại có thể chấp chứa một nghệ sĩ có cá tính như thế — có thể nghĩ được, cho dù sự nổi tiếng của Tịch Nhạ Hoài có tăng vọt, nhưng gièm pha quá nhiều vẫn là khiến hắn bị bịt kín một tầng bóng ma, mặc dù sau này đổi sang công ty khác nhưng vẫn không thể thay đổi được thế cục, còn bị công ty trục xuất ra nước ngoài, cả năm không có thông cáo.
Im lặng hồi lâu, Tịch Nhạ Hoài lại lần nữa tiến vào vòng giải trí, truyền thông không ôm kỳ vọng đối với nghệ sĩ đã qua thời như hắn, cũng không quan tâm những tin tức liên quan đến hắn, đối với bọn họ mà nói, vòng giải trí còn có rất nhiều người mới chờ bọn họ lấy tin tức.
Trong thời gian bị truyền thông bỏ qua ấy, Tịch Nhạ Hoài đã kiên định quay phim truyền hình, những phim truyền hình được đóng cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi bộ đều là phim thượng thừa, có thể nhìn ra được thành ý đối với người xem, còn có lối diễn xuất càng ngày càng thành thục. Rồi mới rèn luyện đến năm hai mươi sáu tuổi, Tịch Nhạ Hoài cùng Tiêu đạo diễn hợp tác bộ phim ” Đông chí “, cuối cùng vận khí nghịch chuyển, được phong ảnh đế, trở thành ngôi sao đỏ nhất, được truyền thông và đại chúng truy phủng.
Một đường đi đến này của Tịch Nhạ Hoài thoạt nhìn nhờ vào may mắn, kỳ thực bước được đến đây cũng không dễ dàng, hắn lấy thân phận ca sĩ mà trở nên đỏ rực, dưới sự an bài của Tịch Dương mà quay phim truyền hình, quay đến quay đi cũng không đỏ, sửa lại đi đóng phim, trực tiếp làm cho phòng vé thảm bại. Có khi là như vậy, cố gắng nâng đỡ cũng không đỏ, kỳ ngộ vừa đến, ai cũng không ngăn cản được, tựa như bí văn của Châu Tinh Trì ẩn dưới bộ phim ” Võ Trạng Nguyên Tô Khất Nhi ” – Khổ tẫn cam lai.
Hiện tại Tịch Nhạ Hoài có quyền thế, sẽ không bị truyền thông lấy ra để tuyên truyền, nếu hắn trực tiếp làm sáng tỏ câu chuyện thì truyền thông cũng sẽ không tiếp tục truy tìm căn nguyên.
Cho nên, lần sóng to gió lớn đầu tiên này chưa tạo thành nhiều ảnh hưởng đối với hắn, nhưng hắn đã quên sau khi xem qua tin tức này Dung Thụy Thiên đã có bao nhiêu lo lắng, sợ hắn bởi vì tin tức lần này mà chịu ảnh hưởng, rồi sau này sẽ có xích mích với vị đạo diễn mà hắn đang hợp tác.
” Thực xin lỗi, tôi không biết ngày đó anh có công tác ” Dung Thụy Thiên cau chặt mày ngồi trên sô pha, một đôi con ngươi hổ phách đong đầy áy náy.
” Em thật là, không có làm sai chuyện gì, sao lại giải thích với anh ” Tịch Nhạ Hoài tới gần Dung Thụy Thiên, nhẹ nhàng xoa lên làn tóc đen mềm mại của hắn: ” Không cần suy nghĩ lung tung, em chưa mang đến phiền toái cho anh”.
” Nhưng anh bị Tuyết Lê bắt được cơ hội mà tuyên truyền ” Dung Thụy Thiên nắm lấy tay Tịch Nhạ Hoài, cái đêm Trác Thích Mặc tìm đến hắn đó, nếu biết rằng y vẫn còn đang vội vàng quay diễn nơi phim trường thì hắn sẽ không gọi điện bảo y trở về.
” Anh biết chuyện bọn họ muốn tuyên truyền, vừa vặn hôm nay thiên thời địa lợi lại tốt như vậy nên Tuyết Lê mới nói thế ” Tịch Nhạ Hoài đứng dậy, ngã một ly cà phê cho hắn.
” Sao anh biết? ” biểu tình của y khi đó rõ ràng chính là giật mình tại chỗ….
Hình ảnh lần trước chụp hắn và Dung Thụy Thiên kết giao với nhau lúc đi quay ngoại cảnh vô cùng xác thực, vì để ngăn chặn cảnh chụp ái muội này, vì để không làm cho cuộc sống Dung Thụy Thiên rước lấy phiền toái, hắn đã đáp ứng người nào đó cho truyền thông tuyên truyền tin tức khác của hắn, Tịch Nhạ Hoài im lặng trầm tư, dĩ nhiên là không thể nói cho Dung Thụy Thiên biết mấy khúc mắc này đó, mà là nói cho hắn những tin tức khác trong đó: ” Em có biết bộ phận tuyên truyền của công ty giải trí bình thường đều làm cái gì hay không? “.
Dung Thụy Thiên nghĩ nghĩ, nhìn thẳng Tịch Nhạ Hoài: ” Những hoạt động có liên quan đến nghệ sĩ”.
” Lần hoạt động này là do Hoàn Á bày ra ” Tịch Nhạ Hoài đại khái biết Dung Thụy Thiên sẽ truy cứu đến cuối cùng, nếu không giải thích rõ ràng, chỉ sợ là sẽ tự trách đến nỗi hắn nhìn không nỡ.
” Vì cái gì? ” bộ phim lần này mặc kệ là đầu tư hay là đội hình diễn viên, cũng không cần lại đi bày ra chuyện xấu để tuyên truyền tin tức bọn họ, hòng làm tăng vọt độ nóng cho phim nhựa.
” Sau khi tuyên truyền sẽ có thể kiếm tiền ” Tịch Nhạ Hoài mặc bộ tây trang đen ôm khít người, tao nhã lật xem kế hoạch tuyên truyền ngày mai: ” Tin tức đi ra, mọi người sẽ tò mò mà lên mạng xem thông tin giải trí, nhìn xem gần đây chúng ta có hoạt động gì, có phải có phim nào sắp chiếu hay không, có phải sẽ chiếu chuyên tập hay không, SO, bách phát bách trúng….”
Dung Thụy Thiên cười khẽ, tuy rằng hắn đi làm ở công ty giải trí, ở phim trường nhìn thấy rất nhiều diễn viên khác nhau, nhưng hắn không phải nhân vật cao tầng trong làng giải trí, đối với cái gọi là công tác tuyên truyền không biết rõ ràng như Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài tiếp tục lật xem văn kiện, thuận tiện cùng Dung Thụy Thiên tán gẫu chuyện buổi chiều, chiều hôm nay, Hạng Thanh Uyên kêu Trì Hạo đi lên, làm cho hắn một mình đối mặt với hỏi lấy hỏi để của phần đông truyền thông.
Nếu là khi xưa thì hắn sẽ thực tức giận, trực tiếp tranh chấp với truyền thông và diễn viên tại hiện trường, mãnh liệt yêu cầu bọn họ đừng bịa chuyện, cực lực chối sạch tin tức ác liệt, nhưng như vậy ngược lại sẽ kích thích truyền thông trở nên nhiệt tình. Không ngừng hỏi chuyện càng kỳ quái hơn, làm cho toàn bộ hiện trường lộn xộn, cái gì cũng không nghe rõ, chỉ nhìn thấy trong mắt tất cả phóng viên đều là hưng phấn, những cái miệng hé ra hợp lại phun ra nộc độc, nếu hắn giải thích thì mọi người sẽ ồn ào mà cười.
Nếu hắn không nói lời nào, truyền thông sẽ có vẻ mặt giật mình rồi oanh tạc hắn – xem ra sự tình không phải như vậy, còn bày đặt giả vờ nhã nhặn nói láo, giả vờ phẫn nộ loạn rống, giả giả vờ vờ, trong cái vòng giải trí hỗn loạn mà đòi tẩy trắng cái gì.
Trong trường hợp như vậy, mọi người sẽ phủ quyết hắn, nhìn hắn không tín nhiệm, lạnh lùng trào phúng hắn, từng đợt từng trợt thanh âm chói tai giống như con thú to lớn trong địa ngục, giống như một bao thuốc nổ đang khát vọng, hận không thể hủy diệt bọn họ!
Mà sau khi trở lại vòng lẩn quẩn thì phải thay đổi và nhìn nhận lại một lần, không phải chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp và thủ đoạn hạ lưu mà được đến những ánh nhìn chăm chú dưới ánh đèn huỳnh quang kia, mà ý nghĩa chân chính là phải trở thành một nghệ sĩ đáng giá để người khác tôn trọng.
Chú thích:
() Cảnh phỉ: Cảnh là cảnh sát, phỉ là đạo phỉ trộm cướp…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.