Sửu Thúc

Chương 72: Chương 72

Mặc Hắc Hoa

14/03/2017

Trong bóng đêm, quán bar dưới ánh đèn nê ông chiếu rọi hắt ra những tia sáng trong suốt, trong quán bar ngọn đèn lại mờ ảo, từng góc đều có khách ngồi chật kín, nhân viên phục vụ đi tới đi lui xuyên qua các dãy hành lang.

Tiếng các ly rượu thủy tinh chạm vào nhau, tiếng cười khẽ, tiếng tức giận mắng chửi, các loại thanh âm sống động hòa quyện với âm nhạc trong quán bar tùy ý vang lên, trên sàn nhảy được lâm thời dựng lên đang biểu diễn màn thoát y kích tình.

Khi vũ nữ thoát y thoát quần áo đến chỉ còn bikini, mang theo khiêu khích bày ra tư thế gợi tình, còn không ngừng hỗ động với khách, yêu cầu khách cùng khiêu vũ với mình, không khí trong quán bar liền đạt đến điểm high cao trào.

Nơi một góc im lặng, sô pha màu đen hình tròn phân khu vực này thành một không gian độc lập, năm sáu diễn viên của “Kẻ đuổi bắt ” cùng các nhân viên công tác cử hành tiệc khánh công ở đây.

Ánh sáng mờ ảo dừng trên người Tịch Nhạ Hoài, y tựa vào sô pha, ngọn đèn mê ly ánh lên mái tóc đỏ cùng với con ngươi màu xanh thâm thúy, làm cho y tựa như vị đại thiên sứ bị sa đọa thành ác ma Lucifer.

Trong lòng Tuyết Lê có chút chấn động, đã sớm biết rằng Tịch Nhạ Hoài là người đàn ông có sức quyến rũ, nhưng tại dạng ban đêm có vẻ suy đồi này, nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ cùng với nụ cười tà mị của y, trong lòng vẫn như cũ rung động không thôi, chủ động bắt chuyện với Tịch Nhạ Hoài.

” Tịch Nhạ Hoài, đêm nay sao lại đột nhiên rảnh rỗi mà ra đây tụ hội, có phải phát sinh chuyện gì hay không? “.

” Lần này phòng bán vé danh lợi song thu, biểu diễn của anh trong đó cũng có đột phá mới, em đến rạp chiếu phim xem hai lần còn cảm thấy chưa đủ “.

” Nói thật, em tiến vào vòng giải trí là vì anh, em phi thường sùng bái anh, mặc kệ là điện ảnh hay vẫn là anh trong hiện thực, em đều rất thích, lần này có thể ở cùng một tổ kịch, em đã hưng phấn rất lâu” trong con ngươi Tuyết Lê lóe ra dục vọng màu đỏ tươi.

Sau khi thực hiện xong lịch trình tuyên truyền phim, phó đạo diễn đề nghị mọi người thả lỏng một chút, thế là chủ động liên hệ diễn viên, có người nói mệt không tới, mà một người xưa nay không tham gia loại hoạt động này như Tịch Nhạ Hoài thế nhưng hôm nay lại xuất hiện, điều này làm cho Tuyết Lê nổi hứng thú, dù sao sau buổi tiệc của Figaro, Tịch Nhạ Hoài đã kéo cô vào sổ đen, hoạt động đại ngôn cũng không tham gia cùng cô.

Tịch Nhạ Hoài uống whisky, không trả lời bất cứ vấn đề gì của Tuyết Lê, y tựa như một con dã thú xinh đẹp khiến cho mỗi người đàn bà đều khao khát có được.

Nhưng nhiều năm qua đi, bên người y không có bất luận kẻ nào, cũng không thấy y gần gũi với người nào, cho nên Tuyết Lê cảm thấy cơ hội của cô rất lớn, chỉ có người phụ nữ thông minh xinh đẹp giống như cô, mới có khả năng chinh phục được dã thú cao ngạo như Tịch Nhạ Hoài.

Lời nói a dua của Tuyết Lê truyền vào tai Tịch Nhạ Hoài, y không đáp lại mà quay mặt qua chỗ khác, nhìn vũ nữ thoát y trên sàn nhảy, nhưng thân thể gợi cảm ấy lại không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì trong đáy mắt y, thần sắc y có chút hoảng hốt, giống như không biết chính mình vì cái gì lại xuất hiện ở đây.



Tối nay khi đạo diễn gọi điện thoại mời y đi ra ngoài chơi, y không chút suy nghĩ liền đáp ứng, y bức thiết muốn giải tỏa cảm xúc nóng nảy trong đáy lòng, hoặc là phải ở nơi có nhiều người để che giấu đi sự cô độc, dùng phương thức cực đoan như vậy để quên đi việc khi không có Dung Thụy Thiên bên cạnh.

” Anh đang nghĩ gì, sao lại không để ý tới em? ” Tuyết Lê xích đến bên người Tịch Nhạ Hoài, thử bắt lấy tay Tịch Nhạ Hoài, thấy y không đẩy mình ra, liền lớn mật tựa vào vai y.

Diễn viên và nhân viên công tác cùng tổ kịch đều đang khiêu vũ, không có người nhìn về phía hai người trong góc, Tịch Nhạ Hoài bưng ly rượu, giống như có chút men say, hai má trắng nõn ửng đỏ như son.

” Vì sao vẫn luôn cự tuyệt em, sao lại chán ghét em như vậy? ” Tuyết Lê mắt đẹp khép hờ nhìn Tịch Nhạ hoài, thanh âm khàn khàn hàm chứa khêu gợi: ” Không lẽ anh có người trong lòng? “.

Tịch Nhạ Hoài uống rượu giải sầu, không để ý tới sự châm ngòi của cô.

” Chẳng lẽ anh thích Dung Thụy Thiên? “.

Thân thể Tịch Nhạ Hoài nháy mắt cương lại. Tuyết Lê hạ giọng tiến đến bên tai Tịch Nhạ Hoài: ” Em có một bản hợp đồng, trong hợp đồng này có tên của một người đàn ông, thật là chuyện thú vị, em không biết đó có phải là Dung Thụy Thiên hay không. Nếu hắn là Dung Thụy Thiên, như vậy thì dung mạo cũng thay đổi quá nhiều, nếu anh và hắn ta ở cùng một chỗ, vậy sẽ làm hủy hắn, phần văn kiện này có người rất muốn lấy được” Tuyết Lê thần sắc u ám, mang theo vài phần sợ hãi.

Tịch Nhạ Hoài đẩy Tuyết Lê ra: ” Nói hưu nói vượn! ” y biết Dung Thụy Thiên là diễn viên, bất quá đó đã là chuyện của bảy năm trước, nhưng vẫn còn có chút chuyện y không rõ ràng lắm, trong nháy mắt y càng phát hỏa.

” Không tin cũng không sao” Tuyết Lê ôm chặt lấy cánh tay Tịch Nhạ Hoài, ngước khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp chăm chú nhìn y, thoạt nhìn có bảy phần say ba phần tỉnh: ” Anh không để ý đến em sao? Tình nguyện nhìn người phụ nữ trên sàn nhảy cũng không chịu nhìn em? “.

” Cô uống say, tôi bảo trợ lý đưa cô về” Tuyết Lê đã nhiều lần lấy cớ tiếp cận y, lần này thế nhưng lôi cả Dung Thụy Thiên vào, vì đề phòng cô ta lại mượn chuyện này tiếp cận y, tốt nhất là cho cô ta rời đi.

” Vì sao không nhìn em? ” trong tiếng nhạc với tiết tấu mạnh mẽ, đáy mắt Tuyết Lê dường như có ngàn vạn suy nghĩ đang quay cuồng, cô bướng bỉnh nhìn Tịch Nhạ Hoài, nhưng tầm mắt Tịch Nhạ Hoài lại không hề dừng trên người cô dù chỉ một giây.

Tuyết Lê ảo não cắn môi, để sát một chút vào Tịch Nhạ Hoài, hai tay ôm chặt lấy mặt Tịch Nhạ Hoài, dùng tất cả dũng khí hôn y, nặng nề mà hôn môi y!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sửu Thúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook