Sỹ Quan Thế Giới Ngầm: Bị Ép Lấy Vợ Trẻ
Chương 189:
Honey
25/10/2021
Hôm nay, Nala bỏ qua mọi lời ngăn cản của Gemma, muốn ra ngoài gặp Đoan Mộc Nam, bởi vì cô ta không ở cùng quán trọ với anh, nên kể từ ngày chạy trốn đó, cô ta chưa từng gặp lại anh, mấy ngày nay ngoại trừ Thanh Thanh đến thăm cô ta, cô ta chỉ nhìn thấy Gemma, cô ta nằm trên giường nhớ Đoan Mộc Nam muốn điên lên rồi.
Mặc dù Thanh đến gặp cô ta mỗi ngày, nhưng cô ta không cảm kích cô chút nào.
Trong lòng vô cùng thống hận Thanh Thanh, cảm giác người phụ nữ này đã cưỡng ép người đàn ông của cô ta hơn một tuần.
Đối mặt với sự thờ ơ và kiêu ngạo của Nala, Thanh Thanh không cũng không để tâm, dù sao cô ta cũng đã giúp cô để Đoan Mộc Nam và đám anh em trốn thoát an toàn.
Mà Đoan Mộc Nam đang khôi phục rất nhanh, còn điều gì quan trọng hơn điều này?
Uống nước không quên người đào giếng, hiện tại cô ta bị thương, trong đám người này chỉ có Thanh Thanh quan tâm cô ta là thích hợp nhất.
Cô không đại diện cho một mình cô, mà là tất cả mọi người ở phía Đoan Mộc Nam.
Nala bước chân đi vào phòng Đoan Mộc Nam, cũng không gõ cửa, đột nhiên xông vào, thấy Đoan Mộc Nam đang nằm ngửa người, Thanh Thanh dựa vào người anh, hai cơ thể dính sát nhau, trong lòng Nala bốc lên một ngọn lửa.
Người đàn ông được cô ta suýt mất mạng cứu ra lại bị người phụ nữ này chiếm tiện nghi.
Thanh Thanh bị tiếng mở cửa làm cho giật mình, quay lại thì thấy Nala, vội vàng đứng dậy nói: “Nala tiểu thư đến à?”
“Hừ, tôi đương nhiên phải tới, nếu tôi không tới, anh Thành sẽ bị cô ăn sạch à?” Nala phì phò được Gemma đỡ đi đến trước giường Đoan Mộc Nam.
Nhẹ nhàng hỏi thăm một tiếng: “Thành, anh sao rồi?”
Đoan Mộc Nam thấy cô ta vô lễ với Thanh Thanh như vậy, trong lòng rất không vui, cũng không lập tức đuổi cô ta ra, lần này cũng là do cô ta liều mình giúp anh.
“Tôi không sao, vết thương ở chân của cô khá hơn chưa?” Đoan Mộc Nam đáp.
Nghe được anh quan tâm như vậy, trái tim tổn thương của Nala được bù đắp một chút.
“Vẫn còn đau! Thành, đây là vết thương nặng nhất mà em bị từ nhỏ đến giờ ...Rất đau...” Nala khao khát được quan tâm nhiều hơn.
“Ừm, vậy tôi sẽ cho người đưa cô về Bố Lặc gia trước, ở đây không an toàn lắm!”
“Không, không muốn, em đi rồi Bố Lặc Ngạc giết anh thì phải làm sao?” Nala cảm thấy thật vất vả mới được ở cạnh anh, anh lại muốn đưa cô ta trở về, cô không đi đâu!
Đoan Mộc Nam biết, Bố Lặc Ngạc đã trắng trợn truy sát anh như vậy, thì chắc chắn là Bố Lặc bá vương đã cho phép trước đó, hoặc là tìm cớ, lần này vũ khí bị mất, Bố Lặc bá vương khẳng định sẽ hoài nghi anh, nếu Nala ở bên cạnh anh chắc chắn sẽ giảm bớt nguy hiểm, nhưng anh không cần một người phụ nữ làm con bài mặc cả để cứu mạng mình!
“Nếu cô ở đây chỉ làm khó xử lẫn nhau!”
“Sao lại thế? Em sẽ không để cho bọn hắn tổn thương anh, còn nữa … còn nữa...” Nala ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Thanh.
Thanh Thanh không khiêm tốn nở một nụ cười với cô ta.
“Hơn nữa, những gì cô ấy đã hứa với em, chúng ta vẫn chưa thực hiện!” Nala nhướng mày nói với Thanh Thanh.
Đoan Mộc Nam nhìn Thanh Thanh hỏi:
“Em hứa với cô ta điều gì?”
Thanh Thanh không trả lời Đoan Mộc Nam, cúi đầu cười nói:
“Tôi không quên, Nala tiểu thư có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!”
“Cô cứ một mực chiếm bá anh Nam, làm sao tôi bắt đầu được?”
“Từ từ, chờ vết thương của Nala tiểu thư lành lại, tôi sẽ đổi cho cô?”
“Không cần chờ vết thương của tôi lành, hiện tại cũng được, dù sao tôi còn có Gemma! Cô ấy có thể chăm sóc Thành!”
“Cái này ...” Thanh Thanh dừng lại, nhìn thấy Đoan Mộc Nam đã sớm nhíu mày, chỉ sợ anh không chịu.
“Hai người có ý gì?” Đoan Mộc Nam nhìn thấy hai người phụ nữ này tự nói chuyện, căn bản là không đặt người sống như anh vào mắt.
“Chúng ta phải cạnh tranh công bằng!” Nala nhếch miệng nói.
“Cạnh tranh cái gì?” Đoan Mộc Nam hỏi.
“Là anh!” Nala đáp.
Đoan Mộc Nam liếc nhìn Thanh Thanh, nhìn thấy khóe môi cô có ý cười, cúi đầu không nói lời nào, hiển nhiên là để chuyện lại cho anh xử lý.
Đoan Mộc Nam lộ ra một chút kiêu ngạo cùng nham hiểm, “Làm càn!” Đoan Mộc Nam thấp giọng nói, trong giọng nói có vẻ uy nghiêm không thể cưỡng lại, giống như hoàng đế tức giận !
Nala sửng sốt, thầm nghĩ không ổn, tại sao phải nói ra điều này trước mặt anh?
“Nala, lần trước tôi đã nói với cô rất rõ ràng, trái tim của tôi sẽ chỉ thuộc về một người, không cần hai người tranh giành, nếu không, người tổn thương sẽ chính là cô...”
“Nhưng mà Thành ...”
“Trở về đi, dưỡng thương cho tốt, tôi sẽ cho người an toàn đưa cô trở về..."
"Em không muốn......... Em muốn ở cùng anh..."
“Nala, tôi đang mệt!”
Đoan Mộc Nam nhẹ nhắm mắt lại, không muốn dây dưa quá nhiều với cô ta.
Nala nước mắt lưng tròng trừng với cô, biết rằng bây giờ cô ta có nói gì thì cũng chỉ làm cho thành chủ chán ghét cô ta hơn, Thanh Thanh thấy trong mắt cô ta có rất nhiều hận ý, cảm giác trong lòng cô rất áy náy, rất xin lỗi cô ta …
Nala tức giận lắc đầu và nhảy lò cò ra khỏi cửa.
Mặc dù Thanh đến gặp cô ta mỗi ngày, nhưng cô ta không cảm kích cô chút nào.
Trong lòng vô cùng thống hận Thanh Thanh, cảm giác người phụ nữ này đã cưỡng ép người đàn ông của cô ta hơn một tuần.
Đối mặt với sự thờ ơ và kiêu ngạo của Nala, Thanh Thanh không cũng không để tâm, dù sao cô ta cũng đã giúp cô để Đoan Mộc Nam và đám anh em trốn thoát an toàn.
Mà Đoan Mộc Nam đang khôi phục rất nhanh, còn điều gì quan trọng hơn điều này?
Uống nước không quên người đào giếng, hiện tại cô ta bị thương, trong đám người này chỉ có Thanh Thanh quan tâm cô ta là thích hợp nhất.
Cô không đại diện cho một mình cô, mà là tất cả mọi người ở phía Đoan Mộc Nam.
Nala bước chân đi vào phòng Đoan Mộc Nam, cũng không gõ cửa, đột nhiên xông vào, thấy Đoan Mộc Nam đang nằm ngửa người, Thanh Thanh dựa vào người anh, hai cơ thể dính sát nhau, trong lòng Nala bốc lên một ngọn lửa.
Người đàn ông được cô ta suýt mất mạng cứu ra lại bị người phụ nữ này chiếm tiện nghi.
Thanh Thanh bị tiếng mở cửa làm cho giật mình, quay lại thì thấy Nala, vội vàng đứng dậy nói: “Nala tiểu thư đến à?”
“Hừ, tôi đương nhiên phải tới, nếu tôi không tới, anh Thành sẽ bị cô ăn sạch à?” Nala phì phò được Gemma đỡ đi đến trước giường Đoan Mộc Nam.
Nhẹ nhàng hỏi thăm một tiếng: “Thành, anh sao rồi?”
Đoan Mộc Nam thấy cô ta vô lễ với Thanh Thanh như vậy, trong lòng rất không vui, cũng không lập tức đuổi cô ta ra, lần này cũng là do cô ta liều mình giúp anh.
“Tôi không sao, vết thương ở chân của cô khá hơn chưa?” Đoan Mộc Nam đáp.
Nghe được anh quan tâm như vậy, trái tim tổn thương của Nala được bù đắp một chút.
“Vẫn còn đau! Thành, đây là vết thương nặng nhất mà em bị từ nhỏ đến giờ ...Rất đau...” Nala khao khát được quan tâm nhiều hơn.
“Ừm, vậy tôi sẽ cho người đưa cô về Bố Lặc gia trước, ở đây không an toàn lắm!”
“Không, không muốn, em đi rồi Bố Lặc Ngạc giết anh thì phải làm sao?” Nala cảm thấy thật vất vả mới được ở cạnh anh, anh lại muốn đưa cô ta trở về, cô không đi đâu!
Đoan Mộc Nam biết, Bố Lặc Ngạc đã trắng trợn truy sát anh như vậy, thì chắc chắn là Bố Lặc bá vương đã cho phép trước đó, hoặc là tìm cớ, lần này vũ khí bị mất, Bố Lặc bá vương khẳng định sẽ hoài nghi anh, nếu Nala ở bên cạnh anh chắc chắn sẽ giảm bớt nguy hiểm, nhưng anh không cần một người phụ nữ làm con bài mặc cả để cứu mạng mình!
“Nếu cô ở đây chỉ làm khó xử lẫn nhau!”
“Sao lại thế? Em sẽ không để cho bọn hắn tổn thương anh, còn nữa … còn nữa...” Nala ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Thanh.
Thanh Thanh không khiêm tốn nở một nụ cười với cô ta.
“Hơn nữa, những gì cô ấy đã hứa với em, chúng ta vẫn chưa thực hiện!” Nala nhướng mày nói với Thanh Thanh.
Đoan Mộc Nam nhìn Thanh Thanh hỏi:
“Em hứa với cô ta điều gì?”
Thanh Thanh không trả lời Đoan Mộc Nam, cúi đầu cười nói:
“Tôi không quên, Nala tiểu thư có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!”
“Cô cứ một mực chiếm bá anh Nam, làm sao tôi bắt đầu được?”
“Từ từ, chờ vết thương của Nala tiểu thư lành lại, tôi sẽ đổi cho cô?”
“Không cần chờ vết thương của tôi lành, hiện tại cũng được, dù sao tôi còn có Gemma! Cô ấy có thể chăm sóc Thành!”
“Cái này ...” Thanh Thanh dừng lại, nhìn thấy Đoan Mộc Nam đã sớm nhíu mày, chỉ sợ anh không chịu.
“Hai người có ý gì?” Đoan Mộc Nam nhìn thấy hai người phụ nữ này tự nói chuyện, căn bản là không đặt người sống như anh vào mắt.
“Chúng ta phải cạnh tranh công bằng!” Nala nhếch miệng nói.
“Cạnh tranh cái gì?” Đoan Mộc Nam hỏi.
“Là anh!” Nala đáp.
Đoan Mộc Nam liếc nhìn Thanh Thanh, nhìn thấy khóe môi cô có ý cười, cúi đầu không nói lời nào, hiển nhiên là để chuyện lại cho anh xử lý.
Đoan Mộc Nam lộ ra một chút kiêu ngạo cùng nham hiểm, “Làm càn!” Đoan Mộc Nam thấp giọng nói, trong giọng nói có vẻ uy nghiêm không thể cưỡng lại, giống như hoàng đế tức giận !
Nala sửng sốt, thầm nghĩ không ổn, tại sao phải nói ra điều này trước mặt anh?
“Nala, lần trước tôi đã nói với cô rất rõ ràng, trái tim của tôi sẽ chỉ thuộc về một người, không cần hai người tranh giành, nếu không, người tổn thương sẽ chính là cô...”
“Nhưng mà Thành ...”
“Trở về đi, dưỡng thương cho tốt, tôi sẽ cho người an toàn đưa cô trở về..."
"Em không muốn......... Em muốn ở cùng anh..."
“Nala, tôi đang mệt!”
Đoan Mộc Nam nhẹ nhắm mắt lại, không muốn dây dưa quá nhiều với cô ta.
Nala nước mắt lưng tròng trừng với cô, biết rằng bây giờ cô ta có nói gì thì cũng chỉ làm cho thành chủ chán ghét cô ta hơn, Thanh Thanh thấy trong mắt cô ta có rất nhiều hận ý, cảm giác trong lòng cô rất áy náy, rất xin lỗi cô ta …
Nala tức giận lắc đầu và nhảy lò cò ra khỏi cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.