[T2] Nam Thần Jg Đã “Cưới” Tôi
Chương 41
Yokai Princess
09/09/2024
Viễn Phong cẩm Mic gửi lời chào: "Hôm nay là một ngày tốt lành, cũng là gửi lời chúc mừng tới các đội đã bước vào vòng Tứ Kết. Tôi mong các đội không cần phải bận tâm đến sự xuất hiện của tôi, nghiêm chỉnh thi đấu, và...."
Anh ngắt lời, ánh mắt đảo về phía đội của cậu chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi nhất, nhưng cậu lại cảm thấy rõ ư là lạnh lẽo.
"Nếu các bạn thể hiện tốt nhất, tôi sẽ đặc cách một vị trí dự bị của đội BKA cho một trong những thành viên của đội chiến thắng xem như là quà chiến thắng do cá nhân tôi gửi tặng."
Viễn Phong hùng hồn tuyên bố vị trí dự bị là một phần thưởng, sau đó quay người đi tới chỗ vị trí BGK ngồi chính giữa.
Toàn bộ hội trường tiếng phút chóc được tiếp dầu vào lửa một cách mạnh mẽ, ngay cả những người bên ngoài cũng nghe âm thanh đó cũng lần lượt kéo vào bên trong xem sự tình thế nào.
Riêng đội Cá Mập Con lại hoàn toàn không có hứng thú gì với việc này.
Đào Nguyên: "Chết tớ rồi, kiểu này tâm trạng thi đấu còn mất sạch nữa...."
Ngọc Lân: "Vị trí dự bị đó, nếu cậu rớt ngay từ vòng này thì xác định tạm biệt đi...."
Hữu Lộc: "Nhưng tại sao anh ấy lại làm giám khảo vậy ? Đúng là thần bí thật, chẳng lẽ nào anh ấy là thành viên ngầm ?"
Cậu gào lên: "Ngầm cái nước cống nhà cậu ! Tôi đây mà biết trước được chuyện này thì giờ cả đấm có cần...."
Ẩm thanh lớn dẫn đến tất cả mọi ánh mắt đều tự động nhìn về cậu, lúc này cậu mới nhận ra việc mình mới làm hoàn toàn gây nên sự kinh động đành phải chạnh rãi cúi mặt xuống dưới bàn một lúc.
Cũng may là họ không truy cứu việc nhỏ này, dù sao anh tới làm BGK theo yều cậu dựa trên tinh thần tự nguyện, các nhân viên hậu cần cũng không tuỳ tiện xử phạt vô lý.
Viễn Phong xem một lượt về danh sách các đội thi đấu hôm nay, trùng hợp là trận đấu giữa Cá Mập Con và Tuyết Lạnh nằm ở vị trí đầu tiên.
Nhưng anh cũng không phải là người giám sát, nên không thể nào lấy tài khoản mình làm khán giả để xem trực tiếp được, chỉ có những người thuộc phạm vi đấy mới có thể thôi.
Ngay lúc này, một người giám sát trực thuộc trận đầu tiên tới vị trí của anh hỏi: "Đại thần, anh có tài khoản không, để tôi gửi ID phòng ?"
Viễn Phong: "Tôi có, nhưng để làm gì vậy ?"
"Tôi mời anh cùng giám sát với chúng tôi thay vì nhìn mãi vào màn hình lớn, phòng hờ có vấn đề mà chúng tôi không nhìn thấy kịp và xử lý kịp lúc."
"....Tôi sẽ đăng nhập ngay."
Sau khi hai đội đã nhập ID phòng của người giám sát, trận đấu ngay lập túc tiến hành với quá trình Ban&Pick.
Đào Nguyên là người cấm đầu tiên, nhưng lại hoàn toàn do dự không biết nên cấm tướng nào trước cả.
Vẫn cứ là làm theo như trước là xong, tại sao lại lúc cần thiết nhất lại chẳng cấm được ?
Hữu Lộc: "Đào Nguyên, mau cấm đi, sắp hết thời gian cấm rồi !"
Đào Nguyên: "....Phó mặc cho số phận vậy !"
Cậu quyết ban luôn Lộ Na một cách không có chiến lược, tới lúc đội Tuyết Lạnh là đội cấm tiếp theo thì Ngọc Lân vội vàng chất vấn.
"Khoan đã, tại sao cậu ban Lộ Na vậy? Sự kiện này cũng ít thấy người chơi sử dụng, càng không nói tới trình độ đi ?"
Hữu Lộc: "Cậu không phải bị bệnh gì vào lúc này chứ, nếu vậy thì hít thở sâu đi....."
Đào Nguyên sụp đồ: "Bệnh gì, tớ chỉ thấy ý chí của tớ đã đi theo làn gió lạ thôi...."
Cấm lần lượt Tiều Kiều, Chung Quỳ, Lý Tín, Lý Bạch, Công Tôn Ly một cách có trật tự, tiếp theo là phần chọn tướng.
Trận này Đào Nguyên đi đường SP, tuy cũng không phải là một vấn để lớn, nhưng thực sự là cậu không luyện nhiều lắm về chất tướng liên quan.
Giờ bảo đổi cũng hơi kì, Viễn Phong lại còn đang xem trực tiếp nữa, nếu cậu lấy được đường rừng thì may ra còn đổi được.
Đào Nguyên: "Tớ nên chọn gì đây, mấy cậu cho tớ đề cử đi."
Hữu Lộc: "Liêm Pha hay Tôn Tẫn đi, nhưng mà nếu không quen thì cứ dùng Yaria."
Ngọc Lân: "Trận này là trận đầu tiên, đánh thoải mái cũng chẳng sợ tới vậy đâu."
Cậu cũng muốn thoái mái mà đánh Tứ Kết lắm....
Nhưng đó là trong trường hợp Viễn Phong không ở đây mới được cơ !
Còn 7 giây cuối, cậu quyết định nhắm một mắt - mở một mắt, chọn bừa Đại Kiều trước sự khó hiểu của những người còn lại.
Ngọc Lân; ".... Cậu đừng đùa đấy nhé, Tứ Kết lại cầm Đại Kiều làm trò hề ư ?"
Đào Nguyên làm mặt ngơ: "Cậu nói là tớ chọn con nào chơi cũng như nhau mà."
Hữu Lộc: "Cũng không đến nỗi, nhưng mà chúng ta còn chưa tập nhiều....."
Chất tướng của Đại Kiều là khỏi phải bàn, nhưng đề nhuần nhuyễn thì cần phải có hai yếu tố cần nắm chắc: Thời cơ tung chiêu và khả năng đảo đường liên tục.
Đồng đội cũng cần phải nắm rõ tiết tấu với Hỗ trợ, vai trò của Đại Kiều sẽ càng làm nổi bật lên, ngược lại sẽ không có tác dụng gì.
Hữu Lộc nghi ngờ: "Vậy cậu chắc tay chứ, để tớ còn an tâm cầm Tôn Sách cho cậu buff Mãi Mãi ?"
Đào Nguyên vừa sắp xếp lại trang bị và ngọc pháp, bình thản nói: "Đằng nào trận đầu không đáng kể gì, cứ tung hết sức mà đánh vùi dập thôi !"
Anh ngắt lời, ánh mắt đảo về phía đội của cậu chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi nhất, nhưng cậu lại cảm thấy rõ ư là lạnh lẽo.
"Nếu các bạn thể hiện tốt nhất, tôi sẽ đặc cách một vị trí dự bị của đội BKA cho một trong những thành viên của đội chiến thắng xem như là quà chiến thắng do cá nhân tôi gửi tặng."
Viễn Phong hùng hồn tuyên bố vị trí dự bị là một phần thưởng, sau đó quay người đi tới chỗ vị trí BGK ngồi chính giữa.
Toàn bộ hội trường tiếng phút chóc được tiếp dầu vào lửa một cách mạnh mẽ, ngay cả những người bên ngoài cũng nghe âm thanh đó cũng lần lượt kéo vào bên trong xem sự tình thế nào.
Riêng đội Cá Mập Con lại hoàn toàn không có hứng thú gì với việc này.
Đào Nguyên: "Chết tớ rồi, kiểu này tâm trạng thi đấu còn mất sạch nữa...."
Ngọc Lân: "Vị trí dự bị đó, nếu cậu rớt ngay từ vòng này thì xác định tạm biệt đi...."
Hữu Lộc: "Nhưng tại sao anh ấy lại làm giám khảo vậy ? Đúng là thần bí thật, chẳng lẽ nào anh ấy là thành viên ngầm ?"
Cậu gào lên: "Ngầm cái nước cống nhà cậu ! Tôi đây mà biết trước được chuyện này thì giờ cả đấm có cần...."
Ẩm thanh lớn dẫn đến tất cả mọi ánh mắt đều tự động nhìn về cậu, lúc này cậu mới nhận ra việc mình mới làm hoàn toàn gây nên sự kinh động đành phải chạnh rãi cúi mặt xuống dưới bàn một lúc.
Cũng may là họ không truy cứu việc nhỏ này, dù sao anh tới làm BGK theo yều cậu dựa trên tinh thần tự nguyện, các nhân viên hậu cần cũng không tuỳ tiện xử phạt vô lý.
Viễn Phong xem một lượt về danh sách các đội thi đấu hôm nay, trùng hợp là trận đấu giữa Cá Mập Con và Tuyết Lạnh nằm ở vị trí đầu tiên.
Nhưng anh cũng không phải là người giám sát, nên không thể nào lấy tài khoản mình làm khán giả để xem trực tiếp được, chỉ có những người thuộc phạm vi đấy mới có thể thôi.
Ngay lúc này, một người giám sát trực thuộc trận đầu tiên tới vị trí của anh hỏi: "Đại thần, anh có tài khoản không, để tôi gửi ID phòng ?"
Viễn Phong: "Tôi có, nhưng để làm gì vậy ?"
"Tôi mời anh cùng giám sát với chúng tôi thay vì nhìn mãi vào màn hình lớn, phòng hờ có vấn đề mà chúng tôi không nhìn thấy kịp và xử lý kịp lúc."
"....Tôi sẽ đăng nhập ngay."
Sau khi hai đội đã nhập ID phòng của người giám sát, trận đấu ngay lập túc tiến hành với quá trình Ban&Pick.
Đào Nguyên là người cấm đầu tiên, nhưng lại hoàn toàn do dự không biết nên cấm tướng nào trước cả.
Vẫn cứ là làm theo như trước là xong, tại sao lại lúc cần thiết nhất lại chẳng cấm được ?
Hữu Lộc: "Đào Nguyên, mau cấm đi, sắp hết thời gian cấm rồi !"
Đào Nguyên: "....Phó mặc cho số phận vậy !"
Cậu quyết ban luôn Lộ Na một cách không có chiến lược, tới lúc đội Tuyết Lạnh là đội cấm tiếp theo thì Ngọc Lân vội vàng chất vấn.
"Khoan đã, tại sao cậu ban Lộ Na vậy? Sự kiện này cũng ít thấy người chơi sử dụng, càng không nói tới trình độ đi ?"
Hữu Lộc: "Cậu không phải bị bệnh gì vào lúc này chứ, nếu vậy thì hít thở sâu đi....."
Đào Nguyên sụp đồ: "Bệnh gì, tớ chỉ thấy ý chí của tớ đã đi theo làn gió lạ thôi...."
Cấm lần lượt Tiều Kiều, Chung Quỳ, Lý Tín, Lý Bạch, Công Tôn Ly một cách có trật tự, tiếp theo là phần chọn tướng.
Trận này Đào Nguyên đi đường SP, tuy cũng không phải là một vấn để lớn, nhưng thực sự là cậu không luyện nhiều lắm về chất tướng liên quan.
Giờ bảo đổi cũng hơi kì, Viễn Phong lại còn đang xem trực tiếp nữa, nếu cậu lấy được đường rừng thì may ra còn đổi được.
Đào Nguyên: "Tớ nên chọn gì đây, mấy cậu cho tớ đề cử đi."
Hữu Lộc: "Liêm Pha hay Tôn Tẫn đi, nhưng mà nếu không quen thì cứ dùng Yaria."
Ngọc Lân: "Trận này là trận đầu tiên, đánh thoải mái cũng chẳng sợ tới vậy đâu."
Cậu cũng muốn thoái mái mà đánh Tứ Kết lắm....
Nhưng đó là trong trường hợp Viễn Phong không ở đây mới được cơ !
Còn 7 giây cuối, cậu quyết định nhắm một mắt - mở một mắt, chọn bừa Đại Kiều trước sự khó hiểu của những người còn lại.
Ngọc Lân; ".... Cậu đừng đùa đấy nhé, Tứ Kết lại cầm Đại Kiều làm trò hề ư ?"
Đào Nguyên làm mặt ngơ: "Cậu nói là tớ chọn con nào chơi cũng như nhau mà."
Hữu Lộc: "Cũng không đến nỗi, nhưng mà chúng ta còn chưa tập nhiều....."
Chất tướng của Đại Kiều là khỏi phải bàn, nhưng đề nhuần nhuyễn thì cần phải có hai yếu tố cần nắm chắc: Thời cơ tung chiêu và khả năng đảo đường liên tục.
Đồng đội cũng cần phải nắm rõ tiết tấu với Hỗ trợ, vai trò của Đại Kiều sẽ càng làm nổi bật lên, ngược lại sẽ không có tác dụng gì.
Hữu Lộc nghi ngờ: "Vậy cậu chắc tay chứ, để tớ còn an tâm cầm Tôn Sách cho cậu buff Mãi Mãi ?"
Đào Nguyên vừa sắp xếp lại trang bị và ngọc pháp, bình thản nói: "Đằng nào trận đầu không đáng kể gì, cứ tung hết sức mà đánh vùi dập thôi !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.