Chương 3:
Mạc Sĩ Tư Linh
15/12/2022
"Ồ." Một câu trả lời vô cảm khiến Hệ thống 666 không muốn tiếp tục.
Nó cảm thấy thật khó hiểu, tại sao nó lại cảm thấy kí chủ mà nó bị ràng buộc không giống với tiểu tiên nữ tốt bụng như mọi người vẫn nói?
Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong .
Suy nghĩ đã được ba ngày, một xiên cũng không bán được, ký chủ ăn thật là nhiều, Hệ thống 666 không chịu được mở miệng nói [ Làm người phải có tham vọng, ngươi đem lẩu cay bán hết đi 】
Nghe vậy Mai thi cũng cảm thấy đau đầu : "Tôi chỉ là một người bình thường không thể đụng tới zombie, trên đời này chỉ có dị năng giả mới có thể đánh bại zombie thôi .
Bên ngoài đường chỉ có zombie không có bóng dáng người nào lai vãng ở đây, thực sự ta không có biện pháp nào để bán lẩu.
Hệ thống 666 cũng không trả lời câu hỏi của Mai Thi , đây là do nó tính toán sai và đặt cửa hàng Lẩu không đúng chỗ.
Mai Thi đã không nghe thấy tiếng lảm nhảm của Hệ thống 666 mấy hôm nay . Trong lòng tự hỏi liệu cô có nói quá nhiều không, vì vậy cô đã thay đổi chủ đề và hỏi: "Căn cứ sinh tồn của con người gần nhất cách nơi này bao xa?"
[Căn cứ gần nhất là khoảng 40 ki lô mét ]
"..." Quên đi, cô không thèm hỏi nữa
________
Mà lúc này, ở một góc thành phố S, có một đội bốn người có siêu năng lực chiến đấu với zombie.
"Ta phi! Các ngươi đang làm gì vậy? Đã một năm rồi, tại sao zombie ở thành phố S vẫn còn nhiều như vậy?" Một người đàn ông trung niên cường tráng cầm đầu giơ ngọn lửa trong tay ném về phía đám zombie.
Một người phụ nữ khác có vẻ gầy gò lại vô cùng mạnh mẽ, trên vai ôm một người đàn ông da trắng đeo kính trông rất dịu dàng . Lúc cô ấy đi xuyên qua đám zombie, người đàn ông được ôm thì chém những lưỡi kiếm khắp nơi để thu hoạch từng cái đầu của zombie.
Đội viên cuối cùng của nhóm là một thanh niên cực kỳ cường tráng, trong tay cầm rìu, điên cuồng nâng lên hạ xuống đao, chém từng nhát vào đám zombie cấp một này, kết thúc sự nghiệp tang thi của bọn họ.
Sau một trận chiến kéo dài một giờ, những zombie trong khu vực nhỏ này có thể coi như bị bọn họ giết sạch.
"Hừ ——" Vương Mông đội trưởng hít sâu một hơi, "Quả nhiên, trước tận thế, nơi này có rất nhiều người, hơn nữa nơi này gọi là một núi thi thể cũng không phải nói quá."
Đội trưởng Vương Mông Là người nam nhân vừa rồi dùng lửa đối phó zombie . Anh ta ngồi dưới đất, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá đã biến dạng, nhếch miệng cười nói: "Ta vừa mới tìm được thứ này trong cửa hàng, thật sự là rất tốt."
Sau đó, hắn tự mình châm điếu thuốc trên tay, rít một hơi thật to rồi từ từ nhả ra từng luồng khói .Ngồi trên chiếc ghế sạch sẽ, mắt nhòe đi như quay trở về
quá khứ.
Nó cảm thấy thật khó hiểu, tại sao nó lại cảm thấy kí chủ mà nó bị ràng buộc không giống với tiểu tiên nữ tốt bụng như mọi người vẫn nói?
Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong .
Suy nghĩ đã được ba ngày, một xiên cũng không bán được, ký chủ ăn thật là nhiều, Hệ thống 666 không chịu được mở miệng nói [ Làm người phải có tham vọng, ngươi đem lẩu cay bán hết đi 】
Nghe vậy Mai thi cũng cảm thấy đau đầu : "Tôi chỉ là một người bình thường không thể đụng tới zombie, trên đời này chỉ có dị năng giả mới có thể đánh bại zombie thôi .
Bên ngoài đường chỉ có zombie không có bóng dáng người nào lai vãng ở đây, thực sự ta không có biện pháp nào để bán lẩu.
Hệ thống 666 cũng không trả lời câu hỏi của Mai Thi , đây là do nó tính toán sai và đặt cửa hàng Lẩu không đúng chỗ.
Mai Thi đã không nghe thấy tiếng lảm nhảm của Hệ thống 666 mấy hôm nay . Trong lòng tự hỏi liệu cô có nói quá nhiều không, vì vậy cô đã thay đổi chủ đề và hỏi: "Căn cứ sinh tồn của con người gần nhất cách nơi này bao xa?"
[Căn cứ gần nhất là khoảng 40 ki lô mét ]
"..." Quên đi, cô không thèm hỏi nữa
________
Mà lúc này, ở một góc thành phố S, có một đội bốn người có siêu năng lực chiến đấu với zombie.
"Ta phi! Các ngươi đang làm gì vậy? Đã một năm rồi, tại sao zombie ở thành phố S vẫn còn nhiều như vậy?" Một người đàn ông trung niên cường tráng cầm đầu giơ ngọn lửa trong tay ném về phía đám zombie.
Một người phụ nữ khác có vẻ gầy gò lại vô cùng mạnh mẽ, trên vai ôm một người đàn ông da trắng đeo kính trông rất dịu dàng . Lúc cô ấy đi xuyên qua đám zombie, người đàn ông được ôm thì chém những lưỡi kiếm khắp nơi để thu hoạch từng cái đầu của zombie.
Đội viên cuối cùng của nhóm là một thanh niên cực kỳ cường tráng, trong tay cầm rìu, điên cuồng nâng lên hạ xuống đao, chém từng nhát vào đám zombie cấp một này, kết thúc sự nghiệp tang thi của bọn họ.
Sau một trận chiến kéo dài một giờ, những zombie trong khu vực nhỏ này có thể coi như bị bọn họ giết sạch.
"Hừ ——" Vương Mông đội trưởng hít sâu một hơi, "Quả nhiên, trước tận thế, nơi này có rất nhiều người, hơn nữa nơi này gọi là một núi thi thể cũng không phải nói quá."
Đội trưởng Vương Mông Là người nam nhân vừa rồi dùng lửa đối phó zombie . Anh ta ngồi dưới đất, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá đã biến dạng, nhếch miệng cười nói: "Ta vừa mới tìm được thứ này trong cửa hàng, thật sự là rất tốt."
Sau đó, hắn tự mình châm điếu thuốc trên tay, rít một hơi thật to rồi từ từ nhả ra từng luồng khói .Ngồi trên chiếc ghế sạch sẽ, mắt nhòe đi như quay trở về
quá khứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.