Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 76: Áo Tạp Tư, ta nhất định bảo vệ rồi!

Mặc Tà Trần

16/01/2014

Thiếu nữ kia vốn là thần sắc lo lắng khi phá cửa vậy mà thời điểm bây giờ là sửng sờ mà đứng ở cửa ra vào, nàng nhìn thấy cái gì đây ah? Đây là, đây là…

Tà Băng vỗ vỗ lưng của Quân Tử Hiên, ngẩng đầu đối với thiếu nữ đứng ở cửa ra vào cười nói: “Như thế nào, Tâm không nhận ra ta rồi hả?”

Tử Tâm nghe được âm thanh của Tà Băng, đôi mắt liền ướt lệ, dùng tay che miệng của mình, không thể tin được nhìn thiếu nữ trước mặt tuyệt mỹ, với khuôn mặt quen thuộc, đôi mắt quen thuộc, chỉ có điều thay đổi chính là một thân nữ trang chứ không phải là nam trang.

Lão sư… Thầy của nàng trở lại rồi…

Sự tình cùng thân phận của nàng tại trận đấu sớm đã truyền khắp đại lục, mà đệ tử của quý tộc ban 6 cũng đối với chuyện này mà mở một hội nghị, lấy được kết luận là, bất luận lão sư là ai, là thân phận gì, là nam hay là nữ, thì đều là thầy của bọn hắn! Là cho bọn hắn thêm một cơ hội có thể ngẩn cao đầu với thiên hạ!

Lúc này Quân Tử Hiên đã lau khô nước mắt, bình tĩnh đứng tại bên người của Tà Băng nhìn Tử Tâm đi tới, giọt nước mắt và sự yếu ớt của hắn chỉ ở trước mặt Tà Băng mà thể hiện.

Tà Băng chứng kiến nước mắt của Tử Tâm, đi tới bên người Tử Tâm, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng, vừa cười vừa nói: “Không khóc ah…, vừa mới nảy không phải nói là ai đánh đến đó sao?”

Tử Tâm vừa nghĩ tới mục đích của chính mình tới đây, vội vàng lau khô nước mắt, đối với Tà Băng nói ra: “Lão sư, Tử Hiên, Tây Môn Vũ bọn hắn cùng bọn người của Tử Diễm Nghĩa lại đánh nhau ah, Tử Diễm Nghĩa bọn hắn cũng dám nói, dám nói…”

Tử Tâm bưng kín miệng của mình, phảng phất có tia hối hận khi mình nói gì đó, ánh mắt yếu ớt nhìn về phía Quân Tử Hiên.

Quân Tử Hiên đi đến bên người Tà Băng nói ra: “Từ khi ngươi đi tham gia trận đấu, bọn người của Tử Diễm Nghĩa vẫn đến quý tộc ban 6 mà gây sự, trận đánh lớn có nhỏ có, tổng cộng lại thì đã không ít rồi.”

Tà Băng nghe nói như thế, khóe miệng giãn ra, ngữ khí có chút nguy hiểm nói: “Xem ra lần trước giáo huấn bọn hắn thật đúng là không đủ, không thể để cho bọn hắn ghi nhớ trong lòng ah! Ở nơi nào? Dẫn ta đi!”

Học sinh của nàng hiện tại còn cần nàng che chở, bọn hắn hiện tại còn không có năng lực tốt để bảo vệ chính mình, như vậy, Tà Băng muốn đem học sinh của nàng một mực bảo vệ tốt! Nàng đã từng nói qua, sẽ không khiến người mình quan tâm bị bất luận cái tổn thương gì!

Tử Tâm bất an nhìn Quân Tử Hiên, bọn họ là không phải là tìm phiền toái đến cho lão sư rồi chứ, lão sư có thể hay không cảm thấy bọn hắn thật sự rất đần, cái gì cũng học không tốt.

Quân Tử Hiên nhìn Tử Tâm, nói ra: “Dẫn đường a.”

Tử Tâm nghĩ cách, Tà Băng cũng ánh mắt của nàng, đi đến trước, kéo tay của Tử Tâm, tại mạch đập dò xét một hồi, nói ra: “Ân, thân thể của ngươi hiện tại đã không có vấn đề rồi, hiện tại phải hảo hảo tu luyện công pháp! Nhớ kỹ, các ngươi, là đệ tử của ta!”

Nhớ kỹ, các ngươi là đệ tử của ta, chỉ cần các ngươi cố gắng, các ngươi quá lo rồi, bất luận các ngươi sẽ trở thành như thế nào nữa, các ngươi đều là đệ tử của ta, là người mà Quân Tà Băng ta quan tâm!

Tử Tâm chứng kiến Tà Băng không quên sức khỏe mình, trong nội tâm thật sự rất vui vẻ, mẫu phi của nàng trong cung là qua đời sớm, cho tới nay đều là nhị ca Tử Minh cùng phụ hoàng là quan tâm nàng, mà khi gặp được thầy của nàng, không chỉ thầy chữa tốt thân thể của nàng, dạy nàng công pháp lợi hại, tìm cho nàng thánh thú khó cầu, Tử Tâm hiện tại ỷ lại Tà Băng tựa như là ỷ lại một người đại tỷ, dù cho tuổi của nàng hiện tại so Tà Băng còn muốn lớn hơn một tuổi ah.

“Đi thôi, vừa vặn có dịp đi xem những ngày này các ngươi có lười biếng hay không.” Tà Băng cười cười, liền đi tới trước mặt của Tử Tâm, rồi cùng Tử Tâm, Quân Tử Hiên hướng phía sân huấn luyện Số 3 đi đến. Tuy là nàng nói như thế, nhưng là nàng biết rõ, học sinh của nàng tuyệt đối sẽ không lười biếng, bọn hắn chỉ biết dốc sức liều mạng đi tu luyện! Tựa như bọn người của Tà Vụ!

Tà Băng và hai người bọn hắn dọc theo đường đi, đều không có nói gì, con mắt của Tử Tâm đã hồng lên cả rồi, lão sư không có xảy ra việc gì, mặc kệ là nam nhi hay nữ nhi đều là làm cho người ta phải chói mắt, không thể dời đi tầm mắt khỏi nàng, lão sư cũng không quản xem bọn hắn là sai hay đúng, lão sư cũng tuyệt đối không cho phép bọn hắn bị người khác lăng mạ, sỉ nhục.

Ánh mắt của Quân Tử Hiên cũng một dõi theo Tà Băng, hắn chỉ là chỉ muốn nhìn thấy Tà Băng, nếu không trong lòng của hắn sẽ bất an.

Ba người đi một hồi đã tới cửa ra vào của sân huấn luyện Số 3, Tà Băng còn chưa có đẩy cửa vào thì đã nghe được tiềng ồn ào cùng đánh nhau ở bên trong!

“Quân Tà Băng thì cái gì kia chứ? Đại lục đệ nhất mỹ nữ sao? Thực chất theo ta nghĩ thì nàng chính là cái yêu tinh!” Một giọng nữ yêu mị truyền vào trong tai của Tà Băng, yêu tinh? Tà Băng khóe miệng giãn ra, cô gái này có muốn hay không biết một chút về cái gì gọi là yêu tinh ah?

“Con mẹ nó ngươi lập lại lần nữa! Danh tự của lão sư chúng ta ngươi cũng có thể gọi hay sao? Yêu tinh, lão nương hôm nay sẽ cho ngươi biến thành yêu tinh!” Nghe được âm thanh này, Tà Băng nhịn không được mà nở nụ cười, tính tình của Đông Phương Tình thật đúng là càng ngày càng nóng nảy rồi.

“Hãy bớt sàm ngôn đi, các ngươi tiến bộ lên đã rất lợi hại đó sao? Có bản lĩnh thì hãy đánh bại chúng ta ah!” Một âm thanh nam tử lại truyền ra!

“Chê cười, ngươi nghĩ rằng chúng ta đánh không lại ngươi?” Âm thanh cứng rắn của Nam Phong Hiên vừa dứt, bên trong đã truyền đến âm thanh “Đùng đùng (*không dứt*)”!

Tà Băng đi vào sân huấn luyện , cũng không làm kinh động những người khác, một cái lắc mình thì đã yên vị trên xà nhà của sân huấn luyện, hiện tại nàng muốn nhìn thực lực của học sinh nàng cho đến ngày hôm nay đã tiến bộ đến cỡ nào rồi!

Mà xác thực bọn hắn cũng không có phụ lòng kỳ vọng của Tà Băng, trong sáu mươi mấy người thì người có Hồn Lực cao nhất đã bước vào cánh cửa Hồn Tông, thấp nhất cũng chỉ là Hồn Sư cấp bậc ah, nghĩ đến bọn hắn chỉ qua thời gian không bao lâu đã có thể trở thành Hồn Sư xuất sắc rồi!

Mà khi như vậy, Tà Băng cũng có thể yên tâm mà rời đi…

Thời điểm ánh mắt của Tà Băng chuyển hướng Tử Diễm Nghĩa, khóe miệng của nàng lại giãn ra, chẳng lẽ ngươi muốn đi cùng mẫu hậu và muội muội của ngươi? Còn có Thủy Yêu cái vũ mị nữ tử này, nói Quân Tà Băng ta là yêu tinh? Ta đây sẽ cho Thủy Yêu ngươi chính thức biến thành Thủy Yêu!

Chứng kiến Đông Phương Tình sắp bị một nam sinh công kích, Tà Băng cầm cục đá trên đường mà lúc nảy tùy ý nhặt lên, ngón tay nhỏ nhắn liền bắn ra, liền đem nam tử công kích Đông Phương Tình đánh gục rồi! Sau đó, thời điểm những người không ngừng công kích bỗng nhiên ngã sấp xuống đất, một ít người bắt đầu nghi ngờ, giữa ban ngày chẳng lẽ lại gặp quỷ rồi sao?

Tử Tâm mắt nhìn trên xà nhà Tà Băng đang nằm nghiêng, kiêu ngạo cười cười, lão sư thật là càng ngày càng lợi hại…

“Tây Môn Vũ, ngươi thật là nên giảm béo rồi.” Tà Băng chứng kiến thân thể của Tây Môn Vũ mập mạp nhưng cũng tương đối linh hoạt, nếu so về sức nặng thì một mình hắn hoàn toàn có thể hơn sức nặng của hai người khác cộng lại, xác thực là làm cho bản thân trở lên chạm chạp mà! Không khỏi mở miệng nói ra.

Nghe được âm thanh của một giọng nữ thanh thúy dễ nghe, Tây Môn Vũ lập tức ngây ngẩn cả người, hắn không thể tin được là mình đã nghe qua cái âm thanh này ah, theo âm thanh mà nhìn qua, lần này, là ngây dại…

Mà ngay cả người công kích bên cạnh mình Tây Môn Vũ đều không có chú ý tới, Tà Băng bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục bắn ra một cục đá, nói ra: “Bên cạnh có người công kích ngươi!”

Tây Môn Vũ vẫn là không có phản ứng, những người khác cũng đều nghi hoặc theo ánh mắt của Tây Môn Vũ nhìn trên xà nhà của sân huấn luyện, cái này xem xét, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người…

Mỹ! Chính là một chữ, mỹ!

Một thân áo trắng, thiếu nữ này là không hề bị nhiễm bụi ở trần thế, đang nằm nghiêng trên xà nhà, trên mặt tuyệt mỹ có một chút lười biếng, sợi tóc tùy ý rối tung trên bả vai mà bay, trong ngón tay mảnh khảnh còn vuốt vuốt cục đá nho nhỏ mà xem trận đấu của bọn hắn.

Lúc này, mọi người thấy mình vừa mới nảy giống như là diễn kịch cho người khác xem, hào khí của tất cả mọi người đã không giống như lúc đánh nhau, trong sân huấn luyện lập tức đều yên tĩnh trở lại.

Mà lúc này ánh mắt của đệ tử quý tộc ban 6 lại là không thể tin được, nhan sắc của nữ tử kia còn hơn cả Tử Mạt Nhi ah, mọi người hết thảy sau khi lấy lại tinh thần, liếc nhìn một cái đã nhận ra cái tuyệt mỹ nữ tử chói mắt trước mặt này là thầy của bọn hắn_Mặc Trần, là lão sư đã cho bọn hắn tái sinh lại một lần nữa_Quân Tà Băng!

“Thất thần làm gì, đem những người này đều đánh thành đầu heo cho ta, rồi đem tất cả ném ra sân huấn luyện!” Tà Băng đối với học sinh của mình cười cười, lại đảo mắt nhìn xem những cái người không biết sống chết kia, nói ra.

Mấy người Tây Môn Vũ nghe được lời nói của Tà Băng…, trước tiên chỉ có thể đem nội tâm kích động của mình cùng nước mắt sắp chảy ra đều đè xuống dưới, trước đem những người đáng ghét này đá văng ra, bọn hắn mới có thể hảo hảo đối mặt lão sư, hướng phía lão sư mà báo cáo thành tích của chính mình!

Đệ tử quý tộc ban 6 nhìn thấy thầy của mình, nguyên một đám đều xuất ra bản lĩnh lợi hại nhất của chính mình, bọn hắn muốn cho lão sư biết, những ngày này bọn hắn không có lười biếng, bọn hắn là rất cố gắng rất cố gắng mà đi tu luyện.

Giờ phút này tình hình trận đấu vốn là không phân thắng bại, lập tức biến thành quý tộc ban 6 chiếm ở thế thượng phong! Hơn nữa bọn hắn cũng rất nghe lời nói của lão sư…, đánh thành đầu heo! Chỉ hướng phía trên mặt của bọn người kia mà đánh!

Tà Băng nhìn đến đây, liền vui mừng nở nụ cười, xác thực bọn hắn không để cho nàng thất vọng, chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn mà thực lực đã tăng lên nhanh chóng đến như thế, xem ra tình huống hiện tại, không bao lâu bọn hắn sẽ không cần mình bảo vệ nữa rồi!

Người của quý tộc ban 6 bởi vì vội vã muốn cùng với Tà Băng hảo hảo hàn huyên, nên nguyên một đám dồn hết sức lực đem đệ tử của quý tộc ban 4 đánh thành đầu heo, một phút đồng hồ, trước mắt quý tộc lớp bốn giờ phút này chỉ còn hai người đứng được vì bọn họ không có ra tay là Tử Diễm Nghĩa cùng Thủy Yêu rồi!

“A…, ta giống như nghe được ai nói ta là yêu tinh kia mà…” Tà Băng nhìn Thủy Yêu đứng trên mặt đất, ngón tay dây nhẹ huyệt Thái Dương của chính mình, như là đang suy nghĩ vừa mới nảy nghe được ai nói mình là yêu tinh hay sao ấy?

Tà Băng nhìn Thủy Yêu nghe được lời nàng một thoáng sợ tới mức núp ở trong ngực của Tử Diễm Nghĩa, từ lần giáo huấn kia đối với nàng đến nay, nàng đều quên không được, chỉ cần nhìn thấy Tà Băng nàng liền nhớ tới sự tình phát sinh trước kia, nỗi sợ hãi tại đáy lòng của nàng không ngừng sinh sôi.

“Tử Diễm Nghĩa, muốn đến trêu chọc ta, ngươi cho rằng ngươi có tư cách sao? Tự cho là mình che dấu rất tốt sao? Thiên hạ to lớn, không có sự tình gì mà Quân Tà Băng ta không biết! Nếu là ngươi không muốn tất cả đồ mà ngươi được sở hữu bị hủy diệt, vậy thì tốt nhất phải biết thông minh ah!” Truyền âm nói với Tử Diễm Nghĩa, ngữ khí của Tà Băng có chút uy hiếp ác liệt, Tử Diễm Nghĩa, nhìn phong thái như là một hoàng tử không làm được việc gì đàng hoàng, nhưng thế lực sau lưng lại hoàn toàn không thể khinh thường!

Tử Diễm Nghĩa, ngươi là người thông minh, nên biết người nào là người ngươi không thể trêu chọc, nói đúng hơn là người ngươi muôn trêu cũng trêu không nổi a!

“Thủy Yêu, ngươi thật sự cảm thấy thân phận của ngươi là không có ai biết hay sao? Thật sự cảm giác chính mình rất thông minh sao? Tức cười! Nói cho ngươi biết gia tộc của ngươi, tại Áo Tạp Tư đại lục này không phải là nơi có thể hung hăng càn quấy!” Tà Băng sau khi nói xong, ánh mắt lại ngoan lệ nhìn về phía Thủy Yêu, tiếng nói lạnh như băng đã truyền đến trong tai của Thủy Yêu!

Những người khác có chút kỳ quái nhìn về phía ba người Tà Băng, Thủy Yêu và Tử Diễm Nghĩa, vì cái gì mà Tà Băng chỉ liếc hai người, liền làm hai người sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, sắc mặt tái nhợt! Nhìn lại sư phụ của mình khóe miệng cười trào phúng, mọi người chỉ cảm thấy thầy của mình thật sự không phải người! Tuyệt đối là thần chứ không phải là người!

Tà Băng không hề để ý tới Tử Diễm Nghĩa cùng Thủy Yêu kinh hãi nói không ra lời, giương mắt nhìn về phía học sinh của quý tộc ban 4, nói ra: “Trở về phòng học!”

Nói xong Tà Băng phi thân một cái từ trên xà nhà rơi xuống, trực tiếp hướng phía cửa lớn của sân huấn luyện đi đến, Tử Diễm Nghĩa, Thủy Yêu, các ngươi biết rõ cùng nhau hợp tác, chính xác là rất thông minh, nhưng là, các ngươi hợp tác, cuối cùng cũng sẽ có một ngày sẽ kết thúc! Mục đích của các ngươi, là không thể nào đạt thành ah!

Quân Tà Băng ta sẽ không cho phép các ngươi tại Áo Tạp Tư đại lục hung hăng càn quấy! Như ở kiếp trước, cho dù toàn bộ địa cầu bị hủy diệt, mắt nàng cũng sẽ không chớp dù chỉ một cái, nhưng là hôm nay, Áo Tạp Tư đại lục có thân nhân cùng bằng hữu của ta, cho nên, Áo Tạp Tư đại lục, Quân Tà Băng ta bảo vệ rồi!

Mọi người thấy Tà Băng đã đi ra ngoài, liền đi theo Tà Băng hướng phía quý tộc ban 6 đi đến, nhìn xem bóng lưng tuyệt mỹ của Tà Băng, cảm giác duy nhất của mọi người chính là kiêu ngạo, cái Quân gia tiểu công chúa này, thật tự hào khi tuyệt thế thiên tài của đại lục lại là thầy của bọn hắn!

Mà Tử Diễm Nghĩa cùng Thủy Yêu hai người nhìn nhau, đồng thời đều thấy được nỗi sợ hãi trong ánh mắt đối phương, bọn hắn không thể tưởng được, Tà Băng lại cường đại như vậy! Việc tại đấu trường của Tà Băng đã bị người của khắp đại lục tuyên truyền đi mọi nơi! Mà hai người bọn họ lại thủy chung không tin, nhưng là hiện tại, hai người thật sự có chút ít sợ rồi ah!

Hai người nhìn thoáng qua người của quý tộc ban 4 té trên mặt đất, không có nói câu nào, đảo mắt đã biến mất khỏi sân huấn luyện Số 3…



Lúc này Tà Băng chạy tới cửa ra vào của quý tộc ban 6, đẩy cửa ra, chứng kiến cái ghế nằm của chính mình còn lẳng lặng ở trên bục giảng, cười cười, đi đến ghế nằm của chính mình, liền lười nhác nằm lên, nàng bây giờ là có chút càng lúc là càng lười rồi.

Sau đó Quân Tử Hiên, Tử Tâm cùng mọi người đều tiến vào phòng học rồi ngồi xuống chỗ ngồi của mình, tất cả mọi người không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào Tà Băng đang nằm nghiêng trên bục giảng, không nói gì, rõ ràng là có thiên ngôn vạn ngữ muốn đối với thầy của mình kể ra , nhưng là bây giờ, cái gì cũng đều nói không ra miệng…

“Nửa tháng qua, các ngươi đều rất cố gắng, thành tích cũng rất rõ rệt, ta thật cao hứng.” Tà Băng nhìn đệ tử trong lớp, mở miệng nói ra.

Mọi người nghe được một câu nói kia của Tà Băng, lập tức cảm thấy nửa tháng này liều mạng luyện công, nửa tháng đầy huyết lệ, tại thời khắc này đều biến thành hư ảo, người khác có nói thiên ngôn vạn ngữ so ra đều kém một câu khích lệ, một tiếng tán thành của lão sư!

” Thời gian kế tiếp, ta sẽ từng bước mà dạy các ngươi, thuần thú, luyện khí, luyện đan, đoạn thời gian trước năng lực của các ngươi chính là rất tốt, nhưng sau này mỗi ngày tu luyện cũng không thể giảm xuống!” Sự cố gắng của tất cả mọi người Tà Băng đều nhìn rõ ở trong mắt, mà bây giờ, Tà Băng cũng muốn bắt đầu dạy thứ mà chính bọn hắn ưa thích!

Nghe được Tà Băng nói muốn dạy bọn họ thuần thú, luyện khí, luyện đan, mọi người kích động thiếu chút nữa là cười to, bọn hắn rốt cục có thể học tập thứ mà chính bọn hắn ưa thích rồi, rốt cục có thể hướng phía giấc mộng của mình mà đi tới rồi!

“Các ngươi phải nhớ kỹ, con đường của các ngươi thì các ngươi phải từng bước một mà đi tới! Bất cứ chuyện gì đều không có cái gọi là đường tắt! Các ngươi hiểu chưa?” Tà Băng nhìn mọi người bộ dạng hưng phấn, mở miệng nói ra.

Mọi người sửng sốt một chút , ánh mắt kiên định nhìn về phía Tà Băng, trăm miệng một lời hồi đáp: “Đã hiểu!”

Tà Băng cười cười, nhìn xem mọi người, nói ra: “Hiểu là tốt rồi, hôm nay đều trở về nghỉ ngơi thật tốt! Thời gian Địa Ngục của các ngươi sắp đến rồi… Tan học!”

Nghe được câu nói này, mọi người là đồng loạt lau một bả mồ hôi lạnh, một tháng huấn luyện Địa Ngục kia, đoán chừng cả đời này bọn hắn đều quên không được, bất quá, vì thực lực, bọn hắn duy nhất nghĩ cách chính là phải vượt qua cái thời gian Địa Ngục này thôi!

Tà Băng nói xong, nháy mắt với Quân Tử Hiên một cái , liền đứng dậy hướng phía tiểu viện đi đến, Quân Tử Hiên rất nhanh đã đi theo Tà Băng về phía tiểu viện.

Đến sân nhỏ của Tà Băng, hai người tiến đến gian phòng, ngồi xuống, Tà Băng hỏi: “Tử Hiên, công hội đan dược gần đây như thế nào rồi?”

” Hội trưởng Lăng Yên mặc dù có ý kiến rất lớn, nhưng bất quá vẫn là đem dược liệu trong danh sách kia đều đưa tới, ta cũng cho nàng 100 viên Trúc Cơ Đan, trước mắt còn có nhiều thế lực muốn tìm hiểu cách điều chế của Trúc Cơ Đan! Nhưng là, bọn hắn có nghe cũng không nghe được một chút nhỏ về cách điều chế của Trúc Cơ Đan.” Nói đến đây, Quân Tử Hiên cũng có chút khinh thường rồi, muốn nghe được cách điều chế Trúc Cơ Đan quả thực là phải lao vào đầm rồng hang hổ ah!

“Ha ha, không cần để ý tới bọn họ, Lăng Yên đưa dược liệu tới thì trực tiếp đưa cho Lăng Tiêu.” Tà Băng cười cười, nếu là một thương nhân chân chính, thì như thế nào lại đem phương pháp kiếm tiền của chính mình giao cho người khác ah, thật là chê cười mà!

“Tà Băng, ngươi phải tự chiếu cố kỹ lưỡng chính mình.” Quân Tử Hiên nhìn Tà Băng hồi lâu, mới nói ra một câu nói kia.

Tâm của Quân Tà Băng thật ấm áp, đối với Quân Tử Hiên nói ra: “Nên chiếu cố tốt chính bản thân của mình là ngươi, Tử Hiên, có lẽ ta sẽ không ở học viện bao lâu nữa ah, có lẻ đợi đến đấu giá chấm dứt, ta sẽ rời khỏi học viện rồi, còn ngươi phải hảo hảo ở chỗ này học tập ah…”

Tà Băng lời còn chưa nói hết, đã bị Quân Tử Hiên cắt đứt, nghe được Tà Băng phải đi, lập tức liền đứng người lên, lo lắng nhìn Tà Băng: “Ngươi muốn đi đâu? Đi bao lâu? Có trở lại hay không?”

Quân Tử Hiên không biết Tà Băng sẽ đi nơi nào, hắn biết rõ hắn không thể đi theo nàng , hắn biết rõ thực lực của hắn không đủ, đi theo Tà Băng cũng chỉ trở thành vật vướng bận, cho nên, hắn sẽ không cầu được đi bên cạnh Tà Băng, hắn chỉ là muốn biết rõ nếu lần này nàng ly khai thì mất bao lâu mới có thể gặp lại nàng?

Tà Băng chứng kiến dáng vẻ lo lắng của Quân Tử Hiên, đứng người lên, đem Tử Hiên trở về chỗ ngồi , mới lên tiếng: “Tử Hiên, lần này ly khai, tuy không biết lúc nào sẽ trở lại học viện, nhưng là, cuối năm ta sẽ trở về gia tộc đấy.”

“Vậy ngươi chuẩn bị đi nơi nào?” Quân Tử Hiên lo lắng Tà Băng sẽ đi Thiên Thành tìm Thiên Tâm, cho nên mới hỏi.

“Yên tâm đi, ta bây giờ sẽ không đi Thiên Thành, ngươi nên biết Tiểu Tử là một Tử Kim Cự Long, ta đã đáp ứng mẹ ruột của hắn, sẽ mang theo Tiểu Tử tìm bọn hắn, ta muốn đi xem Hồn Thú chi lĩnh là như thế nào.” Ngữ khí của Tà Băng nhàn nhạt vang lên, Tháp Toa, năm đó ta nói tối đa là mười năm ta sẽ đem theo Tiểu Tử đến Hồn Thú chi lĩnh!

Mười năm, nàng sẽ không nuốt lời! Hồn Thú chi lĩnh, nàng muốn đi xem ah!

“Hồn Thú chi lĩnh? Sương trắng dày đặc đến cùng cực? Tà Băng, cái này quá nguy hiểm, bao nhiêu cao thủ muốn đi tìm bí mật của Hồn Thú chi lĩnh, kết quả tất cả đều có đi mà không có về, ngươi muốn đi sao ? Làm sao có thể đi nơi nguy hiểm như thế?” Quân Tử Hiên sốt ruột nói, Hồn Thú chi lĩnh thật sự quá nguy hiểm ah!

“Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận , với lại không phải là còn có Tiểu Tử đó sao.” Không nói đến thực lực của Tà Băng, Tiểu Tử thực chất chính là cháu trai của một trong bá chủ ở Hồn Thú chi lĩnh!

Quân Tử Hiên biết rõ nếu Tà Băng đã quyết định, thì sẽ không có người nào có thể thay đổi, cũng không thể ngăn trở được, đối với Tà Băng nói ra: “Cái nơi ấy, ngươi nhất định phải thật cẩn trọng.”

“Ân.” Tà Băng nhẹ gật đầu. Sau khi hội đấu giá chấm dứt, thì Tiểu Tử cũng tiến hóa xong rồi.

“Cái Tà Băng kia ngươi nghỉ ngơi đi, ta hồi trở lại ký túc xá đây.” Quân Tử Hiên biết rõ hiện tại Tà Băng nhất định rất mệt mỏi, Tà Băng cũng không chậm trễ, đứng dậy nói ra.

Tà Băng cười gật đầu, nhìn Quân Tử Hiên sau khi rời đi, sau đó ngã xuống giường liền ngủ mất rồi, nàng thật sự là rất mệt mỏi…

Thoải mái một giấc ngủ, khi tỉnh giấc Tà Băng liền đứng dậy hướng phía thánh đường mà đi đến, hiện tại Tà Băng đi trên đường là không chút nào dừng lại, trực tiếp thuấn di đến cửa ra vào của thánh đường.

Đẩy cửa trở ra, bên trong trống trơn, vốn tưởng rằng ở đây không có người, nhưng là khi đi vào Tà Băng, mới nhìn đến phó viện trưởng Tần Đào đang ngồi ở thánh đường, Tà Băng cũng nhìn thấy phó viện trưởng Tần Đào trên mặt sáng lóng lánh.

Có cảm giác như có người tiến đến, Tần Đào vội vàng quay người, lau khô nước mắt, khôi phục lại thần sắc của mình, mới cười xoay người, chứng kiến Tà Băng đi vào, nói ra: “Nha đầu, như thế nào lại tới sớm đến như thế?”

Tà Băng chứng kiến thần sắc khổ sở của phó viện trưởng Tần Đào, đáy lòng ngăn không được đau nhói, nàng biết rõ, phó viện trưởng Tần Đào là xem Vân Á như nữ nhi ruột thịt của mình, Tà Băng trở lại, điều không dám nhất chính là đối mặt với phó viện trưởng Tần Đào, lúc Tà Băng ngẩng đầu nhìn phó viện trưởng Tần Đào, cái mũi vừa chua xót .

” Tần lão sư, thực xin lỗi…”

“Cái xin lỗi này, ta đã tiếp nhận, đứa nhỏ Vân Á này, mà thôi, mà thôi, không nói. Nha đầu, phải sống cho thật tốt, sống luôn cả phần của Vân Á…” Phó viện trưởng Tần Đào nói xong một câu cuối cùng thì nước nơi khóe mắt đã lần nữa chảy ra, không muốn nói cái gì nữa, khoát tay áo, rồi đi ra khỏi thánh đường.

Tà Băng nhìn bóng lưng của phó viện trưởng Tần Đào thê lương cô tịch, nhắm mắt lại không hề nhìn, xoa xoa cái mũi của mình, tìm một chỗ ngồi xuống…

Rất nhanh, Bắc Ngạn Nghiêng cùng viện trưởng Tử Kình, còn có phó viện trưởng Lưu Dục cùng đi vào thánh đường, lúc ba người chứng kiến Tà Băng ngồi ở trên ghế nhắm mắt lại, rõ ràng là sửng sốt, sau đó ba người liếc nhau, cười cười, nha đầu kia, quả thật là một kẻ gây tai hoạ ah!

Lông mi của Tà Băng nhẹ nhẹ run rẩy, sau đó liền mở ra hai con ngươi đen huyền, chứng kiến ba người hướng phía nàng đi tới, đứng lên, nói ra: “Lão sư, Lưu lão sư, Bắc Ngạn lão sư.”

“Ngồi xuống đi, một hồi nữa mọi người sẽ tới.” Sau khi Tử Kình đối với Tà Băng nói xong, ba người ngay tại bên người của Tà Băng ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, Tà Băng liền mở miệng nói ra: “Lão sư, đợi đợt đấu giá lần này chấm dứt, ta phải ly khai khỏi học viện, đi tìm nơi mà rèn luyện bản thân rồi.”

“Rèn luyện bản thân? Định đi nơi đâu?” Tử Kình nghe được lời nói của Tà Băng…, cũng không có ngoài ý nghĩ của mình.

“Sương trắng dày đặc.” Tà Băng vừa nói địa điểm xong, ba cái người vừa mới ngồi xuống xong liền đứng lên, bọn hắn không phải già rồi nên lỗ tai bị hư sao, sương trắng dày đặc? Nói đùa gì vậy?

“Băng nha đầu, lão đầu ta cũng không dám xông vào sương trắng dày đặc, ngươi tốt nhất là nên đổi cái địa phương đi ah!” Lưu Dục nhìn Tà Băng mà nói.

“Đúng vậy, Mặc Trần, ngươi không biết rất nhiều cường giả đến chỗ đó đều là có đi mà không về đấy sao?” Bắc Ngạn Nghiêng không có đi qua cái nơi gọi là sương trắng dày đặc, nhưng nàng là nghe nói cái nơi này là sương mù dày đặc đến khủng bố! Hiện tại chợt nghe Tà Băng muốn đi sương trắng dày đặc để rèn luyện bản thân, có thể không kinh ngạc sao?

Tà Băng nghe được lời nói của hai người…, cũng không có trả lời để thuyết phục, mà là đưa mắt nhìn sang Tử Kình.

Tử Kình nhìn thật sâu vào mắt Tà Băng, như là thấy được đây là cái một cái quyết tâm trọng đại, đối với Tà Băng nói ra: “Nhất định phải cam đoan về an toàn của mình!”

Tà Băng đã biết rõ Tử Kình đã đáp ứng, gật đầu cười, đối với ba người nói ra: “Ta sẽ bảo vệ tốt chính mình.”

Lưu Dục cùng Bắc Ngạn Nghiêng còn muốn nói gì, lại bị một ánh mắt của Tử Kình ngăn lại, nha đầu Băng nhi này nếu đã quyết định, thì có lẽ không ai có thể làm lung lay. Bọn hắn chỉ cần xác định nàng sẽ không xảy ra sự tình, là tốt rồi.

Một hồi sau, thành viên khác của thánh đường đã ngo ngoe đi đến, nhìn về phía ánh mắt của Tà Băng, có rất nhiều người kinh diễm, có rất nhiều người hâm mộ, có rất nhiều người bình thản, có rất nhiều người phẫn hận, mà khi Tà Băng đối với những ánh mắt của bọn hắn, là không có đáp lại bất kỳ cái gì.

Những cái ánh mắt phẫn hận kia đều là vì Vân Á, Tà Băng cúi đầu xuống, dấu đi thần sắc nơi đáy mắt, ngẩng đầu lên lại như trước ánh mắt bình thản.

“Hôm nay tập hợp mọi người ở chỗ này, cũng không có chuyện trọng yếu gì, học viện bài danh thi đấu đã chấm dứt, chúng ta cũng thành công lấy được quán quân, hi vọng trong thời gian kế tiếp mọi người có thể cố gắng tu luyện, không được buông lỏng dù chỉ một chút.” Lưu Dục với tư cách là lão sư phụ trách của thánh đường, lúc này đứng đối mặt với mọi người nói ra.

“Mặt khác, hôm nay chúng ta lại một lần nữa tuyển ra đội trưởng cùng đội phó của thánh đường, mọi người có thể tự mình làm hoặc là đề cử nhưng phương thức quyết định đội trưởng cùng đội chính là ‘đấu’.” Lưu Dục dừng một chút, nói tiếp.

Nghe được những lời này của Lưu Dục, thành viên của thánh đường thoáng một phát liền ngây ngẩn cả người, tuyển đội trưởng cùng đội phó? Hoa lão đại dự định tốt nghiệp sao? Cái Mặc Trần kia, không phải là Quân Tà Băng chứ? Nàng không làm đội phó sao? Mọi người không ngừng quay đầu lại nhìn khuôn mặt không biểu tình của Tà Băng.

“Hoa Thần Dật đã xin tốt nghiệp, Quân Tà Băng hai tháng sau sẽ đi tìm nơi để rèn luyện bản thân, các ngươi hiện tại cùng nhau thương lượng, 10 phút sau nói cho ta biết đáp án.” Lưu Dục chứng kiến thần sắc của mọi người đã biết rõ bọn hắn đang suy nghĩ gì, giải thích đại khái một chút, liền đi xuống đài.

Lưu Dục vừa đi xuống đài, dưới đài lập tức sôi trào, tin tức này đối với bọn họ mà nói xác thực là đủ bạo phát rồi! Một đống nhỏ liền cùng nhau thương lượng.

Nhưng mà vào lúc này, hai người Tử Minh cùng Bắc Ngạn Phong lại đồng thời đi tới bên người Tử Kình, nói ra: “Ta muốn xin tốt nghiệp.”

Nói xong hai người sửng sốt một chút, nhìn về phía đối phương, không nghĩ tới đối phương vậy mà lại lựa chọn giống mình như thế, lý do của bọn hắn rất đơn giản, hảo huynh đệ Hoa Thần Dật đi rồi, mà bây giờ Tà Băng cũng muốn đi, bọn hắn ở lại chỗ này đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa rồi.



Tử Kình nghe được lời nói của hai người…, nhẹ gật đầu, cũng không có gì kinh ngạc, tựa như việc hắn biết rõ Tà Băng sẽ rời đi học viện, hắn cũng biết Tà Băng vừa đi, hai người kia nhất định cũng sẽ đi: “Các ngươi tốt nghiệp ta phê chuẩn rồi.”

Hai người mắt nhìn Tà Băng, cười cười, đi qua một bên rồi ngồi xuống.

Hai người mắt nhìn Tà Băng, cười cười, đi qua một bên rồi ngồi xuống.

10 phút rôi qua rất nhanh, Lưu Dục đi lên trên đài, hỏi: “Các ngươi thương lượng xong chưa?”

Dưới đài mọi người liếc nhau không nói gì, cuối cùng Lưu Diệp đứng dậy, nói ra: “Theo ta, hai người Lưu Diệp cùng Lâm Phong đảm nhiệm đội phó và đội trưởng của thánh đường có được hay không ?”

Lưu Dục sau nói ra, chứng kiến người ở dưới đài đều gật đầu, đã nói: “Vậy thì từ hôm nay trở đi, Lưu Diệp cùng Lâm Phong được bổ nhiệm làm đội phó, đội trưởng của thánh.”

Lưu Dục trong nội tâm kỳ thật đã có chọn được đội trưởng của thánh đường chính là cái Quân gia Quân Tử Hiên kia, đứa nhỏ này vốn là toàn tài rồi, cũng không biết Quân gia là như thế nào lại có thể bồi dưỡng được nhiều thiên tài như vậy!

Nếu là hắn biết rõ Quân Tử Hiên toàn tài như vậy tất cả đều là Tà Băng bồi dưỡng, không biết cái miệng của Lưu Dục này có thể há to đến bao nhiêu!

“Những thứ khác cũng không có việc gì rồi, mọi người có thể giải tản.” Lưu Dục nói xong, liền đi xuống đài.

Tà Băng nghe được Lưu Dục nói có thể giải tán, liền hướng mấy người cáo biệt, đi ra thánh đường, nghĩ đến cái bầy đệ tử kia, Tà Băng khóe miệng liền câu dẫn.

Đi đến cửa ra vào của quý tộc ban 6, nàng đẩy cửa đi vào, liền ngồi ở ghế nằm, nhìn xem phía dưới đệ tử đang ngồi, Tà Băng nói ra: “Ta muốn các ngươi hãy chuẩn bị tốt, hiện tại, dựa theo từng tiểu đội mà đứng vững thành hàng.”

Nghe được lời nói của Tà Băng…, mọi người lập tức đứng lên, đứng thành bốn cái tiểu đội chỉnh tề, bốn cái đội trưởng đứng ở phía trước nhất, đợi chỉ thị của Tà Băng.

“Từng tiểu đội làm thành một vòng tròn, khoanh chân ngồi xuống!” Tà Băng tiện tay đem trọn cái phòng học bày ra một cái kết giới, rồi lên tiếng.

Theo lệnh của Tà Băng, mọi người đã rất nhanh làm thành bốn cái vòng, khoanh chân ngồi xuống, Tà Băng chứng kiến bọn hắn động tác nhanh, gọn, lẹ mà không khỏi cảm than, nhẹ gật đầu , sắc mặt nghiêm túc nói: “Hiện tại ta muốn trực tiếp đem công pháp truyền thụ vào trong đầu của các ngươi, trong lúc truyền thụ thì bất luận là kẻ nào đều đem linh đài bảo trì Không Minh cho ta!”

Trực tiếp đem công pháp truyền thụ vào đầu của bọn hắn? Trong mắt mọi người đều là một hồi nghi hoặc, bọn hắn là chưa từng có nghe nói qua đó a. Bất quá bọn hắn biết rõ lão sư là làm đều tốt đối với bọn hắn, cho nên, hiện tại bọn hắn chỉ cần bảo trì linh đài Không Minh là được rồi.

Tà Băng đi đến Tử Tâm_trung tâm của thuần thú đội, khoanh chân ngồi xuống , nói ra: “Thuần thú đội bắt đầu trước, nhớ kỹ bảo trì linh đài Không Minh! Không được kháng cự Hồn Lực của ta.”

Chứng kiến bọn người Tử Tâm sau khi gật đầu, Tà Băng mới nhắm mắt lại, kế tiếp, trên người Tà Băng bắt đầu tản mát ra hào quang của Thất Thải sắc, theo hào quang càng ngày càng chói mắt, đem trọn cái thuần thú đội vây quanh tại hào quang bảy màu ở trong!

Lúc này Tà Băng đang đem một bộ công pháp tu luyện và tâm pháp thuần thú cùng một chỗ phong ấn trong đầu của đội viên thuần thú sư, những công pháp này sẽ theo thực lực của bọn hắn tăng lên mà cởi bỏ một tầng rồi một tầng phong ấn.

Bọn người Tử Tâm rõ ràng cảm thấy có cái gì đó đang tại trong óc của mình không ngừng xoay tròn, khi đã rõ đây là công pháp mà lão sư truyền thụ cho mình, liền buông ra sự phòng ngự của mình, mà tiếp thu .

Đại khái cũng một phút đồng hồ trôi qua, thời gian dần qua thì hào quang bảy màu dần lui xuống, hóa thành một cái lưu quang tại bên người Tà Băng vờn quanh một vòng, sau đó mới biến mất không thấy gì nữa, Tà Băng mở to mắt, chứng kiến đám người Tử Tâm đã đang hấp thu công pháp, nhẹ gật đầu, hướng phía luyện khí đội mà đi tới.

Lúc này, người của ba cái tiểu khác nhìn cái một màn này thần kỳ, hai mắt không dám nháy một cái, cho đến khi chứng kiến Tà Băng đứng người lên, mới hoàn hồn, thầy của bọn hắn tuyệt đối tuyệt đối không phải là người!

Kế tiếp, đội luyện khí, đội luyện đan, cùng Hồn Sư đoàn, mỗi một tiểu đội, Tà Băng đều dùng phương pháp đồng dạng mà để phong ấn vào trong đầu của bọn họ! Tà Băng đứng người lên, chân có chút như nhũn ra, vuốt vuốt huyệt Thái Dương của chính mình, nhìn các học sinh của mình đang hấp thu công pháp, Tà Băng đi đến ghế, nằm lên trên, nhắm mắt lại để khôi phục lại Hồn Lực của mình, Tà Băng thật không ngờ cái đám tiểu tử này vậy mà sém chút đem rút sạch Hồn Lực của mình…

Nhìn xem sắc trời, Tà Băng biết rõ mọi người cũng phải hấp thu công pháp, liền đứng lên, tại trên bảng đen viết xuống mấy chữ sâu sắc: “Buổi sáng ngày mai tập hợp tại sân huấn luyện Số 3!”

Viết xong, liền rời khỏi phòng học, trở lại tiểu viện của mình, duỗi cái lưng đang mỏi của mình, liếc mắt nhìn thấy vài đệ tử đã hấp thu xong công pháp đang lẫn quẫn trong tiểu viện của mình, nàng khẽ cười một tiếng, rồi cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Kỳ thật bọn hắn hiện tại chỉ cần có công pháp thì chính mình có thể tu luyện rồi, mà Tà Băng lại lo lắng, trước khi nàng đi, nàng nhất định sẽ làm cho mọi người nắm giữ được đến cái gì gọi là tiêu chuẩn để có thể cường đại! Mà cái huấn luyện này cũng sẽ không giống như cái huấn luyện thể năng ma quỷ trước kia, mà là trợ giúp bọn hắn hiểu rõ công pháp của mình cùng tâm cảnh của bọn hắn!

Nửa tháng thời gian, Tà Băng mang theo mọi người cùng một chỗ tu luyện, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nấu cơm khi đi dã ngoại, cùng nhau cảm thụ phong cảnh thiên nhiên, lĩnh ngộ triết lý nhân sinh, mở rộng tâm cảnh cho bọn hắn, cùng bọn họ luyện đan, luyện khí, thuần thú, có lẽ có thể nói hoàn toàn là mang theo mọi người đi chơi nửa tháng!

Trong thời gian nửa tháng này, Hồn Lực của tất cả mọi người mặc dù không có bay lên bao nhiêu, nhưng là trong lòng của bọn hắn, tâm cảnh của mỗi người đều so với Hồn Lực của mình cao hơn một cấp độ, cái này đối với tương lai tu luyện của bọn họ là cực kì hữu ích!

Hơn nữa đối với luyện đan, luyện khí cùng thuần thú, ba cái này thì phải đòi hỏi kĩ năng, nhưng bây giờ mọi người cũng là thập phần nắm giữ rất tốt rồi, chênh lệch chỉ là tinh thần cùng độ thuần thục thôi!

Nửa tháng huấn luyện cứ như vậy chấm dứt, ngồi ở trong phòng học của quý tộc ban 6, khóe mắt của Tà Băng mỉm cười nhìn đệ tử phía dưới, nàng hiện tại có thể yên tâm rời đi rồi, cho dù nàng không ở chỗ này, sau này những học sinh này tu luyện cũng sẽ là một đường thuận lợi đấy!

Tà Băng cũng chưa nói cho bọn hắn biết rõ nàng sẽ rời đi, có lẽ là trong nội tâm không đành lòng a, vẫn là có ý định dùng phương pháp nguyên thủy nhất, để lại một phong thư, rồi…chạy đi…

“Nửa tháng ở bên nhau, ta cảm thấy các ngươi đều rất không tồi, tu luyện tâm tình càng là ngoài dự liệu của ta, các ngươi chỉ cần dựa theo công pháp trong đầu mà đi tu luyện cùng học tập là tốt rồi. Tốt rồi, hôm nay đến đây thôi ah.” Tà Băng vẫn nhìn khuôn mặt của mọi người, mỗi một khuôn mặt tươi cười nàng đều nhớ ở trong lòng của mình, gặp mặt lần nữa không biết là vào lúc nào, chính các ngươi phải tự cố gắng!

Đệ tử của quý tộc ban 6 rõ ràng cảm nhận được hào khí của Tà Băng có chút không đúng, nhưng là mọi người cũng không có hỏi, tất cả mọi người không có nghĩ qua, Tà Băng sẽ rời đi học viện, bọn hắn đã đi ra khỏi phòng học, càng không nghĩ đến, thời gian để một lần nữa tương kiến đúng là rất xa xôi!

Tà Băng cố nén trong nội tâm của mình để không bỏ, đi ra phòng học của quý tộc ban 6, nhìn thoáng qua phía sau cửa có khắc bốn chữ to ‘‘quý tộc ban 6’’, cũng không quay đầu lại xoay người rời đi, qua hội đấu giá đêm nay, nàng sẽ trực tiếp lên đường.

Tà Băng không có hướng phía tiểu viện đi, mà là trực tiếp đi ra Áo Tạp Tư học viện, ra học viện, Tà Băng đã thuấn di đến nơi ở của Lăng Tiêu, trên danh nghĩa là sắp tổ chức hội đấu giá lần thứ XX, chứng kiến thân ảnh của Tà Vụ cùng Lăng Tiêu, cười cười cùng hai người đi đến phòng cao thượng ở tầng cao nhất là tầng năm.

“Tà Băng, hôm nay chúng ta tuyệt đối có thể kiếm một khoản lớn, ha ha!” Lăng Tiêu bây giờ là càng ngày càng có đủ tư chất của thương nhân, trở nên vô cùng gian trá cùng yêu …tiền! Vừa đến vào phòng cao thượng liền đối với Tà Băng nói ra.

“Hừ, hai nữ nhân kia ta ném ở Trùng Quật (là trong hố toàn côn trùng, bò cạp, rắn rết…) rồi.” Tà Vụ đối với Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.

Tà Băng nhìn hai người hai dạng tính cách, bất đắc dĩ cười cười, nói ra: ” Hội đấu giá tối này chúng ta cần phải chuẩn bị nhiều, hiện tại thế lực trên khắp đại lục tất cả đều tụ tập tại đế đô, chúng ta phải cẩn thận chút ít!”

Tà Vụ nhẹ gật đầu, nói ra: “Ta đã sắp xếp xong xuôi.” Loại sự tình này không cần chính bọn hắn là có thể an bài thật tốt.

“Đúng vậy a, ngày hôm qua Vụ hắn đã đem toàn bộ lực lượng chạy đến lúc sau đế đô, tin tưởng buổi đấu giá tối hôm nay sẽ không có vấn đề gì!” Lăng Tiêu đong đưa một cây quạt màu trắng, ra dáng nói.

Tà Vụ nhìn bộ dạng của Lăng Tiêu, nhìn cũng không them nhìn Lăng Tiêu, liền đi tới bên người Tà Băng ngồi xuống. Lăng Tiêu trừng mắt liếc Tà Vụ, thực không nể tình gì ah.

“Ân, vậy là tốt rồi, hội đấu giá chỉ còn nửa canh giờ nữa sẽ bắt đầu rồi, thông tri bọn hắn để cho khách nhân vào bàn a.” Tà Băng nhìn sắc trời một chút, đối với Lăng Tiêu nói ra.

Lăng Tiêu nhẹ gật đầu, đi ra cửa bên ngoài, đưa quản sự tới, nói hai ba câu, lại lần nữa về tới gian phòng trang nhã.

“Buổi đấu giá hôm nay, nhất định rất điên cuồng!” Lăng Tiêu nghĩ đến những thế lực này vì Trúc Cơ Đan mà điên cuồng đến đỉnh điểm, liền nhịn không được muốn cười, Trúc Cơ Đan chỉ là Tà Băng dạy cho bọn hắn một loại đan dược đơn giản nhất! Cơ bản năm mươi người bọn hắn cùng Tà Băng đều biết luyện chế!

“Trúc Cơ Đan, quá nghịch thiên.” Tà Vụ không nhiều lời lắm, chỉ nói ra sáu cái chữ lại nhằm ngay trọng điểm mà nói, đối với Áo Tạp Tư đại lục chưa có người tiếp xúc qua Trúc Cơ Đan, thật là quá nghịch thiên rồi!

Ba người nói chuyện, cười đùa vui vẻ trong nửa canh giờ, thì tất cả thế lực cũng đã vào bàn rồi, phòng cao thượng thì chiếm đầy người, chỗ ngồi trong đại sảnh cũng là chật ních! Toàn bộ năm tầng cũng chỉ có bọn người Tà Băng là ở một cái phòng cao thượng!

Chỉ nghe “Đinh!” Một âm thanh thanh thúy truyền ra, ngọn đèn trên võ đài lập tức sáng lên báo hiệu cho việc hội đấu giá bắt đầu, một nữ tử có dáng người uyển chuyển đi ra, nữ tử cười dịu dàng nhìn mọi người dưới đài, mở miệng nói ra: “Phi thường cảm tạ mọi người tới tham gia hội đấu giá lần này, ta lần này là người chủ trì hội đấu giá hôm nay, như vậy hiện tại, không làm tốn nhiều thời gian của mọi người, bây giờ sẽ đem ra vật phẩm đầu tiên để bán đấu giá.”

Âm thanh của nữ tử rơi xuống, trên đài cao một ngọn đèn vật phẩm sáng lên, rồi từ từ tắt hẳn! Nữ tử đi đến trên đài cao, mở ra vật phẩm đang được đắp một khăn lụa màu đỏ, chỉ thấy một cái giống như Dạ Minh Châu màu tím, nhàn nhạt tử sắc hết sức xinh đẹp!

“Đây là do Tử Thạch tự nhiên mà hình thành ra Cực phẩm Dạ Minh Châu, hi vọng mọi người ưa thích không nên bỏ qua ah, có thể mua được thứ mình thích, cũng có thể làm đồ trang trí ở trong nhà, đều là lựa chọn không tệ ah, giá khởi điểm là 5000 tử kim tệ! Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 500 tử kim tệ, cạnh tranh bắt đầu!” Âm thanh thanh thúy của nữ tử quanh quẩn tại toàn bộ phòng đấu giá.

“5500 trăm!” Một người nam tử giơ lên bài, âm thanh liền truyền ra.

“Vị tiên sinh này ra 5500 trăm, còn có hay không người ưa thích cái Dạ Minh Châu này ra giá hơn? 5500 trăm một lần!” Nữ tử lời còn chưa nói hết, đã bị một giọng nói khác cắt đứt!

“Sáu ngàn!” Một âm thanhcủa nữ tử vang lên!

“Sáu ngàn lần một!”

“Bảy ngàn!”

“Tốt, vị phu nhân này ra bảy ngàn, còn có người nào muốn tiếp tục tăng giá? Như vậy, bảy ngàn một lần, hai lần, ba lần! Thành giao! Chúc mừng vị phu nhân này, chờ chút chúng ta sẽ đem cái Dạ Minh Châu này đưa qua cho ngài!” Nữ tử cười cười mà nói!

Sau đó lại liên tục đấu giá một ít hồn khí, các loại Hồn Thú, làm Tà Băng cảm thấy buồn ngủ…

Mà ngay tại thời điểm con mắt của Tà Băng đã nhắm lại, thì lại chợt nghe âm thanh của nữ tử: “Vật phẩm này, Giám định sư của chúng ta cũng không thể hiểu rõ nó đến tột cùng là vật gì, nhưng là Giám định sư có thể khẳng định, đây là một vật trời ban, một bảo vật, đối với nó, không nắm chắc, không biết trước giá! Người trả giá cao thì có được nó!”

Nghe thế, Tà Băng liền hứng thú, giương mắt hướng phía dưới đài nhìn nhìn, không phải chứ, cái vừa nhìn này, cả kinh Tà Băng lập tức đứng người ! Cái vật phẩm đấu giá này dĩ nhiên là…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Băng Ngạo Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook