Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 95: Tà Băng đã xảy ra chuyện!

Mặc Tà Trần

16/01/2014

Thiên Lang đế không thể tin được nhìn lam lăng sa quấn quanh trên người bên ngoài còn phát ra ánh lửa, Sói sợ cái gì? Lửa! Cho dù Siêu Thần Thú Thiên Lang đế có hóa thành hình người cũng không thể tránh né, lang tộc sợ lửa, nhất là Thiên Lang tộc bọn hắn càng rất sợ lửa. Hắn làm sao lại nghĩ đến lam lăng sa của Tà Băng còn có thể bốc lửa?

Lần này, Thiên Lang đế cả người cũng không dám động, nhìn lửa trên người, cho dù biết rõ vòng lửa này không thể gây thương tổn cho hắn nhưng vẫn không ngăn được run rẩy,màu đỏ nơi đáy mắt sớm đã biến mất không thấy gì nữa, màu xanh biếc đôi mắt hung hăng trừng Tà Băng, lửa, nữ nhân này lại dám phóng hỏa trên người của hắn?

Tà Băng chứng kiến động tác cùng biểu lộ cuả Thiên Lang đế,thần sắc biểu lộ quả là thế,ở thế kỷ hai mươi mốt đàn sói sợ lửa, đây là thưởng thức, tại Áo Tạp Tư đại lục Tà Băng chưa từng nghe nói qua lang tộc sợ cái gì, vừa rồi bất quá là một cái thăm dò, kết quả chứng minh là đúng,Thiên Lang tộc quả nhiên sợ lửa.

“Mùi vị của lửa như thế nào?” Tà Băng nhíu mày, nhìn đôi mắt màu xanh lá ở đối diện đang phẫn hận mở miệng nói ra.

“Nếu đem ngươi đặt ở vạn Xà Quật sẽ như thế nào?” Thiên Lang đế lạnh lùng hỏi ngược lại Tà Băng, nhân loại nữ nhân không phải sợ xà sao? cũng như lang tộc bọn hắn sợ hỏa , nếu đem nàng ném tới vạn Xà Quật nàng sẽ có tư vị gì?

“Tàn sát hết người nào ngăn ta!” Trong đôi mắt màu đen của Tà Băng hiện lên một tia ngoan lệ, con đường của nàng nàng muốn đi thẳng xuống dưới, vạn Xà Quật? Nếu những con rắn kia không có mắt, liền toàn bộ xuống Địa ngục a!

Tàn sát hết người nào ngăn ta!

Bảy chữ, đơn giản bảy chữ lại khiến cho lưng Thiên Lang đế toát hết mồ hôi lạnh,người thiếu nữ trước mắt tuyệt đối là một người tàn nhẫn, hoặc là, đối đãi địch nhân của nàng tuyệt đối không lưu tình chút nào đấy! Thiên Lang đế nhìn người thiếu nữ trước mặt lúc này khí phách vô cùng, ngữ khí này, thần sắc này, ánh mắt này, lại khiến cho Thiên Lang đế cảm thấy quen thuộc, đáy lòng càng tuôn ra chiến ý cùng địch ý mãnh liệt chiến ý cùng địch ý!

Thiếu nữ trước mặt, dường như chính là thiên địch của hắn!

“Nếu toàn bộ Thiên Lang tộc chúng ta đều muốn đi ra ngăn cản ngươi mang đi Vương lang tộc thì sao?” Thiên Lang đế dường như còn đang suy nghĩ Tà Băng đối đãi địch nhân cũng không vô tình tàn nhẫn, không khỏi mở miệng hỏi.

“Toàn tộc? Nếu Thiên Lang tộc các ngươi không có mắt, ta không ngại tiễn đưa các ngươi xuống Địa ngục!” Tà Băng lạnh lùng mở miệng nói ra, nàng không muốn trở thành kẻ địch, nhưng nếu Thiên Lang tộc ngăn cản con đường của Tà Băng, nàng cũng không phải là một người thiện lương ngu ngốc!

Thiên Lang đế nghe được lời nói của Tà Băng, đáy lòng bỗng nhiên toát ra một câu, đây mới là Quân Tà Băng, là Quân Tà Băng cuồng ngạo không ai bì nổi! Nàng là ai? Quân Tà Băng, hắn rõ ràng không biết nàng! Hiện tại tận đáy lòng Thiên Lang đế thập phần hiếu kỳ, vì cái gì cái tên này lại xuất hiện tại trong đầu của mình, vì cái gì hắn sẽ sinh ra cảm giác khát máu đối với thiếu nữ trước mặt?

Tiễn đưa toàn tộc bọn hắn xuống Địa ngục? Ngườ thiếu nữ trước mặt phải chăng quá mức xem trọng chính mình rồi? Thiên Lang đế không khỏi cười nhạo, Thiên Lang tộc hắn có thể là một trong tứ đại chủng tộc trong Hồn Thú chi lĩnh, một nhân loại nho nhỏ khoác lác muốn thế nào thì như vậy hay sao?

“Quân Tà Băng, ngươi quá càn rỡ!” ánh màu đỏ trong mắt Thiên Lang đế lại dần dần tràn đầy, rất nhanh biến thành đôi mắt đỏ thẫm khát máu nhìn Tà Băng, khinh thường mở miệng nói ra, một khắc sau khi Thiên Lang đế nói xong câu đó, Thiên Lang đế đã giãy giụa thoát khỏi trói buộc của lam lăng sa.

Tà Băng chứng kiến Thiên Lang đế giãy giụa khỏi lam lăng sa, không có một tia kinh ngạc,sau khi thu hồi lam lăng sa sau trực tiếp phi thân thối lui về phía sau tránh thoát hồn lực của Thiên Lang đế! Một cái Thiên Lang đế nếu chỉ đơn giản như vậy bị nàng vây khốn, Tà Băng muốn một lần nữa xem xét lại thực lực của Hồn Thú chi lĩnh! Sự thật chứng minh, Hồn Thú chi lĩnh Tứ đại chủng tộc không có một cái nào là đơn giản nha!

Thiên Lang tộc sợ lửa, bọn hắn làm sao lại không có biện pháp phòng cháy? Nếu là không có,có lẽ Thiên Lang tộc đã biến mất trên thế giới này từ lâu rồi!

“Ha ha, không càn rỡ cũng không phải là Quân Tà Băng rồi!” Tà Băng ngửa mặt lên trời cười một tiếng dài, tóc đen bay múa, tuyệt mỹ khuôn mặt,thần thái bễ nghễ thiên hạ ,cuồng vọng , không một ai phát huy một cách vô cùng tinh tế như Tà Băng!

Một câu Tà Băng vừa nói xong, trực tiếp phi thân tiến lên, một đạo hồn kỹ cường đại liền phát ra về phía Thiên Lang đế! trận chiến hôm nay không thể không đánh!



“Quy Nguyên Phần Thiên thức thứ nhất: vũ rơi đốt hoa!”

Từ khi thực lực Tà Băng tiến giai,chiêu thức của Quy Nguyên Phần Thiên cũng cường đại hơn lúc trước không chỉ một lần, vũ rơi đốt hoa,cánh hoa bay múa cùng góc độ sắc bén không chút lưu tình hướng phía Thiên Lang đế mà đi. Thiên Lang đế chứng kiến hồn kỹ Tà Băng phát ra, ánh sáng maù đỏ nơi đáy mắt lóe lên, không trốn tránh,trực tiếp phi thân tiến lên!

“trảm thanh thiên” Thiên Lang đế hô to một tiếng, lấy ra vũ khí của mình,trảm thanh thiên bay thẳng đến hồn kỹ của Tà Băng mà bổ tới!(*chém trời xanh)

Tà Băng thật không ngờ Thiên Lang đế lại dùng võ khí, hơn nữa lại là một thanh đao! Một thanh bảo đao tản ra lục sắc quang mang, không có một chút ngoài ý muốn,hồn kỹ của Tà Băng bị một đao của Thiên Lang đế phá vỡ!

Sau khi Thiên Lang đế phá vỡ hồn kỹ của Tà Băng thì không dừng lại, trực tiếp phi thân về phía Tà Băng, mắt thấy Trảm Thanh Thiên của Thiên Lang đế sắp chém xuống cổ Tà Băng, mà lúc này Tà Băng không có động tĩnh gì, không có một động tĩnh nào, đôi mắt đen thẳm chăm chú nhìn Trảm Thanh Thiên trước mặt.

Ngay tại thời điểm Trảm Thanh Thiên đặt trên cổ Tà Băng, Tà Băng động, trực tiếp lấy ra hắc loan nguyệt đao từ trong ngọc giới lập tức ra tay ngăn cản Trảm Thanh Thiên của Thiên Lang đế đang ở trên cổ của mình, những động tác liên tục, thân thể Tà Băng cũng không có nhúc nhích, ngay cả cổ cũng không có lệch ra một chút, các động tác đẹp tuyệt vời!

Thiên Lang đế thật không ngờ Trảm Thanh Thiên của mình lại bị thanh đao màu đen ngăn trở, trong ấn tượng của hắn,Trảm Thanh Thiên chính là vô kiên bất tồi (* không gì cứng rắn mà phá không được), một đao rơi xuống chắc chắn thu hoạch một tánh mạng!

Hắc loan nguyệt đao của Tà Băng sau khi bị đại tinh tinh phá hủy, trải qua Tà Băng tự mình luyện chế lần nữa, sớm đã trở thành một thanh hắc loan nguyệt đao tuyệt thế, mà cái thanh hắc loan nguyệt đao này cũng chính là vũ khí Tà Băng dùng thuận tay nhất!

Hai người giữ vững tư thế được bất quá hai giây, sau đó hai người lập tức tách ra, Tà Băng tay cầm loan nguyệt đao trực tiếp phi thân tiến lên chiến đấu cùng Thiên Lang Đế! Trảm Thanh Thiên cùng hắc loan nguyệt đao đụng vào nhau, phách lực cường đại ngang hàng, hai hồn kỹ cường đại kinh người so đấu !

Toàn bộ những cây ăn thịt người,hoa ăn thịt người,cỏ ăn thịt người màu đen trong Hồn Thú chi lĩnh cơ hồ đều bạo động , không biết là đang chờ đợi mùi vị huyết tinh hay đang cổ vũ hai người.

“Quy Nguyên Phần Thiên thức thứ tư: đốt hoa mây tản!”

“Lục trảm Thiên Diệt!”

Hai tiếng hô to truyền đến, lúc này Tà Băng cùng Thiên Lang đế tài trí khai mở, bộ dáng hai người lúc này thật là chật vật dị thường,trên áo trắng của Tà Băng dính vài lá cây màu đen,mái tóc đen bay đã được thả ra, khóe miệng còn dính một tia máu tươi. Mà Thiên Lang đế so với Tà Băng càng muốn chật vật hơn,mái tóc ngân bạch bay múa tán loạn, ngân bào đã bị rách vài đường,đôi môi tuyệt mỹ cũng dính một vệt máu!

Theo sau tiếng hét của hai người,lưỡng đạo hồn kỹ ẩn chứa lực lượng hồn lực cực lớn hồn lực từ sau lưng hai người phát ra,sau lần so chiêu lúc đầu hai người đã biết rõ hiện tại tiếp tục đánh nhau cũng không có ý nghĩa gì, song phương sau khi tách ra không tự chủ được sử dụng chiêu mạnh nhất của bản thân!

“Phanh!”

“Đông!”

Hồn kỹ của hai người đụng vào nhau, lập tức hai đạo hồn lực cường đại sinh ra một năng lượng cực đại hủy diệt hết thảy, hai tiếng nổ mạnh qua đi, Tà Băng cùng Thiên Lang đế không có chút ngoài ý muốn lập tức bị đánh bay ra ngoài! Còn chưa kết thúc!

“Hống!” thanh âm cực lớn tiếp tục vang lên, toàn bộ cấm địa bắt đầu lay động kịch liệt , tất cả cây ăn thịt người, hoa ăn thịt người,cỏ ăn thịt người bắt đầu bạo động , không ngừng có thanh âm vang lên, giống như là thanh âm gào khóc thảm thiết liên tục truyền ra.



Tà Băng bị Hồn Lực cường đại đụng phải đánh bay ra ngoài, cả người văng vào một gốc cây căn thịt người , vốn là bị rút sạch Hồn Lực lúc này Tà Băng lại nhận lấy sự va chạm cường đại,lập tức khế ước cùng mấy người Tuyết Ảnh đều bị chặt đứt! Hôn mê, Tà Băng lúc này đã triệt để ngất đi!

Một địa phương khác tình hình của Thiên Lang đế so với Tà Băng còn tốt hơn một ít, hắn sử dụng Lục trảm Thiên Diệt mặc dù sẽ rút sạch Hồn Lực của hắn, nhưng chân thân của hắn là Thiên Lang nên bản lĩnh của Thiên Lang tộc không có biến mất, cho nên hiện tại hắn đang mở to hai mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn xem cấm địa của Hồn thú chi lĩnh bị Hồn lực của hai người oanh động gần như tan hoang.

Bên trong ngọc giới,Tuyết Ảnh, tuyết táp cùng tiểu Tử, thậm chí còn có Mạc, bốn người cơ hồ là đồng thời che lồng ngực của mình! Đau nhức! Bốn người cảm giác được có gì không đúng, sắc mặt lập tức đại biến,không cảm nhận được khế ước,không cảm nhận được khí tức của Tà Băng nữa rồi! Đã xảy ra chuyện, Tà Băng đã xảy ra chuyện!

Bốn người không ai mở miệng, dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân chạy ra ngọc giới, Thiên tài cũng cảm giác được có gì không đúng, đồng thời đi ra ngọc giới, chứng kiến Tà Băng đã ngất đi đang nằm trên mặt đất,từ trong miệng không ngừng chảy ra máu tươi, Tuyết Ảnh mấy người chứng kiến bộ dáng của Tà Băng bộ dáng, lập tức nóng lòng, Tuyết Ảnh dùng tốc độ nhanh nhất đem Tà Băng ôm vào lòng, cảm nhận được cơ thể Tà Băng vẫn còn ấm áp, Tuyết Ảnh mới thả lòng, sau đó mắt ánh lên lửa giận cùng đau lòng, người nào dám tổn thương Băng nhi của hắn như vậy!

Tuyết táp, Mạc,tiểu Tử,Thiên Tài cảm nhận được tánh mạng của Tà Băng hiện tại không có nguy hiểm lòng cũng được thả lòng, nhưng nhìn đến vết máu trên người Tà Băng và khí tức yếu ớt của nàng,đáy mắt ba người hiện lên lửa giận cùng đau lòng tuyệt đối không kém Tuyết Ảnh,khí tức Tà Băng bây giờ rất yếu, tựa hồ tùy lúc cũng có thể…

Không! Không có khả năng! Quân Tà Băng là ai? Là người cuồng ngạo không ai bì nổi! Là người bọn hắn thề chết đi theo! Chết, vĩnh viễn không có khả năng xảy ra trên người của nàng! Tà Băng đã từng nói qua, cho dù nhập ma, Ma Đế cũng không dám thu nàng! Hiện tại, càng không khả năng có người cướp đi tánh mạng của nàng từ trên tay nàng! Vĩnh viễn không có khả năng!

Tuyết Ảnh vội vàng lấy ra đan dược tốt nhất đan dược từ trong ngọc giới đặt vào trong miệng Tà Băng, nhưng mà Tà Băng không hề nuốt xuống,bây giờ khí lực nuốt đan dược nàng cũng không có,một tia thần trí cũng không có,khế ước cùng mấy người Tuyết Ảnh đã bị chặt đứt, hiện tại bọn hắn không thể cảm thụ được tình trạng của Tà Băng!

Năm người nhìn bộ dáng Tà Băng lúc này,hốc mắt năm người đồng thời ướt át,hiện tại bọn hắn hiện tại chỉ hi vọng Tà Băng nuốt xuống đan dược, trước tiên nuốt xuống đan dược…

Tuyết Ảnh cùng Mạc không ngừng đưa hồn lực vào người Tà Băng,trong đôi mắt to tròn của tiểu Tử không ngừng có nước mắt màu tím nhỏ xuống, hắn không muốn khóc , hắn đã đáp ứng tỷ tỷ không khóc , đã đáp ứng tỷ tỷ muốn làm một nam tử hán , nhưng khi nhìn đến bộ dáng tỷ tỷ lúc này, hắn không ngăn được nước mắt của mình.

Trong mắt Tuyết táp thoáng hiện qua hình ảnh Tà Băng đang trêu chọc, Tà Băng cười nhạt, ánh mắt chăm chú của Tà Băng nhìn bọn họ,một cái nhăn mặt một nụ cười tươi của Tà Băng, tuyết táp đối với Tà Băng, vẫn là trạng thái ôn hoà, hắn và Tà Băng không có trải qua cực khổ, càng không có ở chung,phần lớn nguyên nhân lập khế ước cũng bởi vì ca ca Tuyết Ảnh, nhưng hiện tại, tuyết táp mới biết được, chính mình sớm đã đem Tà Băng trở thành đồng bọn, trở thành bằng hữu,trở thành một trong những người quan trọng hơn tính mạng của bản thân!

Thiên Tài nhìn thấy bộ dáng yếu ớt lúc này của Tà Băng,đôi mắt màu xanh lại nhìn về phía chân trời,một Quân Tà Băng cuồng ngạo,đạm mạc mà cuồng vọng Quân Tà Băng,hiện tại lại yếu ớt phảng phất tùy thời cũng có thể rời đi, Quân Tà Băng, nếu là ngươi không tỉnh dậy,Thiên tài ta nhất định phải dùng tính mạng của ta đổi lấy sự sinh tồn của ngươi! Chỉ mong ngươi có thể bảo vệ tốt tiểu Tử,tiểu đệ đệ đơn thuần đáng yêu này.

Không có ai biết chủng tộc của Thiên Tài lại có một kỷ năng hạng nhất, kia chính là tế mệnh! Chủng tộc bọn hắn có thể dùng mạng đổi mạng bất cứ sinh vật nào! Cái mạng này nếu để cho Quân Tà Băng,Thiên tài hắn tuyệt đối sẽ không có câu nào oán hận! Có đáng giá hay không? Tại trong thâm tâm Thiên Tài, không có gì đáng giá hay không, Quân Tà Băng giải trừ phong ấn cho hắn, càng làm cho hắn tìm được một tiểu đệ đệ đáng yêu tiểu Tử, những cái này,cũng đủ!

Tuyết Ảnh cùng Mạc nhìn thấy Tà Băng không nuốt nổi viên đan dược kia, Tuyết Ảnh cảm nhận được sinh mệnh lực của Tà Băng không ngừng xói mòn, đáy mắt hiện lên một tia kiên định, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt của Tà Băng ánh mắt có chút trốn tránh, nhắm mắt lại, đem đan dược đặt ở trong môi mỏng, tại ánh mắt kinh ngạc của mấy người Mạc,cúi người liền dán môi lên cánh môi đang nhiễm máu của Tà Băng.(BB: first kiss trong hoàn cảnh thế lày..aaizz….thôi…dù sao cũng là phu quân mừ…hị hị)

Dùng lưỡi tách môi Tà Băng ra, đem đan dược trong miệng đẩy vào miệng Tà Băng,dùng Hồn Lực nhẹ nhàng phụ trợ đem đan dược trong miệng Tà Băng tiêu hóa, Tuyết Ảnh cảm nhận được mùi thơm ngát trong miệng Tà Băng, đôi mắt màu lam hiện lên một tia áy náy, đứng dậy rời khỏi môi Tà Băng, cảm nhận được dược lực bắt đầu phát huy tác dụng,sinh mệnh lực của Tà Băng không hề xói mòn, Tuyết Ảnh mới thở nhẹ một hơi.

Thế nhưng không đợi Tuyết Ảnh nói chuyện,Mạc ở một bên cảm nhận được thân thể Tà Băng không hề chuyển biến xấu, không khỏi đứng dậy đánh một quyền đánh vào khuôn mặt tuyệt mỹ của Tuyết Ảnh: “Ngươi, ngươi dám hôn Băng nhi! Đánh ngươi một quyền, không được hoàn thủ, Băng nhi tỉnh lại nếu biết cũng sẽ đánh ngươi!”

Mạc không phải là một người không hiểu chuyện, nhưng hắn yêu Băng nhi, thời điểm nhìn thấy môi Tuyết Ảnh kề lên môi Tà Băng, nội tâm đau đớn mãnh liệt,cho dù biết rõ Tuyết Ảnh là vì cứu Băng nhi, hắn vẫn không ngăn được đau đớn cùng phẫn nộ! Một quyền này, sau khi đánh xong trong nội tâm vẫn khó chịu vô cùng! (O_o ai kiu anh không nhanh tay hơn)

Tuyết Ảnh không có để tâm một quyền kia của Mạc, đôi tròng mắt màu lam chăm chú nhìn Tà Băng, nàng không thể có bất cứ chuyện gì, tuyệt đối không thể, nếu không thì, hắn nhất định sẽ làm cho toàn bộ đại lục này xuống địa ngục cùng nàng!

“Thiên Lang đế, ngươi cút ra đây cho ta, cuối cùng là xảy ra chuyện gì!” Một đạo thanh âm hùng hậu truyền đến từ chân trời xa xăm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Băng Ngạo Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook