Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 123: Tìm người chết

Mặc Tà Trần

20/10/2014

“Không biết vị tự xưng bản tôn này muốn làm gì?” Tà Băng cười nhìn nữ tử xinh đẹp đang đi tới.

“Bái kiến tôn thượng.” Nữ tử xinh đẹp vừa xuất hiện. Chúng thú ngay ngắn xoay người,cúi đầu hành lễ.

“Bản tôn có thể muốn làm gì? Bất quá chỉ muốn mở rộng kiến thức xem rốt cuộc người có thể xông vào Hồn Thú chi lĩnh, còn thành công tiến vào Bạch Hổ tộc chúng ta có bộ dạng gì mà thôi.” Xinh đẹp nữ tử mị nhãn như tơ, toàn thân tản ra mùi hương mê người.

“Cái vị tự xưng bản tôn kia, ta đối với ngươi không có hứng thú,vẫn nên thu hồi mị thuật của ngươi đi nha.” Tà Băng liếc mắt, cô gái này không phải là hồ ly tinh a? Đối với nàng còn sử dụng mị thuật, nàng cũng không phải nam nhân.

“Hừ! Mị thuật của bản tôn chưa từng thất bại!” Nữ tử hừ lạnh một tiếng nói với Tà Băng.

“PHỐC ha ha,mị thuật của ngươi vẫn nên lưu lại dùng cho nam nhân đi a, bổn cô nương không có nhàn rỗi chơi đùa cùng ngươi.” Tà Băng cười lớn một tiếng, cười nhạo nữ tử vô tri, sau đó liền chuẩn bị đứng dậy ly khai nơi nhàm chán này, Tà Băng cũng không dự định dừng chân ở Bạch Hổ nhất tộc, khoảng cách cuối năm chỉ còn lại có nửa tháng, nàng phải nhanh chóng giải quyết sự việc của tiểu Tử ở Tử Kim Cự Long.

“Đứng lại, muốn đi cũng phải nhìn bản tôn có đáp ứng hay không!” Nữ tử hừ lạnh một tiếng, trực tiếp tiến lên dùng Hồn Lực ngăn lại Tà Băng. (diepbangcung.wordpress.com)

“Cút ngay!” Tà Băng nhìn nữ tử đang cản đường phía trước, lạnh lùng nói.

“Ngươi nói cái gì? Một cái nhân loại nho nhỏ cũng dám bảo bản tôn cút ngay? !” Nữ tử nghe được lời của Tà Băng, lập tức nổi cáu rồi.

Cố ý bới móc vậy sao? Tà Băng vừa tiến giai thành bát giai Hồn Tôn, lúc này tinh lực dồi dào, hơn nữa hai lần bị thương này trong nội tâm cũng rất biệt khuất , cô gái này đã đưa tới cửa đến cho mình phát tiết, không phát tiết thật đúng là rất xin lỗi chính mình rồi!

“Cho ngươi lăn ngươi không chịu lăn, cả gan dám chặn đường ta.” Quả nhiên không ngoài tính toán của Tà Băng, lời nói vừa dứt, tay của nữ tử này lập tức oanh tạc xuất thủ!

“Hừ, Cửu Vĩ Mị Hoặc, đi!” Nữ hồ lập tức phát ra một chiêu công kích cường đại, sau lưng xuất hiện hư ảnh chín cái đuôi trắng như tuyết, ẩn chứa năng lượng cường đại dũng mãnh lao tới phía Tà Băng.

“Quy Nguyên tráo!” Tà Băng nhanh chóng gia tăng thêm một vòng phòng hộ, dáng người linh xảo tránh thoát công kích của nữ tử, chiêu Cửu Vĩ Mị Hoặc này lập tức đánh vào đám hồn thú mà nàng ta mang đến!

Tà Băng đứng ở giữa không trung chứng kiến chín cái đuôi của nữ tữ, liền minh bạch đây cũng là một Cửu Vĩ Yêu Hồ, sau đó nhìn đám hồn thú đang loạn thành đàn, cười cười mở miệng nói ra: “Ơ, vị hồ ly này, cho dù ngươi sinh khí cũng không cần trút giận lên thủ hạ của ngươi nha.”

Nữ tử nhìn thấy vì sai lầm của mình mà đả thương thủ hạ, vốn đang ảo não vô cùng, lúc này lại nghe được Tà Băng . Lập tức nữ tữ này muốn giết người, cái nhân loại này, thật đúng đáng giận!

“Cửu Vĩ Mị Hoặc!” Nữ tử không chút do dự lần nữa sử xuất chiêu hủy diệt cường đại, hơn nữa lúc này đây chiêu mới còn ẩn chứa nhiều lực lượng hơn chiêu lúc nãy! (diepbangcung.wordpress.com)

Lần này Tà Băng không có né tránh, nhìn xem hồn kỹ sắp đến trước mặt, khóe miệng cong lên, xuất ra Loan Nguyệt đao, đã chém một con cửu vĩ hồ rồi, nàng cũng không ngại lại chém thêm một con nữa! Chỉ trách con hồ ly này tại thời điểm mình muốn phát tiết lại chạy đến gây sự nha!

Lúc Nữ tử nhìn thấy Tà Băng lấy loan nguyệt đao ra, trong đôi mắt hiện lên sự sợ hãi cùng hận ý, hung hăng cắn răng một cái, lần nữa phi thân lên bổ xuống.

“Cửu Vĩ Mị Hoặc!” Lại một đạo Hồn lực cường đại dũng mãnh lao về phía Tà Băng!



Khóe miệng Tà Băng nở một nụ cười khát máu, tay cầm loan nguyệt đao, nhìn Đạo Hồn kỹ, trực tiếp phi thân lên.

“Quy Nguyên Phần Thiên thức thứ hai: Tàn Vũ Mặc Hương!” Tà Băng không có sử dụng thức thứ nhất, mà là trực tiếp sử xuất thức thứ hai, hiện tại Tà Băng chỉ lĩnh ngộ bốn thức, hiện tại Tà Băng vẫn không có một chút manh mối về thức thứ năm.

Theo sau câu nói của Tà Băng, cường đại hồn kỹ xuất hiện từ sau lưng Tà Băng, cơn mưa mang theo mùi hương nhàn nhạt phiêu tán trong gió, lúc này Tàn Vũ Mặc Hương, hình dáng giọt mưa càng ngày càng nhỏ, nhưng uy lực so với lúc trước ít nhất phải cường đại hơn gấp 10 lần!

Tàn vũ nhắm trúng mục tiêu của mình, trực tiếp xuyên qua hồn kỹ của nữ tử, không chút lưu tình vọt về phía cái đuôi của nàng ta! (diepbangcung.wordpress.com)

Nữ tử mắt thấy Tàn Vũ muốn tiến đến cái đuôi của mình bên lại không nhúc nhích chút nào, đáy mắt còn lộ ra sự khinh thường, hoàn toàn không có đem tàn vũ để vào mắt.

Nàng ta nhìn hồn kỹ cửa mình đang đùa nghịch bao phủ quanh người Tà Băng, lại không ngờ Tà Băng trực tiếp biến mất tại trước mặt của nàng! Đúng vậy, chính là biến mất, trực tiếp biến mất! Nữ tử lập tức ngây ngẩn cả người, nàng không biết nhân loại có cả kỹ năng huấn di nha? !

Nữ tay cau mày nhìn chung quanh, thời điểm đang đánh nhau thời điểm bỗng nhiên không tìm thấy đối thủ của mình thật là một chuyện hết sức thống khổ.

“Trốn trốn tránh tránh tính toán cái gì anh hùng hảo hán? !” Nữ tử tìm không thấy mục tiêu! Cũng không cảm giác được khí tức, mà đám thủ hạ nàng mang đến đã chạy tứ tán từ đời nào, không khỏi phải sử dụng phép khích tướng.

“A…,Quân Tà Băng ta cũng không phải là anh hùng hảo hán gì, cửu vĩ hồ xem chiêu!” thanh âm của Tà Băng truyền đến từ bốn phương tứ hướng, nàng căn bản không thể phát hiện ra phương hướng của Tà Băng.

“Phanh!”

“Ah!”

Một âm thanh vật gì đó rơi xuống đất kèm theo một tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ khu rừng, chỉ thấy vừa rồi tàn vũ đã biến mất theo Tà Băng lại xuất hiện lần nữa, hơn nữa bằng tốc độ kinh người cùng lực lượng quyết đoán chặt đi một cái đuôi của nữ tử!

Sau đó Tà Băng trực tiếp huýt sáo cang trang, thời khắc này bạch điêu đang bay trên bầu trời lập tức hưng phấn bay đến bên người Tà Băng, cọ cọ vào khuôn mặt nàng, lúc này bạch điêu dường như đã lớn hơn gấp đôi so với lần trước, có thể xem mấy cái đuôi của cữu vĩ hồ kia như thuôc bổ nha.

“Tiểu bạch. Lại có đồ ăn cho ngươi nè.” Tà Băng sờ lên đầu bạch điêu. Chỉa chỉa cái đuôi vừa bị cắt trên mặt đất nói.

Bạch điêu nghi hoặc nhìn xuống đất, hai con mắt lập tức sáng rỡ ! lập tức bay khỏ người Tà Băng, vội vàng phi thân xuống ngậm cái đuôi vào trong mồm, cái đồ chơi này có thể là đồ tốt ah, lần trước sau khi ăn hết nó đã thành công tiến hóa thành thánh thú, chủ nhân thật là quá tốt thật tốt quá.

“Ah. Đáng giận đáng giận!” nữ tử xinh đẹp Cửu Vĩ Yêu Hồ vừa mới áp chế cơn đau kịch liệt. Chuẩn bị bắt đầu đem cái đuôi một lần nữa hợp lại, ai ngờ đảo mắt nhìn lại chứng kiến một đầu bạch điêu ngậm cái đuôi của mình trong mồm bay đi rồi!

“Quân Tà Băng, Mị Yêu ta hôm nay tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Cửu Vĩ hợp nhất!” Cửu Vĩ Yêu Hồ hừ lạnh một tiếng xuất ra kỹ năng mạnh nhất của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc!

Tà Băng nhìn chiêu thức giống như lần trước, đáy mắt hiện lên nét cười, bị nhốt một lần lại giúp mình lĩnh ngộ ra Quy Nguyên Phần Thiên Quyết thức thứ tư, hiện tại vẫn cho rằng chiêu này có tác dụng với mình sao?? Nói chuyện hoang đường viển vông!

“Quy Nguyên Phần Thiên đệ tam thức: Vân Quy Vũ Rơi!” Hiện tại chỉ cần uy lực của Quy Nguyên Phần Thiên Quyết đệ tam thức hoàn toàn đủ để Tà Băng đối phó Cửu Vĩ Hợp Nhất hoàn chỉnh, huống chi là một Cửu Vĩ Yêu Hồ đã bị chém mất một đuôi!

Đệ tam thức Vân Quy Vũ Rơi vừa được tung ra, lập tức toàn bộ bầu trời mây đen kéo đến đùng đùng, tất cả những đám mây đen đều tụ tập lại sau lưng Tà Băng. Trong đó còn xen lẫn mấy tia sấm sét. Năng lượng khủng bố tụ tập cùng một chỗ! (diepbangcung.wordpress.com)



Lúc này, Cửu Vĩ hợp nhất cũng hoàn tất. Hai đạo hồn kỷ mạnh mẽ cùng phóng về phía nhau

Tà Băng thấy thế công không đúng liền lắc mình một cái, trực tiếp thuấn di ra khỏi khu vực đánh nhau. Mà Cửu Vĩ Yêu Hồ còn đang ngẩng cao đầu chờ đợi cường đại hồn kỹ của mình giết chết Tà Băng.

Tà Băng cảm giác thực đã đến khu vực an toàn liền dừng thân.

“Hống! Phanh!” Hai âm thanh cực lớn vang vọng toàn bộ Hồn Thú chi lĩnh!

Nghe được thanh âm này Tà Băng lần nữa thối lui về phía sau, lần này lực va chạm của hồn kỹ hoàn toàn không hề thua kém lần trước va chạm với cùng Thiên Lang Vương, Tà Băng cũng sẽ không ngốc để cho kình lực làm bị thương. Lần này lại thông minh hơn nhiều.

Sau khi hai tiếng nổ mạnh vang lên,mang theo cường đại hồn lực cùng lực lượng hủy diệt. Chỉ thấy cây cối trong rừng rậm nhanh chóng hóa thành tro tàn! Tà Băng kinh ngạc lần nữa, lần này lực hủy diệt lực quả thực còn khủng bố hơn lần trước nha!

“Đã xảy ra chuyện gì? !” Một đạo thanh âm uy nghiêm vang lên bên tai Tà Băng. Sau đó hồn lực màu trắng cực kỳ cường đại bao phủ rừng cây ngăn cản lực lượng hủy diệt, kỳ tích bắt đầu xuất hiện, chỉ thấy rừng cây đình chỉ bị hủy diệt, bắt đầu mọc rể nẩy mầm, một lần nữa bắt đầu sinh trưởng.

Tà Băng đảo mắt nhìn về phía Bạch Hổ Vương uy nghiêm, lạnh lùng nói: “Chuyện gì xảy ra? Ta vừa đến Bạch Hổ nhất tộc đã có người muốn mạng của ta, ta bất quá chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi.”

Bạch Hổ Vương nghe được lời của Tà Băng . Lập tức ngây ngẩn cả người. Có người muốn mạng của Tà Băng? Làm sao có thể. Lúc ấy sau khi hắn trở về từ Thiên Lang tộc, d9ie6u22 đầu tiên chính là ra lệnh nếu như thiếu nữ loài người tiến vào lãnh địa nhất định phải dùng lể để đối đãi, cái Bạch Hổ tộc này xem ra nhất định phải chỉnh đốn lại một phen.

Rừng cây khôi phục bình thường rất nhanh dưới sự bảo hộ của Bạch Hổ Vương, lúc này một thân ảnh vô cùng chật vật xuất hiện trong tầm mắt của Tà Băng cùng Bạch Hổ Vương.

“Mị Yêu?” Bạch Hổ Vương nhìn thấy người kia. Một cái tên liền từ trong miệng phun ra. Mặt mày còn hiện lên một tia chán ghét.

” Ngươi biết Cửu Vĩ Yêu Hồ này? Không ngại đem mạng của nàng cho ta đi.” Tà Băng nhìn thoáng qua nữ tử trên mặt đất, cười lạnh một tiếng, nói với Bạch Hổ Vương .

Bạch Hổ Vương ngơ ngác một chút, rõ ràng thật không ngờ Tà Băng có thể như vậy nói, cô gái này tuy là hắn không thích, nhưng mạng của nàng bây giờ còn có tác dụng.

“Phải chết sao?” Bạch Hổ Vương nhìn Tà Băng nói, cũng không có trực tiếp mở miệng cự tuyệt. Hắn làm sao quên những người bên cạnh thiếu nữ loài người này và bản thân nàng ta cường đại đến thế nào, Bạch Hổ Vương cũng không phải là sợ, mà là đối với loại người như Tà Băng, chỉ có thể kết giao không thể kết thù.

Nếu là cùng nàng kết thù oán, Bạch Hổ Vương tuyệt đối có thể tưởng tượng đến tình huống Bạch Hổ tộc rơi vào tận thế như thế nào.

“Thân phận của nàng?” Tà Băng lãnh đạm hỏi, Cửu Vĩ Yêu Hồ này còn chưa có triệt để chọc giận nàng, ngược lại lưu lại cho nàng ta một mạng cũng không phải không thể. Coi như tiện tay đưa cho Bạch Hổ Vương một cái nhân tình. (diepbangcung.wordpress.com)

“Vương Hậu của ta.” Giọng điệu Bạch Hổ Vương lạnh nhạt, khiến Tà Băng thiếu chút nữa đã phun nước miếng.

Tà Băng nhìn Bạch Hổ Vương, lại đảo mắt nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ trên mặt đất, đầu nóng lên, liền cảm thán

“Bạch Hổ Vương, ánh mắt của ngươi cũng quá kém a, nữ nhân như vậy ngươi cũng có thể vừa ý? Chậc chậc.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Băng Ngạo Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook