Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 12:
Gia Tử
17/09/2024
Lâm Nam Tích xoa xoa cổ tay:【Phù —— nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, xém chút nữa đã làm tên tra nam này thành công vang danh sử sách rồi.】
“Bạch bạch!”
Hai tiếng bàn tay vang vọng khắp nhà.
Trog lúc mọi người vẫn còn đắm chìm trog việc Lưu thị lang xém chút nữa đã đâm cột chết tại chỗ, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh bay tới trước mặt Lưu thị lang, cực kỳ vang dội mà tát cho ông ta hai bàn tay.
Lâm Nam Tích:【Ai nha!】
【Hai tiếng bàn tay thật là vang dội nha!】
【Mặt của Lưu thị lang sưng phù thật nhanh cũng thật đỏ! Sao có thể như vậy được, sao có thể như vậy được, không lẽ mặt của Lưu thị lang còn mỏng hơn cả Lưu Nguyên Cát sao? Nhanh như vậy liền sưng giống đầu heo?】
【Sức lực của Hứa cô nương, không hề nhỏ chút nào!】
Sau khi Hứa Lan Nhân đánh xong, liền xoay người quỳ gối trước mặt Lý Thừa Tiển, sau đó từ trog lòng ngực lấy ra một phong thư:
“Dân nữ có oan tình muống hướng Hoàng Thượng khiếu nại!”
“Thiên Thành năm thứ 18, Lưu Bỉnh Đức liên hợp với những người ở Hộ Bộ và Binh Bộ tham ô hai trăm vạn lượng quân lương, cắt giảm quân nhu của binh lính nơi biên cương, đem toàn bộ tội danh đẩy hết lên người phụ thân Hứa Hoài Thao của dân nữ, khiến phụ thân của dân nữ hàm oan chết thảm, chín tộc bị lưu đày! “
Lưu Bỉnh Đức hoảng sợ mà nhìn về phía Hứa Lan nhân, thất thanh kinh hô: “Ngươi là con gái của Hứa Hoài Thao!”
Hai mắt Hứa Lan Nhân nổi lên hận ý nói: “Đúng vậy!”
Lưu Nguyên Cát mặt không còn chút máu: “Lan nhân, nàng……”
Hứa Lan Nhân lộ ra ánh mắt lạnh nhạt nói: “Đừng kêu tên của ta, ta sợ ghê tởm!”
Lý Thừa Tiển tiếp nhận phong thư: “Người đâu, đem người nhốt vào chiếu ngục, trẫm sẽ tự mình điều tra. Chuyện này, tuyệt đối không được để cho bất kỳ kẻ nào biết đến.”
Sau đó, Lưu Bỉnh Đức cùng Lưu Nguyên Cát đều bị giam vào chiếu ngục, Hứa Lan Nhân vẫn còn lưu lại Thái Thanh Quan.
Lúc rời đi, Lâm Nam Tích nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn nữ tử quạng quẽ trog đạo quan một chút.
Hứa Lan Nhân đứng bên cửa sổ, biểu tình trên mặt tựa như băng tuyết.
【Hứa cô nương từ nhỏ đã bị bán vào thanh lâu, lẻ loi hiu quạnh, xung quanh là bầy sói thèm khát. Cũng may cô ấy có được thần lực trời sinh, mới có thể sống sót, thật là không dễ chút nào.】
【A, mình nhớ ra rồi, ba tháng trước lúc Lưu thị lang say rượu muốn cưỡng bức Hứa cô nương, nhưng đã bị Hứa cô nương đánh cho hôn mê.】
【Vậy thì cô ấy đâu có mang thai? 】
Dưới chân Lý Thừa Tiển xém chút nữa đã lảo đảo, biểu tình trên mặt rất là xuất sắc ngoạn mục.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ tới chân tướng lại là như vậy.
Đều do tên tiểu thái giám chết tiệt này, nói chuyện nói một nửa, khiến người ta hiểu lầm!
Lâm Nam Tích đang vắt óc suy nghĩ, hai mắt bỗng nhiên trợn lên, có chút không thể tin được mà nhìn về phía bóng dáng của Lý Thừa Tiển.
【Ôi trời! Không ngờ cẩu hoàng đế lại nghĩ ra biện pháp này để làm Lưu Bỉnh Đức không thể thoát thân, cha con phản bội?】
【Éc —— thật là âm hiểm mà. 】
“Bạch bạch!”
Hai tiếng bàn tay vang vọng khắp nhà.
Trog lúc mọi người vẫn còn đắm chìm trog việc Lưu thị lang xém chút nữa đã đâm cột chết tại chỗ, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh bay tới trước mặt Lưu thị lang, cực kỳ vang dội mà tát cho ông ta hai bàn tay.
Lâm Nam Tích:【Ai nha!】
【Hai tiếng bàn tay thật là vang dội nha!】
【Mặt của Lưu thị lang sưng phù thật nhanh cũng thật đỏ! Sao có thể như vậy được, sao có thể như vậy được, không lẽ mặt của Lưu thị lang còn mỏng hơn cả Lưu Nguyên Cát sao? Nhanh như vậy liền sưng giống đầu heo?】
【Sức lực của Hứa cô nương, không hề nhỏ chút nào!】
Sau khi Hứa Lan Nhân đánh xong, liền xoay người quỳ gối trước mặt Lý Thừa Tiển, sau đó từ trog lòng ngực lấy ra một phong thư:
“Dân nữ có oan tình muống hướng Hoàng Thượng khiếu nại!”
“Thiên Thành năm thứ 18, Lưu Bỉnh Đức liên hợp với những người ở Hộ Bộ và Binh Bộ tham ô hai trăm vạn lượng quân lương, cắt giảm quân nhu của binh lính nơi biên cương, đem toàn bộ tội danh đẩy hết lên người phụ thân Hứa Hoài Thao của dân nữ, khiến phụ thân của dân nữ hàm oan chết thảm, chín tộc bị lưu đày! “
Lưu Bỉnh Đức hoảng sợ mà nhìn về phía Hứa Lan nhân, thất thanh kinh hô: “Ngươi là con gái của Hứa Hoài Thao!”
Hai mắt Hứa Lan Nhân nổi lên hận ý nói: “Đúng vậy!”
Lưu Nguyên Cát mặt không còn chút máu: “Lan nhân, nàng……”
Hứa Lan Nhân lộ ra ánh mắt lạnh nhạt nói: “Đừng kêu tên của ta, ta sợ ghê tởm!”
Lý Thừa Tiển tiếp nhận phong thư: “Người đâu, đem người nhốt vào chiếu ngục, trẫm sẽ tự mình điều tra. Chuyện này, tuyệt đối không được để cho bất kỳ kẻ nào biết đến.”
Sau đó, Lưu Bỉnh Đức cùng Lưu Nguyên Cát đều bị giam vào chiếu ngục, Hứa Lan Nhân vẫn còn lưu lại Thái Thanh Quan.
Lúc rời đi, Lâm Nam Tích nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn nữ tử quạng quẽ trog đạo quan một chút.
Hứa Lan Nhân đứng bên cửa sổ, biểu tình trên mặt tựa như băng tuyết.
【Hứa cô nương từ nhỏ đã bị bán vào thanh lâu, lẻ loi hiu quạnh, xung quanh là bầy sói thèm khát. Cũng may cô ấy có được thần lực trời sinh, mới có thể sống sót, thật là không dễ chút nào.】
【A, mình nhớ ra rồi, ba tháng trước lúc Lưu thị lang say rượu muốn cưỡng bức Hứa cô nương, nhưng đã bị Hứa cô nương đánh cho hôn mê.】
【Vậy thì cô ấy đâu có mang thai? 】
Dưới chân Lý Thừa Tiển xém chút nữa đã lảo đảo, biểu tình trên mặt rất là xuất sắc ngoạn mục.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ tới chân tướng lại là như vậy.
Đều do tên tiểu thái giám chết tiệt này, nói chuyện nói một nửa, khiến người ta hiểu lầm!
Lâm Nam Tích đang vắt óc suy nghĩ, hai mắt bỗng nhiên trợn lên, có chút không thể tin được mà nhìn về phía bóng dáng của Lý Thừa Tiển.
【Ôi trời! Không ngờ cẩu hoàng đế lại nghĩ ra biện pháp này để làm Lưu Bỉnh Đức không thể thoát thân, cha con phản bội?】
【Éc —— thật là âm hiểm mà. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.