Chương 47: Bị đổi vai diễn
Hắc Miêu Nghễ Nghễ
08/12/2022
Linh Duyệt đỏ mặt bắt lấy hai tay Mặc Diễm, nói bằng giọng bất đắc dĩ: "Tôi nhớ rồi, đừng nựng nữa."
Mặc Diễm mỉm cười cầm ngược lại hai tay Linh Duyệt, nhìn cậu, "Đã ăn cơm tối chưa?"
Đầu Linh Duyệt như bị chập mạch nên ngẩn người, "Có mua, đồ ăn vặt ven đường."
Mặc Diễm cất bước kéo tay cậu theo, "Ăn thêm một bữa nữa."
Linh Duyệt bị lôi đi nhìn bóng lưng Mặc Diễm, khóe miệng cậu dần dần cong lên, "Thầy Mặc, hôm nay trông anh cực kỳ đẹp trai."
Mặc Diễm nhướng mày, "Có ngày nào mà tôi không đẹp trai ư?"
Linh Duyệt bật cười chầm chậm chạy tới, "Trước kia tôi không chú ý, nhưng bây giờ anh hơi khác so với thường ngày, siêu đẹp trai luôn đấy!"
"Nhóc con ngốc nghếch."
"Tôi thông minh lắm đấy!"...
Chuyện "Ai đó công khai tỏ tình với Linh Duyệt", như mọi người đã dự đoán lập tức biến thành hot search!
Vốn dĩ chuyện minh tinh được người ta tỏ tình là chuyện bình thường vì trước kia mọi người còn từng xem qua có người chạy siêu xe đến đoàn phim cầu hôn. Lý do chuyện này là lên hot search là vì người hâm mộ điên cuồng tag tên Mặc Diễm: "Ai đó tỏ tình với Linh Duyệt, anh biết chuyện đó không?"
"Thầy Mặc làm sao mà không nóng nảy cho được? Hai người tính khi nào mới công khai vậy?!"
"Anh Mặc mau nhìn xem, ai đó tỏ tình với Linh Duyệt kìa!"
"Anh Mặc, anh có biết chuyện này không?"
...
Mặc Diễm khá rảnh rỗi nên anh trả lời: Tôi biết chuyện đó.
Fan hâm mộ: "Hửm?"
"Tại sao dòng bình luận này lại khiến tôi cảm thấy mình có thể phân tích ra rất nhiều thứ nhỉ?"
"Chỉ là cảm giác của tôi thôi nhưng vẫn không phân tích ra được gì."
Tóm gọn lại là: "Không hổ là thầy Mặc, kiêu ngạo không cần lý do!"
Fans hâm mộ cảm thấy yên tâm: "Anh Mặc chắn chắn đang dạy dỗ Linh Duyệt thật nghiêm khắc để đề phòng cậu ấy ngoại tình. Tôi thấy thầy Mặc hờ hững như vậy là tôi an lòng rồi."
Phan Văn vô cùng mệt mỏi, "Loại tin tức này cũng đâu cần anh tự trả lời! Đây chẳng phải là anh định gây thêm rắc rối sao?!"
Mặc Diễm hỏi ngược lại với vẻ mặt vô tội: "Tôi gây thêm rắc rối ở đâu?"
"Không phải đây là anh chứng tỏ mình có quan hệ với Linh Duyệt ư?"
"Tôi với cậu ấy không có quan hệ à?"
"Anh có bản lĩnh nói giọng điệu đó với em, vậy anh thử nói như thế với cậu ta xem anh có dọa cậu ấy chạy mất dép hay không?"
Mặc Diễm cười nhạo, "Cậu cứ chờ đó, sắp tới lúc cậu bận rồi đấy."
"ĐM! Anh tính làm gì?" Lúc này Phan Văn mới sợ hãi, ý Mặc Diễm là anh tính gây ra chuyện lớn ư?
- ----------
Còn phía Linh Duyệt thì ngay khi cậu đến công ty, Ngô Cẩm Vinh lập tức híp mắt cười tìm tới, "Nghỉ ngơi đủ chưa?"
Linh Duyệt nhìn sau lưng anh, quả nhiên là trên tay đang cầm một cuốn kịch bản.
Ngô Cẩm Vinh thấy không lừa được cậu nên dừng trêu chọc mà đưa kịch bản qua, "Cậu đọc thử đi, đây là bộ webdrama cổ trang, hai nam chính nhưng nhân vật khá hay. Anh cho cậu diễn thử vai đồ đệ đóng cặp với sư tôn. Mấy năm nay, phim có hai nam chính bán rất chạy nên bộ tiểu thuyết này vô cùng nổi tiếng, còn rất phù hợp với hình tượng của cậu."
Sau khi nhận lấy kịch bản, Linh Duyệt lặng lẽ tìm sô cô la trên bàn, "Nam hay nữ em đều thoải mái, nhưng em không đóng cảnh thân mật đâu."
Cậu phải có trách nhiệm với vợ!
Ngô Cẩm Vinh cười nói: "Yên tâm đi, mấy cảnh mà cậu suy đoán đều cần phải kiểm duyệt nên cùng lắm chỉ là hôn môi, việc đó có thể cho người thay thế. Anh sẽ sắp xếp thật tốt mọi thứcho cậu."
Linh Duyệt gật đầu, vẫn hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất, "Tiền, nhiều không anh?"
"Một trăm vạn cho bốn mươi tập, mỗi tập hai vạn rưỡi."
"Em đi ngay!!!" Linh Duyệt phát điên muốn bay thẳng lên trời. Cậu vừa nghe thấy nhiều tiền như vậy thì bỏ sô cô la sang một bên, "Em phải đảm nhiệm kịch bản này!"
Hiện giờ, Linh Duyệt mà thấy nơi nào có tiền đều sẽ cực kỳ kích động. Do trong lòng cậu chỉ để ý đến tiền nên Linh Duyệt quỳ xuống, đọc kịch bản.
Ngô Cẩm Vinh: "..."
Một tuần sau, Linh Duyệt đến nơi hẹn casting.
Trường quay thử vai của đoàn phim này còn náo nhiệt hơn trường quay của bộ phim con nhà giàu máu chó đó. Ngoài ra, toàn bộ đều là những thanh niên đẹp trai còn diễn viên nữ thì cực kỳ ít. Linh Duyệt thấy xa xa đông người bèn lấy làm ngạc nhiên, cậu hỏi Vương Sao, "Tại sao ở đây đông vậy anh? Cạnh tranh rất khốc liệt ư?"
Vương Sao thì thầm, "Bọn họ đều là những diễn viên chưa nổi tiếng nên thấy có cơ hội thì sẽ tìm đến đây."
Áp lực của Linh Duyệt nặng như núi, rốt cuộc cậu có thể kiếm được một trăm vạn hay không?
Bấy giờ, đạo diễn đoàn phim và biên kịch đang dùng camera quan sát từng người đứng phía dưới. Khi Linh Duyệt xuất hiện, dù đứng ké khung ảnh cậu vẫn vô cùng sáng chói.
Biên kịch khâm phục: "Không ngờ chúng ta có thể mời được Linh Duyệt đến đây. Hình tượng của cậu ấy rất hợp nên chúng ta khỏi cần chọn diễn viên cho nhân vật Thích Gia nữa, cứ quyết định là Linh Duyệt đi!"
Đạo diễn Tả Thông mỉm cười: "Quả thật là cậu ấy vừa xuất hiện đã lập tức khiến tôi chẳng muốn xem những người khác. Tôi cũng chọn cậu ấy vì hình tượng và khí chất của cậu ấyrất phù hợp với vai diễn thụ vạn người mê trong lòng tôi. Tôi thật bất ngờ khi Ngô Cẩm Vinh sẽ cho cậu ấy tới đây."
Bọn họ chỉ những người khác qua ống kính: "Người này rất giống khí chất của Nhị sư huynh, còn người kia thì giống Tam sư huynh."
"Đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy người thích hợp với vai Đại sư huynh, ê? Ông nghĩ sao về người này?"
"Có phải hơi trẻ quá không? Đây là ai vậy? Trước kia chưa từng đóng phim à?"
"Người quen với Linh Duyệt."
Ngay lúc này, Linh Duyệt quả thật gặp được người quen từng tham gia thi đấu với cậu, Lục Linh Tiêu. Vóc dáng Lục Linh Tiêu vừa cao vừa gầy, bề ngoài khá lạnh lùng nên khi hắn thấy Linh Duyệt, môi hơi nhếch lên rồi chào hỏi cậu một cách hời hợt: "Linh Duyệt, đã lâu không gặp."
Linh Duyệt cười, "Trùng hợp thật, tại sao mỗi khi tớ đi casting đều có thể gặp được người quen vậy? Lần trước gặp Bình Địch, còn lần này lại gặp cậu."
Lục Linh Tiêu bật cười, "Có lẽ là định mệnh."
"Gần đây Bình Địch đang bận rộn chuyện gì thế?"
"Cậu ta bận luyện hát, tôi cứ tưởng cậu ta luôn giữ liên lạc với cậu chứ."
Linh Duyệt: "Đúng vậy, hề hề, tớ chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Đề tài trò chuyện lập tức chấm dứt. Trước kia, hai người khá xa lạ nên khi Lục Linh Tiêu nói chuyện với Linh Duyệt, hai người đều xã giao vài câu để đỡ bị phóng viên quay được rồi bảo bọn họ bất hòa. Sau khi hai người khách khí xong, họ đều im lặng. Đúng lúc có hai chiếc ghế dựa nên bọn họ đều ngồi khác nơi.
Mọi người xung quanh ngạc nhiên khi thấy Linh Duyệt, họ xì xào bàn tán, "Là Linh Duyệt đấy!"
"Linh Duyệt vậy mà lại tới đây!"
"Linh Duyệt định bắt đầu đi diễn tiếp à?"
"Đẹp trai..."
"Mẹ cậu ta biết sinh thật, sao có thể lớn lên như vậy..."
"Mặc Diễm..."
Linh Duyệt xoa tai mình, tự động che chắn những cuộc thảo luận, vì bọn họ nhận ra cậu là người nổi tiếng nên đều lặng lẽ thì thầm về cậu.
Nhóm đạo diễn bắt đầu mời từng người vào thử vai. Sau khi nhân viên cầm danh sách đi ra, cô đọc tên của nhiều người lên rồi nói một cách khách sáo: "Những người khác có thể về rồi, hôm nay chỉ thử vai đến đó thôi."
Trên mặt nhiều người lộ ra biểu cảm tiếc nuối nhưng cũng có một số người hiểu rằng có lẽ là không cho bọn họ cơ hội nên mới cho họ về. Linh Duyệt nghe thấy cái tên đầu tiên là của mình nên trong lòng khá bình tĩnh, cậu gần bước tới một trăm vạn rồi.
Đạo diễn gọi hết đợt này đến đợt khác và mỗi lần đều vào khoảng vài người. Vương Sao thì thầm với Linh Duyệt: "Theo như anh quan sát thì hình tượng bọn họ khá giống nhau, chắc hẳn đạo diễn muốn chọn ra một người để đảm nhận vai diễn trong số bọn họ. Nếu Lục Linh Tiêu và cậu không vào chung một đợt thì chứng tỏ nhân vật của hắn khác với cậu, cậu đừng quá lo lắng."
Linh Duyệt hồi hộp, che ngực, "Anh Vương, một trăm vạn kia..."
Vương Sao dở khóc dở cười, "Anh biết cậu thiếu tiền nên chắc chắn một trăm vạn kia sẽ thuộc về cậu thôi."
Linh Duyệt vỗ ngực, "Đúng rồi, em phải bình tĩnh lại."
Sau một hồi, chẳng còn bao nhiêu người ngồi trong hội trường thì bấy giờ nhân viên mới xuất hiện, "Lục Linh Tiêu, Tần Tử Vĩ, và Lăng Ngạn Khánh cùng vào đây!"
Linh Duyệt siết chặt nắm đấm, Lục Linh Tiêu khác tổ với cậu vậy thì lát nữa cướp tiền, sai rồi, cướp vai, cậu không cần phải ngại mặt mũi người khác.
Chốc lát sau, Lục Linh Tiêu bước ra với vẻ mặt sa sầm, hắn chào hỏi Linh Duyệt, "Tôi xong việc rồi, tôi đi trước đây."
Linh Duyệt mỉm cười, vẫy tay, "Rảnh thì chúng ta cùng tụ họp nhé."
Linh Duyệt nhìn qua cửa sổ thấy Lục Linh Tiêu bước lên một chiếc siêu xe. Hai mắt cậu trợn to còn trong lòng thì buồn bực, Lục Linh Tiêu và Bình Địch đều là con nhà bình thường, không có người chống lưng mới đúng chứ? Thế tại sao Bình Địch nghèo như vậy mà hắn lại được ngồi siêu xe? Hắn giỏi hơn Bình Địch nhiều đến thế ư?
Vương Sao nhắc nhở Linh Duyệt: "Cậu đừng nhìn nữa, cậu bận tâm chuyện tình của người khác làm gì." Linh Duyệt gật đầu, "Vâng."
Sau khi Lục Linh Tiêu rời đi, nhân viên gọi Linh Duyệt vào một mình.
Cậu hít sâu một hơi, bước vào phòng, nhìn đạo diễn. Cậu phát hiện nhóm đạo diễn nhìn cậu bằng đôi mắt rất hiền hòa nên cậu nở nụ cười, "Xin chào đạo diễn và mọi người, tôi tên là Linh Duyệt, tôi đến đây để thử vai đệ đệ."
Đạo Diễn Tả Thông nói: "Cậu khỏi cần diễn, nhân vật này là của cậu."
Hửm? Linh Duyệt cảm thấy hạnh phúc đến bất ngờ, cậu bị một trăm vạn đập vào đầu nên hơi choáng váng.
"Tôi thật sự không cần thử vai à?"
Đạo diễn và biên tập bật cười, "Ban đầu, cả hai chúng tôi đều đã quyết định là cậu vì hình tượng của cậu hợp với vai diễn, kỹ thuật diễn của cậu cũng khá tốt. Chúng tôi nghĩ cậu hoàn toàn có thể đảm nhiệm nhân vật này. "
Linh Duyệt hạnh phúc sắp bay lên trời, một trăm vạn đấy!
"Cảm ơn đạo diễn! Cảm ơn biên tập!" Linh Duyệt kích động, cúi người khiến đạo diễn và biên tập bối rối, theo lẽ thường thì Linh Duyệt nào thiếu kịch bản hay. Lẽ nào bộ phim của bọn họ sắp bùng nổ rồi ư?
Sau khi Linh Duyệt quay lại, cậu báo cho Ngô Cẩm Vinh biết: "Anh Vinh, em đã thành công ngay lập tức trong buổi casting. Khi một trăm vạn tới tay, em sẽ chia cho anh năm mươi vạn."
Ngô Cẩm Vinh thấy cậu khoe khoang bèn bật cười, "Vậy anh đành trông cậy vào năm mươi vạn của cậu để ăn cơm. Hai ngày nay, cậu hãy chuẩn bị thật tốt. Khoảng chừng hai tháng sau đoàn phim sẽ mở máy, cậu mau đọc kịch bản cho tốt vào, anh cũng sẽ không sắp xếp công việc khác đâu."
"Vâng ạ!" Kể từ đó, Linh Duyệt đều đọc kịch bản mỗi ngày một lần. Bộ phận quản lý chịu trách nhiệm cho kỳ thi của yêu tinh gửi cho cậu sách giáo khoa tiểu học, bài thi của trường cấp hai với cấp ba đều bị Linh Duyệt không nhìn đến. Cậu chỉ chuyên tâm nghiên cứu kịch bản để kiếm tiền!
Sau khi có được năm mươi vạn này, cậu có thể trang trí lại căn nhà, sửa sang lỗ thủng bị che lấp bằng nhánh cây rồi mua thêm một chiếc xe đạp và đi đến nơi mà cậu mong muốn.
Anh Miêu thấy Linh Duyệt không có tiền đồ bèn giễu cợt Linh Duyệt: "Cậu giống như chưa từng thấy tiền bao giờ ấy, mẹ cậu mà biết cậu sống thảm như thế, chẳng phải sẽ đau lòng đến chết sao?"
Linh Duyệt không quan trọng chuyện đó, "Em ăn no là được rồi, đương nhiên có thể kiếm nhiều tiền một chút thì kiếm nhiều hơn một chút. Biết đủ sẽ thấy vui, trước kia em uống sương cũng thấy ngon hơn rất nhiều!"
Anh Miêu: "Chẳng phải mẹ cậu sẽ khóc chết sao?"
Linh Duyệt nói nghiêm túc: "Cho nên em mới bảo anh đừng kể cho mẹ em nghe."
Trong khi Linh Duyệt đang chuẩn bị bản thân một cách nghiêm túc, cuối cùng đoàn phim cũng quyết định xong tất cả diễn viên và chuẩn bị mở máy.
Tin tức về việc Linh Duyệt đi casting nhanh chóng lan truyền ra ngoài. Chuyện này khiến những người yêu thích bộ tiểu thuyết cùng với fans Linh Duyệt phấn khích đến nỗi mắt họ mở to: "Tôi còn có cơ hội được thấy Linh Duyệt đóng phim hai nam chính trong đời, ahhh!"
"Sư đệ nhỏ của tôi! Vừa nghĩ đến khuôn mặt như Linh Duyệt thì chân tôi bắt đầu mềm nhũn, hoàn hảo quá đi mất!"
"Nếu Linh Duyệt diễn vai đáng yêu này thì tốn bao nhiêu tiền tôi cũng phải theo đuổi bộ phim! Phải nạp VIP! VVVIP!'
"Nhóm đạo diễn thật biết cách nhìn người, chọn đúng ngay người đẹp nhất! Hình tượng của cậu ấy thật sự rất hợp với nhân vật trong phim!"
Có rất nhiều người thảo luận trên mạng nhưng đoàn phim và diễn viên đều không có phản hồi chính thức. Một người nào đó đã chụp được hình Linh Duyệt đi casting nên đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Cuối cùng, trong sự kỳ vọng của nhiều cư dân mạng, đội ngũ đoàn phim đã đăng lên danh sách diễn viên. Người diễn vai nam chính sư tôn là người nào đó tên là Niếp Khải, một diễn viên tuyến hai có khả năng diễn xuất rất tốt.
Khi nam chính khác xuất hiện thì mọi người đều cảm thấy mình bị lừa, không phải là Linh Duyệt ư?!
Thích Gia: Lục Linh Tiêu.
Linh Duyệt cũng ngạc nhiên, chuyện gì xảy ra vậy?
Lúc ấy, đạo diễn và biên tập đã nói rõ ràng là nhân vật này thuộc về cậu, tại sao lại đột nhiên đổi thành Lục Linh Tiêu? Vả lại, nhân vật mà Lục Linh Tiêu diễn thử đâu phải vai này!
"Bọn họ có ý gì thế? Sao lại đùa người khác như vậy?!" Linh Duyệt thật sự nổi giận, "Thế còn khoảng tiền lương một trăm vạn từng nói đâu, bọn họ xem ông đây như phóng thích chim bồ câu à?!"
Ngô Cẩm Vinh lạnh lùng, định gọi điện hỏi thì đối phương đã gọi trước. Hai tai Linh Duyệt dựng thẳng lắng nghe giọng nói của đạo diễn.
Ngô Cẩm Vinh giận dữ hỏi: "Mấy người có ý gì vậy? Khi tôi đã dời hết tất cả lịch trình của cậu ấy thì mấy người lại đột nhiên đổi vai, ông làm ăn kiểu gì thế?" Sau khi tiếp quản Văn thị, cách Ngô Cẩm Vinh nói chuyện ngày càng sắc xảo hơn. Lần này anh cũng bị chọc tức nên nóng nảy chất vấn đối phương: "Mấy người đổi diễn viên tại sao lại không báo trước? Phải đợi công bố danh sách chúng tôi mới được biết, xem tôi là thằng ngu hay là thấy đứa trẻ nhà tôi dễ bắt nạt quá?!"
"Thật sự xin lỗi, thật sự xin lỗi!" Đạo diễn liên tục xin lỗi qua điện thoại, "Chúng tôi cũng muốn dùng Linh Duyệt nhưng đâu còn cách nào khác, đối phương mang tiền vào đoàn phim vì nhìn trúng nhân vật này."
"Điều này có thể tạm giải thích cho việc mấy người đổi vai diễn, nhưng tại sao phải đợi đến khi sắp mở máy mới báo cho chúng tôi nghe? Ông có biết chúng tôi đã tốn hết bao nhiêu thời gian không?"
"Thật sự chỉ đổi tạm thời thôi, nếu sớm biết vậy thì chúng tôi đã thông báo cho cậu sớm hơn rồi."
"Nhân vật đã chọn người khác thì bộ phim của mấy người không nổi được đâu," Ngô Cẩm Vinh vứt xong câu đó bèn cúp máy. Thù này xem như đã kết, về sau, dù đạo diễn đó quay phim gì anh cũng không để người của mình dính vào. Đừng nói với anh mấy việc như mình bị ép buộc không biết làm sao, về mặt tình cảm còn có thể tha thứ, nhưng Linh Duyệt, người bị đoàn phim đùa cợt, ai sẽ cho cậu ấy một lời giải thích đây? Ngay cả công khai xin lỗi đội ngũ đoàn phim còn không dám mà! Bộ gọi điện qua là xong chuyện ư?
Anh quay sang nhìn Linh Duyệt, người luôn lắng tai nghe bên cạnh. Sắc mặt Ngô Cẩm Vinh hòa hoãn lại, anh an ủi: "Không sau, anh sẽ tìm vai khác cho cậu, cậu muốn vai nào cũng được, còn vai này chúng ta không thèm."
Sau khi hết ngây người, Linh Duyệt thấy Ngô Cẩm Vinh còn giận hơn mình nên cậu xoa dịu anh, "Anh đừng giận quá, đường này không thuận lợi thì chúng ta đi đường khác. Vòng giải trí rất lớn, em sẽ đi hát nuôi anh."
Ngô Cẩm Vinh dở khóc dở cười, đứa nhỏ bị thiệt thòi như vậy lại còn khuyên nhủ anh khiến trong lòng Ngô Cẩm Vinh đột nhiên dễ chịu hơn rất nhiều, "Người thông suốt ngược lại là cậu, nhưng chúng ta không thể cho qua chuyện này được. Nếu không, về sau người khác sẽ cảm thấy cậu dễ bắt nạt."
Buổi chiều, Ngô Cẩm Vinh bảo Linh Duyệt, "Cậu đăng bài lên Weibo chúc mừng bọn họ rồi dùng miệng lưỡi của mình để trút giận, cậu nói khó nghe cũng không sao cả."
Linh Duyệt Nhỏ Biết Bay: Đồ lật lọng, không biết xấu hổ, chúc mấy người không nổi tiếng và phim quay thành trứng lừa!
Ngô Cẩm Vinh: "... Hơi khó nghe một chút, nhưng như vậy cũng được, cậu đừng thay đổi."
Bài đăng của Linh Duyệt đã hoàn toàn xác nhận những tin đồn về việc đi casting cách đây một thời gian. Bây giờ, đoàn phim đột nhiên đổi diễn viên mà người kia không phải là Linh Duyệt như trong tưởng tượng khiến fan hâm mộ và cư dân mạng cảm thấy mình bị lừa. Trong lúc bọn họ đang hỏi thăm tình hình, Linh Duyệt đột nhiên đăng Weibo như vậy làm cư dân mạng bùng nổ: "Mặc dù không công khai là đoàn phim nào nhưng ngay giây phút quan trọng này lại đăng bài, chứng tỏ đứa nhỏ này đang rất tức giận!"
"Hiện giờ, Linh Duyệt đã bước vào tuyến hai, vậy mà đoàn phim nói đổi là đổi, nào có ai khinh thường người khác như vậy? Đoàn phim dám đứng ra nói chuyện không?"
"Thật sự mà nói thì Lục Linh Tiêu không hợp với vai diễn này chút nào. Chẳng phải hắn vào vai Đại sư huynh vừa kiên cường vừa ngay thẳng sẽ hay hơn sao? Tại sao phải đi làm một vạn nhân mê thụ?"
...
Cư dân mạng đang bận bịu ồn ào thì bên đoàn phim trái lại vô cùng yên tĩnh, chẳng có ai dám đứng ra nói chuyện. Bọn họ càng như vậy thì trong lòng cư dân mạng càng chắc chắn họ bị nói trúng tim đen!
Ngô Cẩm Vinh vẫn còn tức nên để Linh Duyệt mắng vài câu xả giận. Sau đó, anh cho người điều tra xem rốt cuộc Lục Linh Tiêu đưa nhà đầu tư nào vào đoàn phim. Mọi người đều là người lớn nên sẽ dùng cách giải quyết của người lớn. Tập đoàn Văn thị lớn đến thế, những thứ khác không có mà chỉ có tiền. Ngay cả khi họ tiếp tục kinh doanh, anh vẫn có thể bày tỏ sự khó chịu để bọn họ tự suy xét kỹ càng về tương lai của mình.
Còn bên Lục Linh Tiêu thì đang mất bình tĩnh vì người ta so sánh hắn và Linh Duyệt. Hắn thừa nhận bề ngoài mình thua Linh Duyệt nhưng bài đăng so sánh trắng trợn và thẳng thắn này lại đánh giá hắn không đúng tí nào!
Lục Linh Tiêu xin số Wechat từ Bình Địch, "Mày đưa số Wechat của Linh Duyệt cho tao, tao có chuyện muốn nói với cậu ta."
Bình Địch ngước mắt, "Mày định nói gì với cậu ấy?"
Sắc mặt Lục Linh Tiêu khó coi: "Bảo cậu ta kiềm chế fan hâm mộ nhà mình, đừng để chúng như chó điên cắn người bậy bạ."
Bình Địch cười nhạo, "Những bình luận trên mạng đâu chỉ có fan hâm mộ cậu ấy, fan tiểu thuyết là chiếm đa số. Hơn nữa, mày lén nói chuyện với cậu ấy làm gì, mày cứ trực tiếp tag tên Linh Duyệt trên Weibo rồi bảo cậu ấy kiềm chế chó điên nhà mình chẳng phải sẽ càng sảng khoái hơn sao?" Ý Bình Địch là loại người như mày, có mặt mũi đi cướp vai diễn, còn định kiếm người ta cấm fan hâm mộ lên tiếng, đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ là gì.
Lục Linh Tiêu trông lạnh lùng, "Bình Địch, mày có ý gì đấy? Mày muốn bị dính vào à?"
Bình Địch dang tay ra, "Tao dính vào chuyện này cũng chẳng sao. Mày có thể để người đầu tư chèn ép tao, bảo công ty đóng băng tao, nhưng miễn không đầu độc tao thành người câm thì quăng cho tao một cái network platform, tao vẫn hát như thường. Dù giọng tao không hát được thì tao sẽ viết nhạc, sao tao phải sợ mày?"
"Mày!" Lục Linh Tiêu sa sầm mặt, hắn xoay người bỏ đi, không thèm nói chuyện với Bình Địch nữa.
Chàng trai đã từng vì mơ ước mà cùng nhau phấn đấu, thế mà cuối cùng vì thực hiện mơ ước mà càng đi càng xa hơn.
Linh Duyệt mới vừa về tới nhà vào ban đêm thì một số lạ gửi tin nhắn qua: Tớ, Bình Địch đây, cậu mau nghe điện thoại đi.
Ngay sau đó, số lạ này gọi qua nên Linh Duyệt bắt máy, "Bình Địch à?"
"Là tớ, đây là số em gái tớ. Công ty chắc biết quan hệ giữa tớ và cậu khá tốt nên họ lo lắng tớ tiết lộ thông tin cho cậu biết vì vậy tớ sợ bọn họ nghe lén." Bình Địch thở dài, "Hiện giờ, cậu sao rồi?"
Linh Duyệt vẫn chưa hiểu rõ, "Tớ sống tốt lắm."
"Vai diễn cậu bị cướp mất mà còn sống tốt được sao?" Bình Địch an ủi cậu: "Không sao, cậu muốn khóc thì cứ khóc đi, tớ không cười đâu."
Linh Duyệt cười nói: "Tớ không muốn khóc mà chỉ có linh cảm bộ phim này sẽ không nổi tiếng thôi."
Bình Địch: "..."
Tớ nên đánh giá như thế nào về giác quan thứ sáu của cậu đây.
Linh Duyệt tò mò: "Lục Linh Tiêu đó sao cướp được vai diễn vậy?"
"Hắn à, trước đây hắn vớ được một tên giàu có, còn nói cái gì tình yêu đích thực, hắn làm như trong giới giải trí chưa ai biết ấy. Hiện giờ, phim hai nam chính rất dễ nổi tiếng nên hắn không muốn đi hát vì hắn cảm thấy nổi tiếng quá chậm. Ai ngờ hắn lại vừa ý đúng ngay nhân vật đó."
"Thế tại sao phải tìm một tên nhà giàu? Tìm đàn bà giàu có không tốt sao?"
Bình Địch: "Sao tớ biết được?!"
"Haizz, tại sao phải nghĩ quẩn như vậy?" Sau khi ngồi xuống, Linh Duyệt thở dài rồi hỏi: "Còn cậu có kế hoạch gì không?"
Bình Địch cười nói: "Tớ định đi hát, dạo này tớ toàn học hát. Không sao cả, tớ muốn mình thành thật và kiên định đi lên vì tớ có thể tự viết tự hát rồi đăng lên Weibo, Douyin, Kuaishou.. Tớ còn có thể livestream nữa. Tớ muốn nổi tiếng thì cần gì phải e ngại hắn, cứ làm là xong thôi."
"Được lắm! Cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng."
"Còn cậu? Gần đây có kế hoạch gì?"
"Tớ chưa biết. Sau khi tớ bỏ cái này, chắc chắn sẽ còn lịch trình khác vì anh Vinh sẽ tìm hộ tớ."
"Thế thì tốt, tớ đã mua vài món ngon gửi qua cho cậu rồi đó."
"Oa! Yêu cậu yêu cậu yêu cậu!"
Linh Duyệt đang phấn khích thì Mặc Diễm đột nhiên xuất hiện sau lưng cậu, "Yêu ai?"
Linh Duyệt hết hồn bèn cúp máy.
Bình Địch nghe thấy Mặc Diễm nói chuyện: "..."
Mặc Diễm đứng sau lưng Linh Duyệt, anh nắm cằm cậu để cậu ngước mắt lên nhìn mình, "Tôi nghe nói có người cướp vai diễn của cậu?"
"Anh biết nhanh thế?"
"Loại chuyện này loan ra rất nhanh trong giới giải trí."
Linh Duyệt tủi thân, "Anh đừng nhắc nữa, nhắc đến là tim tôi lại thắt chặt."
Mặc Diễm cúi đầu xuống, "Cậu muốn nhân vật đó à?"
Linh Duyệt bĩu môi, "Một trăm vạn lận đấy!"
Mặc Diễm bật cười bóp má cậu, "Vì tiền sao?"
Linh Duyệt chu thành mỏ vịt, cậu gật đầu, thầy Mặc càng ngày càng thích táy máy tay chân với cậu. Mặc Diễm mỉm cười, dụ dỗ, "Cậu đi với tôi sẽ kiếm được rất nhiều tiền."
Mắt Linh Duyệt phát sáng, "Đi làm gì?"
Mặc Diễm nghiêm túc nói: "Sống sót trong hoang dã."
Linh Duyệt: "Tôi có thể tự chối không?"
"Đi chơi vui lắm, anh mang cậu đi leo núi tuyết, băng qua sa mạc, lội dưới đầm lầy, rồi phiêu lưu trên biển..."
Linh Duyệt dở khóc dở cười, "Anh tha cho tôi đi. Trước hết, tôi còn muốn đi hát vì đi hát có thể kiếm cơm."
Mặc Diễm bật cười, "Chọc cậu thôi, tôi đã ngừng nhận lịch trình khoảng nửa năm nay rồi. Gần đây, tôi đang nghĩ đến những dự định mình sẽ làm nên nếu có kịch bản hay, tôi sẽ gọi cho cậu."
Linh Duyệt vui vẻ gật đầu, "Ừm."
"Đồng ý nhanh thế, bộ không sợ tôi bán cậu à?"
"Không sợ!"
Mặc Diễm cao hứng nựng mặt cậu, "Nhóc con, hồi nãy nói yêu ai đấy?"
Linh Duyệt giải thích: "Một người bạn của tôi."
Mặc Diễm cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu, "Nói yêu tôi đi, tôi nuôi cậu như vậy mà chưa từng nghe cậu nói qua câu đó."
Mặt Linh Duyệt lập tức đỏ ửng, "Anh và Bình Địch khác nhau, tôi chỉ giỡn với cậu ấy thôi."
Mặc Diễm khom người, áp sát cậu, "Có nói hay không?"
"Yêu anh yêu anh yêu anh! Bố đây yêu anh!" Linh Duyệt sợ đến hét lớn.
Mặc Diễm nheo mắt hài lòng rồi hôn lên trán Linh Duyệt, "Nghe lời, tôi đi đây."
Tai Linh Duyệt đỏ lên, hôn một cái, thật sự xem cậu là con trai anh à?!
Sau khi Mặc Diễm trở lại, anh nói với Phan Văn: "Tôi có thể tham gia gameshow đó, nhưng tôi phải dẫn Linh Duyệt theo."
Phan Văn ngạc nhiên: "Đó là gameshow tình cảm, không chỉ là đi chơi trên núi, ngắm nhìn non sông nước biếc đâu!"
Mặc Diễm nói nghiêm túc: "Tôi biết, tôi chỉ muốn mau chóng tỏ tình với Linh Duyệt. Sau khi quay xong, tôi sẽ tóm lấy cậu ấy."
Phan Văn nhảy cẫng lên, "Anh tỉnh táo lại đi, đây chẳng những nói về tình yêu mà còn có năm cặp khác, người yêu, tân hôn, một đôi đã kết hôn bảy năm, một cặp kết hôn mười lăm năm và một đôi quốc dân. Thế hai người là một đôi à?"
Mặc Diễm có lý do chính đáng, "Couple quốc dân trên mạng rất phù hợp với bọn tôi."
Khóe miệng Phan Văn co giật, "Anh tính đùa thành thật sao? Anh định công bố ra bên ngoài ư?"
"Cậu đừng nói nhảm nữa, chẳng phải cái này chỉ quay hai tháng là xong sao?"
Phan Văn gật đầu, y có thể tưởng tượng được khi phát sóng sẽ cực kỳ náo nhiệt rồi phía nhân viên Weibo lại tìm đến y.
Mặc Diễm tiếp tục nói: "Tôi nhận bộ phim có hai nam chính đó, nhưng nhân vật chính còn lại phải do tôi quyết định."
Phan Văn sắp phát điên, "Bây giờ Linh Duyệt sao có thể gánh được một bộ phim lớn như vậy?"
Mặc Diễm vô cùng tín nhiệm cậu, "Cậu ấy làm được."
Phan Văn đành phải nhắc nhở anh, "Anh mau tỉnh lại đi! Bộ phim kia ít nhất sẽ quay đến 3 nhóm người, nhân giới, giới tu chân, và tiên giới. Anh chắn chắn cậu ta có thể luôn quay với anh ư? Cậu ấy còn phải đi hát đấy! Hơn nữa, anh muốn đánh lộn chứ gì, webdrama hai nam chính đổi Linh Duyệt nên anh mang cậu ấy đi quay một bộ phim huyền huyễn hai nam chính còn hoành tráng hơn. Nếu bọn họ phát sóng cùng một khung giờ với mấy người, số lượng người xem sẽ đứng về phía anh, Đây là anh muốn giẫm thẳng lên mặt mũi của một đoàn phim đấy."
Mặc Diễm nhướng mày, hỏi một cách độc đoán: "Ai bảo bọn họ xem thường người khác? Cậu đừng nói nhảm nữa, cậu kêu Phiến Phương đi tìm cậu ấy ngay bây giờ. Tôi e rằng sau khi kết thúc gameshow này, cậu ấy sẽ sợ chạy mất dạng. Đến lúc đó, tụi tôi đã ký hợp đồng rõ ràng, cậu ấy không còn đủ tiền để trả tiền vi phạm hợp đồng thì sẽ quay lại."
Phan Văn chợt thấy đau lòng thay Linh Duyệt, "Rốt cuộc anh tính làm gì trong chương trình đó? Lương tâm em đang bị cắn rứt nên em muốn báo cho ba mẹ Linh Duyệt biết!"
Mặc Diễm nghiêm trang nói: "Được thôi, cậu nhớ tiện thể nhắc nhở cha vợ và mẹ vợ xem chương trình nha, chắc chắn sẽ vô cùng tuyệt vời."
Phan Văn á khẩu rất lâu. Lúc rời đi, y mới bực bội nói một câu: "Anh... Không phải người... nh quá cầm thú rồi!"
Lời tác giả: Anh Mặc: Tôi muốn chơi lớn!
Mặc Diễm mỉm cười cầm ngược lại hai tay Linh Duyệt, nhìn cậu, "Đã ăn cơm tối chưa?"
Đầu Linh Duyệt như bị chập mạch nên ngẩn người, "Có mua, đồ ăn vặt ven đường."
Mặc Diễm cất bước kéo tay cậu theo, "Ăn thêm một bữa nữa."
Linh Duyệt bị lôi đi nhìn bóng lưng Mặc Diễm, khóe miệng cậu dần dần cong lên, "Thầy Mặc, hôm nay trông anh cực kỳ đẹp trai."
Mặc Diễm nhướng mày, "Có ngày nào mà tôi không đẹp trai ư?"
Linh Duyệt bật cười chầm chậm chạy tới, "Trước kia tôi không chú ý, nhưng bây giờ anh hơi khác so với thường ngày, siêu đẹp trai luôn đấy!"
"Nhóc con ngốc nghếch."
"Tôi thông minh lắm đấy!"...
Chuyện "Ai đó công khai tỏ tình với Linh Duyệt", như mọi người đã dự đoán lập tức biến thành hot search!
Vốn dĩ chuyện minh tinh được người ta tỏ tình là chuyện bình thường vì trước kia mọi người còn từng xem qua có người chạy siêu xe đến đoàn phim cầu hôn. Lý do chuyện này là lên hot search là vì người hâm mộ điên cuồng tag tên Mặc Diễm: "Ai đó tỏ tình với Linh Duyệt, anh biết chuyện đó không?"
"Thầy Mặc làm sao mà không nóng nảy cho được? Hai người tính khi nào mới công khai vậy?!"
"Anh Mặc mau nhìn xem, ai đó tỏ tình với Linh Duyệt kìa!"
"Anh Mặc, anh có biết chuyện này không?"
...
Mặc Diễm khá rảnh rỗi nên anh trả lời: Tôi biết chuyện đó.
Fan hâm mộ: "Hửm?"
"Tại sao dòng bình luận này lại khiến tôi cảm thấy mình có thể phân tích ra rất nhiều thứ nhỉ?"
"Chỉ là cảm giác của tôi thôi nhưng vẫn không phân tích ra được gì."
Tóm gọn lại là: "Không hổ là thầy Mặc, kiêu ngạo không cần lý do!"
Fans hâm mộ cảm thấy yên tâm: "Anh Mặc chắn chắn đang dạy dỗ Linh Duyệt thật nghiêm khắc để đề phòng cậu ấy ngoại tình. Tôi thấy thầy Mặc hờ hững như vậy là tôi an lòng rồi."
Phan Văn vô cùng mệt mỏi, "Loại tin tức này cũng đâu cần anh tự trả lời! Đây chẳng phải là anh định gây thêm rắc rối sao?!"
Mặc Diễm hỏi ngược lại với vẻ mặt vô tội: "Tôi gây thêm rắc rối ở đâu?"
"Không phải đây là anh chứng tỏ mình có quan hệ với Linh Duyệt ư?"
"Tôi với cậu ấy không có quan hệ à?"
"Anh có bản lĩnh nói giọng điệu đó với em, vậy anh thử nói như thế với cậu ta xem anh có dọa cậu ấy chạy mất dép hay không?"
Mặc Diễm cười nhạo, "Cậu cứ chờ đó, sắp tới lúc cậu bận rồi đấy."
"ĐM! Anh tính làm gì?" Lúc này Phan Văn mới sợ hãi, ý Mặc Diễm là anh tính gây ra chuyện lớn ư?
- ----------
Còn phía Linh Duyệt thì ngay khi cậu đến công ty, Ngô Cẩm Vinh lập tức híp mắt cười tìm tới, "Nghỉ ngơi đủ chưa?"
Linh Duyệt nhìn sau lưng anh, quả nhiên là trên tay đang cầm một cuốn kịch bản.
Ngô Cẩm Vinh thấy không lừa được cậu nên dừng trêu chọc mà đưa kịch bản qua, "Cậu đọc thử đi, đây là bộ webdrama cổ trang, hai nam chính nhưng nhân vật khá hay. Anh cho cậu diễn thử vai đồ đệ đóng cặp với sư tôn. Mấy năm nay, phim có hai nam chính bán rất chạy nên bộ tiểu thuyết này vô cùng nổi tiếng, còn rất phù hợp với hình tượng của cậu."
Sau khi nhận lấy kịch bản, Linh Duyệt lặng lẽ tìm sô cô la trên bàn, "Nam hay nữ em đều thoải mái, nhưng em không đóng cảnh thân mật đâu."
Cậu phải có trách nhiệm với vợ!
Ngô Cẩm Vinh cười nói: "Yên tâm đi, mấy cảnh mà cậu suy đoán đều cần phải kiểm duyệt nên cùng lắm chỉ là hôn môi, việc đó có thể cho người thay thế. Anh sẽ sắp xếp thật tốt mọi thứcho cậu."
Linh Duyệt gật đầu, vẫn hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất, "Tiền, nhiều không anh?"
"Một trăm vạn cho bốn mươi tập, mỗi tập hai vạn rưỡi."
"Em đi ngay!!!" Linh Duyệt phát điên muốn bay thẳng lên trời. Cậu vừa nghe thấy nhiều tiền như vậy thì bỏ sô cô la sang một bên, "Em phải đảm nhiệm kịch bản này!"
Hiện giờ, Linh Duyệt mà thấy nơi nào có tiền đều sẽ cực kỳ kích động. Do trong lòng cậu chỉ để ý đến tiền nên Linh Duyệt quỳ xuống, đọc kịch bản.
Ngô Cẩm Vinh: "..."
Một tuần sau, Linh Duyệt đến nơi hẹn casting.
Trường quay thử vai của đoàn phim này còn náo nhiệt hơn trường quay của bộ phim con nhà giàu máu chó đó. Ngoài ra, toàn bộ đều là những thanh niên đẹp trai còn diễn viên nữ thì cực kỳ ít. Linh Duyệt thấy xa xa đông người bèn lấy làm ngạc nhiên, cậu hỏi Vương Sao, "Tại sao ở đây đông vậy anh? Cạnh tranh rất khốc liệt ư?"
Vương Sao thì thầm, "Bọn họ đều là những diễn viên chưa nổi tiếng nên thấy có cơ hội thì sẽ tìm đến đây."
Áp lực của Linh Duyệt nặng như núi, rốt cuộc cậu có thể kiếm được một trăm vạn hay không?
Bấy giờ, đạo diễn đoàn phim và biên kịch đang dùng camera quan sát từng người đứng phía dưới. Khi Linh Duyệt xuất hiện, dù đứng ké khung ảnh cậu vẫn vô cùng sáng chói.
Biên kịch khâm phục: "Không ngờ chúng ta có thể mời được Linh Duyệt đến đây. Hình tượng của cậu ấy rất hợp nên chúng ta khỏi cần chọn diễn viên cho nhân vật Thích Gia nữa, cứ quyết định là Linh Duyệt đi!"
Đạo diễn Tả Thông mỉm cười: "Quả thật là cậu ấy vừa xuất hiện đã lập tức khiến tôi chẳng muốn xem những người khác. Tôi cũng chọn cậu ấy vì hình tượng và khí chất của cậu ấyrất phù hợp với vai diễn thụ vạn người mê trong lòng tôi. Tôi thật bất ngờ khi Ngô Cẩm Vinh sẽ cho cậu ấy tới đây."
Bọn họ chỉ những người khác qua ống kính: "Người này rất giống khí chất của Nhị sư huynh, còn người kia thì giống Tam sư huynh."
"Đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy người thích hợp với vai Đại sư huynh, ê? Ông nghĩ sao về người này?"
"Có phải hơi trẻ quá không? Đây là ai vậy? Trước kia chưa từng đóng phim à?"
"Người quen với Linh Duyệt."
Ngay lúc này, Linh Duyệt quả thật gặp được người quen từng tham gia thi đấu với cậu, Lục Linh Tiêu. Vóc dáng Lục Linh Tiêu vừa cao vừa gầy, bề ngoài khá lạnh lùng nên khi hắn thấy Linh Duyệt, môi hơi nhếch lên rồi chào hỏi cậu một cách hời hợt: "Linh Duyệt, đã lâu không gặp."
Linh Duyệt cười, "Trùng hợp thật, tại sao mỗi khi tớ đi casting đều có thể gặp được người quen vậy? Lần trước gặp Bình Địch, còn lần này lại gặp cậu."
Lục Linh Tiêu bật cười, "Có lẽ là định mệnh."
"Gần đây Bình Địch đang bận rộn chuyện gì thế?"
"Cậu ta bận luyện hát, tôi cứ tưởng cậu ta luôn giữ liên lạc với cậu chứ."
Linh Duyệt: "Đúng vậy, hề hề, tớ chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Đề tài trò chuyện lập tức chấm dứt. Trước kia, hai người khá xa lạ nên khi Lục Linh Tiêu nói chuyện với Linh Duyệt, hai người đều xã giao vài câu để đỡ bị phóng viên quay được rồi bảo bọn họ bất hòa. Sau khi hai người khách khí xong, họ đều im lặng. Đúng lúc có hai chiếc ghế dựa nên bọn họ đều ngồi khác nơi.
Mọi người xung quanh ngạc nhiên khi thấy Linh Duyệt, họ xì xào bàn tán, "Là Linh Duyệt đấy!"
"Linh Duyệt vậy mà lại tới đây!"
"Linh Duyệt định bắt đầu đi diễn tiếp à?"
"Đẹp trai..."
"Mẹ cậu ta biết sinh thật, sao có thể lớn lên như vậy..."
"Mặc Diễm..."
Linh Duyệt xoa tai mình, tự động che chắn những cuộc thảo luận, vì bọn họ nhận ra cậu là người nổi tiếng nên đều lặng lẽ thì thầm về cậu.
Nhóm đạo diễn bắt đầu mời từng người vào thử vai. Sau khi nhân viên cầm danh sách đi ra, cô đọc tên của nhiều người lên rồi nói một cách khách sáo: "Những người khác có thể về rồi, hôm nay chỉ thử vai đến đó thôi."
Trên mặt nhiều người lộ ra biểu cảm tiếc nuối nhưng cũng có một số người hiểu rằng có lẽ là không cho bọn họ cơ hội nên mới cho họ về. Linh Duyệt nghe thấy cái tên đầu tiên là của mình nên trong lòng khá bình tĩnh, cậu gần bước tới một trăm vạn rồi.
Đạo diễn gọi hết đợt này đến đợt khác và mỗi lần đều vào khoảng vài người. Vương Sao thì thầm với Linh Duyệt: "Theo như anh quan sát thì hình tượng bọn họ khá giống nhau, chắc hẳn đạo diễn muốn chọn ra một người để đảm nhận vai diễn trong số bọn họ. Nếu Lục Linh Tiêu và cậu không vào chung một đợt thì chứng tỏ nhân vật của hắn khác với cậu, cậu đừng quá lo lắng."
Linh Duyệt hồi hộp, che ngực, "Anh Vương, một trăm vạn kia..."
Vương Sao dở khóc dở cười, "Anh biết cậu thiếu tiền nên chắc chắn một trăm vạn kia sẽ thuộc về cậu thôi."
Linh Duyệt vỗ ngực, "Đúng rồi, em phải bình tĩnh lại."
Sau một hồi, chẳng còn bao nhiêu người ngồi trong hội trường thì bấy giờ nhân viên mới xuất hiện, "Lục Linh Tiêu, Tần Tử Vĩ, và Lăng Ngạn Khánh cùng vào đây!"
Linh Duyệt siết chặt nắm đấm, Lục Linh Tiêu khác tổ với cậu vậy thì lát nữa cướp tiền, sai rồi, cướp vai, cậu không cần phải ngại mặt mũi người khác.
Chốc lát sau, Lục Linh Tiêu bước ra với vẻ mặt sa sầm, hắn chào hỏi Linh Duyệt, "Tôi xong việc rồi, tôi đi trước đây."
Linh Duyệt mỉm cười, vẫy tay, "Rảnh thì chúng ta cùng tụ họp nhé."
Linh Duyệt nhìn qua cửa sổ thấy Lục Linh Tiêu bước lên một chiếc siêu xe. Hai mắt cậu trợn to còn trong lòng thì buồn bực, Lục Linh Tiêu và Bình Địch đều là con nhà bình thường, không có người chống lưng mới đúng chứ? Thế tại sao Bình Địch nghèo như vậy mà hắn lại được ngồi siêu xe? Hắn giỏi hơn Bình Địch nhiều đến thế ư?
Vương Sao nhắc nhở Linh Duyệt: "Cậu đừng nhìn nữa, cậu bận tâm chuyện tình của người khác làm gì." Linh Duyệt gật đầu, "Vâng."
Sau khi Lục Linh Tiêu rời đi, nhân viên gọi Linh Duyệt vào một mình.
Cậu hít sâu một hơi, bước vào phòng, nhìn đạo diễn. Cậu phát hiện nhóm đạo diễn nhìn cậu bằng đôi mắt rất hiền hòa nên cậu nở nụ cười, "Xin chào đạo diễn và mọi người, tôi tên là Linh Duyệt, tôi đến đây để thử vai đệ đệ."
Đạo Diễn Tả Thông nói: "Cậu khỏi cần diễn, nhân vật này là của cậu."
Hửm? Linh Duyệt cảm thấy hạnh phúc đến bất ngờ, cậu bị một trăm vạn đập vào đầu nên hơi choáng váng.
"Tôi thật sự không cần thử vai à?"
Đạo diễn và biên tập bật cười, "Ban đầu, cả hai chúng tôi đều đã quyết định là cậu vì hình tượng của cậu hợp với vai diễn, kỹ thuật diễn của cậu cũng khá tốt. Chúng tôi nghĩ cậu hoàn toàn có thể đảm nhiệm nhân vật này. "
Linh Duyệt hạnh phúc sắp bay lên trời, một trăm vạn đấy!
"Cảm ơn đạo diễn! Cảm ơn biên tập!" Linh Duyệt kích động, cúi người khiến đạo diễn và biên tập bối rối, theo lẽ thường thì Linh Duyệt nào thiếu kịch bản hay. Lẽ nào bộ phim của bọn họ sắp bùng nổ rồi ư?
Sau khi Linh Duyệt quay lại, cậu báo cho Ngô Cẩm Vinh biết: "Anh Vinh, em đã thành công ngay lập tức trong buổi casting. Khi một trăm vạn tới tay, em sẽ chia cho anh năm mươi vạn."
Ngô Cẩm Vinh thấy cậu khoe khoang bèn bật cười, "Vậy anh đành trông cậy vào năm mươi vạn của cậu để ăn cơm. Hai ngày nay, cậu hãy chuẩn bị thật tốt. Khoảng chừng hai tháng sau đoàn phim sẽ mở máy, cậu mau đọc kịch bản cho tốt vào, anh cũng sẽ không sắp xếp công việc khác đâu."
"Vâng ạ!" Kể từ đó, Linh Duyệt đều đọc kịch bản mỗi ngày một lần. Bộ phận quản lý chịu trách nhiệm cho kỳ thi của yêu tinh gửi cho cậu sách giáo khoa tiểu học, bài thi của trường cấp hai với cấp ba đều bị Linh Duyệt không nhìn đến. Cậu chỉ chuyên tâm nghiên cứu kịch bản để kiếm tiền!
Sau khi có được năm mươi vạn này, cậu có thể trang trí lại căn nhà, sửa sang lỗ thủng bị che lấp bằng nhánh cây rồi mua thêm một chiếc xe đạp và đi đến nơi mà cậu mong muốn.
Anh Miêu thấy Linh Duyệt không có tiền đồ bèn giễu cợt Linh Duyệt: "Cậu giống như chưa từng thấy tiền bao giờ ấy, mẹ cậu mà biết cậu sống thảm như thế, chẳng phải sẽ đau lòng đến chết sao?"
Linh Duyệt không quan trọng chuyện đó, "Em ăn no là được rồi, đương nhiên có thể kiếm nhiều tiền một chút thì kiếm nhiều hơn một chút. Biết đủ sẽ thấy vui, trước kia em uống sương cũng thấy ngon hơn rất nhiều!"
Anh Miêu: "Chẳng phải mẹ cậu sẽ khóc chết sao?"
Linh Duyệt nói nghiêm túc: "Cho nên em mới bảo anh đừng kể cho mẹ em nghe."
Trong khi Linh Duyệt đang chuẩn bị bản thân một cách nghiêm túc, cuối cùng đoàn phim cũng quyết định xong tất cả diễn viên và chuẩn bị mở máy.
Tin tức về việc Linh Duyệt đi casting nhanh chóng lan truyền ra ngoài. Chuyện này khiến những người yêu thích bộ tiểu thuyết cùng với fans Linh Duyệt phấn khích đến nỗi mắt họ mở to: "Tôi còn có cơ hội được thấy Linh Duyệt đóng phim hai nam chính trong đời, ahhh!"
"Sư đệ nhỏ của tôi! Vừa nghĩ đến khuôn mặt như Linh Duyệt thì chân tôi bắt đầu mềm nhũn, hoàn hảo quá đi mất!"
"Nếu Linh Duyệt diễn vai đáng yêu này thì tốn bao nhiêu tiền tôi cũng phải theo đuổi bộ phim! Phải nạp VIP! VVVIP!'
"Nhóm đạo diễn thật biết cách nhìn người, chọn đúng ngay người đẹp nhất! Hình tượng của cậu ấy thật sự rất hợp với nhân vật trong phim!"
Có rất nhiều người thảo luận trên mạng nhưng đoàn phim và diễn viên đều không có phản hồi chính thức. Một người nào đó đã chụp được hình Linh Duyệt đi casting nên đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Cuối cùng, trong sự kỳ vọng của nhiều cư dân mạng, đội ngũ đoàn phim đã đăng lên danh sách diễn viên. Người diễn vai nam chính sư tôn là người nào đó tên là Niếp Khải, một diễn viên tuyến hai có khả năng diễn xuất rất tốt.
Khi nam chính khác xuất hiện thì mọi người đều cảm thấy mình bị lừa, không phải là Linh Duyệt ư?!
Thích Gia: Lục Linh Tiêu.
Linh Duyệt cũng ngạc nhiên, chuyện gì xảy ra vậy?
Lúc ấy, đạo diễn và biên tập đã nói rõ ràng là nhân vật này thuộc về cậu, tại sao lại đột nhiên đổi thành Lục Linh Tiêu? Vả lại, nhân vật mà Lục Linh Tiêu diễn thử đâu phải vai này!
"Bọn họ có ý gì thế? Sao lại đùa người khác như vậy?!" Linh Duyệt thật sự nổi giận, "Thế còn khoảng tiền lương một trăm vạn từng nói đâu, bọn họ xem ông đây như phóng thích chim bồ câu à?!"
Ngô Cẩm Vinh lạnh lùng, định gọi điện hỏi thì đối phương đã gọi trước. Hai tai Linh Duyệt dựng thẳng lắng nghe giọng nói của đạo diễn.
Ngô Cẩm Vinh giận dữ hỏi: "Mấy người có ý gì vậy? Khi tôi đã dời hết tất cả lịch trình của cậu ấy thì mấy người lại đột nhiên đổi vai, ông làm ăn kiểu gì thế?" Sau khi tiếp quản Văn thị, cách Ngô Cẩm Vinh nói chuyện ngày càng sắc xảo hơn. Lần này anh cũng bị chọc tức nên nóng nảy chất vấn đối phương: "Mấy người đổi diễn viên tại sao lại không báo trước? Phải đợi công bố danh sách chúng tôi mới được biết, xem tôi là thằng ngu hay là thấy đứa trẻ nhà tôi dễ bắt nạt quá?!"
"Thật sự xin lỗi, thật sự xin lỗi!" Đạo diễn liên tục xin lỗi qua điện thoại, "Chúng tôi cũng muốn dùng Linh Duyệt nhưng đâu còn cách nào khác, đối phương mang tiền vào đoàn phim vì nhìn trúng nhân vật này."
"Điều này có thể tạm giải thích cho việc mấy người đổi vai diễn, nhưng tại sao phải đợi đến khi sắp mở máy mới báo cho chúng tôi nghe? Ông có biết chúng tôi đã tốn hết bao nhiêu thời gian không?"
"Thật sự chỉ đổi tạm thời thôi, nếu sớm biết vậy thì chúng tôi đã thông báo cho cậu sớm hơn rồi."
"Nhân vật đã chọn người khác thì bộ phim của mấy người không nổi được đâu," Ngô Cẩm Vinh vứt xong câu đó bèn cúp máy. Thù này xem như đã kết, về sau, dù đạo diễn đó quay phim gì anh cũng không để người của mình dính vào. Đừng nói với anh mấy việc như mình bị ép buộc không biết làm sao, về mặt tình cảm còn có thể tha thứ, nhưng Linh Duyệt, người bị đoàn phim đùa cợt, ai sẽ cho cậu ấy một lời giải thích đây? Ngay cả công khai xin lỗi đội ngũ đoàn phim còn không dám mà! Bộ gọi điện qua là xong chuyện ư?
Anh quay sang nhìn Linh Duyệt, người luôn lắng tai nghe bên cạnh. Sắc mặt Ngô Cẩm Vinh hòa hoãn lại, anh an ủi: "Không sau, anh sẽ tìm vai khác cho cậu, cậu muốn vai nào cũng được, còn vai này chúng ta không thèm."
Sau khi hết ngây người, Linh Duyệt thấy Ngô Cẩm Vinh còn giận hơn mình nên cậu xoa dịu anh, "Anh đừng giận quá, đường này không thuận lợi thì chúng ta đi đường khác. Vòng giải trí rất lớn, em sẽ đi hát nuôi anh."
Ngô Cẩm Vinh dở khóc dở cười, đứa nhỏ bị thiệt thòi như vậy lại còn khuyên nhủ anh khiến trong lòng Ngô Cẩm Vinh đột nhiên dễ chịu hơn rất nhiều, "Người thông suốt ngược lại là cậu, nhưng chúng ta không thể cho qua chuyện này được. Nếu không, về sau người khác sẽ cảm thấy cậu dễ bắt nạt."
Buổi chiều, Ngô Cẩm Vinh bảo Linh Duyệt, "Cậu đăng bài lên Weibo chúc mừng bọn họ rồi dùng miệng lưỡi của mình để trút giận, cậu nói khó nghe cũng không sao cả."
Linh Duyệt Nhỏ Biết Bay: Đồ lật lọng, không biết xấu hổ, chúc mấy người không nổi tiếng và phim quay thành trứng lừa!
Ngô Cẩm Vinh: "... Hơi khó nghe một chút, nhưng như vậy cũng được, cậu đừng thay đổi."
Bài đăng của Linh Duyệt đã hoàn toàn xác nhận những tin đồn về việc đi casting cách đây một thời gian. Bây giờ, đoàn phim đột nhiên đổi diễn viên mà người kia không phải là Linh Duyệt như trong tưởng tượng khiến fan hâm mộ và cư dân mạng cảm thấy mình bị lừa. Trong lúc bọn họ đang hỏi thăm tình hình, Linh Duyệt đột nhiên đăng Weibo như vậy làm cư dân mạng bùng nổ: "Mặc dù không công khai là đoàn phim nào nhưng ngay giây phút quan trọng này lại đăng bài, chứng tỏ đứa nhỏ này đang rất tức giận!"
"Hiện giờ, Linh Duyệt đã bước vào tuyến hai, vậy mà đoàn phim nói đổi là đổi, nào có ai khinh thường người khác như vậy? Đoàn phim dám đứng ra nói chuyện không?"
"Thật sự mà nói thì Lục Linh Tiêu không hợp với vai diễn này chút nào. Chẳng phải hắn vào vai Đại sư huynh vừa kiên cường vừa ngay thẳng sẽ hay hơn sao? Tại sao phải đi làm một vạn nhân mê thụ?"
...
Cư dân mạng đang bận bịu ồn ào thì bên đoàn phim trái lại vô cùng yên tĩnh, chẳng có ai dám đứng ra nói chuyện. Bọn họ càng như vậy thì trong lòng cư dân mạng càng chắc chắn họ bị nói trúng tim đen!
Ngô Cẩm Vinh vẫn còn tức nên để Linh Duyệt mắng vài câu xả giận. Sau đó, anh cho người điều tra xem rốt cuộc Lục Linh Tiêu đưa nhà đầu tư nào vào đoàn phim. Mọi người đều là người lớn nên sẽ dùng cách giải quyết của người lớn. Tập đoàn Văn thị lớn đến thế, những thứ khác không có mà chỉ có tiền. Ngay cả khi họ tiếp tục kinh doanh, anh vẫn có thể bày tỏ sự khó chịu để bọn họ tự suy xét kỹ càng về tương lai của mình.
Còn bên Lục Linh Tiêu thì đang mất bình tĩnh vì người ta so sánh hắn và Linh Duyệt. Hắn thừa nhận bề ngoài mình thua Linh Duyệt nhưng bài đăng so sánh trắng trợn và thẳng thắn này lại đánh giá hắn không đúng tí nào!
Lục Linh Tiêu xin số Wechat từ Bình Địch, "Mày đưa số Wechat của Linh Duyệt cho tao, tao có chuyện muốn nói với cậu ta."
Bình Địch ngước mắt, "Mày định nói gì với cậu ấy?"
Sắc mặt Lục Linh Tiêu khó coi: "Bảo cậu ta kiềm chế fan hâm mộ nhà mình, đừng để chúng như chó điên cắn người bậy bạ."
Bình Địch cười nhạo, "Những bình luận trên mạng đâu chỉ có fan hâm mộ cậu ấy, fan tiểu thuyết là chiếm đa số. Hơn nữa, mày lén nói chuyện với cậu ấy làm gì, mày cứ trực tiếp tag tên Linh Duyệt trên Weibo rồi bảo cậu ấy kiềm chế chó điên nhà mình chẳng phải sẽ càng sảng khoái hơn sao?" Ý Bình Địch là loại người như mày, có mặt mũi đi cướp vai diễn, còn định kiếm người ta cấm fan hâm mộ lên tiếng, đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ là gì.
Lục Linh Tiêu trông lạnh lùng, "Bình Địch, mày có ý gì đấy? Mày muốn bị dính vào à?"
Bình Địch dang tay ra, "Tao dính vào chuyện này cũng chẳng sao. Mày có thể để người đầu tư chèn ép tao, bảo công ty đóng băng tao, nhưng miễn không đầu độc tao thành người câm thì quăng cho tao một cái network platform, tao vẫn hát như thường. Dù giọng tao không hát được thì tao sẽ viết nhạc, sao tao phải sợ mày?"
"Mày!" Lục Linh Tiêu sa sầm mặt, hắn xoay người bỏ đi, không thèm nói chuyện với Bình Địch nữa.
Chàng trai đã từng vì mơ ước mà cùng nhau phấn đấu, thế mà cuối cùng vì thực hiện mơ ước mà càng đi càng xa hơn.
Linh Duyệt mới vừa về tới nhà vào ban đêm thì một số lạ gửi tin nhắn qua: Tớ, Bình Địch đây, cậu mau nghe điện thoại đi.
Ngay sau đó, số lạ này gọi qua nên Linh Duyệt bắt máy, "Bình Địch à?"
"Là tớ, đây là số em gái tớ. Công ty chắc biết quan hệ giữa tớ và cậu khá tốt nên họ lo lắng tớ tiết lộ thông tin cho cậu biết vì vậy tớ sợ bọn họ nghe lén." Bình Địch thở dài, "Hiện giờ, cậu sao rồi?"
Linh Duyệt vẫn chưa hiểu rõ, "Tớ sống tốt lắm."
"Vai diễn cậu bị cướp mất mà còn sống tốt được sao?" Bình Địch an ủi cậu: "Không sao, cậu muốn khóc thì cứ khóc đi, tớ không cười đâu."
Linh Duyệt cười nói: "Tớ không muốn khóc mà chỉ có linh cảm bộ phim này sẽ không nổi tiếng thôi."
Bình Địch: "..."
Tớ nên đánh giá như thế nào về giác quan thứ sáu của cậu đây.
Linh Duyệt tò mò: "Lục Linh Tiêu đó sao cướp được vai diễn vậy?"
"Hắn à, trước đây hắn vớ được một tên giàu có, còn nói cái gì tình yêu đích thực, hắn làm như trong giới giải trí chưa ai biết ấy. Hiện giờ, phim hai nam chính rất dễ nổi tiếng nên hắn không muốn đi hát vì hắn cảm thấy nổi tiếng quá chậm. Ai ngờ hắn lại vừa ý đúng ngay nhân vật đó."
"Thế tại sao phải tìm một tên nhà giàu? Tìm đàn bà giàu có không tốt sao?"
Bình Địch: "Sao tớ biết được?!"
"Haizz, tại sao phải nghĩ quẩn như vậy?" Sau khi ngồi xuống, Linh Duyệt thở dài rồi hỏi: "Còn cậu có kế hoạch gì không?"
Bình Địch cười nói: "Tớ định đi hát, dạo này tớ toàn học hát. Không sao cả, tớ muốn mình thành thật và kiên định đi lên vì tớ có thể tự viết tự hát rồi đăng lên Weibo, Douyin, Kuaishou.. Tớ còn có thể livestream nữa. Tớ muốn nổi tiếng thì cần gì phải e ngại hắn, cứ làm là xong thôi."
"Được lắm! Cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng."
"Còn cậu? Gần đây có kế hoạch gì?"
"Tớ chưa biết. Sau khi tớ bỏ cái này, chắc chắn sẽ còn lịch trình khác vì anh Vinh sẽ tìm hộ tớ."
"Thế thì tốt, tớ đã mua vài món ngon gửi qua cho cậu rồi đó."
"Oa! Yêu cậu yêu cậu yêu cậu!"
Linh Duyệt đang phấn khích thì Mặc Diễm đột nhiên xuất hiện sau lưng cậu, "Yêu ai?"
Linh Duyệt hết hồn bèn cúp máy.
Bình Địch nghe thấy Mặc Diễm nói chuyện: "..."
Mặc Diễm đứng sau lưng Linh Duyệt, anh nắm cằm cậu để cậu ngước mắt lên nhìn mình, "Tôi nghe nói có người cướp vai diễn của cậu?"
"Anh biết nhanh thế?"
"Loại chuyện này loan ra rất nhanh trong giới giải trí."
Linh Duyệt tủi thân, "Anh đừng nhắc nữa, nhắc đến là tim tôi lại thắt chặt."
Mặc Diễm cúi đầu xuống, "Cậu muốn nhân vật đó à?"
Linh Duyệt bĩu môi, "Một trăm vạn lận đấy!"
Mặc Diễm bật cười bóp má cậu, "Vì tiền sao?"
Linh Duyệt chu thành mỏ vịt, cậu gật đầu, thầy Mặc càng ngày càng thích táy máy tay chân với cậu. Mặc Diễm mỉm cười, dụ dỗ, "Cậu đi với tôi sẽ kiếm được rất nhiều tiền."
Mắt Linh Duyệt phát sáng, "Đi làm gì?"
Mặc Diễm nghiêm túc nói: "Sống sót trong hoang dã."
Linh Duyệt: "Tôi có thể tự chối không?"
"Đi chơi vui lắm, anh mang cậu đi leo núi tuyết, băng qua sa mạc, lội dưới đầm lầy, rồi phiêu lưu trên biển..."
Linh Duyệt dở khóc dở cười, "Anh tha cho tôi đi. Trước hết, tôi còn muốn đi hát vì đi hát có thể kiếm cơm."
Mặc Diễm bật cười, "Chọc cậu thôi, tôi đã ngừng nhận lịch trình khoảng nửa năm nay rồi. Gần đây, tôi đang nghĩ đến những dự định mình sẽ làm nên nếu có kịch bản hay, tôi sẽ gọi cho cậu."
Linh Duyệt vui vẻ gật đầu, "Ừm."
"Đồng ý nhanh thế, bộ không sợ tôi bán cậu à?"
"Không sợ!"
Mặc Diễm cao hứng nựng mặt cậu, "Nhóc con, hồi nãy nói yêu ai đấy?"
Linh Duyệt giải thích: "Một người bạn của tôi."
Mặc Diễm cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu, "Nói yêu tôi đi, tôi nuôi cậu như vậy mà chưa từng nghe cậu nói qua câu đó."
Mặt Linh Duyệt lập tức đỏ ửng, "Anh và Bình Địch khác nhau, tôi chỉ giỡn với cậu ấy thôi."
Mặc Diễm khom người, áp sát cậu, "Có nói hay không?"
"Yêu anh yêu anh yêu anh! Bố đây yêu anh!" Linh Duyệt sợ đến hét lớn.
Mặc Diễm nheo mắt hài lòng rồi hôn lên trán Linh Duyệt, "Nghe lời, tôi đi đây."
Tai Linh Duyệt đỏ lên, hôn một cái, thật sự xem cậu là con trai anh à?!
Sau khi Mặc Diễm trở lại, anh nói với Phan Văn: "Tôi có thể tham gia gameshow đó, nhưng tôi phải dẫn Linh Duyệt theo."
Phan Văn ngạc nhiên: "Đó là gameshow tình cảm, không chỉ là đi chơi trên núi, ngắm nhìn non sông nước biếc đâu!"
Mặc Diễm nói nghiêm túc: "Tôi biết, tôi chỉ muốn mau chóng tỏ tình với Linh Duyệt. Sau khi quay xong, tôi sẽ tóm lấy cậu ấy."
Phan Văn nhảy cẫng lên, "Anh tỉnh táo lại đi, đây chẳng những nói về tình yêu mà còn có năm cặp khác, người yêu, tân hôn, một đôi đã kết hôn bảy năm, một cặp kết hôn mười lăm năm và một đôi quốc dân. Thế hai người là một đôi à?"
Mặc Diễm có lý do chính đáng, "Couple quốc dân trên mạng rất phù hợp với bọn tôi."
Khóe miệng Phan Văn co giật, "Anh tính đùa thành thật sao? Anh định công bố ra bên ngoài ư?"
"Cậu đừng nói nhảm nữa, chẳng phải cái này chỉ quay hai tháng là xong sao?"
Phan Văn gật đầu, y có thể tưởng tượng được khi phát sóng sẽ cực kỳ náo nhiệt rồi phía nhân viên Weibo lại tìm đến y.
Mặc Diễm tiếp tục nói: "Tôi nhận bộ phim có hai nam chính đó, nhưng nhân vật chính còn lại phải do tôi quyết định."
Phan Văn sắp phát điên, "Bây giờ Linh Duyệt sao có thể gánh được một bộ phim lớn như vậy?"
Mặc Diễm vô cùng tín nhiệm cậu, "Cậu ấy làm được."
Phan Văn đành phải nhắc nhở anh, "Anh mau tỉnh lại đi! Bộ phim kia ít nhất sẽ quay đến 3 nhóm người, nhân giới, giới tu chân, và tiên giới. Anh chắn chắn cậu ta có thể luôn quay với anh ư? Cậu ấy còn phải đi hát đấy! Hơn nữa, anh muốn đánh lộn chứ gì, webdrama hai nam chính đổi Linh Duyệt nên anh mang cậu ấy đi quay một bộ phim huyền huyễn hai nam chính còn hoành tráng hơn. Nếu bọn họ phát sóng cùng một khung giờ với mấy người, số lượng người xem sẽ đứng về phía anh, Đây là anh muốn giẫm thẳng lên mặt mũi của một đoàn phim đấy."
Mặc Diễm nhướng mày, hỏi một cách độc đoán: "Ai bảo bọn họ xem thường người khác? Cậu đừng nói nhảm nữa, cậu kêu Phiến Phương đi tìm cậu ấy ngay bây giờ. Tôi e rằng sau khi kết thúc gameshow này, cậu ấy sẽ sợ chạy mất dạng. Đến lúc đó, tụi tôi đã ký hợp đồng rõ ràng, cậu ấy không còn đủ tiền để trả tiền vi phạm hợp đồng thì sẽ quay lại."
Phan Văn chợt thấy đau lòng thay Linh Duyệt, "Rốt cuộc anh tính làm gì trong chương trình đó? Lương tâm em đang bị cắn rứt nên em muốn báo cho ba mẹ Linh Duyệt biết!"
Mặc Diễm nghiêm trang nói: "Được thôi, cậu nhớ tiện thể nhắc nhở cha vợ và mẹ vợ xem chương trình nha, chắc chắn sẽ vô cùng tuyệt vời."
Phan Văn á khẩu rất lâu. Lúc rời đi, y mới bực bội nói một câu: "Anh... Không phải người... nh quá cầm thú rồi!"
Lời tác giả: Anh Mặc: Tôi muốn chơi lớn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.