Chương 19: Tiểu chủ hấp dẫn quảng bá trên livestream
Hắc Miêu Nghễ Nghễ
08/12/2022
Vương Sao lần đầu tiên đến "Khu nhà giàu siêu cấp" nên thời điểm tiến vào ngõ vẫn liên tục quan sát, mỗi một gia đình ở đây đều theo phong cách cổ điển, trang trí như các trạch viên lớn trên ti vi. Thời tiết hôm nay rất tốt nên càng tôn thêm sự thanh nhã cổ điển và mười phần cao quý cho con đường. Trùng hợp ngay đầu đường có vài cô gái mặc hán phục đang chụp hình, Vương Sao, người chưa vợ không nhịn được quay đầu xem thêm vài lần. Anh thầm nhủ bối cảnh con đường thật đẹp mắt, nếu sử dụng nơi này quay phim thì có thể xài giá quay phim để quay đấy.
Anh đi theo địa chỉ Linh Duyệt gửi tiến thẳng vào trong. Cuối cùng Vương Sao cũng tới trước cổng nhà Linh Duyệt. Vương Sao đóng băng khi thấy những thứ trong sân rõ ràng không cùng cấp bậc với cánh cổng. Anh đi vào trong nhìn lần nữa thì nóc nhà cái đó... Là lỗ thủng ư???
Vương Sao bàng hoàng đứng trước cửa, người khác thêm máy quay là biến thành hoàng thân quốc thích, còn đây... Quay cảnh tượng ngôi nhà ma sao?
Vương Sao kiểm tra vị trí lại một lần. Sau khi anh chắc chắn mình đến đúng nơi thì lập tức tâm trạng vô cùng phức tạp, lúc "Tiểu vương tử bỏ trốn" không ở trong đoàn phim, cậu đã ở trong căn nhà sang trọng có lỗ thủng này sao?
Vương Sao hít sâu bèn giơ tay lên gõ cửa, "Duyệt Duyệt..."
"Ầm!" Một tiếng, cánh cổng lảo đảo muốn ngã thậm chí vì chẳng chịu nổi lực gõ nên tứ ngưỡng bát xoa nằm trên đất, ăn vạ tử trận!
Vương Sao: "..."
Thùy hoa môn[1] của tứ hợp viện này sớm đã mất vì vậy anh chỉ cần đứng ngay trước cổng là có thể thấy cảnh tượng trong sân. Mặt Vương Sao lơ mơ ép bản thân nhìn cảnh đầy cỏ dại và lá khô trong sân trên đất. Anh tưởng tượng cảnh"Linh Duyệt bắc ghế xếp ngồi ngay cây ngô đồng, tay phải cầm bánh rán, tay trái cầm ly sữa đậu nành rồi ăn sáng trong cơn gió lạnh."
Linh Duyệt thấy anh bước vào bèn quan tâm hỏi: "Anh Vương, anh ăn cơm chưa?"
Vương Sao đánh giá thảm trạng của căn nhà thì khóe miệng co rút nói: "Trên đường ăn rồi, cái đó.. Thật xin lỗi, cổng nhà cậu bị anh làm hư mất rồi."
Linh Duyệt cười nói: "Chẳng sao cả, vừa vặn hôm nay tìm ai đó thay một cái."
"..." Vương Sao cạn lời, đây đâu phải là sửa sang mà đây trở thành sửa chữa, nếu vẫn muốn giữ an toàn thì phải đập bỏ nó đi.
Linh Duyệt đứng dậy, vừa ăn vừa hỏi: "Anh xem cái nhà sau khi sửa xong thì tốn hết bao nhiêu tiền?"
"Duyệt Duyệt, hay là đập nó đi? Anh sợ sẽ rất nguy hiểm khi sửa chữa nhà."
Linh Duyệt uống ngụm sữa đậu nành, khí chất trên người cậu vẫn sạch sẽ dù đang ngồi trong sân như thế này. Khi cậu cười lên nhìn đặc biệt đơn thuần và ngọt ngào, "Em không có nhiều tiền nên định sửa nhà lại đủ để sóng qua mùa đông thôi."
Lòng Vương Sao chua xót thay cậu, "Cậu muốn sửa phòng này thành kiểu gì?"
Yêu cầu của Linh Duyệt khá thấp, "Miễn đủ ở là được, thay cổng, cửa sổ, lấp lỗ thủng, và thêm mấy miếng ngói. Em tính đi mua giường và mua máy điều hòa vào mùa đông."
"Máy điều hòa không tốt bằng lò sưởi," Vương Sao bảo cậu: "Mùa đông ở kinh đô lạnh lắm nên máy điều hoà cũng vô dụng thôi."
Linh Duyệt tiếc tiền, chả biết nếu cậu chăm chỉ mọc ra nhiều lông tơ thì có thể khỏi cần mua lò sưởi không?
Vương Sao hỏi Linh Duyệt: "Anh gọi điện thoại cho chú anh hỏi thử xem sao?"
Linh Duyệt khéo léo gật đầu, "Để chú ấy bớt cho em rẻ một tí."
"Chắc chắn không đắt đâu." Trời lạnh nên công nhân sửa chữa khó làm việc hơn, Vương Sao giải thích chút xíu về ngõ Định Xuyên, chú anh lập tức nhận định đây là một công trình lớn bèn kích động nói: "Rảnh chứ! Chiều nay chú sẽ qua đánh giá, con gửi chú địa chỉ nhà đi!"
Vương Sao chưa kịp giải thích thì chú anh đã cúp cuộc gọi, xem chừng là đang gọi đồng nghiệp của mình.
Vương Sao thở dài nhìn nhà Linh Duyệt, tứ hợp viện này không quá rộng, phòng đối diện phòng chính, thùy hoa môn, hành lang, phòng đông tây, phòng bên và hậu tráo phòng[2] đều đầy đủ. Trong sân cậu còn có ao hoa sen đã từng dùng qua nên nếu thật sự sửa chữa thì đừng nói mười vạn, một trăm vạn cũng chưa chắc đủ.
Ngô Cẩm Vinh bất an gọi điện thoại hỏi: "Chú đến nhà Linh Duyệt chưa?"
Vương Sao trầm mặt nhìn bèn lúng túng đáp: "Trước kia nhà Linh Duyệt là quý tộc."
Ngô Cẩm Vinh: "Ai hỏi chú cái này?"
Vương Sao vô cảm nói: "Anh yên tâm, cứ giao cho tôi, tạm biệt."
Mặt Linh Duyệt đầy sự mờ mịt, "Cái gì quý tộc?"
Vương Sao thúc giục: "Đừng nói nữa, mau ăn nhanh đi, ăn xong chúng ta còn phải ra ngoài mua chút đồ đấy."
Sau khi Linh Duyệt ăn no bèn dọn dẹp rác rưới, "Anh Vương, cỏ này thuộc về loại rác gì? Hiện tại rác được phân loại nên em nào dám ném bừa."
Cậu nhổ đống cỏ này lúc mới vào sân, bây giờ bị phơi thành cỏ khô, nhưng vẫn có thể thấy được trước đây chúng khỏe mạnh đến nhường nào.
Vương Sao giúp cậu thu dọn rác, "Để đây đi, lát nữa sẽ có người ném hộ cậu." Vương Sao cầm chìa khóa xe lên, "Anh sẽ lái xe chở cậu đi mua đồ trang trí nội thất trong thành phố. Chúng ta đến đó coi đồ nội thất rồi vừa ý cái nào thì đặt hàng. Buổi chiều đội xây dựng sẽ tới dọn dẹp nhà cậu, cậu sửa xong thì gọi điện thoại kêu giao đồ nội thất tới nhà. Chúng ta còn phải mua thêm mấy bộ quần áo, vì cậu là minh tinh nên phải làm đẹp cho chính mình." Vương Sao ngừng lại, giải thích: "Dĩ nhiên, cậu không có lối ăn mặc vẫn đẹp mắt, nhưng fan hâm mộ thích xem cậu mỗi ngày đổi một bộ khác."
Linh Duyệt che túi đựng thẻ ngân hàng, "Em sợ là em không đủ tiền đâu."
"Đủ rồi, chẳng phải cậu còn hơn mười vạn sao?"
Linh Duyệt giải thích: "Em muốn dành riêng để ăn cơm."
"Cậu ăn được bao nhiêu?"
"Em ăn nhiều lắm, ở thì tạm chấp nhận nhưng cơm nhất định phải có thịt ăn!"
Vương Sao: "...Nhiều nhất là tám vạn, cậu thấy sao?"
Linh Duyệt đau lòng muốn khóc, "Vâng."
Hai người mua một cái giường, một bộ ghế sa lon và một cái bàn ăn cơm. Vương Sao muốn Linh Duyệt mua thêm bàn đọc sách, nhưng Linh Duyệt trực tiếp từ chối vì cậu ăn cơm, học tập, lên mạng xài một bàn là đủ rồi, mua nhiều chẳng những chiếm chỗ mà còn hao tiền nữa.
Buổi chiều, chú Vương Sao cùng sáu đồng nghiệp xách túi dụng cụ hối hả chạy tới. Sau khi họ thấy tứ hợp viện của Linh Duyệt thì tất cả đều chết lặng, "Lần đầu tiên chú mới chứng kiến tứ hợp viện mà hỏng nặng như thế này, đây đâu còn là sửa sang mà đây phải gọi là đập đi xây lại mới đúng chứ?"
Vương Sao nói ra yêu cầu của Linh Duyệt rồi đưa tiền rất dè dặt, trước trả bảy vạn.
Chú anh cau mày, "Đổi cửa sổ, lót sàn, sửa nóc phòng, bổ sung ngói và sửa lò sưởi, loại nhà này đắt tiền nên chú đoán chừng bảy vạn cũng không đủ đâu."
Linh Duyện làm bộ đáng thương nói: "Thế thì con thêm một vạn nữa."
Chú Vương thấy cậu còn nhỏ đã sống một mình cũng hơi khó khăn, "Chú sẽ cố gắng hết sức vậy."
Các công nhân nhanh chóng thu dọn rác thải trong sân, Vương Sao đề nghị: "Cái ao nhỏ này rất tốt, cậu muốn nuôi thêm cá không?"
Linh Duyệt hào hứng nói: "Được đó nha! Em muốn trồng chút rau củ quả gì đấy rồi nuôi thêm mấy con gà, " Ý Linh Duyệt là chờ tụi nó lớn thì mình sẽ ăn thịt.
Vương Sao nhắc nhở cậu: "Lúc cậu ra ngoài đóng phim bọn chúng sẽ chết đói đấy."
Linh Duyệt thất vọng, "Thế thì quên đi."
"Cùng lắm vẫn có thể nuôi cá vì nó không dễ chết."
Thế nên Linh Duyệt cao hứng chi tiền mua mười con cá trắm cỏ![2]
Vương Sao thật sự cạn lời, anh hi vọng cậu nuôi cá koi, dễ nuôi lại đẹp mắt, còn nuôi cá trắm cỏ trong tứ hợp viện để làm gì?
Buổi tối Vương Sao không muốn Linh Duyệt ở tại căn nhà hỏng nặng này bèn định kéo Linh Duyệt qua nhà anh ngủ tạm, nhưng Linh Duyệt uyển chuyển từ chối vì tổ chim của cậu vẫn thích hợp cho cậu ở hơn.
Trong mắt Vương Sao, Linh Duyệt tính trải giường ngủ dưới đất khi trời đang lạnh nên cùng ngày hôm đó anh mua cho cậu cái lều vải đưa tới, vừa trở về lập tức kể thảm trạng của Linh Duyệt cho Ngô Cẩm Vinh, "Anh mau cứu đứa trẻ này đi, nó khổ thân hết sức!"
Ngô Cẩm Vinh suy nghĩ bèn thương lượng với Linh Duyệt: "Cậu muốn livestream không? Gần đây fan hâm mộ cậu tăng lên khá nhiều, album cũng đã ra nên cậu gửi fan chút phúc lợi, thuận tiện kiếm chút tiền khen thưởng."
Linh Duyệt mong đợi hỏi: "Livestream thật sự kiếm được tiền sao?"
"Được chứ, thường xuyên có minh tinh livestream một lần là mua được một chiếc siêu xe."
Linh Duyệt kích động, "Thế chẳng phải kiếm còn nhiều hơn so với em đi quay phim ư?!"
Ngô Cẩm Vinh nghiêm khắc nói: "Xem xét về tiền lương của cậu thì đúng vậy nhưng anh không hi vọng cậu tiêu hao sự nổi tiếng mình như thế nên mỗi tháng một lần là đủ rồi. Buổi chiều đến tập nhảy, thời điểm ca hát cậu bắt đầu livestream nhảy vũ đạo, cho dù livestream thì vẫn phải như buổi biểu diễn, đừng để fan mình uổng tiền."
"Bây giờ em trở về công ty ngay!" Linh Duyệt kích động kéo Vương Sao chạy ra ngoài, "Anh Vương! Em có linh cảm! Ngày mai em sẽ kiếm được tiền!"
Vương Sao bất đắc dĩ chạy theo cậu, chân trước hai người mới rời đi thì chân sau Phan Văn trở lại giúp Mặc Diễm lấy đồ. Y nghe thấy động tĩnh ở sân bên cạnh nơi chẳng ai sinh sống bèn ghé sang xem, vừa về đã tám với Mặc Diễm, "Lão đại, cách vách anh có người ở."
Linh Duyệt không ở bên tai anh ríu ra ríu rít, cũng chẳng có tiểu yêu nào để anh ăn nên cả ngày Mặc Diễm đều lười biếng, "Nhà nào cách vách?"
"Nhà có cây ngô đồng ấy."
Mặc Diễm tựa lưng vào ghế hơi nghiêng đầu, "Chả phải gia đình đó chết cách đây ba trăm năm rồi sao?"
Phan Văn lắc đầu, "Chẳng biết nữa, không lẽ bán rồi?"
Mặc Diễm bĩu môi, "Mặc kệ nó, chẳng nghĩa lý gì cả, thật nhàm chán."
Phan Văn cười đểu hỏi: "Tiểu yêu mà anh treo trên tim vì sao chưa liên lạc với anh vậy?"
Vừa nhắc đến cái này thì Mặc Diễm tức khắc nổi cáu, đứa nhỏ vô tâm nuôi lâu như vậy mà tại sao chả biết thăm hỏi anh sau khi rời khỏi?
"Hahaha! Người ta căn bản đâu để tiền bối anh vào mắt!"
Sắc mặt Mặc Diễm lạnh nhạt ngước mắt lên, con ngươi lạnh như băng. Phan Văn lập tức im miệng bèn tằng hắng một cái, nghiêm trang nói: "Chắc hẳn sợ bị nghi ôm đùi vì dù sao thì cậu ấy vẫn chưa nổi tiếng mà. Nhân tiện, em thấy trên Weibo cậu ấy bảo tối mai livestream, anh muốn xem không?"
"Không xem! Tạo sao tôi phải xem?" Mặc Diễm tức giận đứng dậy, hét lớn: "Nghỉ ngơi đủ rồi! Tiếp tục quay đi!"
Đợi đến ngày đóng máy, đứa nhỏ vô tâm chắc chắn sẽ tới, đến lúc đó anh nhất định sẽ đánh vô cái mông của cậu ta!
- -------------------------
Trước tiên Linh Duyệt đăng giờ livestream lên Weibo mình để mời fan hâm mộ đến xem. Lần livestream này cậu đã chuẩn bị đầy đủ, trước giờ hẹn tập hai vũ đạo mới và tập hát hết tất cả những bài mình từng học qua.
Dưới sự chỉ đạo của Vương Sao, lúc Linh Duyệt vào liverstream thì mấy chục vạn người đang đợi chờ. Linh Duyệt vừa ló mặt, fans lập tức hóa thân thành sói: "Gào khóc ngao! Duyệt Duyệt nhà tôi mỹ nhan thịnh thế!"
"Tiểu Linh Duyệt cậu trang điểm sao? Trời ơi, da tốt quá!"
"Duyệt Duyệt cậu biết chưa? Thanh niên ra mắt cùng cậu đều thường xuyên livestream, cậu thế mà lại là lần đầu tiên! Cậu không thương chúng tôi ư?"
.....
Linh Duyệt bị hoảng sợ bèn ngẩng đầu hỏi Vương Sao: "Nhiều người lắm! Em nên nói cái gì?"
Người hâm mộ bật cười: "Linh Duyệt vẫn chưa phản ứng kịp, mỗi câu cậu ấy nói đều bị chúng ta nghe thấy hết!"
"Chúng ta hỏi cậu cái gì thì cậu nói cái đó! Anh trai nhỏ mấy tuổi rồi, nhà ở đâu? Muốn nói chuyện yêu đương không?"
......
Vương Sao viết lên tờ giấy: không cần phải trả lời hết những vấn đề mà bọn họ hỏi, gánh được thì trả lời thôi.
Linh Duyệt gật đầu hiểu ý.
Lúc này có người hỏi cậu: "Duyệt Duyệt cậu livestream ở đâu vậy? Ngay tại nhà cậu à?"
Linh Duyệt trả lời: "Trong phòng tập nhảy của công ty, tôi vừa tập xong buổi nhảy ở đây."
Người hâm mộ ném cho cậu khá nhiều quà tặng: "Duyệt Duyệt cực khổ rồi!"
Linh Duyệt nhìn số người đã hơn bảy tám chục vạn người tham gia, cậu cười, "Tôi chả biết nói chuyện gì cùng mọi người, thôi thì tôi nhảy cho mọi người xem!"
Trước kia các minh tinh khác livestream đều toàn thay mặt mua hoặc giới thiệu sản phẩm, cũng có người cùng mọi người tám nhảm, đơn thuần nói chuyện phiếm kiếm khen thưởng. Rất hiếm người như Linh Duyệt mới lên là đưa lợi ích cho mọi người.
Phòng livestream bùng nổ tràn pháo tay và quà tặng: Duyệt Duyệt cố lên!
Linh Duyệt nhất thời cảm động, fan hâm mộ cậu thật ngọt ngào!
Mặc Diễm về đến khách sạn thì bốn bề vắng lặng, anh chịu hết nổi nên mở liên kết trên Weibo Linh Duyệt. Học đã dở, còn cùng loài người học livestream, hừ, anh liếc mắt nhìn xem cậu có thể chơi ra dạng gì.
Sau khi Mặc Diễm nhập vào gần như chả thấy được người Linh Duyệt, lễ vật gửi liên tiếp che kín cả màn hình, người hâm mộ phát điên: "Aaaaa Duyệt Duyệt đẹp trai quá! Thật biết nhấn nhá! Đẹp trai thật đấy!!"
"Duyệt Duyệt chúng ta kết hôn đi! Tôi đảm bảo sẽ bảo vệ cậu cả đời, trân trọng cậu và khiến cậu vĩnh viễn vui vẻ cười thật tươi!"
Mặc Diễm thấy hình cái đầu nam nhân trên đạn mạc [3] liên tục hiện lên bèn mặt vô cảm tố cáo: Thẻ vàng!
(Xoài: Bình luận hiện lên trên video)
May mà anh tới xem, con người dám bắt tiểu yêu mới ra đời thật biết xấu hổ!
- ----------------------------
Bonus thêm cho các độc giả một chương vì hôm nay là sinh thần của Xoài(@^0^@)/
Anh đi theo địa chỉ Linh Duyệt gửi tiến thẳng vào trong. Cuối cùng Vương Sao cũng tới trước cổng nhà Linh Duyệt. Vương Sao đóng băng khi thấy những thứ trong sân rõ ràng không cùng cấp bậc với cánh cổng. Anh đi vào trong nhìn lần nữa thì nóc nhà cái đó... Là lỗ thủng ư???
Vương Sao bàng hoàng đứng trước cửa, người khác thêm máy quay là biến thành hoàng thân quốc thích, còn đây... Quay cảnh tượng ngôi nhà ma sao?
Vương Sao kiểm tra vị trí lại một lần. Sau khi anh chắc chắn mình đến đúng nơi thì lập tức tâm trạng vô cùng phức tạp, lúc "Tiểu vương tử bỏ trốn" không ở trong đoàn phim, cậu đã ở trong căn nhà sang trọng có lỗ thủng này sao?
Vương Sao hít sâu bèn giơ tay lên gõ cửa, "Duyệt Duyệt..."
"Ầm!" Một tiếng, cánh cổng lảo đảo muốn ngã thậm chí vì chẳng chịu nổi lực gõ nên tứ ngưỡng bát xoa nằm trên đất, ăn vạ tử trận!
Vương Sao: "..."
Thùy hoa môn[1] của tứ hợp viện này sớm đã mất vì vậy anh chỉ cần đứng ngay trước cổng là có thể thấy cảnh tượng trong sân. Mặt Vương Sao lơ mơ ép bản thân nhìn cảnh đầy cỏ dại và lá khô trong sân trên đất. Anh tưởng tượng cảnh"Linh Duyệt bắc ghế xếp ngồi ngay cây ngô đồng, tay phải cầm bánh rán, tay trái cầm ly sữa đậu nành rồi ăn sáng trong cơn gió lạnh."
Linh Duyệt thấy anh bước vào bèn quan tâm hỏi: "Anh Vương, anh ăn cơm chưa?"
Vương Sao đánh giá thảm trạng của căn nhà thì khóe miệng co rút nói: "Trên đường ăn rồi, cái đó.. Thật xin lỗi, cổng nhà cậu bị anh làm hư mất rồi."
Linh Duyệt cười nói: "Chẳng sao cả, vừa vặn hôm nay tìm ai đó thay một cái."
"..." Vương Sao cạn lời, đây đâu phải là sửa sang mà đây trở thành sửa chữa, nếu vẫn muốn giữ an toàn thì phải đập bỏ nó đi.
Linh Duyệt đứng dậy, vừa ăn vừa hỏi: "Anh xem cái nhà sau khi sửa xong thì tốn hết bao nhiêu tiền?"
"Duyệt Duyệt, hay là đập nó đi? Anh sợ sẽ rất nguy hiểm khi sửa chữa nhà."
Linh Duyệt uống ngụm sữa đậu nành, khí chất trên người cậu vẫn sạch sẽ dù đang ngồi trong sân như thế này. Khi cậu cười lên nhìn đặc biệt đơn thuần và ngọt ngào, "Em không có nhiều tiền nên định sửa nhà lại đủ để sóng qua mùa đông thôi."
Lòng Vương Sao chua xót thay cậu, "Cậu muốn sửa phòng này thành kiểu gì?"
Yêu cầu của Linh Duyệt khá thấp, "Miễn đủ ở là được, thay cổng, cửa sổ, lấp lỗ thủng, và thêm mấy miếng ngói. Em tính đi mua giường và mua máy điều hòa vào mùa đông."
"Máy điều hòa không tốt bằng lò sưởi," Vương Sao bảo cậu: "Mùa đông ở kinh đô lạnh lắm nên máy điều hoà cũng vô dụng thôi."
Linh Duyệt tiếc tiền, chả biết nếu cậu chăm chỉ mọc ra nhiều lông tơ thì có thể khỏi cần mua lò sưởi không?
Vương Sao hỏi Linh Duyệt: "Anh gọi điện thoại cho chú anh hỏi thử xem sao?"
Linh Duyệt khéo léo gật đầu, "Để chú ấy bớt cho em rẻ một tí."
"Chắc chắn không đắt đâu." Trời lạnh nên công nhân sửa chữa khó làm việc hơn, Vương Sao giải thích chút xíu về ngõ Định Xuyên, chú anh lập tức nhận định đây là một công trình lớn bèn kích động nói: "Rảnh chứ! Chiều nay chú sẽ qua đánh giá, con gửi chú địa chỉ nhà đi!"
Vương Sao chưa kịp giải thích thì chú anh đã cúp cuộc gọi, xem chừng là đang gọi đồng nghiệp của mình.
Vương Sao thở dài nhìn nhà Linh Duyệt, tứ hợp viện này không quá rộng, phòng đối diện phòng chính, thùy hoa môn, hành lang, phòng đông tây, phòng bên và hậu tráo phòng[2] đều đầy đủ. Trong sân cậu còn có ao hoa sen đã từng dùng qua nên nếu thật sự sửa chữa thì đừng nói mười vạn, một trăm vạn cũng chưa chắc đủ.
Ngô Cẩm Vinh bất an gọi điện thoại hỏi: "Chú đến nhà Linh Duyệt chưa?"
Vương Sao trầm mặt nhìn bèn lúng túng đáp: "Trước kia nhà Linh Duyệt là quý tộc."
Ngô Cẩm Vinh: "Ai hỏi chú cái này?"
Vương Sao vô cảm nói: "Anh yên tâm, cứ giao cho tôi, tạm biệt."
Mặt Linh Duyệt đầy sự mờ mịt, "Cái gì quý tộc?"
Vương Sao thúc giục: "Đừng nói nữa, mau ăn nhanh đi, ăn xong chúng ta còn phải ra ngoài mua chút đồ đấy."
Sau khi Linh Duyệt ăn no bèn dọn dẹp rác rưới, "Anh Vương, cỏ này thuộc về loại rác gì? Hiện tại rác được phân loại nên em nào dám ném bừa."
Cậu nhổ đống cỏ này lúc mới vào sân, bây giờ bị phơi thành cỏ khô, nhưng vẫn có thể thấy được trước đây chúng khỏe mạnh đến nhường nào.
Vương Sao giúp cậu thu dọn rác, "Để đây đi, lát nữa sẽ có người ném hộ cậu." Vương Sao cầm chìa khóa xe lên, "Anh sẽ lái xe chở cậu đi mua đồ trang trí nội thất trong thành phố. Chúng ta đến đó coi đồ nội thất rồi vừa ý cái nào thì đặt hàng. Buổi chiều đội xây dựng sẽ tới dọn dẹp nhà cậu, cậu sửa xong thì gọi điện thoại kêu giao đồ nội thất tới nhà. Chúng ta còn phải mua thêm mấy bộ quần áo, vì cậu là minh tinh nên phải làm đẹp cho chính mình." Vương Sao ngừng lại, giải thích: "Dĩ nhiên, cậu không có lối ăn mặc vẫn đẹp mắt, nhưng fan hâm mộ thích xem cậu mỗi ngày đổi một bộ khác."
Linh Duyệt che túi đựng thẻ ngân hàng, "Em sợ là em không đủ tiền đâu."
"Đủ rồi, chẳng phải cậu còn hơn mười vạn sao?"
Linh Duyệt giải thích: "Em muốn dành riêng để ăn cơm."
"Cậu ăn được bao nhiêu?"
"Em ăn nhiều lắm, ở thì tạm chấp nhận nhưng cơm nhất định phải có thịt ăn!"
Vương Sao: "...Nhiều nhất là tám vạn, cậu thấy sao?"
Linh Duyệt đau lòng muốn khóc, "Vâng."
Hai người mua một cái giường, một bộ ghế sa lon và một cái bàn ăn cơm. Vương Sao muốn Linh Duyệt mua thêm bàn đọc sách, nhưng Linh Duyệt trực tiếp từ chối vì cậu ăn cơm, học tập, lên mạng xài một bàn là đủ rồi, mua nhiều chẳng những chiếm chỗ mà còn hao tiền nữa.
Buổi chiều, chú Vương Sao cùng sáu đồng nghiệp xách túi dụng cụ hối hả chạy tới. Sau khi họ thấy tứ hợp viện của Linh Duyệt thì tất cả đều chết lặng, "Lần đầu tiên chú mới chứng kiến tứ hợp viện mà hỏng nặng như thế này, đây đâu còn là sửa sang mà đây phải gọi là đập đi xây lại mới đúng chứ?"
Vương Sao nói ra yêu cầu của Linh Duyệt rồi đưa tiền rất dè dặt, trước trả bảy vạn.
Chú anh cau mày, "Đổi cửa sổ, lót sàn, sửa nóc phòng, bổ sung ngói và sửa lò sưởi, loại nhà này đắt tiền nên chú đoán chừng bảy vạn cũng không đủ đâu."
Linh Duyện làm bộ đáng thương nói: "Thế thì con thêm một vạn nữa."
Chú Vương thấy cậu còn nhỏ đã sống một mình cũng hơi khó khăn, "Chú sẽ cố gắng hết sức vậy."
Các công nhân nhanh chóng thu dọn rác thải trong sân, Vương Sao đề nghị: "Cái ao nhỏ này rất tốt, cậu muốn nuôi thêm cá không?"
Linh Duyệt hào hứng nói: "Được đó nha! Em muốn trồng chút rau củ quả gì đấy rồi nuôi thêm mấy con gà, " Ý Linh Duyệt là chờ tụi nó lớn thì mình sẽ ăn thịt.
Vương Sao nhắc nhở cậu: "Lúc cậu ra ngoài đóng phim bọn chúng sẽ chết đói đấy."
Linh Duyệt thất vọng, "Thế thì quên đi."
"Cùng lắm vẫn có thể nuôi cá vì nó không dễ chết."
Thế nên Linh Duyệt cao hứng chi tiền mua mười con cá trắm cỏ![2]
Vương Sao thật sự cạn lời, anh hi vọng cậu nuôi cá koi, dễ nuôi lại đẹp mắt, còn nuôi cá trắm cỏ trong tứ hợp viện để làm gì?
Buổi tối Vương Sao không muốn Linh Duyệt ở tại căn nhà hỏng nặng này bèn định kéo Linh Duyệt qua nhà anh ngủ tạm, nhưng Linh Duyệt uyển chuyển từ chối vì tổ chim của cậu vẫn thích hợp cho cậu ở hơn.
Trong mắt Vương Sao, Linh Duyệt tính trải giường ngủ dưới đất khi trời đang lạnh nên cùng ngày hôm đó anh mua cho cậu cái lều vải đưa tới, vừa trở về lập tức kể thảm trạng của Linh Duyệt cho Ngô Cẩm Vinh, "Anh mau cứu đứa trẻ này đi, nó khổ thân hết sức!"
Ngô Cẩm Vinh suy nghĩ bèn thương lượng với Linh Duyệt: "Cậu muốn livestream không? Gần đây fan hâm mộ cậu tăng lên khá nhiều, album cũng đã ra nên cậu gửi fan chút phúc lợi, thuận tiện kiếm chút tiền khen thưởng."
Linh Duyệt mong đợi hỏi: "Livestream thật sự kiếm được tiền sao?"
"Được chứ, thường xuyên có minh tinh livestream một lần là mua được một chiếc siêu xe."
Linh Duyệt kích động, "Thế chẳng phải kiếm còn nhiều hơn so với em đi quay phim ư?!"
Ngô Cẩm Vinh nghiêm khắc nói: "Xem xét về tiền lương của cậu thì đúng vậy nhưng anh không hi vọng cậu tiêu hao sự nổi tiếng mình như thế nên mỗi tháng một lần là đủ rồi. Buổi chiều đến tập nhảy, thời điểm ca hát cậu bắt đầu livestream nhảy vũ đạo, cho dù livestream thì vẫn phải như buổi biểu diễn, đừng để fan mình uổng tiền."
"Bây giờ em trở về công ty ngay!" Linh Duyệt kích động kéo Vương Sao chạy ra ngoài, "Anh Vương! Em có linh cảm! Ngày mai em sẽ kiếm được tiền!"
Vương Sao bất đắc dĩ chạy theo cậu, chân trước hai người mới rời đi thì chân sau Phan Văn trở lại giúp Mặc Diễm lấy đồ. Y nghe thấy động tĩnh ở sân bên cạnh nơi chẳng ai sinh sống bèn ghé sang xem, vừa về đã tám với Mặc Diễm, "Lão đại, cách vách anh có người ở."
Linh Duyệt không ở bên tai anh ríu ra ríu rít, cũng chẳng có tiểu yêu nào để anh ăn nên cả ngày Mặc Diễm đều lười biếng, "Nhà nào cách vách?"
"Nhà có cây ngô đồng ấy."
Mặc Diễm tựa lưng vào ghế hơi nghiêng đầu, "Chả phải gia đình đó chết cách đây ba trăm năm rồi sao?"
Phan Văn lắc đầu, "Chẳng biết nữa, không lẽ bán rồi?"
Mặc Diễm bĩu môi, "Mặc kệ nó, chẳng nghĩa lý gì cả, thật nhàm chán."
Phan Văn cười đểu hỏi: "Tiểu yêu mà anh treo trên tim vì sao chưa liên lạc với anh vậy?"
Vừa nhắc đến cái này thì Mặc Diễm tức khắc nổi cáu, đứa nhỏ vô tâm nuôi lâu như vậy mà tại sao chả biết thăm hỏi anh sau khi rời khỏi?
"Hahaha! Người ta căn bản đâu để tiền bối anh vào mắt!"
Sắc mặt Mặc Diễm lạnh nhạt ngước mắt lên, con ngươi lạnh như băng. Phan Văn lập tức im miệng bèn tằng hắng một cái, nghiêm trang nói: "Chắc hẳn sợ bị nghi ôm đùi vì dù sao thì cậu ấy vẫn chưa nổi tiếng mà. Nhân tiện, em thấy trên Weibo cậu ấy bảo tối mai livestream, anh muốn xem không?"
"Không xem! Tạo sao tôi phải xem?" Mặc Diễm tức giận đứng dậy, hét lớn: "Nghỉ ngơi đủ rồi! Tiếp tục quay đi!"
Đợi đến ngày đóng máy, đứa nhỏ vô tâm chắc chắn sẽ tới, đến lúc đó anh nhất định sẽ đánh vô cái mông của cậu ta!
- -------------------------
Trước tiên Linh Duyệt đăng giờ livestream lên Weibo mình để mời fan hâm mộ đến xem. Lần livestream này cậu đã chuẩn bị đầy đủ, trước giờ hẹn tập hai vũ đạo mới và tập hát hết tất cả những bài mình từng học qua.
Dưới sự chỉ đạo của Vương Sao, lúc Linh Duyệt vào liverstream thì mấy chục vạn người đang đợi chờ. Linh Duyệt vừa ló mặt, fans lập tức hóa thân thành sói: "Gào khóc ngao! Duyệt Duyệt nhà tôi mỹ nhan thịnh thế!"
"Tiểu Linh Duyệt cậu trang điểm sao? Trời ơi, da tốt quá!"
"Duyệt Duyệt cậu biết chưa? Thanh niên ra mắt cùng cậu đều thường xuyên livestream, cậu thế mà lại là lần đầu tiên! Cậu không thương chúng tôi ư?"
.....
Linh Duyệt bị hoảng sợ bèn ngẩng đầu hỏi Vương Sao: "Nhiều người lắm! Em nên nói cái gì?"
Người hâm mộ bật cười: "Linh Duyệt vẫn chưa phản ứng kịp, mỗi câu cậu ấy nói đều bị chúng ta nghe thấy hết!"
"Chúng ta hỏi cậu cái gì thì cậu nói cái đó! Anh trai nhỏ mấy tuổi rồi, nhà ở đâu? Muốn nói chuyện yêu đương không?"
......
Vương Sao viết lên tờ giấy: không cần phải trả lời hết những vấn đề mà bọn họ hỏi, gánh được thì trả lời thôi.
Linh Duyệt gật đầu hiểu ý.
Lúc này có người hỏi cậu: "Duyệt Duyệt cậu livestream ở đâu vậy? Ngay tại nhà cậu à?"
Linh Duyệt trả lời: "Trong phòng tập nhảy của công ty, tôi vừa tập xong buổi nhảy ở đây."
Người hâm mộ ném cho cậu khá nhiều quà tặng: "Duyệt Duyệt cực khổ rồi!"
Linh Duyệt nhìn số người đã hơn bảy tám chục vạn người tham gia, cậu cười, "Tôi chả biết nói chuyện gì cùng mọi người, thôi thì tôi nhảy cho mọi người xem!"
Trước kia các minh tinh khác livestream đều toàn thay mặt mua hoặc giới thiệu sản phẩm, cũng có người cùng mọi người tám nhảm, đơn thuần nói chuyện phiếm kiếm khen thưởng. Rất hiếm người như Linh Duyệt mới lên là đưa lợi ích cho mọi người.
Phòng livestream bùng nổ tràn pháo tay và quà tặng: Duyệt Duyệt cố lên!
Linh Duyệt nhất thời cảm động, fan hâm mộ cậu thật ngọt ngào!
Mặc Diễm về đến khách sạn thì bốn bề vắng lặng, anh chịu hết nổi nên mở liên kết trên Weibo Linh Duyệt. Học đã dở, còn cùng loài người học livestream, hừ, anh liếc mắt nhìn xem cậu có thể chơi ra dạng gì.
Sau khi Mặc Diễm nhập vào gần như chả thấy được người Linh Duyệt, lễ vật gửi liên tiếp che kín cả màn hình, người hâm mộ phát điên: "Aaaaa Duyệt Duyệt đẹp trai quá! Thật biết nhấn nhá! Đẹp trai thật đấy!!"
"Duyệt Duyệt chúng ta kết hôn đi! Tôi đảm bảo sẽ bảo vệ cậu cả đời, trân trọng cậu và khiến cậu vĩnh viễn vui vẻ cười thật tươi!"
Mặc Diễm thấy hình cái đầu nam nhân trên đạn mạc [3] liên tục hiện lên bèn mặt vô cảm tố cáo: Thẻ vàng!
(Xoài: Bình luận hiện lên trên video)
May mà anh tới xem, con người dám bắt tiểu yêu mới ra đời thật biết xấu hổ!
- ----------------------------
Bonus thêm cho các độc giả một chương vì hôm nay là sinh thần của Xoài(@^0^@)/
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.