Ta Bị Vây Ở Cùng Một Ngày 1000 Năm

Chương 20: Trên thằng nhóc này

Tang Trạch

03/03/2021

Diêu Bân toa cáp!

Mặc dù hắn đẩy ngã kế hoạch của chính mình, mất đi mấy chục triệu, nhưng trong thực tế thì không hẳn là vậy, bởi vì quy tắc của toa cáp là, dựa theo số xu của người có ít nhất!

Trên tay Ngô Thần còn sót lại 21 triệu.

Bởi vậy số tiền Diêu Bân thắng chính là 21 triệu!

Ngô Thần hoặc là chơi tiếp, sau đó so sánh lớn nhỏ, hoặc là bỏ bài!

Hắn nhìn Diêu Bân, tay đè lá bài kín của mình xuống, trước đó hắn không xem, hiện tại rốt cuộc cũng phải nhìn, hắn nhấc một góc lên, sau đó chụp xuống!

"Toa cáp!" Ngô Thần đẩy hết số xu của minh ra.

"Ngô tiên sinh, có muốn cân nhắc lại không?" Diêu Bân quan sát vẻ mặt của Ngô Thần rồi hỏi, hai người đánh cược mười ván, cũng từng có mấy lần giao lưu, hắn hỏi quý danh của Ngô Thần, Ngô Thần nói mình họ Ngô.

"Chúng tôithêm 50 triệu nữa nhé?" Diêu Bân hỏi.

"Lấy 50 triệu xu tới!" Ngô Thần còn chưa nói, Lý Nhược Thái đã quay đầu lại ra hiệu cho quản lí đứng ở cửa sòng bạc.

"Chờ một chút!" Ngô Thần giơ tay báo cho biết một chút, hắn quay đầu nói: "Lấy một triệu." Nói xong hắn nhìn về phía Diêu Bân, cười nói: "Tôi thêm một trăm triệu!"

Sắc mặt Diêu Bân lập tức không được bình thường.

Thông qua quan sát mười ván trước, hắn tin tưởng Ngô Thần là một người rất may mắn, nhưng Ngô Thần lại vô cùng cẩn thận, thậm chí từng xuất hiện tình huống bỏ bài vòng thứ nhất.

Chỉ khi lá bài mở đầu tiên rất lớn, hắn mới không xem lá bài ẩn.

Mà một khi hai bên mở bài, hắn ở thế yếu, hắn sẽ xem lá bài ẩn kia.

Ván này lá bài mở đầu tiên của Ngô Thần chính là cơ A, chiếm ưu thế trong các lá mở, vì lẽ đó mãi cho đến cuối cùng, hắn mới nhìn lá bài ẩn, sau đó toa cáp!

Sắc mặt Diêu Bân có chút không đúng.

Hắn lại lật một góc lá bài ẩn của mình nhìn một chút, lá bài ẩn của hắn là rô K!

Ván bài này hắn có một đôi, một đôi K!

Mà Ngô Thần muốn thắng hắn, lá bài ẩn phải là A! Như vậy mới có một đôi A!

Nhưng bởi vì trước đo Ngô Thần không nhìn bài ẩn, theo xác suất đó, bài ẩn của Ngô Thần là A có khả năng cực thấp! Đây cũng là nguyên nhân Diêu Bân toa cáp để khiêu khích Ngô Thần.

Hắn cảm thấy dù Ngô Thần chơi tiếp, hay là không đồng ý cọc thêm, trực tiếp mở bài, hắn đều thắng chắc!

Hắn hi vọng Ngô Thần chơi tiếp!

Ngô Thần đúng là theo thật!

Nhưng Ngô Thần lại thêm một trăm triệu!

Theo quy tắc mà nói, bởi vì đây đã là vòng cuối cùng, Diêu Bân còn có gần hai trăm triệu xu, hắn toa cáp sẽ bị giới hạn bởi số lượng xu trên bàn của Ngô Thần, nhưng nếu như Ngô Thần thêm cược, hạn mức tối đa cũng là số xu Diêu Bân có.

Hắn muốn thêm thì phải thương lượng với Ngô Thần, Ngô Thần không đồng ý là có thể không thêm, hai bên trực tiếp mở bài.

Nhưng nếu như Ngô Thần phải cược thêm, cũng không cần thương lượng, hắn chỉ cần sai người tôilấy xu lại đây, không vượt quá hạn mức tối đa mà Diêu Bân nắm giữ là được.

Bao Vĩ rất nhanh sẽ đưa tới một trăm triệu xu.

Là một hộp nhỏ, tổng cộng hai mươi viên xu ánh vàng rực rỡ, đây là mệnh giá xu lớn nhất của hội sở Vương Miện, một viên 5 triệu!

Ngô Thần đem một hộp xu trực tiếp đẩy tới, mỉm cười nói: "Cược thêm!"

Sắc mặt Diêu Bân cứng lại, với sự hiểu rõ Ngô Thần của hắn, hắn biết, nếu như bài trên tay Ngô Thần không phải rất lớn, hắn sẽ không dám chơi như vậy! Mà hiện tại biểu tình trên mặt ở Ngô Thần, tay trái của hắn trước sau vẫn đặt lên trên bài ẩn.

Theo Diêu Bân quan sát từ trước, chỉ có bài ẩn ở thời điểm rất quan trọng, Ngô Thần mới có thể theo bản năng đưa tay đặt lên kia.

"Ngô tiên sinh quá nóng lòng." Diêu Bân đột nhiên nở nụ cười, "Vừa ra tay đã nóng lòng muốn lấy lại số tiền ông chủ cậu thua, nếu cậu không thêm một trăm triệu, mà làm theo tôi nói, thêm 50 triệu, vậy cậu sẽ thắng tôi 50 triệu rồi!"

Diêu Bân nói xong, liền lật bài ẩn lên, là K, bài lật cũng có K, vì lẽ đó là một đôi K!



Hắn lại lật hết bài xuống, ném sang bên cạnh!

Ngô Thần cược thêm hắn không chơi! Bỏ bài!

Hơn 20 triệu mà thôi, lần trước hắn thắng hơn hai triệu, vấn đề nhỏ!

Có thể khiến cho hắn thấy Ngô Thần tính tình nôn nóng, cũng đáng!

Ngô Thần cười cợt, không trả lời "Thuyết giáo" của Diêu Bân.

"Lá bài ẩn là A à?" Lý Nhược Băng bên cạnh không nhịn được hiếu kỳ hỏi một câu, Ngô Thần xem bài ẩn quá nhanh, trừ phi cô nằm nhoài trên bàn, bằng không không thể nào thấy được.

Mặc dù Lý Nhược Băng không đánh bài, nhưng quy tắc thì vẫn hiểu, loại cục diện này bài ẩn của Ngô Thần nhất định phải là A, mới có thể tất thắng.

Dám thêm một tăm triệu, không phải bài tất thắng thì ai mà dám thêm?

"Không phải, lá bài ẩn là cơ 2." Ngô Thần cười cười lật xem lá bài ẩn!

Trong phòng khách chỉ trong giây lát bỗng trở nên yên tĩnh.

Bài Ngô Thần là cơ 2, cơ A, chuồn 6, chuồn 7, bích 3.

Bài Diêu Bân là rô K, bích K, bích 10, cơ 6, rô 4

Ngô Thần là tán bài, lớn nhất là A!

Bài Diêu Bân thì lại là một đôi, là đúng K!

Vì lẽ đó trên thực tế, ván này bài Diêu Bân lớn hơn, hơn nữa nếu như hắn theo Ngô Thần cược thêm một trăm triệu, vậy thì hắn liền thắng! Nhưng hắn tự cho là nắm rõ tác phong bài bạc quen thuộc của Ngô Thần, cho rằng bài ẩn của Ngô Thần là A, không dám chơi theo hắn!

Ngô Thần thành công dùng bài nhỏ của mình, thắng Diêu Bân toa cáp 21 triệu! Tính cả mấy vòng trước đặt cược, ván này hắn thắng tổng cộng 25 triệu!

"Ha ha ha ha ha!" Lý Nhược Thái đột nhiên cất tiếng cười to, phá vỡ sự yên tĩnh, hắn vỗ bả vai Trầm Quang Quân một cái nói: "Thẩm lão bản, bằng hữu của ông này lá gan cũng không được a, ha ha ha ha ha..."

Trầm Quang Quân trước kia nói chuyện vẫn ẩn giấu sự châm chọc, rốt cục Lý Nhược Thái cũng có cơ hội phản đòn lại, nãy giờ nhịn gần chết.

Mặc dù chỉ thắng trở về hơn 20 triệu, nhưng hắn hài lòng giống như thắng trở về hai trăm triệu thế.

Sắc mặt Trầm Quang Quân không tốt lắm, hắn kìm nén không nói lời nào.

Cùng lúc đó.

"Cậu lừa tôi?" Diêu Bân nhìn chằm chằm Ngô Thần nói.

"Là anh không dám cùng, trách tôi sao?" Ngô Thần buông tay nở nụ cười.

"A!" Diêu Bân nở nụ cười gằn, sau đó lại mỉm cười, đỡ kính mắt một chút. Hắn lập tức điều chỉnh xong tâm thái, đồng thời hắn xem như đã hiểu một cách chơi bài của Ngô Thần!

"Đem đi đi." Ngô Thần ngẩng đầu nói với Bao Vĩ, để hắn đem cái hộp nhỏ một trăm triệu kia đi.

Lấy tạm tới thôi, Ngô Thần không cần số tiền kia.

Hai bên tiếp tục.

Ngô Thần có 50 triệu xu.

Diêu Bân còn có 190 triệu xu, trong đó 30 triệu là tiền vốn hắn mới bắt đầu, 160 triệu là thắng.

Sau đó hơn hai mươi ván, Diêu Bân phát hiện, dù là mình không nhường, cũng rất khó thắng Ngô Thần, thua nhiều thắng thiếu.

Ngô Thần vô cùng kỳ quái, thậm chí có thể nói mâu thuẫn, hắn tin tưởng vận may, sẽ gạt người, có lúc lại biểu hiện rất kinh sợ.

Có lúc Ngô Thần lại đột nhiên bỏ bài, làm bài ẩn của Diêu Bân rất lớn cũng thắng không mấy tiền.

Còn có lúc, Ngô Thần rõ ràng bài lật rất kém, bài ẩn cho dù tốt, nhiều nhất cũng chỉ là một quân, nhưng hắn lại theo tới cùng!

Điều này làm cho Diêu Bân hiểu, trên thực tế Ngô Thần là một cao thủ, tuy rằng hắn còn có thiếu hụt rõ ràng, tin tưởng vận may, hơn nữa ngày hôm nay vận may rất tốt, nhưng hắn tuyệt đối là một cao thủ!



Hắn không biết là, Ngô Thần không là vận khí tốt, càng không phải là tin tưởng vận may!

Mặt khác, hắn hiểu Diêu Bân, nhưng Diêu Bân thì không biết gì cả!

Mỗi một ván bài, thần thái Diêu Bân lúc xem bài Ngô Thần đều thấy hết, Ngô Thần phải thông qua vẻ mặt mờ ám của đối thủ, phán đoán ra bài của đối thủ lớn hay nhỏ!

Vì lẽ đó, Diêu Bân ở trước mặt Ngô Thần, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có!

Ván 37, Ngô Thần bỏ bài vòng thứ hai.

Chơi đến vào lúc này, trên tay Ngô Thần đã đạt đến 150 triệu xu!

Mà Diêu Bân Xu, chỉ còn dư lại 90 triệu!

Ván 38!

Sauk hi Ngô Thần không xem bài ẩn, nhìn lá bài thứ hai, lật lên, là chuồn 9.

Lá bài thứ hai Diêu Bân, là chuồn 3.

"Hai triệu!"

"Chung!"

"Ba triệu!"

"Chung!"

Hai bên chung đến một vòng cuối cùng.

Bốn lá bài lật của Ngô Thần theo thứ tự là chuồn 9, cơ 7, cơ 3, sáu bích.

Bốn lá bài lật của Diêu Bân theo thứ tự là chuồn 3, chuồn 6, cơ 9, rô 7.

Bài hai người từ lớn đến nhỏ xếp theo thứ tự, tất cả đều là 9, 7, 6, 3, dĩ nhiên giống nhau như đúc, chỉ là loại bài không giống.

"Toa cáp!" Diêu Bân trực tiếp toa cáp!

Ngô Thần giơ tay liếc mắt nhìn đồng hồ, sau đó nở nụ cười với Diêu Bân: "Thời gian không còn sớm, tôi phải đi ăn cơm trưa, nếu không chúng ta nhanh lên một chút?"

"Có ý gì?" Diêu Bân hỏi.

"Một ván phân thắng thua đi." Ngô Thần nói, "Ngày hôm nay vận khí tôi rất tốt, vì lẽ đó... Nếu anh toa cáp, tôi sẽ thêm một trăm triệu, anh cảm thấy thế nào?"

"Lại muốn lừa tôi?" Diêu Bân lập tức nở nụ cười.

Hắn biết, Ngô Thần còn chưa xem bài ẩn! Thật ra đây cũng không phải là lừa hắn, mà là thật sự tin tưởng vận may của mình rồi!

Hai bên bài lật lớn bằng nhau, so về loại bài thì Diêu Bân còn lớn hơn một chút, bởi vì hắn có cơ 9.

"Có nắm chắc không?" Đột nhiên có người rỉ tai Diêu Bân một câu.

Là Trầm Quang Niên, bởi vì Diêu Bân toa cáp, không có tiền, Ngô Thần với hắn thương lượng cược thêm, hắn đồng ý, Trầm Quang Niên bỏ tiền.

"Thẩm tiên sinh, tôi vẫn đang trông chừng hắn, hắn chưa từng xem lá bài ẩn, mà tôi..." Diêu Bân ngoái đầu lại thì thầm cùng Trầm Quang Niên đang cúi người, cẩn thận cho Trầm Quang Niên nhìn quân bài ẩn của mình.

Bài ẩn của hắn là rô 9.

Nói cách khác, hắn có một đôi 9!

"Trừ phi bài ẩn của hắn là bích 9, bằng không hắn không thể thắng tôi."

"Cậu xác nhận hắn chưa từng xem bài?"

"Chưa từng xem, hơn nữa bốn quân 9 cùng xuất hiện xác suất cực kỳ thấp! Ngày hôm nay vận may của hắn đúng là tốt thật, nhưng..."

Hai người nhỏ giọng giao lưu.

Trầm Quang Quân đứng thẳng lên, lại suy tư một hồi sau đó vỗ vai Diêu Bân một cái, hào khí nói: "Được! Chúng tôi chung, cậu thêm đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Bị Vây Ở Cùng Một Ngày 1000 Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook