Chương 12: Quỷ ảnh khủng bố
Thất Nguyệt Tửu Tiên
24/09/2021
Giọng nói của bóng đen cổ quái âm u, sát ý băng lãnh.
Không Ninh lập tức phá vỡ cửa sổ, phẫn nộ quát.
"Giết!"
Trong bóng tối, lập tức vang lên những tiếng rít chói tai.
16 mũi tên, bắn ra trong bóng tối từ mọi hướng, tất cả đều chĩa vào bóng đen cổ quái ở giữa sân.
Ngay sau đó lại thêm 7 cái hũ đóng chặt bay tới, lao mạnh về phía bóng đen cổ quái. Những bổ khoái có thân thủ tốt nhất như Không Ninh, Ma Lục đồng loạt ném hũ đựng dầu hỏa, đương nhiên sẽ chậm hơn mũi tên.
Trong nháy mắt, 16 mũi tên xuyên thủng bóng đen cổ quái, biến mất ở trong cơ thể.
Ngay sau đó, 7 cái hũ chứa đầy dầu hỏa, đập ầm ầm vào bóng đen. Dầu hỏa vẩy đầy thân thể của bóng đen.
"Phóng hỏa!"
Vừa quát lớn, ánh lửa nhanh chóng bùng lên từ trong phòng đến ngoài sân, nhanh chóng châm lửa 3 ngọn đuốc, sau đó ném ra ngoài, cũng đập trúng bóng đen ở giữa sân.
Dầu hoả bắt lửa, bóng đen cổ quái đứng bên cạnh thi thể của Yêu Ăn Hồn trong nháy mắt chìm trong biển lửa. Ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt, điên cuồng cắn nuốt cơ thể của nó.
Đợt bắn tên thứ hai lại bắn ra từ trong bóng tối. Lại là 16 mũi tên, không sót mũi nào toàn bộ bắn trúng bóng đen giữa sân.
Huyện nha Sơn Lan vốn yên ắng, không chút tiếng động, trong nháy mắt ánh lửa ngút trời, tiếng kêu giết giết dồn dập. Chúng bổ khoái mai phục trong bóng tối, trong phòng, trên ngọn cây đều cầm vũ khí vọt ra.
Cái liềm chuôi dài, mang nhận câu khóa, còn có quấn đầy lưỡi dao rắn chắc lưới đánh cá... Tất cả vũ khí, tất cả đều hướng phía giữa sân cổ quái bóng đen bắt chuyện đi.
Trong nháy mắt, bóng đen đã bị chúng bổ khoái bao vây.
Nhưng ngay giây kế tiếp, ngọn lửa kinh khủng bùng cháy trong sân.
Cái bóng đang bốc cháy phát ra một tiếng cười chói tai, ngọn lửa bốc lên trên đó trực tiếp bùng nổ, lan khắp bốn phương tám hướng.
Chúng bổ khoái vung vũ khí phóng về phía nó, trong nháy mắt bị vụ nổ từ ngọn lửa bao phủ, hóa thành những hỏa nhân kêu rên thảm thiết, chạy như điên ở trong sân.
Mà bóng đen đứng trong sân lại không hề bị thương, cười lạnh nhìn về phía Không Ninh, nói: “Ngươi chính là thủ lĩnh của lũ khỉ hai chân này? Cạm bẫy rất tinh vi, đáng tiếc đối với ta vô dụng."
Bên cạnh bóng đen, từng bổ khoái toàn thân bốc cháy kêu thảm ngã xuống, nhanh chóng lìa đời.
Ngọn lửa bình thường không thể nào thiêu chết người dễ dàng như vậy, càng chưa nói sau khi ngọn lửa đốt trụi thi thể của chúng bổ khoái, lại quỷ dị biến mất.
Trong nháy mắt, nha môn tràn ngập tiếng gào giết rầm trời bỗng trở nên yên tĩnh.
Tất cả ngọn lửa đều biến mất. Đám bổ khoái xông đến nhanh nhất, đều hóa thành đống thi thể nám đen, ngã lia lịa quanh bóng đen cổ quái.
Dường như họ đã bị giày vò bởi nỗi đau cùng cực, những thi thể này dù cho toàn thân bị cháy đen, vẫn có thể nhận ra vẻ dữ tợn và thống khổ trên gương mặt của họ, khiến ai nhìn cũng lạnh cả sống lưng.
Mấy hảo thủ khoái ban bên cạnh Không Ninh căng thẳng cầm đao, nhìn chằm chằm vào bóng đen cổ quái phía trước. Ngay khi ngọn lửa bùng lên, trừ Không Ninh ra, chỉ còn mấy người này còn sống sót.
Cơn gió âm lãnh, rít gào trong sân. Rõ ràng đang giữa hè, không khí lại băng lãnh lạ thường.
Mùi thối rữa không ngừng lan tràn khắp sân. Bùn đất phía dưới bóng đen, bắt đầu biến thành vùng đất khô cằn đen kịt, tan hoang, đồng thời dải đất khô cằn tiếp tục mở rộng ra bên ngoài.
Hoa cỏ trong sân bắt đầu tàn phai, héo úa, cuối cùng héo thành tro, biến mất trong đêm tối.
Cây táo táu trong sân cũng nhanh chóng héo úa, những chiếc lá xanh tươi ban đầu cũng nhanh chóng héo úa, rụng rơi đầy đất. Cuối cùng toàn bộ cây táo tàu đều trụi lủi, ngay cả vỏ cũng khô nứt không còn dấu vết của sự sống.
Bóng đen đứng giữa mặt đất cháy đen như mực cười vô cùng dữ tợn, ánh mắt nhìn về phía mấy tên bổ khoái còn sót lại Không Ninh, nhẹ nhàng khoát tay.
"Ối!"
Ma Lục ở bên Không Ninh hét thảm, giãy dụa ôm cổ. Cổ của gã giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, nhưng dù gã giãy dụa thế nào cũng vô ích.
Hai chân của gã điên cuồng đá lung tung giữa không trung, mặt đỏ bừng lên, đôi tay cường tráng nổi đầy gân xanh, nhưng cũng chỉ đành trơ mắt nhìn mình bị bàn tay vô hình kéo đến giữa sân, đi tới trước mặt bóng đen kinh khủng kia.
Nhưng bóng đen kia không hề nhìn hắn, quỷ thủ khủng bố mọc đầy lông xanh khẽ vung lên, đầu của Ma Lục bèn bị vặn gãy cái "rắc".
Đồng thời, thi thể cũng rơi xuống, ngã xuống bên chân bóng đen kia. Dưới ánh trăng lẽo, bóng đen kia cười gằn, nhìn về phía mấy tên bổ khoái còn sót lại, ung dung nói: “Ai chết tiếp đây?"
Không Ninh phía sau, ban đầu Trương Vinh lập tức bay ra hậu viện chạy trốn.
Nhưng ngay khi hắn xoay người, Quỷ Ảnh khủng bố trong sân lại khoát tay, bàn tay vô hình chộp lấy y. Lão bổ khoái đã làm ban đầu ở Huyện Sơn Lan Nha suốt mấy chục năm kêu rên thảm thiết, bị lôi thẳng đến trước mặt Quỷ Ảnh kinh khủng.
Cuối cùng, ngay trước mặt đám người Không Ninh, bị Quỷ Ảnh kinh khủng giẫm thành hai mảnh.
Trước khi Trương Vinh chết còn kêu lên thảm thiết, vô cùng thê lương, ai nghe cũng tê tái cả da đầu. Máu bắn tung toé, 4 gã khoái ban bổ khoái còn lại đều kêu to, vung phác đao lao vào Quỷ Ảnh giữa sân.
Dù bọn họ điên cuồng lao vào tử chiến, nhưng cuối cùng cũng biến thành những thi thể băng lãnh dưới chân Quỷ Ảnh kinh khủng kia.
Đến cuối cùng, trong nha môn rộng lớn, chỉ còn một mình Không Ninh còn sống sót.
Quỷ Ảnh nhìn về phía Không Ninh, lần nữa phát ra tiếng cười châm chọc.
"Chỉ còn sót lại ngươi... ngươi đúng là sợ chết. Nhìn thấy ta, ngay cả đao cũng không dám rút?"
"Nhưng đừng sợ, ta sẽ đưa ngươi đi đoàn tụ với các đồng liêu của ngươi!"
Quỷ Ảnh khủng bố cười hố hố, nâng quỷ trảo mọc đầy lông xanh, cách không chộp tới Không Ninh ở phía trước.
Nhưng Không Ninh vẫn không nhúc nhích.
Dưới ánh trăng giá lạnh, khí tức đáng sợ trong sân, tựa hồ hơi chậm lại.
Quỷ Ảnh sững sờ.
Nó kinh ngạc nhìn về phía Không Ninh, nghe được giọng nói lạnh lùng của Không Ninh.
"Huyễn thuật rất cao minh... chỉ tiếc, không mê hoặc được ta."
"Hơn nữa ngươi đã quên một việc, đó chính là yêu lực của ngươi và Yêu Ăn Hồn cũng chỉ ngang ngửa nhau!”
"Loại tiểu yêu ngay cả biến thành hình người cũng không làm được, làm gì có yêu pháp làm mưa làm gió, khống chế thủy hoả? Ngoại trừ dựa vào sức mạnh của thân thể ra, các ngươi tối đa chỉ có thể dùng huyễn thuật mê hoặc lòng người!"
"Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ xông thẳng vào môn, đại khai sát giới trong nha môn."
"Lại không ngờ ngươi dấu đầu lộ đuôi, dựa vào huyễn thuật kéo từng người vào trong mộng để giết..."
"Nếu ta không đoán sai, thì giờ toàn bộ người trong nha môn đều đang ngủ? Mà ta là mục tiêu thứ nhất của ngươi? Bởi vì ta trông huyết thịnh khí vượng nhất, giết ta sẽ thu được lợi lớn nhất?"
Không Ninh đè đao xuống, lạnh lùng nhìn Quỷ Ảnh khủng bố trong sân, bóc trần âm mưu của đối phương.
Dưới sự bảo vệ của hũ đen thần bí, huyễn thuật của Quỷ Mộng Yểm ngay từ đầu đã không phát huy tác dụng. Không Ninh nhận thức rõ ràng mình đang ở trong mơ, mọi thứ đều không chân thực!
Không Ninh lập tức phá vỡ cửa sổ, phẫn nộ quát.
"Giết!"
Trong bóng tối, lập tức vang lên những tiếng rít chói tai.
16 mũi tên, bắn ra trong bóng tối từ mọi hướng, tất cả đều chĩa vào bóng đen cổ quái ở giữa sân.
Ngay sau đó lại thêm 7 cái hũ đóng chặt bay tới, lao mạnh về phía bóng đen cổ quái. Những bổ khoái có thân thủ tốt nhất như Không Ninh, Ma Lục đồng loạt ném hũ đựng dầu hỏa, đương nhiên sẽ chậm hơn mũi tên.
Trong nháy mắt, 16 mũi tên xuyên thủng bóng đen cổ quái, biến mất ở trong cơ thể.
Ngay sau đó, 7 cái hũ chứa đầy dầu hỏa, đập ầm ầm vào bóng đen. Dầu hỏa vẩy đầy thân thể của bóng đen.
"Phóng hỏa!"
Vừa quát lớn, ánh lửa nhanh chóng bùng lên từ trong phòng đến ngoài sân, nhanh chóng châm lửa 3 ngọn đuốc, sau đó ném ra ngoài, cũng đập trúng bóng đen ở giữa sân.
Dầu hoả bắt lửa, bóng đen cổ quái đứng bên cạnh thi thể của Yêu Ăn Hồn trong nháy mắt chìm trong biển lửa. Ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt, điên cuồng cắn nuốt cơ thể của nó.
Đợt bắn tên thứ hai lại bắn ra từ trong bóng tối. Lại là 16 mũi tên, không sót mũi nào toàn bộ bắn trúng bóng đen giữa sân.
Huyện nha Sơn Lan vốn yên ắng, không chút tiếng động, trong nháy mắt ánh lửa ngút trời, tiếng kêu giết giết dồn dập. Chúng bổ khoái mai phục trong bóng tối, trong phòng, trên ngọn cây đều cầm vũ khí vọt ra.
Cái liềm chuôi dài, mang nhận câu khóa, còn có quấn đầy lưỡi dao rắn chắc lưới đánh cá... Tất cả vũ khí, tất cả đều hướng phía giữa sân cổ quái bóng đen bắt chuyện đi.
Trong nháy mắt, bóng đen đã bị chúng bổ khoái bao vây.
Nhưng ngay giây kế tiếp, ngọn lửa kinh khủng bùng cháy trong sân.
Cái bóng đang bốc cháy phát ra một tiếng cười chói tai, ngọn lửa bốc lên trên đó trực tiếp bùng nổ, lan khắp bốn phương tám hướng.
Chúng bổ khoái vung vũ khí phóng về phía nó, trong nháy mắt bị vụ nổ từ ngọn lửa bao phủ, hóa thành những hỏa nhân kêu rên thảm thiết, chạy như điên ở trong sân.
Mà bóng đen đứng trong sân lại không hề bị thương, cười lạnh nhìn về phía Không Ninh, nói: “Ngươi chính là thủ lĩnh của lũ khỉ hai chân này? Cạm bẫy rất tinh vi, đáng tiếc đối với ta vô dụng."
Bên cạnh bóng đen, từng bổ khoái toàn thân bốc cháy kêu thảm ngã xuống, nhanh chóng lìa đời.
Ngọn lửa bình thường không thể nào thiêu chết người dễ dàng như vậy, càng chưa nói sau khi ngọn lửa đốt trụi thi thể của chúng bổ khoái, lại quỷ dị biến mất.
Trong nháy mắt, nha môn tràn ngập tiếng gào giết rầm trời bỗng trở nên yên tĩnh.
Tất cả ngọn lửa đều biến mất. Đám bổ khoái xông đến nhanh nhất, đều hóa thành đống thi thể nám đen, ngã lia lịa quanh bóng đen cổ quái.
Dường như họ đã bị giày vò bởi nỗi đau cùng cực, những thi thể này dù cho toàn thân bị cháy đen, vẫn có thể nhận ra vẻ dữ tợn và thống khổ trên gương mặt của họ, khiến ai nhìn cũng lạnh cả sống lưng.
Mấy hảo thủ khoái ban bên cạnh Không Ninh căng thẳng cầm đao, nhìn chằm chằm vào bóng đen cổ quái phía trước. Ngay khi ngọn lửa bùng lên, trừ Không Ninh ra, chỉ còn mấy người này còn sống sót.
Cơn gió âm lãnh, rít gào trong sân. Rõ ràng đang giữa hè, không khí lại băng lãnh lạ thường.
Mùi thối rữa không ngừng lan tràn khắp sân. Bùn đất phía dưới bóng đen, bắt đầu biến thành vùng đất khô cằn đen kịt, tan hoang, đồng thời dải đất khô cằn tiếp tục mở rộng ra bên ngoài.
Hoa cỏ trong sân bắt đầu tàn phai, héo úa, cuối cùng héo thành tro, biến mất trong đêm tối.
Cây táo táu trong sân cũng nhanh chóng héo úa, những chiếc lá xanh tươi ban đầu cũng nhanh chóng héo úa, rụng rơi đầy đất. Cuối cùng toàn bộ cây táo tàu đều trụi lủi, ngay cả vỏ cũng khô nứt không còn dấu vết của sự sống.
Bóng đen đứng giữa mặt đất cháy đen như mực cười vô cùng dữ tợn, ánh mắt nhìn về phía mấy tên bổ khoái còn sót lại Không Ninh, nhẹ nhàng khoát tay.
"Ối!"
Ma Lục ở bên Không Ninh hét thảm, giãy dụa ôm cổ. Cổ của gã giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, nhưng dù gã giãy dụa thế nào cũng vô ích.
Hai chân của gã điên cuồng đá lung tung giữa không trung, mặt đỏ bừng lên, đôi tay cường tráng nổi đầy gân xanh, nhưng cũng chỉ đành trơ mắt nhìn mình bị bàn tay vô hình kéo đến giữa sân, đi tới trước mặt bóng đen kinh khủng kia.
Nhưng bóng đen kia không hề nhìn hắn, quỷ thủ khủng bố mọc đầy lông xanh khẽ vung lên, đầu của Ma Lục bèn bị vặn gãy cái "rắc".
Đồng thời, thi thể cũng rơi xuống, ngã xuống bên chân bóng đen kia. Dưới ánh trăng lẽo, bóng đen kia cười gằn, nhìn về phía mấy tên bổ khoái còn sót lại, ung dung nói: “Ai chết tiếp đây?"
Không Ninh phía sau, ban đầu Trương Vinh lập tức bay ra hậu viện chạy trốn.
Nhưng ngay khi hắn xoay người, Quỷ Ảnh khủng bố trong sân lại khoát tay, bàn tay vô hình chộp lấy y. Lão bổ khoái đã làm ban đầu ở Huyện Sơn Lan Nha suốt mấy chục năm kêu rên thảm thiết, bị lôi thẳng đến trước mặt Quỷ Ảnh kinh khủng.
Cuối cùng, ngay trước mặt đám người Không Ninh, bị Quỷ Ảnh kinh khủng giẫm thành hai mảnh.
Trước khi Trương Vinh chết còn kêu lên thảm thiết, vô cùng thê lương, ai nghe cũng tê tái cả da đầu. Máu bắn tung toé, 4 gã khoái ban bổ khoái còn lại đều kêu to, vung phác đao lao vào Quỷ Ảnh giữa sân.
Dù bọn họ điên cuồng lao vào tử chiến, nhưng cuối cùng cũng biến thành những thi thể băng lãnh dưới chân Quỷ Ảnh kinh khủng kia.
Đến cuối cùng, trong nha môn rộng lớn, chỉ còn một mình Không Ninh còn sống sót.
Quỷ Ảnh nhìn về phía Không Ninh, lần nữa phát ra tiếng cười châm chọc.
"Chỉ còn sót lại ngươi... ngươi đúng là sợ chết. Nhìn thấy ta, ngay cả đao cũng không dám rút?"
"Nhưng đừng sợ, ta sẽ đưa ngươi đi đoàn tụ với các đồng liêu của ngươi!"
Quỷ Ảnh khủng bố cười hố hố, nâng quỷ trảo mọc đầy lông xanh, cách không chộp tới Không Ninh ở phía trước.
Nhưng Không Ninh vẫn không nhúc nhích.
Dưới ánh trăng giá lạnh, khí tức đáng sợ trong sân, tựa hồ hơi chậm lại.
Quỷ Ảnh sững sờ.
Nó kinh ngạc nhìn về phía Không Ninh, nghe được giọng nói lạnh lùng của Không Ninh.
"Huyễn thuật rất cao minh... chỉ tiếc, không mê hoặc được ta."
"Hơn nữa ngươi đã quên một việc, đó chính là yêu lực của ngươi và Yêu Ăn Hồn cũng chỉ ngang ngửa nhau!”
"Loại tiểu yêu ngay cả biến thành hình người cũng không làm được, làm gì có yêu pháp làm mưa làm gió, khống chế thủy hoả? Ngoại trừ dựa vào sức mạnh của thân thể ra, các ngươi tối đa chỉ có thể dùng huyễn thuật mê hoặc lòng người!"
"Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ xông thẳng vào môn, đại khai sát giới trong nha môn."
"Lại không ngờ ngươi dấu đầu lộ đuôi, dựa vào huyễn thuật kéo từng người vào trong mộng để giết..."
"Nếu ta không đoán sai, thì giờ toàn bộ người trong nha môn đều đang ngủ? Mà ta là mục tiêu thứ nhất của ngươi? Bởi vì ta trông huyết thịnh khí vượng nhất, giết ta sẽ thu được lợi lớn nhất?"
Không Ninh đè đao xuống, lạnh lùng nhìn Quỷ Ảnh khủng bố trong sân, bóc trần âm mưu của đối phương.
Dưới sự bảo vệ của hũ đen thần bí, huyễn thuật của Quỷ Mộng Yểm ngay từ đầu đã không phát huy tác dụng. Không Ninh nhận thức rõ ràng mình đang ở trong mơ, mọi thứ đều không chân thực!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.