Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 50: Giáo Thảo Đại Nhân (13)
Suzue
11/09/2019
Sắp tới liền có một đợt kiểm tra học kỳ cuối năm
vào tháng 12. Trong khi đám học sinh đang bận đâm đầu vào ôn thi thì
Hoàng Miêu lại an nhàn hơn nhiều
Vì vốn dĩ cô không phải người ở thế giới này, nhiệm vụ của cô chỉ là tới đây để công lược và hoàn thành nhiệm vụ. Còn mấy vụ thi cử thì hệ thống sẽ xử lý theo năng lực của nguyên thân
Vào buổi tối
Hoàng Miêu tiếp tục làm thêm, lần này lại gặp cô gái bí ẩn đó. Chị ta hôm nay ngòi gần cửa sổ uống trà, bên cạnh là một cái ti xách
" Tính tiền! " Khả Nha nhẹ đặt tảch trà xuống khay
Hoàng Miêu vội vàng đi đến xem hòá đơn
" Ừm,..của chị là 6.000$ "
Khả Nha gật đầu mở túi xách ra đưa một tờ tiền cho Hoàng Miêu, không cẩn thận để rơi một tờ giấy
Hoàng Miêu thấy vậy liền nhặt lên, đó là một tấm ảnh có hai cô bé khoảng 5-6 tuổi khá giống nhau, nhìn là biết là chị em. Mặt vui cười đang khoác tay tay qua vai nhau
Hoàng Miêu nhìn vào tấm ảnh liền vô cùng sững sốt " Đây chẳng phải là...? "
Khả Nha chột dạ nhanh chóng giựt lấy tấm ảnh rồi bỏ chạy
" Này ! Đợi đã ! " Hoàng Miêu vội đuổi theo
Khả Nha hoảng loạn chạy vào một cái nghách nhỏ nhưng không ngờ lại là đường cụt
Hoàng Miêu bắt lấy bả vai xoay người cô ta lại " Tiểu tỷ tỷ nói không có chị em vậy tấm ảnh đó là sao vậy ? "
Khả Nha người run cầm cập, hai tay ôm lấy đầu mình " Không! Tôi không biết gì hết ! Đừng đánh tôi ! "
" ...Tôi sẽ không đánh chị nhưng chị phải cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? "
" Tôi không thể nói ! Chúng không cho tôi nói ! " Khả Nha nét mặt tái xanh sợ hãi
" Ở đây chỉ có tôi với chị, có thể nói cho tôi biết 'chúng' của chị nói là ai vậy ? " Hoàng Miêu nghiêm túc, bỏ bả vai Khả Nha ra cho chị ta bình tĩnh lại
" Tôi...không nhớ, chỉ nhớ chúng đã cố tình bắt cóc tôi và ở đó là một căn phòng tối sưu tập rất nhiều mắt. Chúng đã móc một mắt của tôi nhưng sau đó tôi may mắn chạy thoát được.... " Hai tay Khả Nha đan lại với nhau hiện rõ sự sợ hãi
"...Vậy người trong ảnh chụp cùng chị là ai vậy ? " Có phải Khả Ngân hay không ?
Cuối Khả Nha chỉ đáp lại một câu " ...Tôi không nhớ "
....
Hoàng Miêu mang theo tâm trạng phiền não khu đi trên đường về
Một nơi sưu tập mắt sao ? Chẳng lẽ trong trường có biến thái ?
Lúc đầu thật ra cô cũng có hơi nghi ngờ Lâm Phong vì đã kêu cô thử đi vào buồng vệ sinh đó
Nhưng vốn dĩ đây chỉ là trò đùa của anh ta để đánh lạc hướng cô. Mặc dù không biết tại sao nhưng chắc chắn anh ta không phải là thủ phạm vì còn chưa hắc hóa.
Hoàng Miêu dừng chân tại khu chung cư mà Lâm Phong đang ở đứng nhìn một lát
Không biết tại sao anh ta muốn đánh lạc hướng cô nữa...Nhưng rõ ràng anh ta vẫn chưa hoàn toàn trở thành người xấu..
[ Lâm Phong đang gặp chuyện ! Vui lòng cứu giúp hắn trước khi hắc hóa]
Âm thanh hệ thống làm Hoàng Miêu bỗng bừng tỉnh
Anh ta xảy ra chuyện gì nữa rồi !?
" Nhưng tôi làm sao biết anh ta đang ở đâu ? "
[ ... Phòng 204 tầng 2 ]
Hoàng Miêu cũng khá là ngạc nhiên
Hiếm khi hệ thống gợi ý vị trí cho cô mà không cần dùng xu để đổi !
Vì vốn dĩ cô không phải người ở thế giới này, nhiệm vụ của cô chỉ là tới đây để công lược và hoàn thành nhiệm vụ. Còn mấy vụ thi cử thì hệ thống sẽ xử lý theo năng lực của nguyên thân
Vào buổi tối
Hoàng Miêu tiếp tục làm thêm, lần này lại gặp cô gái bí ẩn đó. Chị ta hôm nay ngòi gần cửa sổ uống trà, bên cạnh là một cái ti xách
" Tính tiền! " Khả Nha nhẹ đặt tảch trà xuống khay
Hoàng Miêu vội vàng đi đến xem hòá đơn
" Ừm,..của chị là 6.000$ "
Khả Nha gật đầu mở túi xách ra đưa một tờ tiền cho Hoàng Miêu, không cẩn thận để rơi một tờ giấy
Hoàng Miêu thấy vậy liền nhặt lên, đó là một tấm ảnh có hai cô bé khoảng 5-6 tuổi khá giống nhau, nhìn là biết là chị em. Mặt vui cười đang khoác tay tay qua vai nhau
Hoàng Miêu nhìn vào tấm ảnh liền vô cùng sững sốt " Đây chẳng phải là...? "
Khả Nha chột dạ nhanh chóng giựt lấy tấm ảnh rồi bỏ chạy
" Này ! Đợi đã ! " Hoàng Miêu vội đuổi theo
Khả Nha hoảng loạn chạy vào một cái nghách nhỏ nhưng không ngờ lại là đường cụt
Hoàng Miêu bắt lấy bả vai xoay người cô ta lại " Tiểu tỷ tỷ nói không có chị em vậy tấm ảnh đó là sao vậy ? "
Khả Nha người run cầm cập, hai tay ôm lấy đầu mình " Không! Tôi không biết gì hết ! Đừng đánh tôi ! "
" ...Tôi sẽ không đánh chị nhưng chị phải cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? "
" Tôi không thể nói ! Chúng không cho tôi nói ! " Khả Nha nét mặt tái xanh sợ hãi
" Ở đây chỉ có tôi với chị, có thể nói cho tôi biết 'chúng' của chị nói là ai vậy ? " Hoàng Miêu nghiêm túc, bỏ bả vai Khả Nha ra cho chị ta bình tĩnh lại
" Tôi...không nhớ, chỉ nhớ chúng đã cố tình bắt cóc tôi và ở đó là một căn phòng tối sưu tập rất nhiều mắt. Chúng đã móc một mắt của tôi nhưng sau đó tôi may mắn chạy thoát được.... " Hai tay Khả Nha đan lại với nhau hiện rõ sự sợ hãi
"...Vậy người trong ảnh chụp cùng chị là ai vậy ? " Có phải Khả Ngân hay không ?
Cuối Khả Nha chỉ đáp lại một câu " ...Tôi không nhớ "
....
Hoàng Miêu mang theo tâm trạng phiền não khu đi trên đường về
Một nơi sưu tập mắt sao ? Chẳng lẽ trong trường có biến thái ?
Lúc đầu thật ra cô cũng có hơi nghi ngờ Lâm Phong vì đã kêu cô thử đi vào buồng vệ sinh đó
Nhưng vốn dĩ đây chỉ là trò đùa của anh ta để đánh lạc hướng cô. Mặc dù không biết tại sao nhưng chắc chắn anh ta không phải là thủ phạm vì còn chưa hắc hóa.
Hoàng Miêu dừng chân tại khu chung cư mà Lâm Phong đang ở đứng nhìn một lát
Không biết tại sao anh ta muốn đánh lạc hướng cô nữa...Nhưng rõ ràng anh ta vẫn chưa hoàn toàn trở thành người xấu..
[ Lâm Phong đang gặp chuyện ! Vui lòng cứu giúp hắn trước khi hắc hóa]
Âm thanh hệ thống làm Hoàng Miêu bỗng bừng tỉnh
Anh ta xảy ra chuyện gì nữa rồi !?
" Nhưng tôi làm sao biết anh ta đang ở đâu ? "
[ ... Phòng 204 tầng 2 ]
Hoàng Miêu cũng khá là ngạc nhiên
Hiếm khi hệ thống gợi ý vị trí cho cô mà không cần dùng xu để đổi !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.