Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 56: Giáo Thảo Đại Nhân (19)
Suzue
11/09/2019
Trời đã gần tối
Hoàng Miêu cùng Lâm Phong đang trên đường trở về, từ nãy giờ chẳng ai nói gì, mỗi người một suy nghĩ.
Hoàng Miêu lén đảo mắt ngước nhìn Lâm Phong, hình như anh ta khá hứng thú với việc này. Nãy giờ cứ thấy cười mỉm mãi
" Phải rồi học trưởng, làm sao anh có cây trâm đó vậy ? " Hoàng Miêu vừa đi vừa hỏi
Cô khá thắc mắc tại sao anh ta lại có được cái này, hơn nữa còn làm cho Khả Nha chị ta rất sốc.
" Thật ra cái này mua ở ngoài chợ vẫn có đấy thôi, anh thấy nó giống cây trâm nữ sinh kia bị đâm lên mua luôn " Lâm Phong thản nhiên nói
" Anh thấy cảnh cô gái đó bị đâm rồi ư ? " Hoàng Miêu khá ngạc nhiên
Cô chưa thấy Lâm Phong kể với mình chuyện này
Lâm Phong nhẹ gật đầu
" Ừ, lúc thám tử tới điều tra anh cũng lẻn vào xem thử. Thấy nữ sinh đó bị đâm trong thế ngồi trên lắp toilet, hai mắt nhắm tịt trên tay phải có cầm một cái trâm dính máu. Vết đâm ở giữa ngực lệch vào đúng tim lên đã bị thiệt mạng. Mấy người thám tử đó nghĩ là cô ta đã tự vẫn nhưng trong đầu anh lại nghĩ chắc chắn không phải đâu~ Vì một cô gái nhát gan như vậy thì làm sao tự đâm mình được~ "
Giọng Lâm Phong còn thêm một thái độ cười cợt và hiển nhiên làm Hoàng Miêu không hỏi rùng mình
"..." Bộ anh nhìn thấy xác chết mà cũng không sợ à.
" Tiếp theo là vụ cháu gái hiệu trưởng bị bắt cóc thì nghe đồn 5 nữ sinh kia đã quá sợ hãi và nghỉ học nhưng không hiểu sao trong camera lại quay cảnh họ lần lượt vào nhà vệ sinh lúc 6:30 rồi mất tích. Đám thám tử cũng đã gọi điện cho phụ huynh họ lấy lời khai nhưng không được vì họ đã đi du lịch rồi tử vong vì máy bay cháy... "
" Sau đó họ tự trấn an đây là sự trùng hợp và cố điều tra nó... " Lâm Phong bỗng ngừng lại
" Kết quả ra sao ? " Hoàng Miêu tò mò
Lâm Phong nhún vai " Vô dụng thôi, chẳng ai điều tra ra gì cả. Có mấy người cố tìm tòi nhưng sau đó đều gặp tai nạn đó "
Hoàng Miêu rũ mắt chậm rãi bước đi cùng Lâm Phong " Anh có nghĩ...người sát hại nữ sinh đó là cháu gái hiệu trưởng không ? "
Lâm Phong suy nghĩ một chút " Có thể lắm, vì thế lên ông ta giam cầm cô ấy chăng ?... " Lâm Phong nhếch miệng cười
Cả hai đi một đoạn đường, Hoàng Miêu bỗng dừng lại trước cột đèn sáng chiếu rọi phía đối diện là khu chung cư của Lâm Phong
" Sao thế ? " Thấy Hoàng Miêu bỗng dừng lại, Lâm Phong quay lại hỏi
Hoàng Miêu thấp giọng, vẻ mặt có chút nghiêm túc " Này học trường, nếu chúng ta có tiền thì anh sẽ sống cùng em chứ ? "
" Ý tiểu học muội là sao vậy ? " Lâm Phong nhẹ mỉm cười
Hoàng Miêu không biết anh ta đang không hiểu hay thật sự không hiểu nữa
" Chẳng phải anh nói không muốn sống cùng người dì đó sao ? ...Em không ngại xây lại nhà để anh cùng sống chung với hai chị em, em đâu " Hoàng Miêu có chút ngại khi nói câu này
Cô thật ra cũng không muốn Lâm Phong sống một mình như vậy mãi
" Tiểu học muội~ em có biết nói như vậy chẳng khác nào chúng ta giống như là vợ chồng luôn rồi không ? " Giọng điệu Lâm Phong cời cợt, giống như không tin điều cô vừa nói là thật
" Thế thì sao chứ !? Chúng ta cùng tạo lên một gia đình hạnh phúc không được sao ? Học trường cũng muốn như vậy mà ! " Hoàng Miêu không kiểm soát được lỡ cho cảm xúc thật phi ra khỏi miệng
Gia đình hạnh phúc! Ôi mẹ ơi !
Giờ cô muốn nuốt lại những câu nói đó cũng không được, tai đã đỏ bừng vì bị Lâm Phong ngạc nhiên + sững sờ nhìn mình
* Reng reng * Bỗng điện thoại trong túi Lâm Phong chợt vang lên
Hoàng Miêu không hiểu sao cảm thấy nhẹ nhõm, thở phào trong lòng
" Alo...? " Lâm Phong trầm giọng nhấn trả lời
" Mày đang ở đâu đấy còn chưa về ! " Giọng nói Lương Nhĩ truyền qua có phần tức giận, Lâm Phong nhanh chóng để điện thoại xa hơn tai một chút
Hắn liếc nhìn sang tòa chung cư kế bên, ở tầng 2 chỉ có một căn phòng là để đèn sáng thì rời mắt
" Tôi không về đâu, dì ngủ sớm. " Lâm Phong nói xong liền tắt máy
" Ơ này ! " Tút_tút...
" Ai vậy học trưởng ? " Hoàng Miêu đã bình tĩnh trở lại, tò mò hỏi
Lúc nãy anh ta nói nhỏ quá không nghe thấy...
Lâm Phong chỉ mỉm cười cho điện thoại vào túi " Không có gì đâu, người ta gọi nhầm số ấy mà~ "
" Ra vậy... " Hoàng Miêu không một chút nghi ngờ, nhẹ gật đầu làm như đã hiểu
" Hoàng Miêu. " Lâm Phong bỗng nhiên gọi tên cô
" Vâng...? " Hoàng Miêu theo bản năng đáp lại
Lâm Phong thấy vậy liền phụt cười " haha...chỉ là anh thử gọi tên tiểu học muội thôi, không cần trả lời lễ phép thế đâu. Nhưng mà cũng đáng yêu đấy chứ...haha "
Hoàng Miêu đứng hình mấy giây khi nhận ra vấn đề liền bỗng chốc đỏ chín mặt
CMN ! Cũng tại cô bị ảnh hưởng bởi phép tắc nhà Chu gia lên lúc bất ngờ bị gọi tên mới đáp lại như thế !
Bây giờ đã thoát khỏi nơi cực hình đó rồi vậy mà vẫn không khỏi được cái tật!
Thầy Hoàng Miêu trừng lớn nhìn mình. Lâm Phong đành ngừng cười, gượng gạo nói, xòe tay ra trước mặt cô " Chúng ta về nhé. "
Hoàng Miêu trong lòng không khỏi rung động.
Trầm mặc một lúc đưa tay nắm lấy tay Lâm Phong ở trước mặt, nhẹ giọng đáp " ...Được "
Lần đầu tiên hai người nắm tay nhau như thế này. Tay của Lâm Phong mặc dù lạnh nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy một tia ấm áp lẻ loi
Không hiểu sao đoạn đường hôm nay thật dài...
Mặc dù không tăng hảo cảm nhưng đây là lần đầu thấy anh ta gọi tên cô_Hoàng Miêu
Hoàng Miêu cùng Lâm Phong đang trên đường trở về, từ nãy giờ chẳng ai nói gì, mỗi người một suy nghĩ.
Hoàng Miêu lén đảo mắt ngước nhìn Lâm Phong, hình như anh ta khá hứng thú với việc này. Nãy giờ cứ thấy cười mỉm mãi
" Phải rồi học trưởng, làm sao anh có cây trâm đó vậy ? " Hoàng Miêu vừa đi vừa hỏi
Cô khá thắc mắc tại sao anh ta lại có được cái này, hơn nữa còn làm cho Khả Nha chị ta rất sốc.
" Thật ra cái này mua ở ngoài chợ vẫn có đấy thôi, anh thấy nó giống cây trâm nữ sinh kia bị đâm lên mua luôn " Lâm Phong thản nhiên nói
" Anh thấy cảnh cô gái đó bị đâm rồi ư ? " Hoàng Miêu khá ngạc nhiên
Cô chưa thấy Lâm Phong kể với mình chuyện này
Lâm Phong nhẹ gật đầu
" Ừ, lúc thám tử tới điều tra anh cũng lẻn vào xem thử. Thấy nữ sinh đó bị đâm trong thế ngồi trên lắp toilet, hai mắt nhắm tịt trên tay phải có cầm một cái trâm dính máu. Vết đâm ở giữa ngực lệch vào đúng tim lên đã bị thiệt mạng. Mấy người thám tử đó nghĩ là cô ta đã tự vẫn nhưng trong đầu anh lại nghĩ chắc chắn không phải đâu~ Vì một cô gái nhát gan như vậy thì làm sao tự đâm mình được~ "
Giọng Lâm Phong còn thêm một thái độ cười cợt và hiển nhiên làm Hoàng Miêu không hỏi rùng mình
"..." Bộ anh nhìn thấy xác chết mà cũng không sợ à.
" Tiếp theo là vụ cháu gái hiệu trưởng bị bắt cóc thì nghe đồn 5 nữ sinh kia đã quá sợ hãi và nghỉ học nhưng không hiểu sao trong camera lại quay cảnh họ lần lượt vào nhà vệ sinh lúc 6:30 rồi mất tích. Đám thám tử cũng đã gọi điện cho phụ huynh họ lấy lời khai nhưng không được vì họ đã đi du lịch rồi tử vong vì máy bay cháy... "
" Sau đó họ tự trấn an đây là sự trùng hợp và cố điều tra nó... " Lâm Phong bỗng ngừng lại
" Kết quả ra sao ? " Hoàng Miêu tò mò
Lâm Phong nhún vai " Vô dụng thôi, chẳng ai điều tra ra gì cả. Có mấy người cố tìm tòi nhưng sau đó đều gặp tai nạn đó "
Hoàng Miêu rũ mắt chậm rãi bước đi cùng Lâm Phong " Anh có nghĩ...người sát hại nữ sinh đó là cháu gái hiệu trưởng không ? "
Lâm Phong suy nghĩ một chút " Có thể lắm, vì thế lên ông ta giam cầm cô ấy chăng ?... " Lâm Phong nhếch miệng cười
Cả hai đi một đoạn đường, Hoàng Miêu bỗng dừng lại trước cột đèn sáng chiếu rọi phía đối diện là khu chung cư của Lâm Phong
" Sao thế ? " Thấy Hoàng Miêu bỗng dừng lại, Lâm Phong quay lại hỏi
Hoàng Miêu thấp giọng, vẻ mặt có chút nghiêm túc " Này học trường, nếu chúng ta có tiền thì anh sẽ sống cùng em chứ ? "
" Ý tiểu học muội là sao vậy ? " Lâm Phong nhẹ mỉm cười
Hoàng Miêu không biết anh ta đang không hiểu hay thật sự không hiểu nữa
" Chẳng phải anh nói không muốn sống cùng người dì đó sao ? ...Em không ngại xây lại nhà để anh cùng sống chung với hai chị em, em đâu " Hoàng Miêu có chút ngại khi nói câu này
Cô thật ra cũng không muốn Lâm Phong sống một mình như vậy mãi
" Tiểu học muội~ em có biết nói như vậy chẳng khác nào chúng ta giống như là vợ chồng luôn rồi không ? " Giọng điệu Lâm Phong cời cợt, giống như không tin điều cô vừa nói là thật
" Thế thì sao chứ !? Chúng ta cùng tạo lên một gia đình hạnh phúc không được sao ? Học trường cũng muốn như vậy mà ! " Hoàng Miêu không kiểm soát được lỡ cho cảm xúc thật phi ra khỏi miệng
Gia đình hạnh phúc! Ôi mẹ ơi !
Giờ cô muốn nuốt lại những câu nói đó cũng không được, tai đã đỏ bừng vì bị Lâm Phong ngạc nhiên + sững sờ nhìn mình
* Reng reng * Bỗng điện thoại trong túi Lâm Phong chợt vang lên
Hoàng Miêu không hiểu sao cảm thấy nhẹ nhõm, thở phào trong lòng
" Alo...? " Lâm Phong trầm giọng nhấn trả lời
" Mày đang ở đâu đấy còn chưa về ! " Giọng nói Lương Nhĩ truyền qua có phần tức giận, Lâm Phong nhanh chóng để điện thoại xa hơn tai một chút
Hắn liếc nhìn sang tòa chung cư kế bên, ở tầng 2 chỉ có một căn phòng là để đèn sáng thì rời mắt
" Tôi không về đâu, dì ngủ sớm. " Lâm Phong nói xong liền tắt máy
" Ơ này ! " Tút_tút...
" Ai vậy học trưởng ? " Hoàng Miêu đã bình tĩnh trở lại, tò mò hỏi
Lúc nãy anh ta nói nhỏ quá không nghe thấy...
Lâm Phong chỉ mỉm cười cho điện thoại vào túi " Không có gì đâu, người ta gọi nhầm số ấy mà~ "
" Ra vậy... " Hoàng Miêu không một chút nghi ngờ, nhẹ gật đầu làm như đã hiểu
" Hoàng Miêu. " Lâm Phong bỗng nhiên gọi tên cô
" Vâng...? " Hoàng Miêu theo bản năng đáp lại
Lâm Phong thấy vậy liền phụt cười " haha...chỉ là anh thử gọi tên tiểu học muội thôi, không cần trả lời lễ phép thế đâu. Nhưng mà cũng đáng yêu đấy chứ...haha "
Hoàng Miêu đứng hình mấy giây khi nhận ra vấn đề liền bỗng chốc đỏ chín mặt
CMN ! Cũng tại cô bị ảnh hưởng bởi phép tắc nhà Chu gia lên lúc bất ngờ bị gọi tên mới đáp lại như thế !
Bây giờ đã thoát khỏi nơi cực hình đó rồi vậy mà vẫn không khỏi được cái tật!
Thầy Hoàng Miêu trừng lớn nhìn mình. Lâm Phong đành ngừng cười, gượng gạo nói, xòe tay ra trước mặt cô " Chúng ta về nhé. "
Hoàng Miêu trong lòng không khỏi rung động.
Trầm mặc một lúc đưa tay nắm lấy tay Lâm Phong ở trước mặt, nhẹ giọng đáp " ...Được "
Lần đầu tiên hai người nắm tay nhau như thế này. Tay của Lâm Phong mặc dù lạnh nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy một tia ấm áp lẻ loi
Không hiểu sao đoạn đường hôm nay thật dài...
Mặc dù không tăng hảo cảm nhưng đây là lần đầu thấy anh ta gọi tên cô_Hoàng Miêu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.