Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 62: Giáo Thảo Đại Nhân (25)
Suzue
11/09/2019
Mấy ngày sau nghỉ lễ
Hoàng Miêu trở lại trường học, với bộ dáng đầy đặn hơn lúc trước. Nhờ ăn uống đầy độ lên cũng đã đỡ gầy hơn, trang phục cũng không nhăn nheo như trước nữa
Đám nữ sinh bắt đầu soi mói vì nghĩ cô được bao nuôi nhưng chuyện đó không bằng một tin vô cùng sốc được bọn học sinh dán lên bản tin trường
'Học sinh chuyển tới Ánh Như và Đình Trạch thiếu đã hẹn hò sau đêm giao thừa' Kèm theo là một tấm ảnh hai người đó hôn nhau trong bóng tối cùng lúc pháo hoa bắn
Phải nói dù có bị chụp trộm vẫn rất đẹp tuyệt vời!
Đúng là nam nữ chính trong cốt truyện này có bàn tay khủng có khác, Hoàng Miêu chắc chắn rằng Ánh Như đang phải đối đầu với đám fan nữ của Đình Trạch
Nhưng dù gì có lẽ cốt truyện cũng sắp kết thúc rồi, nam nữ chủ sẽ ở bên nhau sớm thôi...
Còn cô lại phải dịch chuyển sang thế giới khác để công lược tên NPC này.
Hoàng Miêu đảo mắt đi trên hành lang, trong suốt ngày nghỉ cô cũng chẳng gặp Lâm Phong ở đâu cả, cũng có nhắn tin nhưng anh ta trả lời là bận một số việc không tới thăm được....
Không biết có xảy ra chuyện gì không nữa.
Hoàng Miêu lấp ló ngó nghiêng vào lớp của Lâm Phong cùng lúc đó đụng mặt Đình Trạch từ bên trong đi ra, bốn mắt tĩnh lặng nhìn nhau một lúc
Đình Trạch nhận ra Hoàng Miêu là học muội tốt bụng mà Lâm Phong có kể qua, còn là bạn cùng lớp với cô nhóc nhà hắn nữa
" Đàn em khối dưới làm gì ở đây vậy ? " Đình Trạch không chút biểu cảm hỏi
" Lâm học trưởng...không ở đây sao ? " Hoàng Miêu nói cộc lốc, mắt hơi rũ xuống
Đình Trạch trầm mặc một lúc "...Hôm nay cậu ta không đến...chắc lại ốm rồi "
" Vậy à... " Hoàng Miêu có chút thất vọng xoay người rời đi
Đình Trạch suy tư nhìn bóng lưng Hoàng Miêu chậm rãi rời khỏi...
Hai người này rốt cuộc bị gì vậy ?
Thôi kệ, chẳng phải việc của mình.
...
Tối đến
Sau khi làm thêm xong, Hoàng Miêu lại nằm bẹp xuống bàn tròn lướt điện thoại
Không biết anh ta đang lám gì nhỉ ?
Hoàng Miêu hai mắt lim dim, bỏ điện thoại xuống. Mệt mỏi chôn mặt vào khuỷu tay
[ Cảnh báo ! Lâm Phong bắt đầu không ổn ! Xin hãy tới quán bar Luly phố 118 ]
Hoàng Miêu bất ngờ bật dậy, nhanh chóng mặc áo khoác và vội vàng xỏ giầy chạy ra ngoài
Quả nhiên linh cảm của cô không sai !
Nhưng tại sao anh ta lại ở quán bar chứ !?
...
Ở một nơi khác
Ánh đèn led đầy màu sắc đảo qua đảo lại, âm nhạc xập xình không ngừng lên cao
Lâm Phong mặc một bộ trang phục, phục vụ bưng một khay rượu vang đi đến chỗ được gọi, ở bàn đó có một người đàn ông râu ria đang hút thuốc lá kế bên là hai cô chân dài ăn mặc hở hang
" Làm gì mà lề mề vậy !!? " Người đàn ông râu ria tỏ ra thái độ cọc cằn tức giận
" Đây thưa ngài... " Lâm Phong bước dài đi đến, bộ dáng nghiêm chỉnh
" Á...! " Một người phụ nữ đang nhảy rất sung vô tình đâm vào lưng Lâm Phong khiến hắn tụt tay làm rơi cái khay xuống
* Loảng xoảng * Rượu và thủy tinh bắn tung tóe vừa đúng đũng quần của người đàn ông râu ria, tất cả ánh mắt bỗng chuyển sang bên đây
" Thằng oắt này ! Mày... " Người đàn ông trừng lớn nhìn về phía Lâm Phong đang bình thản ngòi xổm nhặt từng mảnh thủy lên
Cùng lúc đó
Hoàng Miêu đã chạy thộc mạng đến nơi thì bị ông bảo vệ mặc áo xanh bên ngoài chặn trước mặt
" Cô bé mới tí tuổi vào đây làm gì ? "
" Chỉ một chút thôi ! Cháu cần phải làm một nhiệm vụ khẩn cấp nếu không sẽ nguy hại cho đất nước " Hoàng Miêu thở dốc, nhún chân cố xông vào nhưng ông bảo vệ chắn cả lối đi
" Bình tĩnh nói cho bác biết có chuyện gì ? "
" Còn chuyện gì nữa, sắp có biến rồi đấy ạ! Bác cùng cháu vào nhanh lên! " Hoàng Miêu nói xong liền kéo luôn cả bác bảo vệ vào quá bar
...
" Xin lỗi, tôi sẽ đền bù lại cho ngài " Lâm Phong khẽ cúi đầu xuống, một giọt mồ hôi từ trán rơi xuống sàn
" Hừ ! Mày thì biết bộ trang phục của tao là bao nhiêu tiền chứ !? Mày không trả đủ đâu ! " Người đàn ông râu ria tay đeo đầy vàng nâng cằm Lâm Phong lên giở giọng bỉ ổi
"...Mặt mũi công nhận cũng đẹp thật hay là... "
Lâm Phong ánh mắt hiện rõ sự ghê tởm, nhíu mày hất tay người đàn ông ra " Tôi không phải loại người giống như ngài "
Người đàn ông râu ria cảm thấy như bị sỉ nhục, mặt đỏ bừng giống như phẫn nộ. Tay với tới ly rượu màu đỏ kế bên đưa ra trước mặt Lâm Phong
" Thay vì đền bù thì cậu uống một ly rồi tôi sẽ giảm phạt "
Lâm Phong suy nghĩ một chút, không do dự cướp lấy ly rượu trong tay người đàn ông một hơi uống cạn hết đặt mạnh xuống bàn " Tôi đi được rồi chứ ? "
Lâm Phong xoay người không hiểu sao bắt đầu cảm thấy choáng váng, người đàn ông râu ria đối diện nhếch miệng cười giấu một chai thủy tinh vở một nửa sắc nhọn ở đằng sau lưng đợi mọi người chuyển chú ý rồi mới hành động
" Này ! Mấy người không được làm loạn ở đây! " Bác bảo vệ bất ngờ đi tới
Người đàn ông râu ria giật mình vứt chai thủy tinh vỡ xuống làm nó vang lên một tiếng choang, quán bar lại rơi vào tĩnh lặng mọi người đều chú tâm tới bên đây. Lâm Phong quay đầu lại, ngẩn người thấy Hoàng học muội đang ẩn nấp theo sau bác bảo vệ
" Nhân viên của mấy người làm ăn không tốt, tôi dạy bảo chút có gì không đúng " Người đàn ông râu ria phản bác, chỉ vào trang phục bị ướt của mình
" Phải đó, phải đó " Hai cô chân dài kế, ngực bự kế bên phụ họa
Bác bảo vệ nhẹ liếc qua Lâm Phong, rồi nói với người đàn ông
" Cậu ta mới vào làm đương nhiên sẽ có sai sót, chúng tôi sẽ dạy dỗ lại mong anh bỏ qua cho "
" Hừ ! Không có lần sau ! " Người đàn ông râu ria liền ngả người xuống ghế, cầm bật lửa hút thuốc
Bác bảo vệ đành quay sang Hoàng Miêu " Cô bé mau đem người về đi "
" Được " Hoàng Miêu ổn thỏa gật đầu chạy tới chỗ Lâm Phong
" Anh ổn chứ ? "
Góc nhìn của Lâm Phong trở nên mờ dần, hai mắt không thể nhìn rõ người trước mặt nữa nhưng hắn vẫn có thể nhận ra đó là Hoàng Miêu
Vì trên người cô có một cảm giác an toàn và ấm áp
" Tiểu học muội...anh thấy rất chóng mặt " Lâm Phong mất ý thức ngả xuống người Hoàng Miêu
Cô nhanh tay giữ lấy, một tay giữ lưng một tay khoác tay Lâm Phong qua vai mình rồi loạng choạng rời khỏi nơi này
...
Vốn dĩ Hoàng Miêu muốn đưa Lâm Phong quay lại nhà mình nhưng vì khá xa lên đưa về khu chung cư của anh ta...
Bởi vì...hắn nặng quá ! Cô sắp hết hơi rồi !
Cũng may chìa khóa có trong túi áo anh ta nhưng mà...Vừa bước vào nhà thì bà dì cũng ở trong đó !
Cô cứ nghĩ dì ta phải đi làm đêm cơ chứ !
Lương Nhĩ mặc áo hai dây, quần ngắn tới đùi, tay cầm non bia đứng ngoài nhìn Hoàng Miêu đang đỡ Lâm Phong đã bất tỉnh vào
" Nó bị làm sao vậy ? " Lương Nhĩ liếc qua Lâm Phong rồi quay sang hỏi Hoàng Miêu
" Dạ, giờ để anh ấy nghỉ ngơi trước rồi cháu sẽ giải thích sau "
Lương Nhĩ khoanh tay trước ngực trầm mặc một lúc, ngón tay cái chỉ ngược vào cánh cửa phía sau " ...Phòng nó bên kia, tự mà vác vào "
Hoàng Miêu: "..." Chẳng cần nói tôi cũng biết
Không giúp thì thôi còn để người ta đứng lâu thế!
Hoàng Miêu trở lại trường học, với bộ dáng đầy đặn hơn lúc trước. Nhờ ăn uống đầy độ lên cũng đã đỡ gầy hơn, trang phục cũng không nhăn nheo như trước nữa
Đám nữ sinh bắt đầu soi mói vì nghĩ cô được bao nuôi nhưng chuyện đó không bằng một tin vô cùng sốc được bọn học sinh dán lên bản tin trường
'Học sinh chuyển tới Ánh Như và Đình Trạch thiếu đã hẹn hò sau đêm giao thừa' Kèm theo là một tấm ảnh hai người đó hôn nhau trong bóng tối cùng lúc pháo hoa bắn
Phải nói dù có bị chụp trộm vẫn rất đẹp tuyệt vời!
Đúng là nam nữ chính trong cốt truyện này có bàn tay khủng có khác, Hoàng Miêu chắc chắn rằng Ánh Như đang phải đối đầu với đám fan nữ của Đình Trạch
Nhưng dù gì có lẽ cốt truyện cũng sắp kết thúc rồi, nam nữ chủ sẽ ở bên nhau sớm thôi...
Còn cô lại phải dịch chuyển sang thế giới khác để công lược tên NPC này.
Hoàng Miêu đảo mắt đi trên hành lang, trong suốt ngày nghỉ cô cũng chẳng gặp Lâm Phong ở đâu cả, cũng có nhắn tin nhưng anh ta trả lời là bận một số việc không tới thăm được....
Không biết có xảy ra chuyện gì không nữa.
Hoàng Miêu lấp ló ngó nghiêng vào lớp của Lâm Phong cùng lúc đó đụng mặt Đình Trạch từ bên trong đi ra, bốn mắt tĩnh lặng nhìn nhau một lúc
Đình Trạch nhận ra Hoàng Miêu là học muội tốt bụng mà Lâm Phong có kể qua, còn là bạn cùng lớp với cô nhóc nhà hắn nữa
" Đàn em khối dưới làm gì ở đây vậy ? " Đình Trạch không chút biểu cảm hỏi
" Lâm học trưởng...không ở đây sao ? " Hoàng Miêu nói cộc lốc, mắt hơi rũ xuống
Đình Trạch trầm mặc một lúc "...Hôm nay cậu ta không đến...chắc lại ốm rồi "
" Vậy à... " Hoàng Miêu có chút thất vọng xoay người rời đi
Đình Trạch suy tư nhìn bóng lưng Hoàng Miêu chậm rãi rời khỏi...
Hai người này rốt cuộc bị gì vậy ?
Thôi kệ, chẳng phải việc của mình.
...
Tối đến
Sau khi làm thêm xong, Hoàng Miêu lại nằm bẹp xuống bàn tròn lướt điện thoại
Không biết anh ta đang lám gì nhỉ ?
Hoàng Miêu hai mắt lim dim, bỏ điện thoại xuống. Mệt mỏi chôn mặt vào khuỷu tay
[ Cảnh báo ! Lâm Phong bắt đầu không ổn ! Xin hãy tới quán bar Luly phố 118 ]
Hoàng Miêu bất ngờ bật dậy, nhanh chóng mặc áo khoác và vội vàng xỏ giầy chạy ra ngoài
Quả nhiên linh cảm của cô không sai !
Nhưng tại sao anh ta lại ở quán bar chứ !?
...
Ở một nơi khác
Ánh đèn led đầy màu sắc đảo qua đảo lại, âm nhạc xập xình không ngừng lên cao
Lâm Phong mặc một bộ trang phục, phục vụ bưng một khay rượu vang đi đến chỗ được gọi, ở bàn đó có một người đàn ông râu ria đang hút thuốc lá kế bên là hai cô chân dài ăn mặc hở hang
" Làm gì mà lề mề vậy !!? " Người đàn ông râu ria tỏ ra thái độ cọc cằn tức giận
" Đây thưa ngài... " Lâm Phong bước dài đi đến, bộ dáng nghiêm chỉnh
" Á...! " Một người phụ nữ đang nhảy rất sung vô tình đâm vào lưng Lâm Phong khiến hắn tụt tay làm rơi cái khay xuống
* Loảng xoảng * Rượu và thủy tinh bắn tung tóe vừa đúng đũng quần của người đàn ông râu ria, tất cả ánh mắt bỗng chuyển sang bên đây
" Thằng oắt này ! Mày... " Người đàn ông trừng lớn nhìn về phía Lâm Phong đang bình thản ngòi xổm nhặt từng mảnh thủy lên
Cùng lúc đó
Hoàng Miêu đã chạy thộc mạng đến nơi thì bị ông bảo vệ mặc áo xanh bên ngoài chặn trước mặt
" Cô bé mới tí tuổi vào đây làm gì ? "
" Chỉ một chút thôi ! Cháu cần phải làm một nhiệm vụ khẩn cấp nếu không sẽ nguy hại cho đất nước " Hoàng Miêu thở dốc, nhún chân cố xông vào nhưng ông bảo vệ chắn cả lối đi
" Bình tĩnh nói cho bác biết có chuyện gì ? "
" Còn chuyện gì nữa, sắp có biến rồi đấy ạ! Bác cùng cháu vào nhanh lên! " Hoàng Miêu nói xong liền kéo luôn cả bác bảo vệ vào quá bar
...
" Xin lỗi, tôi sẽ đền bù lại cho ngài " Lâm Phong khẽ cúi đầu xuống, một giọt mồ hôi từ trán rơi xuống sàn
" Hừ ! Mày thì biết bộ trang phục của tao là bao nhiêu tiền chứ !? Mày không trả đủ đâu ! " Người đàn ông râu ria tay đeo đầy vàng nâng cằm Lâm Phong lên giở giọng bỉ ổi
"...Mặt mũi công nhận cũng đẹp thật hay là... "
Lâm Phong ánh mắt hiện rõ sự ghê tởm, nhíu mày hất tay người đàn ông ra " Tôi không phải loại người giống như ngài "
Người đàn ông râu ria cảm thấy như bị sỉ nhục, mặt đỏ bừng giống như phẫn nộ. Tay với tới ly rượu màu đỏ kế bên đưa ra trước mặt Lâm Phong
" Thay vì đền bù thì cậu uống một ly rồi tôi sẽ giảm phạt "
Lâm Phong suy nghĩ một chút, không do dự cướp lấy ly rượu trong tay người đàn ông một hơi uống cạn hết đặt mạnh xuống bàn " Tôi đi được rồi chứ ? "
Lâm Phong xoay người không hiểu sao bắt đầu cảm thấy choáng váng, người đàn ông râu ria đối diện nhếch miệng cười giấu một chai thủy tinh vở một nửa sắc nhọn ở đằng sau lưng đợi mọi người chuyển chú ý rồi mới hành động
" Này ! Mấy người không được làm loạn ở đây! " Bác bảo vệ bất ngờ đi tới
Người đàn ông râu ria giật mình vứt chai thủy tinh vỡ xuống làm nó vang lên một tiếng choang, quán bar lại rơi vào tĩnh lặng mọi người đều chú tâm tới bên đây. Lâm Phong quay đầu lại, ngẩn người thấy Hoàng học muội đang ẩn nấp theo sau bác bảo vệ
" Nhân viên của mấy người làm ăn không tốt, tôi dạy bảo chút có gì không đúng " Người đàn ông râu ria phản bác, chỉ vào trang phục bị ướt của mình
" Phải đó, phải đó " Hai cô chân dài kế, ngực bự kế bên phụ họa
Bác bảo vệ nhẹ liếc qua Lâm Phong, rồi nói với người đàn ông
" Cậu ta mới vào làm đương nhiên sẽ có sai sót, chúng tôi sẽ dạy dỗ lại mong anh bỏ qua cho "
" Hừ ! Không có lần sau ! " Người đàn ông râu ria liền ngả người xuống ghế, cầm bật lửa hút thuốc
Bác bảo vệ đành quay sang Hoàng Miêu " Cô bé mau đem người về đi "
" Được " Hoàng Miêu ổn thỏa gật đầu chạy tới chỗ Lâm Phong
" Anh ổn chứ ? "
Góc nhìn của Lâm Phong trở nên mờ dần, hai mắt không thể nhìn rõ người trước mặt nữa nhưng hắn vẫn có thể nhận ra đó là Hoàng Miêu
Vì trên người cô có một cảm giác an toàn và ấm áp
" Tiểu học muội...anh thấy rất chóng mặt " Lâm Phong mất ý thức ngả xuống người Hoàng Miêu
Cô nhanh tay giữ lấy, một tay giữ lưng một tay khoác tay Lâm Phong qua vai mình rồi loạng choạng rời khỏi nơi này
...
Vốn dĩ Hoàng Miêu muốn đưa Lâm Phong quay lại nhà mình nhưng vì khá xa lên đưa về khu chung cư của anh ta...
Bởi vì...hắn nặng quá ! Cô sắp hết hơi rồi !
Cũng may chìa khóa có trong túi áo anh ta nhưng mà...Vừa bước vào nhà thì bà dì cũng ở trong đó !
Cô cứ nghĩ dì ta phải đi làm đêm cơ chứ !
Lương Nhĩ mặc áo hai dây, quần ngắn tới đùi, tay cầm non bia đứng ngoài nhìn Hoàng Miêu đang đỡ Lâm Phong đã bất tỉnh vào
" Nó bị làm sao vậy ? " Lương Nhĩ liếc qua Lâm Phong rồi quay sang hỏi Hoàng Miêu
" Dạ, giờ để anh ấy nghỉ ngơi trước rồi cháu sẽ giải thích sau "
Lương Nhĩ khoanh tay trước ngực trầm mặc một lúc, ngón tay cái chỉ ngược vào cánh cửa phía sau " ...Phòng nó bên kia, tự mà vác vào "
Hoàng Miêu: "..." Chẳng cần nói tôi cũng biết
Không giúp thì thôi còn để người ta đứng lâu thế!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.