Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99

Chương 20: Thị Vệ Đáng Ghét! (11)

Suzue

06/09/2019

Ngày mà Vương phủ mở yến tiệc cuối cùng cũng đã đến, thảm đỏ được trải dà. Quý nhân được sắp xếp ngồi hai bên

Trên bục cao dành cho Hoàng đế - An Nam Vương là hoàng đế trẻ nhất từ trước tới giờ mới 28 tuổi, hắn nhậm chức hoàng đế thay cho phụ thân hắn đã qua đời 3 năm trước

Cũng là người đã tách rời An Quốc và Minh Quốc vì nghĩ người của Minh Quốc thấp hèn, yếu ớt muốn loại bỏ Minh Quốc ra khỏi danh sách

Tô Nhan Kỳ và Mã công tử - Mã Hàm kia được sắp xếp ngồi cạnh nhau. Tô Nhan Kỳ có vẻ không để ý đến hắn hai mắt nhìn thẳng. Vị công tử Mã Hàm bên cạnh phải nói là tuấn tú, nghiêm trang mặc dù Tô Nhan Kỳ không để ý tới hắn. Tô Dương ngồi ở hàng đối diện trừng mắt nhìn qua, bên cạnh là Tô Nhi Nguyệt dáng vẻ ngồi vô cùng bình tĩnh đứng phía sau là cung nữ - Hoàng Miêu

Hoàng Miêu ngáp dài

Vốn dĩ hôm sau mới tổ chức yến tiệc nhưng không ngờ tên hoàng đế đó gấp rút sớm vì nghe nói hoàng đệ của mình chú ý tới một vị tiểu thư của Tô thừa tướng nên muốn xem xem cô nàng nào xui xẻo đến thế...

Kế hoạch hạ dược Tô Nhan Kỳ của Tô Dương bị trì hoãn

" Cảm ơn các khanh đã đến yến tiệc ngày hôm nay của ta, cũng là ngày hoàng đệ của ta sẽ chọn ra một người làm vương phi của mình... " An Nam Vương nói rồi liền uống một ngụm rượu

Không khí rơi vào im lặng u ám. Không ai muốn gả cho một vị vương gia bị liệt cả hai chân cả, cũng không muốn dây vào nguy hiểm...

" Hoàng Miêu, trong lúc mọi người không để ý ngươi mau đi hạ dược Tô Nhan Kỳ giúp ta đi " Tô Dương nhỏ giọng thì thầm vào tai Hoàng Miêu tránh để Tô Nhi Nguyệt nghe thấy

" hả !? Nhưng mà chẳng phải quá mạo hiểm sao ? Bây giờ đang yến tiệc... "

" Ta mặc kệ ! Hôm nay ta phải khiến ả nhục nhã ! " Tô Dương không cẩn thận nói khá to nhưng may mắn tiếng của thái giám thông báo át lời

" Ngũ vương gia, Đến ! "

Mọi người đều quay lại

Một nam tử khuôn mặt đẹp trai tà mị mặc y phục màu tím đen, đang ngồi trên một chiếc ghế có bánh. Có người đứng đẩy phía sau tiến vào thảm đỏ, đến gần bục của hoàng đế thì dừng lại quay ghế bên cạnh chỗ Tô Nhi Nguyệt

Tô Nhi Nguyệt ngước mắt nhìn người đang ngồi trên ghế lăn bên cạnh mình, còn cô thì ngồi dưới tấm thảm chỉ có thể thấy nửa khuôn mặt tinh tế đang liếc mắt nhìn cô nháy mắt thả thính

Tô Nhi Nguyệt nhớ lại việc mình ngăn lại một cái xe ngựa cứu hắn hôm trước...Có thể lúc đó cô không nhìn thấy hắn nhưng hắn vẫn có thể nhận ra cô...

" Hoàng đệ muốn chọn người nào ? " An Nam Vương có vẻ thích thú xoa cằm nhìn lướt qua đám người phía dưới

" Hoàng huynh...việc chọn người có thể cuối yến tiệc ta nói được không ? " An Dực quay sang An Nam Vương trầm giọng

An Nam Vương có chút thất vọng nhưng cũng nhanh chóng đồng ý

" ...Vậy cũng được. Gọi đám vũ công ra biểu diễn đi ! "



Một đám người tới nhún nhảy mở màn cho yến tiệc

Tô Nhan Kỳ cảm thấy nhàm chán quay sang Mã Hàm mỉm cười nói " Mã công tử, ta đi ra ngoài một chút nhé "

" À...được... " Mã Hàm có chút gượng ép cười

Trong lúc đó...

Không ai biết Hoàng Miêu đã rời khỏi yến tiệc tới chỗ chuẩn bị lương thực

Vì cô quá gấp gáp lên không kịp thay y phục mà chỉ tẩy trang mà thôi, nếu có bị phát hiện thì cũng không ai nhận ra cô. Cũng may là bọn họ đang chuẩn bị kê bàn bàn lên chẳng có ai ở đây

Hoàng Miêu nhìn cả đống canh có đánh số được đặt trên bàn, có lẽ sẽ phát theo chỗ ngồi...

Vậy thì càng tốt !

Hoàng Miêu rút trong áo ra một cái bình sứ, tháo nút ra đổ vào bát canh bàn bên trái cột đầu đúng với chỗ ngồi của Tô Nhan Kỳ

Cái này là do Tô Dương nha! Không phải lỗi của cô!

Suy nghĩ một chút, Hoàng Miêu đổ thêm vào bát canh của Tô Nhi Nguyệt

Xuân dược này là chất lỏng màu trắng lên khi hòa vào canh sẽ hòa tan không bị phát hiện

Biết đâu Tô Nhi Nguyệt uống vào sẽ được XXOO với nam chủ An Dực sớm...

Hoàng Miêu 'lỡ tay' đổ hết lọ xuân dược vào bát canh Tô Nhi Nguyệt

"..."

Thôi kệ ! Liều ăn nhiều!

" ...oái ! " Hoàng Miêu xoay người định rời đi thì dẫm phải y phục cung nữ của chính mình té sấp mặt " ...oái ! "

* loạch coạch* Chiếc ngọc bội của cô bỗng bị tung ra lăn lông lốc trên sàn, đụng phải giầy của một người nào đó thì dừng lại

Tô Nhan Kỳ vốn dĩ đi ngang quá đây thì nghe thấy tiếng động liền chạy vào, trước mặt nàng là một cung nữ nằm sấp mặt trên sàn.

Có thứ gì đó lăn xuống chân nàng

Tô Nhan Kỳ cúi đầu liền thấy chiếc ngọc bội quen thuộc hình mặt trời của mẫu thân nàng, Tô Nhan Kỳ nghi hoặc chậm rãi nhặt nó lên tiến tới chỗ Hoàng Miêu đang chưa biết chuyện gì cố gắng ngồi dậy

" Cái này của ngươi sao ? " Tô Nhan Kỳ nhẹ ngồi xuống, đưa chiếc ngọc bội đến trước mặt Hoàng Miêu



" Đúng là của... " Hoàng Miêu ngửng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc của Tô Nhan Kỳ nhìn mình thì đứng hình

Lám sao nàng ta lại ở đây !?? Chẳng phải đang ở trong yến tiệc sao ???

" Thật giống... " Tô Nhan Kỳ nhỏ giọng, giương tay chạm nhẹ vào má Hoàng Miêu

Hoàng Miêu rùng mình rợn gáy kinh hãi, nhanh chóng đứng dậy

" Không! Không phải của ta ! " Hoàng Miêu lấy ra một quả bom khói thả xuống sàn

* Xì * Khói bay ra nghi ngút

Khói dần tản ra hết, Tô Nhan Kỳ đã không còn thấy Hoàng Miêu đâu nữa

Tô Nhan Kỳ trầm mặc nắm chặt lấy mặt ngọc bội

" Cuối cùng cũng tìm thấy muội rồi... "

Tô Nhan Kỳ rũ mắt nhìn đống canh trên bàn trầm tư một lúc rồi quay lại yến tiệc

...

Hoàng Miêu đứng trên mái tôn thở hồng hộc, đặt tay lên ngực mình

Tim đập nhanh quá ! Ngọc bội cũng đánh mất luôn rồi phải làm sao đây ??

Nhưng mà...lúc nãy Tô Nhan Kỳ nhìn cô có vẻ mặt rất bất ngờ...

Còn nói máng cô giống ai đó...

Hoàng Miêu khoay tay trước ngực nhớ lại xuất thân của Tô Nhan Kỳ

Mẫu thân là người Minh Quốc, bị đuổi đi trong lúc mang thai

Lúc đó Tô Nhan Kỳ 4 tuổi...

Nếu vậy là có khả năng Tô Nhan Kỳ là tỷ tỷ của nguyên thân !!?

Hoàng Miêu vò đầu

Ôi mẹ ơi ! Giờ mới nghĩ ra !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook