Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 93: Tiến Sĩ Mau Cứu Người (17)
Suzue
02/10/2019
Khoảng 1 tuần đã trôi qua...
Không biết hai người họ đã tới nơi nơi chưa nữa.
Hoàng Miêu hiện tại đang ngồi chống cằm trên một tảng đá trong một nơi hoang vắng, xung quanh cô là một đàn zombie đang chạy nhảy trước mặt
" Chủ...chủ nhân có đói không ? " Một con zombie con lộc cộc bước tới chĩa một cánh tay người đã bị chặt ngoe nguẩy trước mặt Hoàng Miêu
"..." Lại nữa...Nhưng nhìn hấp dẫn phết!
" ...Ta không đói, ngươi ăn đi " Hoàng Miêu nhịn xuống quay mặt sang chỗ khác
" Vậy...con xơi đây. " Zombie con bắt đầu ngon lành gặm nhấm như ăn cánh gà
Hoàng Miêu: "..." Không biết mấy người chơi khác trong cốt truyện thế này đã ăn thử thịt người chưa...nhưng mà ghê bome !
Nhờ cái lọ thuốc cải tạo của Lâm Phong làm chúng thông minh ra từng ngày kể cả hành động lẫn lời nói...Nhưng mà trông vẫn khó nhìn như ngày nào!
Có điều là...hết bố thuốc rồi ! Chỉ có 50 tròn con zombie được uống còn mấy con khác vẫn ngu như thường!
Nhưng nhờ mấy con zombie chỉ bảo lên đã biết dùng cành cây, sỏi đá làm vũ khí chiến đấu rồi !
" bé Zombie! Đi thôi " Hoàng Miêu đứng bật dậy, zombie bé nhất đoàn cũng đi theo vào ô tô
" Bọn...con thì sao ? " Đám zombie lớn ngơ ngác nghiêng đầu
" ...Xe ta rất chật, các ngươi chịu khó chạy bộ. "
Đám zombie lớn: "..." Bốc phét! Phía sau còn tận 3 chỗ ngồi!
Tại sao nhóc zombie đó lại được thiên vị chứ !?
* lạch cạch * Hoàng Miêu nổ xe cùng với bé zombie rời đi
" Chủ nhân...để họ vậy có ổn không? " bé Zombie nhìn ngó ra ngoài cửa sổ
" Co yên tâm, để đầu vào đi không rớt bây giờ...Ta nhất định sẽ giúp con trở lại làm con người và đi tìm lại mẹ... "
" ...Dạ...còn chủ nhân thì sao ? "
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " ...Không cần lo cho ta. "
...
Tại xe đoàn, ồn ào 16 chỗ
Lâm Phong ngồi trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ, bên cạch là một anh bạn trong đoàn. Ở ghế dưới Anna bịt mắt ngủ rất say ...
" Tiến Sĩ Lâm, anh đã hoàn thành bản thử nghiệm chưa ? " Mã Nhâm từ phía trước đi đến
" ...Sắp " Ánh mắt Lâm Phong vẫn hướng ra ngoài cửa sổ đáp với giọng khá thờ ơ
" Bộ tiến sĩ đang có chuyện gì buồn sao ? Thấy anh không được vui cho lắm ? "
" ...Buồn vì mấy ngày nay đi mãi không tới nơi, xe mấy người chậm như rùa "
Mã Nhâm: "..."
" Thế xe tiến sĩ đâu ? Sao không lấy mà đi! " Mã Nhâm có chút mất kiên nhẫn
Chẳng phải đêm hôm đó rất vui vẻ nhờ cô giúp đỡ sao !? Chỉ trong một đêm liền trở mặt ! Nói giúp một tay cũng không cần !
Không nhẽ anh ta bị đa nhân cách !?
" Mã Phó đoàn ! Không ổn rồi ! Xe của chúng ta bị zombie bao vây ở phía trước! " Người lái phía trên hoảng hốt thông báo
" Sợ cái gì !? Chúng ta có súng mà ! " Mã Nhâm quay đầu lại
" Nhưng...đám zombie này có cầm theo vật nhọn ! "
" Cái gì!? Vật nhọn !? " Mã Nhâm ngạc nhiên chạy lên dãy trên
" Là...chúng đang rải đinh khắp nơi để chúng ta thủng lốp... " Người lái chỉ tay ra ngoài xe
Một bầy zombie đang hiên ngang ngồi xổm chậm rãi rái từng cái đinh xuống đường xung quay hướng xe như đang chơi ghép hình ở ngay phía đối diện
Đám zombie sau khi thải hết đinh chúng đã nhanh chóng chán nản bỏ đi mà không kịp bắn trong khi Mã Nhâm đang còn sững người chưa kịp ra lệnh
Mã Nhâm: "..." Đám zombie này...làm trò quái gì vậy ?
" Nguy hiểm quá! Nếu đi là thủng lốp luôn ! Phải làm sao đây phó đoàn ? "
Mã Nhâm xoay người về phía Lâm Phong " Tiến Sĩ Lâm có biết hiện tượng này là như thế nào không ? "
Lâm Phong nhẹ đảo mắt rồi nhún vai " Tôi chịu, chắc chúng đang muốn bẫy mấy người. Vậy thôi "
" Mau gọi trưởng đoàn tới giúp đỡ ! "
Mã Nhâm không còn biết nói gì hơn đành gọi Mạc Thành vậy.
Lâm Phong che miệng ngáp, đầu dựa vào cửa kính "...Mấy người nhanh dùm tôi đi nếu không tôi lả ra đây mất "
Mã Nhâm: "..." Làm như anh là trùm ở đây ấy ! Có giỏi thì làm đi !
Một lúc sau, đoàn của Mạc Thành kéo đến xử lý từng đống đinh một cẩn thận bỏ vào túi để dọn đường rồi đoàn xe tiếp tục cuộc hành trình nhưng thỉnh thoảng lại xảy ra y hệt như thế.
" Báo cáo phó đoàn ! Xe lại thủng lốp rồi ! "
"..." Chắc chắn có một con zombie nào đó đã đầu têu ra trò này !
Tìm ra nó nhất định phải trừ khử !!!
Lâm Phong: "..." Tôi hơi bị mệt với cô rồi đấy...
Hoàng Miêu: * hắt xìii * " Hình như có đứa nhắc tới mình "
Không biết hai người họ đã tới nơi nơi chưa nữa.
Hoàng Miêu hiện tại đang ngồi chống cằm trên một tảng đá trong một nơi hoang vắng, xung quanh cô là một đàn zombie đang chạy nhảy trước mặt
" Chủ...chủ nhân có đói không ? " Một con zombie con lộc cộc bước tới chĩa một cánh tay người đã bị chặt ngoe nguẩy trước mặt Hoàng Miêu
"..." Lại nữa...Nhưng nhìn hấp dẫn phết!
" ...Ta không đói, ngươi ăn đi " Hoàng Miêu nhịn xuống quay mặt sang chỗ khác
" Vậy...con xơi đây. " Zombie con bắt đầu ngon lành gặm nhấm như ăn cánh gà
Hoàng Miêu: "..." Không biết mấy người chơi khác trong cốt truyện thế này đã ăn thử thịt người chưa...nhưng mà ghê bome !
Nhờ cái lọ thuốc cải tạo của Lâm Phong làm chúng thông minh ra từng ngày kể cả hành động lẫn lời nói...Nhưng mà trông vẫn khó nhìn như ngày nào!
Có điều là...hết bố thuốc rồi ! Chỉ có 50 tròn con zombie được uống còn mấy con khác vẫn ngu như thường!
Nhưng nhờ mấy con zombie chỉ bảo lên đã biết dùng cành cây, sỏi đá làm vũ khí chiến đấu rồi !
" bé Zombie! Đi thôi " Hoàng Miêu đứng bật dậy, zombie bé nhất đoàn cũng đi theo vào ô tô
" Bọn...con thì sao ? " Đám zombie lớn ngơ ngác nghiêng đầu
" ...Xe ta rất chật, các ngươi chịu khó chạy bộ. "
Đám zombie lớn: "..." Bốc phét! Phía sau còn tận 3 chỗ ngồi!
Tại sao nhóc zombie đó lại được thiên vị chứ !?
* lạch cạch * Hoàng Miêu nổ xe cùng với bé zombie rời đi
" Chủ nhân...để họ vậy có ổn không? " bé Zombie nhìn ngó ra ngoài cửa sổ
" Co yên tâm, để đầu vào đi không rớt bây giờ...Ta nhất định sẽ giúp con trở lại làm con người và đi tìm lại mẹ... "
" ...Dạ...còn chủ nhân thì sao ? "
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " ...Không cần lo cho ta. "
...
Tại xe đoàn, ồn ào 16 chỗ
Lâm Phong ngồi trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ, bên cạch là một anh bạn trong đoàn. Ở ghế dưới Anna bịt mắt ngủ rất say ...
" Tiến Sĩ Lâm, anh đã hoàn thành bản thử nghiệm chưa ? " Mã Nhâm từ phía trước đi đến
" ...Sắp " Ánh mắt Lâm Phong vẫn hướng ra ngoài cửa sổ đáp với giọng khá thờ ơ
" Bộ tiến sĩ đang có chuyện gì buồn sao ? Thấy anh không được vui cho lắm ? "
" ...Buồn vì mấy ngày nay đi mãi không tới nơi, xe mấy người chậm như rùa "
Mã Nhâm: "..."
" Thế xe tiến sĩ đâu ? Sao không lấy mà đi! " Mã Nhâm có chút mất kiên nhẫn
Chẳng phải đêm hôm đó rất vui vẻ nhờ cô giúp đỡ sao !? Chỉ trong một đêm liền trở mặt ! Nói giúp một tay cũng không cần !
Không nhẽ anh ta bị đa nhân cách !?
" Mã Phó đoàn ! Không ổn rồi ! Xe của chúng ta bị zombie bao vây ở phía trước! " Người lái phía trên hoảng hốt thông báo
" Sợ cái gì !? Chúng ta có súng mà ! " Mã Nhâm quay đầu lại
" Nhưng...đám zombie này có cầm theo vật nhọn ! "
" Cái gì!? Vật nhọn !? " Mã Nhâm ngạc nhiên chạy lên dãy trên
" Là...chúng đang rải đinh khắp nơi để chúng ta thủng lốp... " Người lái chỉ tay ra ngoài xe
Một bầy zombie đang hiên ngang ngồi xổm chậm rãi rái từng cái đinh xuống đường xung quay hướng xe như đang chơi ghép hình ở ngay phía đối diện
Đám zombie sau khi thải hết đinh chúng đã nhanh chóng chán nản bỏ đi mà không kịp bắn trong khi Mã Nhâm đang còn sững người chưa kịp ra lệnh
Mã Nhâm: "..." Đám zombie này...làm trò quái gì vậy ?
" Nguy hiểm quá! Nếu đi là thủng lốp luôn ! Phải làm sao đây phó đoàn ? "
Mã Nhâm xoay người về phía Lâm Phong " Tiến Sĩ Lâm có biết hiện tượng này là như thế nào không ? "
Lâm Phong nhẹ đảo mắt rồi nhún vai " Tôi chịu, chắc chúng đang muốn bẫy mấy người. Vậy thôi "
" Mau gọi trưởng đoàn tới giúp đỡ ! "
Mã Nhâm không còn biết nói gì hơn đành gọi Mạc Thành vậy.
Lâm Phong che miệng ngáp, đầu dựa vào cửa kính "...Mấy người nhanh dùm tôi đi nếu không tôi lả ra đây mất "
Mã Nhâm: "..." Làm như anh là trùm ở đây ấy ! Có giỏi thì làm đi !
Một lúc sau, đoàn của Mạc Thành kéo đến xử lý từng đống đinh một cẩn thận bỏ vào túi để dọn đường rồi đoàn xe tiếp tục cuộc hành trình nhưng thỉnh thoảng lại xảy ra y hệt như thế.
" Báo cáo phó đoàn ! Xe lại thủng lốp rồi ! "
"..." Chắc chắn có một con zombie nào đó đã đầu têu ra trò này !
Tìm ra nó nhất định phải trừ khử !!!
Lâm Phong: "..." Tôi hơi bị mệt với cô rồi đấy...
Hoàng Miêu: * hắt xìii * " Hình như có đứa nhắc tới mình "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.