Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 80: Tiến Sĩ Mau Cứu Người (4)
Suzue
12/09/2019
Thấy Hoàng Miêu nhẹ cúi đầu xuống không trả, lông mày Lâm Phong hơi nheo lại
"...Nếu cô là zombie tôi nhất định sẽ không nói cho bất kỳ ai biết về điều này.Bởi vì tôi muốn thế giới này này bị bao chìm bởi zombie, loài người ngu ngốc sẽ phải phục tùng chúng. "
Hoàng Miêu kinh ngạc vì mục đích của Lâm Phong
Anh ta chẳng phải cũng là con người hay sao mà lại muốn như vậy !!?
" Tôi.... " Hoàng Miêu chần chừ chẳng biết trả lời như thế nào cho đúng
* Cạch *
" Để hai đứa đợi lâu rồi ! " Anna mở cửa xe bước vào ghế lái
Anna cảm thấy Lâm Phong đang trừng mình với con mắt lạ
" Ủa ? Có chuyện gì sao ? " Anna khó hiểu hỏi
" ...Không có gì đâu " Lâm Phong không biểu cảm, ghé đầu ra ngoài cửa sổ
Hoàng Miêu thầm thở dài, nhẹ nhõm trong lòng
Có vẻ như tên Lâm Phong lần này đã trở nên trưởng thành và sắc bén hơn, giọng nói cũng rất trầm thấp và vẻ mặt thì bình tĩnh đến quái đản làm cô có chút lo sợ
Nguy cơ lại thụt hảo cảm! Phải cẩn thận mới được!
Anna lục ra một gói bánh mì nhỏ ném xuống cho Hoàng Miêu, hai tay Hoàng Miêu chụp gọn lấy gói bánh
" Em ăn chút bánh đi, chúng ta còn nhiều lương thực mà " Anna nhếch miệng cười
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc, nhỏ giọng nói " ...Cảm ơn "
" Vậy còn phần tôi ? " Lâm Phong trầm giọng xòe bàn tay mình ra
Gân xanh Anna nổi lên " Chú em vừa ăn rồi còn gì ! Đòi hỏi lắm thế !? "
Lâm Phong: "..." Thế mà vừa kêu còn rất nhiều lương thực
Bà chị ế này đúng là keo kiệt.
Hoàng Miêu cắn một miếng bánh mì rồi chậm rãi nhai
Cô chẳng cảm nhận được mùi vị gì cả giống như đang ăn một mảnh giấy trắng vậy...
Quả nhiên zombie không có vị giác.
...
Hoàng Miêu đảo mắt nhìn ngoài trời đã gần tối, khung cảnh bên ngoài chẳng có gì ngoài mảnh đất trống và các thân cây đã bị sụp đổ và lụi cháy. Có một vài căn nhà đã đổ nát và bên trong thành nơi trú ngự của zombie.
Phía trước là một căn nhà cấp 4 vẫn còn nguyên vẹn nhưng kiểu dáng cũ kỹ, bên trong có đèn thắp sáng vậy là còn có người sống nhưng điều kỳ lạ đó là không có một con zombie nào dám lởn vởn ở đó
" Ngôi nhà kia kỳ lạ thật, hay là chúng ta thử vào đó xem sao. " Anna đỗ xe ở trước cửa căn nhà
Anna tháo dây an toàn ra, vừa mở cửa xe Hoàng Miêu liền ngửi thấy mùi hương khó chịu ở trong căn nhà này bốc ra làm cô chẳng dám bước xuống
Bảo sao các zombie khác không dám lại gần...
" Mùi thơm thật đấy! "
Trái ngược hoàn toàn với Hoàng Miêu thì Anna cảm thấy mùi hương rất dễ chịu nhưng Lâm Phong thì cảm thấy nó rất bình thường...
Có lẽ mỗi người có cảm nhận khác nhau.
Lâm Phong nghiêng đầu nhìn Hoàng Miêu vẫn ở trong xe, trong lòng Hoàng Miêu không khỏi bồn chồn nhanh chóng tháo dây an toàn và mở cửa xuống xe...
Có thể vì cô là zombie vương lên cái mùi này không hẳn là quá đáng sợ cho lắm chỉ là hơi khó ngửi một chút.
Anna gõ cửa căn nhà " Có ai ở đó không ? "
Chẳng có tiếng trả lời, Anna lại tiếp tục gọi cửa cho tới khi cánh cửa hé mở ra.
Bên trong lộ ra ông lão có bộ râu dài màu trắng bệnh, lùn tới nửa người Anna và ông ta đang ngẩn đầu nhìn cô, một tay ông chống gậy
" Lại muốn xin ở nhờ à ? " Ông lão nói rất hiển nhiên giống như việc này đã xảy ra nhiều lần đến quen thuộc
" Đúng vậy...bọn cháu đang trên đường tới khách sạn nghỉ dưỡng nhưng trời đã tối lên muốn qua đêm ở đây được không ông ? " Anna mở lời
Ông lão vuốt vuốt quả râu dài trên cằm mình, nghiêm giọng hỏi " Có tinh hạch không ? "
" Tất nhiên! " Anna lục đục trong túi áo lấy ra 3 tinh hạch có màu khác nhau xòe ra trước mặt ông lão
( Tinh hạch là thứ hiếm có trong đầu zombie có dạng đá quý lấp lánh, chúng dùng để tăng cấp dị năng và trao đổi buôn bán nhưng không dễ kiếm )
Ông lão gật gù đứng sang một bên để lấy đường cho ba người đi vào
Lần lượt Anna vào trước rồi tới Lâm Phong và khi Hoàng Miêu đi vào thì mắt ông lão có tia nghi hoặc liếc qua một cái.
Hoàng Miêu làm như không thấy cũng như không biết đi thẳng vào
"...Nếu cô là zombie tôi nhất định sẽ không nói cho bất kỳ ai biết về điều này.Bởi vì tôi muốn thế giới này này bị bao chìm bởi zombie, loài người ngu ngốc sẽ phải phục tùng chúng. "
Hoàng Miêu kinh ngạc vì mục đích của Lâm Phong
Anh ta chẳng phải cũng là con người hay sao mà lại muốn như vậy !!?
" Tôi.... " Hoàng Miêu chần chừ chẳng biết trả lời như thế nào cho đúng
* Cạch *
" Để hai đứa đợi lâu rồi ! " Anna mở cửa xe bước vào ghế lái
Anna cảm thấy Lâm Phong đang trừng mình với con mắt lạ
" Ủa ? Có chuyện gì sao ? " Anna khó hiểu hỏi
" ...Không có gì đâu " Lâm Phong không biểu cảm, ghé đầu ra ngoài cửa sổ
Hoàng Miêu thầm thở dài, nhẹ nhõm trong lòng
Có vẻ như tên Lâm Phong lần này đã trở nên trưởng thành và sắc bén hơn, giọng nói cũng rất trầm thấp và vẻ mặt thì bình tĩnh đến quái đản làm cô có chút lo sợ
Nguy cơ lại thụt hảo cảm! Phải cẩn thận mới được!
Anna lục ra một gói bánh mì nhỏ ném xuống cho Hoàng Miêu, hai tay Hoàng Miêu chụp gọn lấy gói bánh
" Em ăn chút bánh đi, chúng ta còn nhiều lương thực mà " Anna nhếch miệng cười
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc, nhỏ giọng nói " ...Cảm ơn "
" Vậy còn phần tôi ? " Lâm Phong trầm giọng xòe bàn tay mình ra
Gân xanh Anna nổi lên " Chú em vừa ăn rồi còn gì ! Đòi hỏi lắm thế !? "
Lâm Phong: "..." Thế mà vừa kêu còn rất nhiều lương thực
Bà chị ế này đúng là keo kiệt.
Hoàng Miêu cắn một miếng bánh mì rồi chậm rãi nhai
Cô chẳng cảm nhận được mùi vị gì cả giống như đang ăn một mảnh giấy trắng vậy...
Quả nhiên zombie không có vị giác.
...
Hoàng Miêu đảo mắt nhìn ngoài trời đã gần tối, khung cảnh bên ngoài chẳng có gì ngoài mảnh đất trống và các thân cây đã bị sụp đổ và lụi cháy. Có một vài căn nhà đã đổ nát và bên trong thành nơi trú ngự của zombie.
Phía trước là một căn nhà cấp 4 vẫn còn nguyên vẹn nhưng kiểu dáng cũ kỹ, bên trong có đèn thắp sáng vậy là còn có người sống nhưng điều kỳ lạ đó là không có một con zombie nào dám lởn vởn ở đó
" Ngôi nhà kia kỳ lạ thật, hay là chúng ta thử vào đó xem sao. " Anna đỗ xe ở trước cửa căn nhà
Anna tháo dây an toàn ra, vừa mở cửa xe Hoàng Miêu liền ngửi thấy mùi hương khó chịu ở trong căn nhà này bốc ra làm cô chẳng dám bước xuống
Bảo sao các zombie khác không dám lại gần...
" Mùi thơm thật đấy! "
Trái ngược hoàn toàn với Hoàng Miêu thì Anna cảm thấy mùi hương rất dễ chịu nhưng Lâm Phong thì cảm thấy nó rất bình thường...
Có lẽ mỗi người có cảm nhận khác nhau.
Lâm Phong nghiêng đầu nhìn Hoàng Miêu vẫn ở trong xe, trong lòng Hoàng Miêu không khỏi bồn chồn nhanh chóng tháo dây an toàn và mở cửa xuống xe...
Có thể vì cô là zombie vương lên cái mùi này không hẳn là quá đáng sợ cho lắm chỉ là hơi khó ngửi một chút.
Anna gõ cửa căn nhà " Có ai ở đó không ? "
Chẳng có tiếng trả lời, Anna lại tiếp tục gọi cửa cho tới khi cánh cửa hé mở ra.
Bên trong lộ ra ông lão có bộ râu dài màu trắng bệnh, lùn tới nửa người Anna và ông ta đang ngẩn đầu nhìn cô, một tay ông chống gậy
" Lại muốn xin ở nhờ à ? " Ông lão nói rất hiển nhiên giống như việc này đã xảy ra nhiều lần đến quen thuộc
" Đúng vậy...bọn cháu đang trên đường tới khách sạn nghỉ dưỡng nhưng trời đã tối lên muốn qua đêm ở đây được không ông ? " Anna mở lời
Ông lão vuốt vuốt quả râu dài trên cằm mình, nghiêm giọng hỏi " Có tinh hạch không ? "
" Tất nhiên! " Anna lục đục trong túi áo lấy ra 3 tinh hạch có màu khác nhau xòe ra trước mặt ông lão
( Tinh hạch là thứ hiếm có trong đầu zombie có dạng đá quý lấp lánh, chúng dùng để tăng cấp dị năng và trao đổi buôn bán nhưng không dễ kiếm )
Ông lão gật gù đứng sang một bên để lấy đường cho ba người đi vào
Lần lượt Anna vào trước rồi tới Lâm Phong và khi Hoàng Miêu đi vào thì mắt ông lão có tia nghi hoặc liếc qua một cái.
Hoàng Miêu làm như không thấy cũng như không biết đi thẳng vào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.