Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 85: Tiến Sĩ Mau Cứu Người (9)
Suzue
14/09/2019
Tại phòng 402
Trên bàn đặt rất nhiều lọ thủy tinh chất lỏng màu xanh có tiêu đề bệnh dịch Z, bên cạnh là một lọ thuốc cùng màu bên trong chứa rất nhiều viên hình tròn nhỏ như kẹo
Thân ảnh Lâm Phong ngồi ở đó, hắn với tay lấy lọ thuốc nhẹ lắc lắc tạo ra mội tiếng động bắt tai, hắn nhẹ cong môi cười
Cuối cùng thì...
* Cốc Cốc Cốc * Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên
Lâm Phong đẩy tất cả lọ thủy tinh dưới gầm giường rồi phủ chăn che nó lại, ngồi ngay ngắn trên sàn bình thản khẽ giọng
" Vào đi "
* Cạch * Bóng dáng Hoàng Miêu lấp ló từ bên ngoài đi vào, nhẹ đóng cửa
" Có chuyện gì sao ? " Lâm Phong có chút ngoài dự tính
Chắc chắn có chuyện gì cô gái này mới tự tìm đến đây
Hoàng Miêu từ từ đi tới đặt mẩu giấy trước mặt bàn Lâm Phong đang ngồi, nghiêm giọng
" Cái này tôi thấy trên tủ phòng mình, đây rõ ràng là một công thức thuần chủng zombie "
Lâm Phong trầm mặc nhìn qua Hoàng Miêu rồi cầm tờ giấy lên xem xét
Đúng là công thức này trông có vẻ rất vô lý nhưng rất thuyết phục...
Nếu như công thức này được tạo ra thì có nguy cơ mục đích của mình sẽ tan nát hết.
Hơn nữa...
Lâm Phong đặt mảnh giấy xuống, hai tay đan lại chống cằm lên mu bàn tay biểu cảm nghiêm trọng nói
" Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra và trừ khử kẻ này thôi nếu không cô chắc chắn sẽ lâm vào nguy hiểm "
Hoàng Miêu: "..."
Cứ tưởng anh ta có được công thức này sẽ lập kế hoạch để cứu loài người làm một anh hùng vĩ đại...
Không ngờ vẫn kiên trì mục đích ban đầu. Anh ta theo phe cô là tốt nhưng anh ta là con người!
Hơn thế nữa cô còn có nhiệm vụ ẩn là giúp anh ta cứu loài người chứ không phải cứu zombie!
Bà mẹ nó!
Hoàng Miêu đảo mắt thấy Lâm Phong đang nhìn chằm chằm vào mảnh giấy bộ dáng nghiên cứu
Tự nhiên chẳng muốn nói gì khác ngoài cầu cứu anh ta...
"...Hôm trước hứa rồi đấy, anh nhất định phải tìm cách giúp tôi...nhưng đừng để bị ai phát hiện thành kẻ phản bội là được " Hoàng Miêu chống cằm nói nhưng mắt nghiêng đầu sang hướng khác không nhìn thẳng
Lâm Phong ngẩn đầu, miệng cười nhẹ " Zombie mà cũng biết lo lắng sao ? "
" Ai thèm lo lắng chứ ? Tôi đang nghĩ tới nếu anh mà chết thì chẳng ai bảo kê cho lũ zombie của tôi thôi "
Lâm Phong cười nhạt, nhỏ giọng " Yên tâm, tôi sẽ đặt cô lên đỉnh thống trị cả thế giới "
" Hả ? " Hoàng Miêu nghe không rõ quay sang hỏi
Vừa rồi anh ta vừa nói gì....
" ...Mà phải rồi có thứ cho cô đây " Lâm Phong không nói lại nữa, lấy từ trong gầm giường ra một bình thủy tinh chứa các viên thuốc màu xanh lúc nãy đặt lên bàn
" Đem nó cho đám thuộc hạ Zombie của cô uống sẽ làm chúng thông minh hơn đấy "
" Thật sao ? " Hoàng Miêu tò mò đem quan sát
Lâm Phong nhẹ gật đầu " Tôi vừa chế ra mới đây thôi, cứ thử đi nếu hiệu quả tôi sẽ làm tiếp "
" ...Vậy được rồi, tôi trở về phòng đây "
" Vậy còn cái này ? " Lâm Phong đưa mảnh giấy ra
"...Cái đó anh làm gì thì làm không thì xé đi cũng được. "
Dù sao cô cũng đã lưu trữ trong hệ thống rồi. Giờ mảnh giấy đó cũng chẳng cần nữa
Lâm Phong nhẹ cười cho tới khi Hoàng Miêu đi ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại
Lâm Phong lấy trong túi áo ra một cái bật lửa hai tiếng tách tách vang lên, hắn ngồi đốt mảnh giấy
Nếu cô nói vậy thì thứ này không cần thiết xuất hiện ở đây nữa...
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE tăng lên 1%. Hiện tại là 55/100% (Quý Trọng) ]
Khi Hoàng Miêu nghe thấy âm thanh gệ thống là lúc cô đã về tới phòng mình
"..." Chỉ 1% tăng lên làm cái mịa gì !!?
Thôi thì có vẫn hơn không...
Nhưng mà dù gì thì hiện tại lập ra một tập đoàn Zombie trước đã rồi tính sau.
Ở một nơi khác
Giống như một cái nhà máy đã bị đục thủng lỗ to đùng ở kế bên góc tường, một đám zombie đang loạng choạng bâu vào xung quanh một nhóm người
" Mã Nhâm! Đỡ lấy! " Một nam nhân phía bên ki ném cho cô gái mặc bộ bot con dao găm dài đang bị Zombie vây quay
Cô gái được gọi là Mã Nhâm nhảy lên chụp lấy con dao rồi thẳng tấp chém lứt đầu mấy con zombie gần đó, tiếng súng vang lên như có một lực lượng hỗ trợ cho Mã Nhâm
Mặc dù có trong mình dị năng không gian chứa đựng được hàng ngàn vũ khí nhưng Mã Nhâm chưa từng nói với ai về điều này.
Nói đúng hơn là giấu...nếu nói ra chắc rằng bọn họ sẽ lợi dụng dị năng của cô.
* Bịch * Đống xác Zombie nằm yên vị dưới sàn, vết máu bắn tung tóe lên trang phục cô gái và những người gần đó. Một đống tinh hạch rơi rớt, đám người nhanh chóng nhặt cho vào túi
Mã Nhâm không chút run sợ, mặt lạnh tanh bước tới cái thùng sắt lớn bên trong nhà máy trong đó đựng rất nhiều nước và nước có gaz ở hai thùng khác nhau
Nhân lúc mọi người không để ý Mã Nhâm mở ống nước bên dưới thùng sắt cho nước vào chai rồi cất vào trong không gia, rồi cho nước có gaz vào một lọ thủy tinh khác
" Lấy nhiều vào nhiêu đấy không đủ đâu " Giọng nói nam tính vang lên
Mã Nhâm giật mình quay đầu lại, một nam nhân điển trai mặc bộ quân trang đang khoay tay đứng ở phía sau từ lúc nào không biết
" Mạc Thành, anh làm tôi sợ đấy " Mã Nhâm nhẹ phàn nàn
Mạc Thành nhếch miệng cười
" Sợ cái gì ? Mọi bí mật của cô tôi đều biết hết rồi, nhanh lên tôi đợi...còn 5 nguyên liệu nữa cơ " Mạc Thành nói xong xoay người tới chỗ đám người nói chuyện
Để lại Mã Nhâm tay kéo mũ lưỡi trai của mình xuống che nửa mặt, miệng nhếch lên cười gian xảo
Mặc dù vậy anh không biết được thân phận thật sự của tôi đâu anh cảnh sạt ạ... Vì anh còn non lắm~
Trên bàn đặt rất nhiều lọ thủy tinh chất lỏng màu xanh có tiêu đề bệnh dịch Z, bên cạnh là một lọ thuốc cùng màu bên trong chứa rất nhiều viên hình tròn nhỏ như kẹo
Thân ảnh Lâm Phong ngồi ở đó, hắn với tay lấy lọ thuốc nhẹ lắc lắc tạo ra mội tiếng động bắt tai, hắn nhẹ cong môi cười
Cuối cùng thì...
* Cốc Cốc Cốc * Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên
Lâm Phong đẩy tất cả lọ thủy tinh dưới gầm giường rồi phủ chăn che nó lại, ngồi ngay ngắn trên sàn bình thản khẽ giọng
" Vào đi "
* Cạch * Bóng dáng Hoàng Miêu lấp ló từ bên ngoài đi vào, nhẹ đóng cửa
" Có chuyện gì sao ? " Lâm Phong có chút ngoài dự tính
Chắc chắn có chuyện gì cô gái này mới tự tìm đến đây
Hoàng Miêu từ từ đi tới đặt mẩu giấy trước mặt bàn Lâm Phong đang ngồi, nghiêm giọng
" Cái này tôi thấy trên tủ phòng mình, đây rõ ràng là một công thức thuần chủng zombie "
Lâm Phong trầm mặc nhìn qua Hoàng Miêu rồi cầm tờ giấy lên xem xét
Đúng là công thức này trông có vẻ rất vô lý nhưng rất thuyết phục...
Nếu như công thức này được tạo ra thì có nguy cơ mục đích của mình sẽ tan nát hết.
Hơn nữa...
Lâm Phong đặt mảnh giấy xuống, hai tay đan lại chống cằm lên mu bàn tay biểu cảm nghiêm trọng nói
" Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra và trừ khử kẻ này thôi nếu không cô chắc chắn sẽ lâm vào nguy hiểm "
Hoàng Miêu: "..."
Cứ tưởng anh ta có được công thức này sẽ lập kế hoạch để cứu loài người làm một anh hùng vĩ đại...
Không ngờ vẫn kiên trì mục đích ban đầu. Anh ta theo phe cô là tốt nhưng anh ta là con người!
Hơn thế nữa cô còn có nhiệm vụ ẩn là giúp anh ta cứu loài người chứ không phải cứu zombie!
Bà mẹ nó!
Hoàng Miêu đảo mắt thấy Lâm Phong đang nhìn chằm chằm vào mảnh giấy bộ dáng nghiên cứu
Tự nhiên chẳng muốn nói gì khác ngoài cầu cứu anh ta...
"...Hôm trước hứa rồi đấy, anh nhất định phải tìm cách giúp tôi...nhưng đừng để bị ai phát hiện thành kẻ phản bội là được " Hoàng Miêu chống cằm nói nhưng mắt nghiêng đầu sang hướng khác không nhìn thẳng
Lâm Phong ngẩn đầu, miệng cười nhẹ " Zombie mà cũng biết lo lắng sao ? "
" Ai thèm lo lắng chứ ? Tôi đang nghĩ tới nếu anh mà chết thì chẳng ai bảo kê cho lũ zombie của tôi thôi "
Lâm Phong cười nhạt, nhỏ giọng " Yên tâm, tôi sẽ đặt cô lên đỉnh thống trị cả thế giới "
" Hả ? " Hoàng Miêu nghe không rõ quay sang hỏi
Vừa rồi anh ta vừa nói gì....
" ...Mà phải rồi có thứ cho cô đây " Lâm Phong không nói lại nữa, lấy từ trong gầm giường ra một bình thủy tinh chứa các viên thuốc màu xanh lúc nãy đặt lên bàn
" Đem nó cho đám thuộc hạ Zombie của cô uống sẽ làm chúng thông minh hơn đấy "
" Thật sao ? " Hoàng Miêu tò mò đem quan sát
Lâm Phong nhẹ gật đầu " Tôi vừa chế ra mới đây thôi, cứ thử đi nếu hiệu quả tôi sẽ làm tiếp "
" ...Vậy được rồi, tôi trở về phòng đây "
" Vậy còn cái này ? " Lâm Phong đưa mảnh giấy ra
"...Cái đó anh làm gì thì làm không thì xé đi cũng được. "
Dù sao cô cũng đã lưu trữ trong hệ thống rồi. Giờ mảnh giấy đó cũng chẳng cần nữa
Lâm Phong nhẹ cười cho tới khi Hoàng Miêu đi ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại
Lâm Phong lấy trong túi áo ra một cái bật lửa hai tiếng tách tách vang lên, hắn ngồi đốt mảnh giấy
Nếu cô nói vậy thì thứ này không cần thiết xuất hiện ở đây nữa...
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE tăng lên 1%. Hiện tại là 55/100% (Quý Trọng) ]
Khi Hoàng Miêu nghe thấy âm thanh gệ thống là lúc cô đã về tới phòng mình
"..." Chỉ 1% tăng lên làm cái mịa gì !!?
Thôi thì có vẫn hơn không...
Nhưng mà dù gì thì hiện tại lập ra một tập đoàn Zombie trước đã rồi tính sau.
Ở một nơi khác
Giống như một cái nhà máy đã bị đục thủng lỗ to đùng ở kế bên góc tường, một đám zombie đang loạng choạng bâu vào xung quanh một nhóm người
" Mã Nhâm! Đỡ lấy! " Một nam nhân phía bên ki ném cho cô gái mặc bộ bot con dao găm dài đang bị Zombie vây quay
Cô gái được gọi là Mã Nhâm nhảy lên chụp lấy con dao rồi thẳng tấp chém lứt đầu mấy con zombie gần đó, tiếng súng vang lên như có một lực lượng hỗ trợ cho Mã Nhâm
Mặc dù có trong mình dị năng không gian chứa đựng được hàng ngàn vũ khí nhưng Mã Nhâm chưa từng nói với ai về điều này.
Nói đúng hơn là giấu...nếu nói ra chắc rằng bọn họ sẽ lợi dụng dị năng của cô.
* Bịch * Đống xác Zombie nằm yên vị dưới sàn, vết máu bắn tung tóe lên trang phục cô gái và những người gần đó. Một đống tinh hạch rơi rớt, đám người nhanh chóng nhặt cho vào túi
Mã Nhâm không chút run sợ, mặt lạnh tanh bước tới cái thùng sắt lớn bên trong nhà máy trong đó đựng rất nhiều nước và nước có gaz ở hai thùng khác nhau
Nhân lúc mọi người không để ý Mã Nhâm mở ống nước bên dưới thùng sắt cho nước vào chai rồi cất vào trong không gia, rồi cho nước có gaz vào một lọ thủy tinh khác
" Lấy nhiều vào nhiêu đấy không đủ đâu " Giọng nói nam tính vang lên
Mã Nhâm giật mình quay đầu lại, một nam nhân điển trai mặc bộ quân trang đang khoay tay đứng ở phía sau từ lúc nào không biết
" Mạc Thành, anh làm tôi sợ đấy " Mã Nhâm nhẹ phàn nàn
Mạc Thành nhếch miệng cười
" Sợ cái gì ? Mọi bí mật của cô tôi đều biết hết rồi, nhanh lên tôi đợi...còn 5 nguyên liệu nữa cơ " Mạc Thành nói xong xoay người tới chỗ đám người nói chuyện
Để lại Mã Nhâm tay kéo mũ lưỡi trai của mình xuống che nửa mặt, miệng nhếch lên cười gian xảo
Mặc dù vậy anh không biết được thân phận thật sự của tôi đâu anh cảnh sạt ạ... Vì anh còn non lắm~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.