Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 74: Tử Thần Đến Đây (11)
Suzue
12/09/2019
" Giết tôi đi. Ngài tử thần " Lâm Phong lập lại câu nói, tay cầm nửa phần gậy đầu của lưỡi hãi chĩa vào chính mình
Hoàng Miêu nhẹ nhăn mày muốn giật lưỡi hái lại nhưng sợ rằng Lâm Phong sẽ bị thương lên chẳng dám nhúc nhích
" Ngươi điên rồi à !? Ta đã nói ngươi chưa được phép chết! Trong sổ đã ghi rõ ngày tháng cả rồi! "
" ...Ngài nói dối. Trong sổ vẫn có thể thay đổi được ngày tháng tử vong " Giọng Lâm Phong trầm thấp xuống
Hoàng Miêu nghe vậy có chút sửng sốt " Làm sao ngươi biết ? "
Lâm Phong đặt nhẹ tay lên khóe mắt trái của mình " ...Từ khi có con mắt của ngài trao tặng, dường như tôi có thể nhìn mọi vật với khoảng cách xa hơn bình thường... "
" Lúc đó tôi có thấy một tử thần đã lấy bút gạch ngang một cái tên có trong sổ và ngay lập tức người có cái tên kia liền tử vong nhưng vốn dĩ ngày mai mới là ngày chết của người đó. Tôi liền biết tử thần các ngài không cần tốn thời gian chờ đợi người chết như vậy...Sự thật ngài đã nói dối tôi "
Hoàng Miêu cúi đầu phủ nhận " Đúng là như vậy...vốn dĩ ta làm vậy vì không muốn ngươi chết... "
" Tại sao chứ ? " Lâm Phong hai mắt trợn tròn ngước nhìn Hoàng Miêu
" Ta...từ lúc gặp ngươi luôn có một cảm tình trong lòng giống như đã quen biết, thấy ngươi không coi trọng sự sống như vậy ta cảm thấy...rất khó chịu "
Lâm Phong trầm mặc, tay buông lỏng khỏi lưỡi hái
Vậy là ngài tử thần cũng có cùng cảm giác với hắn...
Giống như đã quen biết và thân thiết từ lâu
" Ngài tử thần...có phải kiếp trước chúng ta đã gặp nhau rồi không ? " Giọng Lâm Phong dần thấp xuống, vô cùng mơ hồ
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " Có lẽ thế... "
Cũng có thể coi là như thế, dù sao đã trải qua 4 cốt truyện rồi mà cô vẫn chưa công lược được tên này...
Không biết phải mất bao lâu nữa đây.
" Ngài có thể nói cho tôi biết được không ? "
" ...Biết cái gì !? Làm sao ta biết được! " Hoàng Miêu tự nhiên trở lên hung dữ, vội thu lưỡi hái lại
" ...Mặc dù ta không biết nhưng có thể kiếp trước chúng ta là tình nhân chẳng hạn... " Hoàng Miêu bật công tắc bịa chuyện max level có khi lại tăng hảo cảm
Lâm Phong không nói gì, mắt rũ xuống "...Nếu như tôi chết rồi ngài có buồn không ? "
Hoàng Miêu nhẹ lắc đầu không do dự nói " Không buồn "
" Tại sao chứ !? " Lâm Phong giống như bị đả kính lớn, trái tim thóp lại níu lấy áo choàng của Hoàng Miêu
Hắn cũng chẳng hiểu sao mình lại kính động như này
Hoàng Miêu nhẹ búng vào trán Lâm Phong, nhếch miệng " ...Bởi vì ta sẽ đợi tới lúc ngươi đầu thai, đợi bao lâu ta cũng sẽ đợi "
Lâm Phong đưa tay xoa lấy cái trán bị búng tới đỏ của mình, trong lòng tự dưng có một cỗ xúc động " Ngài sẽ đợi tôi sao ?...ngài tử thần sẽ chỉ đối xử tốt với mình tôi thôi phải không ? "
Hoàng Miêu mỉm cười nhẹ " Tất nhiên rồi, tử thần ta nói không nuốt lời "
Cô không ngờ hắn ta lại có tính trẻ con như vậy
" Ngài tử thần... " Lâm Phong tiến tay tới nắm chặt lấy tay Hoàng Miêu
" Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi cho tới khi ngươi không còn trên đời này nữa... "
Quay năm suốt tháng sống trong bệnh viện hắn chưa bao giờ vừa muốn sống lại vừa muốn chết đến thế...
Nếu như không nằm trong sổ tử vong thì hắn chưa chắc đã gặp được ngài ấy
" Ngoan, giờ ngủ đi nào. " Hoàng Miêu nhẹ nhàng giọng
" Ừm... "
...
Đợi cho Lâm Phong ngủ xong, Hoàng Miêu liền nhận được tín hiệu của No.6. Địa điểm là một ngôi nhà nhỏ ở thành phố
Vừa bay tới nơi Hoàng Miêu liền thấy một cái bóng đen đang dòm cửa sổ nhà người ta trong màn đêm tối
Hoàng Miêu bay tới sau lưng No.6, thắc mắc hỏi " Có chuyện gì vậy ? "
" Ngươi tự nhìn đi... " No.6 chỉ tay vào trong căn nhà
Hoàng Miêu sửng sốt nhìn vào bên trong có một cô bé nhỏ yếu ớt tầm 10-11 tuổi đang bị một người cha lấy roi da quất liền hoàn vào người
Cô bé đáng thương ôm đầu gối ngồi co ro trong góc, tay ôm đầu khóc thút thít, trên người toàn những vết xước dính máu bị chà đạp đến thê thảm
" Cha ơi...đừng đánh con nữa " Cô bé giọng chẳng còn sức miệng lải nhải van xin nhưng người cha vẫn làm như không nghe thấy.
Đôi mắt Hoàng Miêu trở lên đỏ ửng, mặt đối đen lại, hai tay siết chặt không ngừng run rẩy, răng cắn ken két
Người đàn ông này còn không bằng một đám súc vật
Thấy Hoàng Miêu định lao vào No.6 liền giữ lấy cổ tay ngăn cô lại
" Ngươi định làm gì !? Có biết quy luật của âm giới là không được cứu giúp con người không ? "
" Nhưng mà cứ như vậy con bé sẽ chết đấy! "
" Ngươi quên là chúng ta có thể đổi một mạng người để thay thế người sắp chết rồi à ? Nếu thay tên cô bé thành người đàn ông kia thì ông ta sẽ chết thôi! " No.6 lấy cuốn sổ tử thần của mình ra
" À, phải rồi nhỉ... " Hoàng Miêu ngẩn người
Cô không nghĩ còn có cách như này...
No.6 tỏ thái độ khinh bỉ tậc lưỡi, tay xoay bút rồi sửa lại sổ tử thần. Thay tên cô bé thành người đàn ông kia
Trong lúc người đàn ông kia định quất một đòn chí mạng vào cô bé ông ta liền phụt ra máu và ngã gục xuống sàn
Cô bé thấy vậy vừa hoảng sợ lại vừa vui mừng, chạy vội ra cầu cứu người ngoài
Mọi chuyện có vẻ như mau chóng hoàn thành và người đàn ông kia đã được đưa tới bệnh viện để kiểm tra nhưng họ nói ông ta đã bị trụy tim và con gái ông ta bị bạo hành rất nhiều, cô bé đó đã được một gia đình giàu có nhận nuôi
Hi vọng cô bé đó sẽ được hạnh phúc...
Hoàng Miêu đứng trên một tòa thượng cao gần đó, trầm mặc nhìn những chiếc ô tô phía dưới lần lượt lướt qua
Hoàng Miêu nhẹ nhăn mày muốn giật lưỡi hái lại nhưng sợ rằng Lâm Phong sẽ bị thương lên chẳng dám nhúc nhích
" Ngươi điên rồi à !? Ta đã nói ngươi chưa được phép chết! Trong sổ đã ghi rõ ngày tháng cả rồi! "
" ...Ngài nói dối. Trong sổ vẫn có thể thay đổi được ngày tháng tử vong " Giọng Lâm Phong trầm thấp xuống
Hoàng Miêu nghe vậy có chút sửng sốt " Làm sao ngươi biết ? "
Lâm Phong đặt nhẹ tay lên khóe mắt trái của mình " ...Từ khi có con mắt của ngài trao tặng, dường như tôi có thể nhìn mọi vật với khoảng cách xa hơn bình thường... "
" Lúc đó tôi có thấy một tử thần đã lấy bút gạch ngang một cái tên có trong sổ và ngay lập tức người có cái tên kia liền tử vong nhưng vốn dĩ ngày mai mới là ngày chết của người đó. Tôi liền biết tử thần các ngài không cần tốn thời gian chờ đợi người chết như vậy...Sự thật ngài đã nói dối tôi "
Hoàng Miêu cúi đầu phủ nhận " Đúng là như vậy...vốn dĩ ta làm vậy vì không muốn ngươi chết... "
" Tại sao chứ ? " Lâm Phong hai mắt trợn tròn ngước nhìn Hoàng Miêu
" Ta...từ lúc gặp ngươi luôn có một cảm tình trong lòng giống như đã quen biết, thấy ngươi không coi trọng sự sống như vậy ta cảm thấy...rất khó chịu "
Lâm Phong trầm mặc, tay buông lỏng khỏi lưỡi hái
Vậy là ngài tử thần cũng có cùng cảm giác với hắn...
Giống như đã quen biết và thân thiết từ lâu
" Ngài tử thần...có phải kiếp trước chúng ta đã gặp nhau rồi không ? " Giọng Lâm Phong dần thấp xuống, vô cùng mơ hồ
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " Có lẽ thế... "
Cũng có thể coi là như thế, dù sao đã trải qua 4 cốt truyện rồi mà cô vẫn chưa công lược được tên này...
Không biết phải mất bao lâu nữa đây.
" Ngài có thể nói cho tôi biết được không ? "
" ...Biết cái gì !? Làm sao ta biết được! " Hoàng Miêu tự nhiên trở lên hung dữ, vội thu lưỡi hái lại
" ...Mặc dù ta không biết nhưng có thể kiếp trước chúng ta là tình nhân chẳng hạn... " Hoàng Miêu bật công tắc bịa chuyện max level có khi lại tăng hảo cảm
Lâm Phong không nói gì, mắt rũ xuống "...Nếu như tôi chết rồi ngài có buồn không ? "
Hoàng Miêu nhẹ lắc đầu không do dự nói " Không buồn "
" Tại sao chứ !? " Lâm Phong giống như bị đả kính lớn, trái tim thóp lại níu lấy áo choàng của Hoàng Miêu
Hắn cũng chẳng hiểu sao mình lại kính động như này
Hoàng Miêu nhẹ búng vào trán Lâm Phong, nhếch miệng " ...Bởi vì ta sẽ đợi tới lúc ngươi đầu thai, đợi bao lâu ta cũng sẽ đợi "
Lâm Phong đưa tay xoa lấy cái trán bị búng tới đỏ của mình, trong lòng tự dưng có một cỗ xúc động " Ngài sẽ đợi tôi sao ?...ngài tử thần sẽ chỉ đối xử tốt với mình tôi thôi phải không ? "
Hoàng Miêu mỉm cười nhẹ " Tất nhiên rồi, tử thần ta nói không nuốt lời "
Cô không ngờ hắn ta lại có tính trẻ con như vậy
" Ngài tử thần... " Lâm Phong tiến tay tới nắm chặt lấy tay Hoàng Miêu
" Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi cho tới khi ngươi không còn trên đời này nữa... "
Quay năm suốt tháng sống trong bệnh viện hắn chưa bao giờ vừa muốn sống lại vừa muốn chết đến thế...
Nếu như không nằm trong sổ tử vong thì hắn chưa chắc đã gặp được ngài ấy
" Ngoan, giờ ngủ đi nào. " Hoàng Miêu nhẹ nhàng giọng
" Ừm... "
...
Đợi cho Lâm Phong ngủ xong, Hoàng Miêu liền nhận được tín hiệu của No.6. Địa điểm là một ngôi nhà nhỏ ở thành phố
Vừa bay tới nơi Hoàng Miêu liền thấy một cái bóng đen đang dòm cửa sổ nhà người ta trong màn đêm tối
Hoàng Miêu bay tới sau lưng No.6, thắc mắc hỏi " Có chuyện gì vậy ? "
" Ngươi tự nhìn đi... " No.6 chỉ tay vào trong căn nhà
Hoàng Miêu sửng sốt nhìn vào bên trong có một cô bé nhỏ yếu ớt tầm 10-11 tuổi đang bị một người cha lấy roi da quất liền hoàn vào người
Cô bé đáng thương ôm đầu gối ngồi co ro trong góc, tay ôm đầu khóc thút thít, trên người toàn những vết xước dính máu bị chà đạp đến thê thảm
" Cha ơi...đừng đánh con nữa " Cô bé giọng chẳng còn sức miệng lải nhải van xin nhưng người cha vẫn làm như không nghe thấy.
Đôi mắt Hoàng Miêu trở lên đỏ ửng, mặt đối đen lại, hai tay siết chặt không ngừng run rẩy, răng cắn ken két
Người đàn ông này còn không bằng một đám súc vật
Thấy Hoàng Miêu định lao vào No.6 liền giữ lấy cổ tay ngăn cô lại
" Ngươi định làm gì !? Có biết quy luật của âm giới là không được cứu giúp con người không ? "
" Nhưng mà cứ như vậy con bé sẽ chết đấy! "
" Ngươi quên là chúng ta có thể đổi một mạng người để thay thế người sắp chết rồi à ? Nếu thay tên cô bé thành người đàn ông kia thì ông ta sẽ chết thôi! " No.6 lấy cuốn sổ tử thần của mình ra
" À, phải rồi nhỉ... " Hoàng Miêu ngẩn người
Cô không nghĩ còn có cách như này...
No.6 tỏ thái độ khinh bỉ tậc lưỡi, tay xoay bút rồi sửa lại sổ tử thần. Thay tên cô bé thành người đàn ông kia
Trong lúc người đàn ông kia định quất một đòn chí mạng vào cô bé ông ta liền phụt ra máu và ngã gục xuống sàn
Cô bé thấy vậy vừa hoảng sợ lại vừa vui mừng, chạy vội ra cầu cứu người ngoài
Mọi chuyện có vẻ như mau chóng hoàn thành và người đàn ông kia đã được đưa tới bệnh viện để kiểm tra nhưng họ nói ông ta đã bị trụy tim và con gái ông ta bị bạo hành rất nhiều, cô bé đó đã được một gia đình giàu có nhận nuôi
Hi vọng cô bé đó sẽ được hạnh phúc...
Hoàng Miêu đứng trên một tòa thượng cao gần đó, trầm mặc nhìn những chiếc ô tô phía dưới lần lượt lướt qua
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.