Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 67: Tử Thần Đến Đây (4)
Suzue
12/09/2019
Lâm Phong rũ mắt nhìn cổ tay mình đang chảy máu thành một đường dọc nhưng sắc mặt chẳng có bất kỳ cảm xúc nào
Màu đỏ đẹp thật...
Một tay hắn cầm chặt lấy con dao định đâm thêm phát nữa thì bị một trọng lực vô hình chặn lại
* loảng xoảng * Con dao trên tay tuột xuống nằm yên vị trên sàn
" Chớ làm loạn ! Sao ngươi dám tự ý làm đau thân thể mình vậy hả !? "
Một giọng nói trong trẻo có phần lạnh lẽo vang lên, Lâm Phong nhíu mày nhìn ngó xung quanh nhưng chẳng thấy ai hết...
Là ảo giác sao ?
" Ta đang ở đây "
Bỗng Lâm Phong cảm thấy mắt có gì đó ngứa ngứa vội lấy tay rụi, một lát sau hắn thấy trước mặt mình xuất hiện thêm một bóng người
" A " Lâm Phong giật mình ngã dập mông xuống sàn, ngước mắt nhìn
Tim bắt đầu đập liên hoàn, người đối diện mặc một cái áo choàng đen che từ trên xuống dưới làm hắn chỉ thấy phần cằm và môi nhỏ mập mờ u ám.Bàn tay trắng bệch lộ ra bên trong ống áo choàng rộng, đang cầm một cái lưỡi hái cao qua đầu trông vô cùng sắc nhọn
" Không cần phải sợ, ta là thần chết! " Giọng nói không nặng không nhẹ vang lên
" Thần chết... " Lâm Phong mấp máy môi, giọng điệu có phần thích thú " Vậy ngài tới tiễn tôi hay sao ? "
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " Giờ ngươi chưa thể chết. "
" Tại sao chứ ? " Lâm Phong nhướn mày khó hiểu
" Vì trong sổ của tử thần có ghi 25 ngày nữa ngươi mới chết, nếu ngươi làm vậy là sai lệch số mệnh của mình "
Lâm Phong uể oải từ trên sàn đứng dậy, vẻ mặt có chút thất vọng " Còn có cả luật đó nữa à ? "
Hoàng Miêu: "..." Tất nhiên là ta bịa ra rồi.
" Đằng nào tôi chẳng phải chết chứ! " Lâm Phong ngồi trên giường, biểu hiện cười như không cười
" Nói chung là ngươi chưa thể chết! Nếu như ngươi dám tự sát ta liền canh gác ngươi 24/24 đó! "
" À... " Lâm Phong mắt rũ xuống
Hoàng Miêu cứ nghĩ hắn đã hiểu ra nhưng...
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 43/100% (Bạn Thân) ]
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 41/100% (Bạn Thân) ]
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 39/100% (Bạn Tốt) ]
Âm thanh hệ thống liên tục vang lên làm Hoàng Miêu quay cuồng
Ai lại chơi cái kiểu thụt lùi dần như này chứ !?
Một lời không hợp liền thụt à !!? Phải làm sao đây!
" Được rồi, được rồi ! Ta sẽ không canh gác ngươi nữa mà còn sẽ giúp ngươi làm điều ngươi muốn trước khi chết! "
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE tăng 2% Hiện tại là 40/100% (Bạn Thân) ]
Hoàng Miêu nhẹ thở dài
Cuối cùng nó cũng chịu dừng lại rồi !
Nhưng tại sao tính cách hắn ta không giống Lâm Phong ở thế giới trước gì hết vậy ?
" Tôi biết ngài là một tử thần tốt mà " Lâm Phong nói với âm điệu thản nhiên
Hoàng Miêu cười trừ sau lớp áo choàng " Ngươi muốn nhờ ta chuyện gì sao ? "
" Vậy làm phiền ngài... "
...
" ...Thôi được rồi " Thân ảnh màu đen biến mất trong không trung
Còn lại Lâm Phong nét mặt trầm xuống ngồi co chân trên mét giường
* Cạch *
" Tiểu Phong! Em đã ăn xong chưa ? " Yên Vu mở cửa đi vào thấy Lâm Phong đang ngồi ở đó, khay cháo trên tủ vẫn còn nguyên còn con dao thì ở trên sàn có dính chất lỏng màu đỏ
" A ! Em rạch tay mình đó à !? " Yên Vu hốt hoảng cầm lấy cổ tay trái Lâm Phong lật ngửa lại, có một vết thương chéo vẫn còn máu
Lâm Phong rụt tay mình lại, cười nhạt " Không có gì đâu "
" Nhưng em cần phải khử trùng! "
" Không cần, lấy giùm em cuộn băng y tế là được rồi. "
" ...ừm, đợi chị chút! "
...Một lúc sau...
Yên Vu mang cuộn băng y tế vào " Để chị băng giúp em nhé ! "
" Em tự làm được, chị mau mang khay thức ăn đi " Giọng nói Lâm Phong hơi khàn khàn, tự mình quấn vết thương bằng tay phải rồi dùng răng cắt
" Nhưng mà em chưa ăn mà.... "
Thấy Lâm Phong ngồi quay lưng về phía mình cũng chẳng nói gì nữa, Yên Vu đành ủ rũ mang khay đồ ăn rời khỏi.
Ánh mắt hắn vô hồn ngước ra ngoài cửa sổ...
Vậy là ngày 14/7 hắn mới có thể chết, ...Cũng chính là ngày sinh của hắn.
Màu đỏ đẹp thật...
Một tay hắn cầm chặt lấy con dao định đâm thêm phát nữa thì bị một trọng lực vô hình chặn lại
* loảng xoảng * Con dao trên tay tuột xuống nằm yên vị trên sàn
" Chớ làm loạn ! Sao ngươi dám tự ý làm đau thân thể mình vậy hả !? "
Một giọng nói trong trẻo có phần lạnh lẽo vang lên, Lâm Phong nhíu mày nhìn ngó xung quanh nhưng chẳng thấy ai hết...
Là ảo giác sao ?
" Ta đang ở đây "
Bỗng Lâm Phong cảm thấy mắt có gì đó ngứa ngứa vội lấy tay rụi, một lát sau hắn thấy trước mặt mình xuất hiện thêm một bóng người
" A " Lâm Phong giật mình ngã dập mông xuống sàn, ngước mắt nhìn
Tim bắt đầu đập liên hoàn, người đối diện mặc một cái áo choàng đen che từ trên xuống dưới làm hắn chỉ thấy phần cằm và môi nhỏ mập mờ u ám.Bàn tay trắng bệch lộ ra bên trong ống áo choàng rộng, đang cầm một cái lưỡi hái cao qua đầu trông vô cùng sắc nhọn
" Không cần phải sợ, ta là thần chết! " Giọng nói không nặng không nhẹ vang lên
" Thần chết... " Lâm Phong mấp máy môi, giọng điệu có phần thích thú " Vậy ngài tới tiễn tôi hay sao ? "
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " Giờ ngươi chưa thể chết. "
" Tại sao chứ ? " Lâm Phong nhướn mày khó hiểu
" Vì trong sổ của tử thần có ghi 25 ngày nữa ngươi mới chết, nếu ngươi làm vậy là sai lệch số mệnh của mình "
Lâm Phong uể oải từ trên sàn đứng dậy, vẻ mặt có chút thất vọng " Còn có cả luật đó nữa à ? "
Hoàng Miêu: "..." Tất nhiên là ta bịa ra rồi.
" Đằng nào tôi chẳng phải chết chứ! " Lâm Phong ngồi trên giường, biểu hiện cười như không cười
" Nói chung là ngươi chưa thể chết! Nếu như ngươi dám tự sát ta liền canh gác ngươi 24/24 đó! "
" À... " Lâm Phong mắt rũ xuống
Hoàng Miêu cứ nghĩ hắn đã hiểu ra nhưng...
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 43/100% (Bạn Thân) ]
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 41/100% (Bạn Thân) ]
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE giảm 2%. Hiện tại là 39/100% (Bạn Tốt) ]
Âm thanh hệ thống liên tục vang lên làm Hoàng Miêu quay cuồng
Ai lại chơi cái kiểu thụt lùi dần như này chứ !?
Một lời không hợp liền thụt à !!? Phải làm sao đây!
" Được rồi, được rồi ! Ta sẽ không canh gác ngươi nữa mà còn sẽ giúp ngươi làm điều ngươi muốn trước khi chết! "
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE tăng 2% Hiện tại là 40/100% (Bạn Thân) ]
Hoàng Miêu nhẹ thở dài
Cuối cùng nó cũng chịu dừng lại rồi !
Nhưng tại sao tính cách hắn ta không giống Lâm Phong ở thế giới trước gì hết vậy ?
" Tôi biết ngài là một tử thần tốt mà " Lâm Phong nói với âm điệu thản nhiên
Hoàng Miêu cười trừ sau lớp áo choàng " Ngươi muốn nhờ ta chuyện gì sao ? "
" Vậy làm phiền ngài... "
...
" ...Thôi được rồi " Thân ảnh màu đen biến mất trong không trung
Còn lại Lâm Phong nét mặt trầm xuống ngồi co chân trên mét giường
* Cạch *
" Tiểu Phong! Em đã ăn xong chưa ? " Yên Vu mở cửa đi vào thấy Lâm Phong đang ngồi ở đó, khay cháo trên tủ vẫn còn nguyên còn con dao thì ở trên sàn có dính chất lỏng màu đỏ
" A ! Em rạch tay mình đó à !? " Yên Vu hốt hoảng cầm lấy cổ tay trái Lâm Phong lật ngửa lại, có một vết thương chéo vẫn còn máu
Lâm Phong rụt tay mình lại, cười nhạt " Không có gì đâu "
" Nhưng em cần phải khử trùng! "
" Không cần, lấy giùm em cuộn băng y tế là được rồi. "
" ...ừm, đợi chị chút! "
...Một lúc sau...
Yên Vu mang cuộn băng y tế vào " Để chị băng giúp em nhé ! "
" Em tự làm được, chị mau mang khay thức ăn đi " Giọng nói Lâm Phong hơi khàn khàn, tự mình quấn vết thương bằng tay phải rồi dùng răng cắt
" Nhưng mà em chưa ăn mà.... "
Thấy Lâm Phong ngồi quay lưng về phía mình cũng chẳng nói gì nữa, Yên Vu đành ủ rũ mang khay đồ ăn rời khỏi.
Ánh mắt hắn vô hồn ngước ra ngoài cửa sổ...
Vậy là ngày 14/7 hắn mới có thể chết, ...Cũng chính là ngày sinh của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.