Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 72: Tử Thần Đến Đây (9)
Suzue
12/09/2019
22:30
Trong một nhà hàng BBQ nổi tiếng, nơi phát ra tiếng náo nhiệt
Yêu Vu vẻ mặt đã đỏ bừng ngồi kế Trương Hàm, tay cô đang cầm một chén rượu nhỏ uống một hơi cạn rồi đặt mạnh xuống bàn
" Uống nữa chứ ? " Trương Hàm lấy một chai rượu khác, động tác chuẩn bị rót rượu cho Yên Vu
" ơ...Dạ... " Yên Vu đầu óc quay cuồng định từ chối thì Trương Hàm đã rót một chút vào chén cô
Vốn tửu lượng rượu của Yên Vu rất kém
Mọi người đang bận nướng thịt để ăn tiếp, nhiều người đã sắp say li bì nói chuyện lung ta tung tung
Hoàng Miêu trầm mặc ngồi ở một góc quan sát tình hình, miệng nhấp một ngụm rượu bỗng một người đàn ông trưởng khoa mập mạp ngồi kế bên khoác lấy vai cô
" Này! người mới sao nói ít vậy ? Nói nhiều vào chứ ? Phải giống tôi đây này.... " Người đàn ông trưởng khoa có vẻ đã say sỉn bắt đầu nói ba hoa bên tai cô
Hoàng Miêu nhíu mày hơi khó chịu vì mùi rượu, cô dùng khuỷnh tay huuých vào gáy người đàn ông, ông ta liền chổng vó ở dưới đất
Hoàng Miêu: "..." Có vẻ hơi lỡ tay
" a~ Trương Hàm anh thật đáng ghét! " Yên Vu trong mơ màng ngồi trên đùi Trương Hàm nhẹ đấm anh ta
" Yên Vu cô say rồi để tôi đưa cô về nhé " Trương Hàm ngăn chặn tay Yên Vu, khập khiễng đứng dậy đỡ lấy cô
Trương Hàm: "..." Cũng nặng khiếp!
" Khoan đã! Hay là để tôi đưa cô ấy về cho " Hoàng Miêu bình tĩnh đi tới
" Cô là... " Trương Hàm nhẹ nhìn qua Hoàng Miêu
Hình như hắn chưa thấy qua người này bao giờ....
" Cứ yên tâm, tôi là bạn của Yên Vu. Tôi sẽ thay anh đưa cô ấy về " Hoàng Miêu không kịp để cho Trương Hàm trả lời, kiên định nói
Giành quyền đỡ lấy Yên Vu làm một bên vai cô hơi trĩu xuống, Hoàng Miêu phồng má lấy hơi bám chặt lấy eo Yên Vu để không bị ngã
Cô ta là cái quái gì nặng vậy !?
Cục tạ chết tiệt này!
" Cô ổn chứ ? Có cần giúp một tay không ? " Trương Hàm thầm nhỏ giọt, có chút cạn lời
" Tôi...không...sao... " Hoàng Miêu lảo đảo nặng nề nhấc chân đưa Yên Vu rời khỏi
Trương Hàm: "..." Mong là cô ta không gục sớm
...
Hoàng Miêu thở dốc ném Yên Vu vào sau ghế taxi rồi bảo tài xế đưa cô ta về
Dựa vào hồ sơ tìm kiếm được lên cô đã có được địa chỉ nhà Yên Vu để lập kế hoạch kéo dài bọn họ
Giờ thì có thể an tâm trở về rồi.
...
Hoàng Miêu quay trở lại phòng 301 nhưng không thấy Lâm Phong đâu. Đèn phòng thì mở nhưng không có người, chăn đệm xộc xệch
" Tên nhóc này đi đâu rồi không biết " Hoàng Miêu ngó nghiêng xung quanh đi tới chỗ giường
Có một bức tranh được đặt ở đó, Hoàng Miêu tò mò cầm bức vẽ lên xem làm cô không khỏi sững sờ
Lúc đầu cô còn tưởng hắn vẽ bầu trời bên ngoài cửa sổ vì thấy toàn dùng màu xanh dương và trắng...
Nhưng bức tranh này lại là chân dung của một cô gái nửa thân dưới mặc áo choàng đen, tóc xõa dài. Miệng nhẹ cười nhạt, đôi mắt hổ phách khuôn mặt không biểu tình gì.
Cái này chẳng phải rất giống Hoàng Miêu cô sao !?
______
Góc Ngoại Truyện Ngắn
Mỗ Su: Chào mọi người tới với góc giải trí nhỏ nga~ Giờ thì bắt đầu một trò chơi nào !
Mỗ su đưa cho Lâm Phong một tờ giấy, mỗ Phong có chút nghi hoặc mở ra đọc
" Gì đây ? Troll tiểu Miêu của tôi sao ? "
Mỗ su gật đầu: Yep! Ta muốn ngươi troll con nhỏ một phen
Mỗ Phong trầm mặc, boăn khoăn có nên làm vậy hay không...Bỗng trong đầu hiện lên một ý tưởng, miệng cong lên cười âm hiểm " Chỉ một lần này thôi đấy. "
Tua_
Mỗ Miêu vừa trở về nhà đã thấy mỗ Phong tươi cười đón mình trước cửa liền có cảm giác không lành "..."
" Có chuyện gì vậy ? Cái máy quay kia là sao ? " Mỗ Miêu chỉ vào ông chú cầm camera ở phía trước, mỗ su ánh hào quang 'lương thiện' vàng chóe lấp ló ở phía sau
" Đừng để ý tới họ, tới đây hôn hôn anh đi nè " Lâm Phong mỉm cười chỉ vào miệng mình
Mỗ Miêu giật giật khóe môi "...Sao tự nhiên lại muốn hôn ? "
Tụi bây đang tính kế gì với bà à ?
Mỗ Phong ánh mắt long lanh nhìn về phía mỗ Miêu " Đi mà~ "
Mỗ Miêu không thể phản kháng, nhẹ thở dài giọng vô cùng gượng ép " Thôi được rồi "
Hai mắt mỗ Su lóe sáng: Cameraman quay cận cảnh vào!
Cameraman không nói gì lẳng lặng cho máy quay phóng đại
Mỗ Miêu nhẹ đặt cách môi lên miệng mỗ Phong, đôi mắt mỗ Phong híp lại cạy miệng mỗ Miêu ra luồn cái lưỡi ướt át nóng bỏng tiến vào quấn lấy mỗ Miêu dây dưa một lúc
Mỗ Miêu cảm thấy có gì đó không đúng, 3 vạch hắc tuyến chảy xuống đầu cô, nước mắt như muốn tuôn ra đầu óc quay cuồng giống như núi nửa phun trào, hai mắt trợn tròn đẩy mạnh mỗ Phong sang một bên
" hộc...Con mẹ nó ! Trước khi hôn em anh ăn ớt đấy à !? " Mỗ Miêu lấy tay chùi chùi miệng
" haha~Xin lỗi mà... " Mỗ Phong 'vô tội' gượng gạo cười
" Cười cười cái con khỉ ! Anh muốn chết à !? " Mỗ Miêu bực tức nắm lấy cổ áo mỗ Phong giựt lên giựt xuống
" Không phải anh~ Mà là má mì của em xúi dại kìa~ " Mỗ Phong chỉ vào mỗ su đang chuẩn bị tự thế chuồn
Mỗ Miêu mắt trừng lớn nhìn về phía mỗ su
Mỗ Su: "..." Ấu shịt...Bỏ mẹ rồi.
" Bà bà chết tiệt! Đứng lại đó! " Mỗ Miêu cầm dép đuổi theo, làm mỗ su chạy thọt mạng
" Đến đây thôi tạm biệt mọi người nha~ " Mỗ Phong mỉm cười lấy tay che khuất máy quay
Piz..pi...
Mỗ su dựa vào tường thở dốc: Con với chả cái toàn một lũ bất hiếu!
Mỗ Phong: haha~ gia đình ta náo nhiệt thật
Mỗ su: Biến! Náo nhiệt cái con khỉ mốc! Bố mầy yêu hòa bình.
Trong một nhà hàng BBQ nổi tiếng, nơi phát ra tiếng náo nhiệt
Yêu Vu vẻ mặt đã đỏ bừng ngồi kế Trương Hàm, tay cô đang cầm một chén rượu nhỏ uống một hơi cạn rồi đặt mạnh xuống bàn
" Uống nữa chứ ? " Trương Hàm lấy một chai rượu khác, động tác chuẩn bị rót rượu cho Yên Vu
" ơ...Dạ... " Yên Vu đầu óc quay cuồng định từ chối thì Trương Hàm đã rót một chút vào chén cô
Vốn tửu lượng rượu của Yên Vu rất kém
Mọi người đang bận nướng thịt để ăn tiếp, nhiều người đã sắp say li bì nói chuyện lung ta tung tung
Hoàng Miêu trầm mặc ngồi ở một góc quan sát tình hình, miệng nhấp một ngụm rượu bỗng một người đàn ông trưởng khoa mập mạp ngồi kế bên khoác lấy vai cô
" Này! người mới sao nói ít vậy ? Nói nhiều vào chứ ? Phải giống tôi đây này.... " Người đàn ông trưởng khoa có vẻ đã say sỉn bắt đầu nói ba hoa bên tai cô
Hoàng Miêu nhíu mày hơi khó chịu vì mùi rượu, cô dùng khuỷnh tay huuých vào gáy người đàn ông, ông ta liền chổng vó ở dưới đất
Hoàng Miêu: "..." Có vẻ hơi lỡ tay
" a~ Trương Hàm anh thật đáng ghét! " Yên Vu trong mơ màng ngồi trên đùi Trương Hàm nhẹ đấm anh ta
" Yên Vu cô say rồi để tôi đưa cô về nhé " Trương Hàm ngăn chặn tay Yên Vu, khập khiễng đứng dậy đỡ lấy cô
Trương Hàm: "..." Cũng nặng khiếp!
" Khoan đã! Hay là để tôi đưa cô ấy về cho " Hoàng Miêu bình tĩnh đi tới
" Cô là... " Trương Hàm nhẹ nhìn qua Hoàng Miêu
Hình như hắn chưa thấy qua người này bao giờ....
" Cứ yên tâm, tôi là bạn của Yên Vu. Tôi sẽ thay anh đưa cô ấy về " Hoàng Miêu không kịp để cho Trương Hàm trả lời, kiên định nói
Giành quyền đỡ lấy Yên Vu làm một bên vai cô hơi trĩu xuống, Hoàng Miêu phồng má lấy hơi bám chặt lấy eo Yên Vu để không bị ngã
Cô ta là cái quái gì nặng vậy !?
Cục tạ chết tiệt này!
" Cô ổn chứ ? Có cần giúp một tay không ? " Trương Hàm thầm nhỏ giọt, có chút cạn lời
" Tôi...không...sao... " Hoàng Miêu lảo đảo nặng nề nhấc chân đưa Yên Vu rời khỏi
Trương Hàm: "..." Mong là cô ta không gục sớm
...
Hoàng Miêu thở dốc ném Yên Vu vào sau ghế taxi rồi bảo tài xế đưa cô ta về
Dựa vào hồ sơ tìm kiếm được lên cô đã có được địa chỉ nhà Yên Vu để lập kế hoạch kéo dài bọn họ
Giờ thì có thể an tâm trở về rồi.
...
Hoàng Miêu quay trở lại phòng 301 nhưng không thấy Lâm Phong đâu. Đèn phòng thì mở nhưng không có người, chăn đệm xộc xệch
" Tên nhóc này đi đâu rồi không biết " Hoàng Miêu ngó nghiêng xung quanh đi tới chỗ giường
Có một bức tranh được đặt ở đó, Hoàng Miêu tò mò cầm bức vẽ lên xem làm cô không khỏi sững sờ
Lúc đầu cô còn tưởng hắn vẽ bầu trời bên ngoài cửa sổ vì thấy toàn dùng màu xanh dương và trắng...
Nhưng bức tranh này lại là chân dung của một cô gái nửa thân dưới mặc áo choàng đen, tóc xõa dài. Miệng nhẹ cười nhạt, đôi mắt hổ phách khuôn mặt không biểu tình gì.
Cái này chẳng phải rất giống Hoàng Miêu cô sao !?
______
Góc Ngoại Truyện Ngắn
Mỗ Su: Chào mọi người tới với góc giải trí nhỏ nga~ Giờ thì bắt đầu một trò chơi nào !
Mỗ su đưa cho Lâm Phong một tờ giấy, mỗ Phong có chút nghi hoặc mở ra đọc
" Gì đây ? Troll tiểu Miêu của tôi sao ? "
Mỗ su gật đầu: Yep! Ta muốn ngươi troll con nhỏ một phen
Mỗ Phong trầm mặc, boăn khoăn có nên làm vậy hay không...Bỗng trong đầu hiện lên một ý tưởng, miệng cong lên cười âm hiểm " Chỉ một lần này thôi đấy. "
Tua_
Mỗ Miêu vừa trở về nhà đã thấy mỗ Phong tươi cười đón mình trước cửa liền có cảm giác không lành "..."
" Có chuyện gì vậy ? Cái máy quay kia là sao ? " Mỗ Miêu chỉ vào ông chú cầm camera ở phía trước, mỗ su ánh hào quang 'lương thiện' vàng chóe lấp ló ở phía sau
" Đừng để ý tới họ, tới đây hôn hôn anh đi nè " Lâm Phong mỉm cười chỉ vào miệng mình
Mỗ Miêu giật giật khóe môi "...Sao tự nhiên lại muốn hôn ? "
Tụi bây đang tính kế gì với bà à ?
Mỗ Phong ánh mắt long lanh nhìn về phía mỗ Miêu " Đi mà~ "
Mỗ Miêu không thể phản kháng, nhẹ thở dài giọng vô cùng gượng ép " Thôi được rồi "
Hai mắt mỗ Su lóe sáng: Cameraman quay cận cảnh vào!
Cameraman không nói gì lẳng lặng cho máy quay phóng đại
Mỗ Miêu nhẹ đặt cách môi lên miệng mỗ Phong, đôi mắt mỗ Phong híp lại cạy miệng mỗ Miêu ra luồn cái lưỡi ướt át nóng bỏng tiến vào quấn lấy mỗ Miêu dây dưa một lúc
Mỗ Miêu cảm thấy có gì đó không đúng, 3 vạch hắc tuyến chảy xuống đầu cô, nước mắt như muốn tuôn ra đầu óc quay cuồng giống như núi nửa phun trào, hai mắt trợn tròn đẩy mạnh mỗ Phong sang một bên
" hộc...Con mẹ nó ! Trước khi hôn em anh ăn ớt đấy à !? " Mỗ Miêu lấy tay chùi chùi miệng
" haha~Xin lỗi mà... " Mỗ Phong 'vô tội' gượng gạo cười
" Cười cười cái con khỉ ! Anh muốn chết à !? " Mỗ Miêu bực tức nắm lấy cổ áo mỗ Phong giựt lên giựt xuống
" Không phải anh~ Mà là má mì của em xúi dại kìa~ " Mỗ Phong chỉ vào mỗ su đang chuẩn bị tự thế chuồn
Mỗ Miêu mắt trừng lớn nhìn về phía mỗ su
Mỗ Su: "..." Ấu shịt...Bỏ mẹ rồi.
" Bà bà chết tiệt! Đứng lại đó! " Mỗ Miêu cầm dép đuổi theo, làm mỗ su chạy thọt mạng
" Đến đây thôi tạm biệt mọi người nha~ " Mỗ Phong mỉm cười lấy tay che khuất máy quay
Piz..pi...
Mỗ su dựa vào tường thở dốc: Con với chả cái toàn một lũ bất hiếu!
Mỗ Phong: haha~ gia đình ta náo nhiệt thật
Mỗ su: Biến! Náo nhiệt cái con khỉ mốc! Bố mầy yêu hòa bình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.