Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Chương 114: Khí Giới Luyện Tập
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
24/12/2023
Trong một văn phòng, Kiều Tư Viễn cung kính đứng trước bàn làm việc, cúi đầu khiểm tốn.
- Đồ ta nói ngươi tìm, ngươi đã tìm được chưa?
Một nam nhân ngồi sau bàn làm việc lên tiếng nói.
Trong phòng chỉ mở mỗi đèn bàn, cho nên không thể nhìn thấy tướng mạo nam nhân bí ẩn ngồi đó, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mông lung.
- Đại nhân, ngoại trừ An gia, những nơi có thể tìm ta đều đã tìm, không phát hiện đồ mà đại nhân nói tới.
Kiều Tư Viễn cẩn thận trả lời.
- Vì sao không tới An gia tìm?
Nam nhân nhàn nhạt hỏi.
- Trước đó đã phát người thẩm thấu vào An gia, thế nhưng Âu Dương Lam quản An gia quá chặt, người của chúng ta cài vào, căn bản không có cơ hội tiếp cận với chỗ ở của bọn Âu Dương Lam, chẳng qua chỉ có thể làm chút việc vặt trong đại viện.
Dừng lại một chút, Kiều Tư Viễn nói tiếp:
- Trước đó mượn danh nghĩa truy xét Tỉnh Đạo Tiên, ta từng lợi dụng Lệ Tư thăm dò thái độ An gia, thái độ của An Thiên Tá rất cường ngạnh, không hề để ý tới mặt mũi nghị viện, thậm chí ngay cả khí hải của Lệ Tư cũng bị phế. Muốn trực tiếp vào An gia tìm đồ, e là không dễ làm lắm.
- Chuyện gì cũng dễ làm, ta còn cần các ngươi làm gì?
Nam nhân lạnh lùng nói.
- Đại nhân nói đúng, thuộc hạ lại nghĩ biện pháp.
Kiều Tư Viễn hơi khom người, lại nói tiếp:
- Đại nhân, thuộc hạ cảm thấy, có lẽ Âu Dương giáo sư cũng không đem đồ vặt đặt ở An gia.
- Vì sao lại nói vậy?
Nam nhân ngồi sau ánh đèn, dùng một cái bật lửa cổ châm một điếu thuốc lá.
- Căn cứ điều tra của ta, mặc dù Âu Dương giáo sư là hảo hữu chí giao với An lão gia tử, thế nhưng hắn cũng không đồng ý chuyện Âu Dương Lam gả vào An gia, bởi việc này, năm đó cơ hồ còn trực tiếp trở mặt với Âu Dương Lam, từ đó về sau, Âu Dương giáo sư chưa hề tới An gia, ngay cả khi An Thiên Tá cùng An Tĩnh ra đời, hắn cũng không có mặt.
Thấy nam nhân kia không có phản ứng, Kiều Tư Viễn lại tiếp tục nói:
- Từ sau khi vị kia của An gia chết, quan hệ giữa Âu Dương giáo sư cùng Âu Dương Lam mới hòa hoãn hơn ít, nhưng hắn cũng chỉ tới An gia có mấy lần, thậm chí mỗi lần không quá một giờ, càng không bao giờ ngủ lại. Với quan hệ như thế, ta nghĩ hắn sẽ không để thứ quan trọng như vậy lại An gia.
- Vậy theo ý ngươi, Âu Dương có thể để đồ ở đâu?
Nam nhân búng tàn thuốc, mới mở miệng hỏi.
- Đại nhân, ngày cảm thấy Âu Dương giáo sư có thể đem đồ bên người không?
Kiều Tư Viễn thử thăm dò.
- Không có khả năng, vật kia không thể mang theo vào Dị Lĩnh vực, bằng không sẽ dẫn tới phiền toái lớn, Âu Dương cần thường xuyên ra vào lĩnh vực, hắn sẽ không ngu ngốc như thế, nhất định phải đem thứ đó giấu ở một nơi nào đó.
Nam nhân kia dừng một chút, lại nói thêm:
- Dù thế nào, nhất định phải tìm cho được vật kia, không tiếc bất cứ giá nào, chỗ An gia cũng không thể bỏ qua, nói không chừng, cái quan hệ không tốt này cũng chính là do Âu Dương cố tình tạo giả tượng.
- Vâng, đại nhân.
Kiều Tư Viễn hành lễ nói.
- Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, phải nhanh đem thứ đó về đây. Đám gia hỏa ngu dốt ngoài kia, còn nghĩ là thời gian còn nhiều lắm, nhưng lại không biết, tai họa như đao đã sớm treo bên cổ, tùy thời đều có thể hạ xuống. Một khi hạn chế của Dị Lĩnh vực biến mất, đến lúc đó, chính là tận thế của loài người, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng đem thứ đó nắm trong tay, tránh chuyện như vậy phát sinh.
Nam nhân nói.
- Đại nhân, thứ kia thực quan trọng như vậy sao?
Kiều Tư Viễn nghi ngờ hỏi.
- Năm đó, người tiến vào thánh địa không chỉ có sáu anh hùng, trên thực tế là có rất nhiều người, chỉ có điều, phần lớn đã chết bên trong, không có ai biết tên bọn hắn. Nhưng trừ sáu anh hùng, vẫn còn có một số người sống rời thánh địa, đồng thời mang được một số thứ từ trong đó ra. Tỉnh Đạo Tiên là một, Âu Dương cũng là một. Đồ trong tay Âu Dương là ta chính mắt nhìn hắn mang ra, vật kia có quan hệ trọng đại, chúng ta nhất định phải nắm được trong tay.
Nam nhân nói.
- Đại nhân, có chút việc mà thuộc hạ cảm thấy có chút trùng hợp, thế nhưng lại không thể chắc chắn trong này có vấn đề gì không.
Kiều Tư Viễn trầm ngâm nói.
- Nói.
- Trước đó Tỉnh Đạo Tiên bị trọng thương, khi chúng ta đuổi bắt hắn, hắn từng quỷ dị dừng lại ở Quy Đức phủ chừng mười phút đồng hồ.
Kiều Tư Viễn nói.
- Chuyện này ngươi đã nói trong báo cáo, có quan hệ với thiếu niên gọi là Chu Văn kia sao?
Nam nhân nói.
- Đúng vậy, sau này ta cẩn thận điều tra Chu Văn, ngoại trừ việc hắn là con trai của Chu Lăng Phong, hắn còn có quan hệ với Âu Dương giáo sư không tệ. Khi Âu Dương giáo sư còn là hiệu trưởng trường Quy Đức, từng thường xuyên để Chu Văn tới nhà hắn ăn cơm, đây chính là đãi ngộ mà các học sinh, thậm chí là các giáo viên khác đều chưa từng có. Hiện tại Âu Dương Lam kết hôn với Chu Lăng Phong, thuộc hạ cảm thấy, điều này có chút quá trùng hợp, ta đang nghĩ, liệu Âu Dương giáo sư có thể đưa đồ cho Chu Lăng Phong hoặc là Chu Văn hay không?
Kiều Tư Viễn nói.
- Không có khả năng, lực lượng của vật kia, không phải một Phàm thai có thể thừa nhận, cho dù chỉ nắm giữ cũng không có khả năng. Chuyện Chu Văn, ngươi có thể tiếp tục điều tra, nhưng trọng tâm phải tiếp tục đặt trên An gia, người có năng lực khống chế vật kia, ở An gia chỉ có Âu Dương Lam cùng An Thiên Tá.
Nam nhân nói.
- Vâng, thuộc hạ đã rõ.
...
Tâm tình của Phong Thu Nhạn có chút không tốt lắm, vốn hắn cho rằng bản thân đã nắm chắc vị trí thứ nhất trong kết quả khảo nghiệm, thế nhưng không nghĩ tới, Vương Lộc còn nhanh hơn hắn gần một giây.
- Không hổ là Vương Lộc, còn chưa tấn thăng Truyền kỳ, đã có năng lực như vậy.
Phong Thu Nhạn nhìn qua video ghi lại quá trình hoàn thành nhiệm vụ của Vương Lộc, liền cảm thấy mình thua không oan, bất kể là di chuyển hay thời cơ công kích của Vương Lộc, đều đã đạt tới trình độ cao thâm, đây cũng chính là khuyết điểm của hắn.
- Chờ Vương Lộc tấn thăng Truyền kỳ, ta nhất định phải đấu với nàng ta một trận, có điều, trước đó ta cần tôi luyện bản thân hơn nữa, để bản thân phải càng thêm nhanh hơn.
Phong Thu Nhạn bước tới phong huấn luyện.
Khi hắn làm bất cứ chuyện gì, hắn đều muốn làm thật chuyên chú, cho nên hắn luôn chủ luyện đao pháp, muốn để đao pháp của bản thân càng nhanh hơn, càng mạnh hơn, dùng Đao đạo để bước lên đỉnh phong thế giới.
Cho nên sau khi tới phòng huấn luyện, Phong Thu Nhạn lập tức tới sân bắn bóng, đó là nơi thích hợp để hắn luyện tập khoái đao.
Thế nhưng vừa bước tới sân bắn bóng, Phong Thu Nhạn đã thấy có người chiếm sân luyện trước, không khỏi khẽ nhíu mày.
Nhìn kỹ, phát hiện người chiếm sân, lại chính là tân sinh Chu Văn từng chém Ma Hóa tướng.
Sân bắn bóng chỉ có một, Phong Thu Nhạn cũng không muốn lãng phí thời gian chờ đợi, cho nên hơi suy nghĩ một chút, trực tiếp đi vào trong sân, đồng thời cầm một thanh đao luyện tập, sau đó đi tới hướng Chu Văn.
--------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
- Đồ ta nói ngươi tìm, ngươi đã tìm được chưa?
Một nam nhân ngồi sau bàn làm việc lên tiếng nói.
Trong phòng chỉ mở mỗi đèn bàn, cho nên không thể nhìn thấy tướng mạo nam nhân bí ẩn ngồi đó, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mông lung.
- Đại nhân, ngoại trừ An gia, những nơi có thể tìm ta đều đã tìm, không phát hiện đồ mà đại nhân nói tới.
Kiều Tư Viễn cẩn thận trả lời.
- Vì sao không tới An gia tìm?
Nam nhân nhàn nhạt hỏi.
- Trước đó đã phát người thẩm thấu vào An gia, thế nhưng Âu Dương Lam quản An gia quá chặt, người của chúng ta cài vào, căn bản không có cơ hội tiếp cận với chỗ ở của bọn Âu Dương Lam, chẳng qua chỉ có thể làm chút việc vặt trong đại viện.
Dừng lại một chút, Kiều Tư Viễn nói tiếp:
- Trước đó mượn danh nghĩa truy xét Tỉnh Đạo Tiên, ta từng lợi dụng Lệ Tư thăm dò thái độ An gia, thái độ của An Thiên Tá rất cường ngạnh, không hề để ý tới mặt mũi nghị viện, thậm chí ngay cả khí hải của Lệ Tư cũng bị phế. Muốn trực tiếp vào An gia tìm đồ, e là không dễ làm lắm.
- Chuyện gì cũng dễ làm, ta còn cần các ngươi làm gì?
Nam nhân lạnh lùng nói.
- Đại nhân nói đúng, thuộc hạ lại nghĩ biện pháp.
Kiều Tư Viễn hơi khom người, lại nói tiếp:
- Đại nhân, thuộc hạ cảm thấy, có lẽ Âu Dương giáo sư cũng không đem đồ vặt đặt ở An gia.
- Vì sao lại nói vậy?
Nam nhân ngồi sau ánh đèn, dùng một cái bật lửa cổ châm một điếu thuốc lá.
- Căn cứ điều tra của ta, mặc dù Âu Dương giáo sư là hảo hữu chí giao với An lão gia tử, thế nhưng hắn cũng không đồng ý chuyện Âu Dương Lam gả vào An gia, bởi việc này, năm đó cơ hồ còn trực tiếp trở mặt với Âu Dương Lam, từ đó về sau, Âu Dương giáo sư chưa hề tới An gia, ngay cả khi An Thiên Tá cùng An Tĩnh ra đời, hắn cũng không có mặt.
Thấy nam nhân kia không có phản ứng, Kiều Tư Viễn lại tiếp tục nói:
- Từ sau khi vị kia của An gia chết, quan hệ giữa Âu Dương giáo sư cùng Âu Dương Lam mới hòa hoãn hơn ít, nhưng hắn cũng chỉ tới An gia có mấy lần, thậm chí mỗi lần không quá một giờ, càng không bao giờ ngủ lại. Với quan hệ như thế, ta nghĩ hắn sẽ không để thứ quan trọng như vậy lại An gia.
- Vậy theo ý ngươi, Âu Dương có thể để đồ ở đâu?
Nam nhân búng tàn thuốc, mới mở miệng hỏi.
- Đại nhân, ngày cảm thấy Âu Dương giáo sư có thể đem đồ bên người không?
Kiều Tư Viễn thử thăm dò.
- Không có khả năng, vật kia không thể mang theo vào Dị Lĩnh vực, bằng không sẽ dẫn tới phiền toái lớn, Âu Dương cần thường xuyên ra vào lĩnh vực, hắn sẽ không ngu ngốc như thế, nhất định phải đem thứ đó giấu ở một nơi nào đó.
Nam nhân kia dừng một chút, lại nói thêm:
- Dù thế nào, nhất định phải tìm cho được vật kia, không tiếc bất cứ giá nào, chỗ An gia cũng không thể bỏ qua, nói không chừng, cái quan hệ không tốt này cũng chính là do Âu Dương cố tình tạo giả tượng.
- Vâng, đại nhân.
Kiều Tư Viễn hành lễ nói.
- Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, phải nhanh đem thứ đó về đây. Đám gia hỏa ngu dốt ngoài kia, còn nghĩ là thời gian còn nhiều lắm, nhưng lại không biết, tai họa như đao đã sớm treo bên cổ, tùy thời đều có thể hạ xuống. Một khi hạn chế của Dị Lĩnh vực biến mất, đến lúc đó, chính là tận thế của loài người, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng đem thứ đó nắm trong tay, tránh chuyện như vậy phát sinh.
Nam nhân nói.
- Đại nhân, thứ kia thực quan trọng như vậy sao?
Kiều Tư Viễn nghi ngờ hỏi.
- Năm đó, người tiến vào thánh địa không chỉ có sáu anh hùng, trên thực tế là có rất nhiều người, chỉ có điều, phần lớn đã chết bên trong, không có ai biết tên bọn hắn. Nhưng trừ sáu anh hùng, vẫn còn có một số người sống rời thánh địa, đồng thời mang được một số thứ từ trong đó ra. Tỉnh Đạo Tiên là một, Âu Dương cũng là một. Đồ trong tay Âu Dương là ta chính mắt nhìn hắn mang ra, vật kia có quan hệ trọng đại, chúng ta nhất định phải nắm được trong tay.
Nam nhân nói.
- Đại nhân, có chút việc mà thuộc hạ cảm thấy có chút trùng hợp, thế nhưng lại không thể chắc chắn trong này có vấn đề gì không.
Kiều Tư Viễn trầm ngâm nói.
- Nói.
- Trước đó Tỉnh Đạo Tiên bị trọng thương, khi chúng ta đuổi bắt hắn, hắn từng quỷ dị dừng lại ở Quy Đức phủ chừng mười phút đồng hồ.
Kiều Tư Viễn nói.
- Chuyện này ngươi đã nói trong báo cáo, có quan hệ với thiếu niên gọi là Chu Văn kia sao?
Nam nhân nói.
- Đúng vậy, sau này ta cẩn thận điều tra Chu Văn, ngoại trừ việc hắn là con trai của Chu Lăng Phong, hắn còn có quan hệ với Âu Dương giáo sư không tệ. Khi Âu Dương giáo sư còn là hiệu trưởng trường Quy Đức, từng thường xuyên để Chu Văn tới nhà hắn ăn cơm, đây chính là đãi ngộ mà các học sinh, thậm chí là các giáo viên khác đều chưa từng có. Hiện tại Âu Dương Lam kết hôn với Chu Lăng Phong, thuộc hạ cảm thấy, điều này có chút quá trùng hợp, ta đang nghĩ, liệu Âu Dương giáo sư có thể đưa đồ cho Chu Lăng Phong hoặc là Chu Văn hay không?
Kiều Tư Viễn nói.
- Không có khả năng, lực lượng của vật kia, không phải một Phàm thai có thể thừa nhận, cho dù chỉ nắm giữ cũng không có khả năng. Chuyện Chu Văn, ngươi có thể tiếp tục điều tra, nhưng trọng tâm phải tiếp tục đặt trên An gia, người có năng lực khống chế vật kia, ở An gia chỉ có Âu Dương Lam cùng An Thiên Tá.
Nam nhân nói.
- Vâng, thuộc hạ đã rõ.
...
Tâm tình của Phong Thu Nhạn có chút không tốt lắm, vốn hắn cho rằng bản thân đã nắm chắc vị trí thứ nhất trong kết quả khảo nghiệm, thế nhưng không nghĩ tới, Vương Lộc còn nhanh hơn hắn gần một giây.
- Không hổ là Vương Lộc, còn chưa tấn thăng Truyền kỳ, đã có năng lực như vậy.
Phong Thu Nhạn nhìn qua video ghi lại quá trình hoàn thành nhiệm vụ của Vương Lộc, liền cảm thấy mình thua không oan, bất kể là di chuyển hay thời cơ công kích của Vương Lộc, đều đã đạt tới trình độ cao thâm, đây cũng chính là khuyết điểm của hắn.
- Chờ Vương Lộc tấn thăng Truyền kỳ, ta nhất định phải đấu với nàng ta một trận, có điều, trước đó ta cần tôi luyện bản thân hơn nữa, để bản thân phải càng thêm nhanh hơn.
Phong Thu Nhạn bước tới phong huấn luyện.
Khi hắn làm bất cứ chuyện gì, hắn đều muốn làm thật chuyên chú, cho nên hắn luôn chủ luyện đao pháp, muốn để đao pháp của bản thân càng nhanh hơn, càng mạnh hơn, dùng Đao đạo để bước lên đỉnh phong thế giới.
Cho nên sau khi tới phòng huấn luyện, Phong Thu Nhạn lập tức tới sân bắn bóng, đó là nơi thích hợp để hắn luyện tập khoái đao.
Thế nhưng vừa bước tới sân bắn bóng, Phong Thu Nhạn đã thấy có người chiếm sân luyện trước, không khỏi khẽ nhíu mày.
Nhìn kỹ, phát hiện người chiếm sân, lại chính là tân sinh Chu Văn từng chém Ma Hóa tướng.
Sân bắn bóng chỉ có một, Phong Thu Nhạn cũng không muốn lãng phí thời gian chờ đợi, cho nên hơi suy nghĩ một chút, trực tiếp đi vào trong sân, đồng thời cầm một thanh đao luyện tập, sau đó đi tới hướng Chu Văn.
--------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.