Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Chương 112: Khoái Đao Thiên Vương
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
24/12/2023
Đó là một nam sinh chừng tuổi Chu Văn, trong tay hắn cầm một thanh đao tử sắc, thân hình lấp lóe như quỷ mị, quấn lên mấy cái, liền đã chém Phi Thiên hầu dưới đao.
Toàn bộ quá trình không đến ba mươi giây, sạch sẽ lưu loát khiến người thấy sợ.
Chu Văn có chút kinh ngạc đánh giá nam sinh kia, tốc độ của đối phương còn nhanh hơn cả Phi Thiên hầu, trong số học viên, thực sự vô cùng hiếm thấy.
Hơn nữa, đao pháp của hắn còn càng nhanh hơn thân pháp, tốc độ cùng thân pháp của Phi Thiên hầu đều là nhất lưu, thế nhưng không thể tránh nổi một đao của hắn, khoái đao như vậy thực đáng sợ.
Nam sinh kia vẩy máu trên đao, ánh mắt nhìn về phía Chu Văn cùng Vương Lộc, nhanh chóng ngưng mắt nhìn Chu Văn.
- Ngươi chính là Chu Văn đã chém má hóa tướng khắc chữ?
Nam sinh kia nhìn Chu Văn hỏi.
- Ta là Chu Văn, ngươi là ai?
Chu Văn hỏi ngược lại.
- Đáng tiếc.
Nam sinh nói một câu không đầu không cuối, xách đao rời đi.
Chu Văn cảm thấy có chút khó hiểu, có điều hắn cũng lười nghĩ nhiều, cầm camera chuẩn bị đi tiếp.
Mà Vương Lộc lại nhìn theo hướng nam sinh kia rời đi:
- Không nghĩ tới, Phong Thu Nhạn cũng tới Tịch Dương học viện, thế nhưng sao không thấy hắn trong số đặc chiêu sinh?
- Còn muốn đi phá kỷ lục không?
Chu Văn ở bên hỏi.
Nam sinh kia đã phá kỷ lục của Hoàng Cực, hơn nữa thời gian dùng còn ngắn hơn rất nhiều, hẳn chỉ trong vòng hai mươi giây, thực lực Vương Lộc dù mạnh, nhưng muốn chém giết Phi Thiên hầu trong vòng hai mươi giây, thực sự không có khả năng.
- Còn phá kỷ lục gì chứ, có gia hỏa kia ở đây, ai mà nhanh hơn hắn nổi cơ chứ.
Vương Lộc dừng một chút, giải thích:
- Gia hỏa kia là Phong Thu Nhạn, ở Lạc Dương này có lẽ chưa nghe qua tên hắn, thế nhưng ở chỗ chúng ta, thanh danh của hắn không kém An Tĩnh ở đây, đều được xưng là vô địch thiên chi kiêu tử. mệnh cách Truyền kỳ của hắn là Khoái Đao Thiên Vương, trong đồng cấp, không ai có thể nhanh hơn hắn, vừa rồi ngươi cũng thấy đấy, ngay cả Phi Thiên hầu cũng không thể tránh được đao của hắn, đủ biết đao của hắn nhanh tới cỡ nào, muốn so nhanh với người như vậy, căn bản không có khả năng.
Vương Lộc cười khổ.
- Khoái Đao Thiên Vương? Là mệnh cách có tác dụng bổ trợ cho khoái đao sao?
Chu Văn tò mò hỏi.
- Hẳn là vậy đi, mệnh cách của mỗi người đều là bí mật, không dễ nói cho người khác biết, ta chỉ biết mệnh cách của hắn là Khoái Đao Thiên Vương, có bổ trợ cực lớn với đao hệ.
Dừng một chút, Vương Lộc lại nói tiếp:
- Ngươi biết có một tổ chức chuyên môn bình trắc mệnh cách chứ? Phong gia có một vị trưởng bối làm việc ở tổ chức đó, hắn đã bình trắc cho mệnh cách Khoái Đao Thiên Vương của Phong Thu Nhạn, kết quả là S cấp trong truyền thuyết.
- Không phải tổ chức kia không được chuẩn lắm sao?
Chu Văn cũng từng nghe nói tới tổ chức đó, thế nhưng đó chỉ là một tổ chức dân gian, không phải do Liên bang chính phủ tổ chức, cho nên có hạn chế rất lớn.
- Xác thực là không chuẩn lắm, vì cơ sở để bình trắc của bọn hắn là sức chiến đấu tăng thêm, cho nên điểm của mệch cách chiến đấu sẽ tương đối cao, thực tế, rất nhiều mệnh cách không giúp tăng sức chiến đấu lắm, thế nhưng lại vô cùng hữu dụng. Có điều, có thể được họ đánh giá đạt tới S cấp, sự cường đại của Khoái Đao Thiên Vương thực sự không thể nghi ngờ.
Vương Lộc cũng không cố tình hạ thấp tổ chức kia.
“Không biết mệnh cách của ta sẽ là gì? Nói như vậy, mệnh cách có quan hệ với thể chất và Nguyên Khí quyết, thể chất của ta không kém, Nguyên Khí quyết cũng không yếu, hẳn là không khó để có một mệnh cách cường đại, chỉ là không biết là mệnh cách gì, tốt nhất là mệnh cách thiên về chiến đấu a.”
Chu Văn thầm chờ mong mệnh cách của bản thân.
Chỉ có điều, Mê Tiên Kinh khó tấn cấp hơn các Nguyên Khí quyết khác nhiều, dù là số Nguyên Khí quyết trên các tấm bia đá thần bí kia, cũng không khó luyện như Mê Tiên Kinh.
- Có Phong Thu Nhạn ở đây, không có hy vọng phá kỷ lục, chỉ có thể nhận xui xẻo.
Vương Lộc hơi chút uể oải.
Tuy rằng này cũng không thực sự để ý tới kỷ lục này, thế nhưng đã chuẩn bị lâu như vậy, sắp thành công lại bị người hắt một chậu nước đá, mặc là ai cũng đều phải thấy buồn bực.
- Kỳ thực, muốn phá kỷ lục của hắn cũng không khó.
Chu Văn nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
- Ngươi có biện pháp?
Ánh mắt Vương Lộc sáng lên, nhìn Chu Văn hỏi, nàng tương đối tin tưởng Chu Văn.
- Biện pháp thì có, có điều, không trong phạm vi trách nhiệm của ta.
Chu Văn nói.
- Nói đi, ngươi có điều kiện gì?
Vương Lộc liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, bĩu môi nói.
- Tiền, ta giúp ngươi phá kỷ lục, ngươi có thể trả bao nhiêu tiền?
Thực ra dục vọng với vật chất của hắn rất thấp, tiêu không đến bao nhiêu tiền, nhưng hắn muốn đầu tư để Hoàng Cực phát triển trò chơi, cho nên cần số tiền rất lớn.
Hiện hắn không có thời gian cùng con đường kiếm tiền, cho nên chỉ có thể bắt đầu từ việc nhỏ trước, mỗi ít cũng là thịt.
Mà kẻ có tiền như Vương Lộc, ngay cả quay phim cũng có thể trả mười lăm vạn, như vậy giờ hẳn không ít hơn mười lăm vạn mới đúng.
Vương Lộc nhìn Chu Văn:
- Ngươi thiếu tiền vậy sao?
- Xác thực rất thiếu tiền.
Chu Văn gật đầu nói.
- Ngươi muốn dùng tiền làm gì? Còn thiếu bao nhiêu tiền?
Vương Lộc lại hỏi.
- Không biết thiếu bao nhiêu tiền, trong trường có một người cần tiền phát triển trò chơi, nên ta muốn đầu tư cho hắn, cụ thể bao nhiêu cũng không biết, thế nhưng hẳn phải cần rất nhiều.
Chu Văn cũng không có ý định giấu diếm, hắn đầu tư cho Hoàng Cực phát triển trò chơi, chính là muốn cho người khác biết có trò chơi như vậy, người biết càng nhiều càng tốt.
- Ngươi đúng là tên mê game, thời đại này rồi, người trầm mê trong game như ngươi cũng không nhiều.
Vương Lộc nghĩ nghĩ liền nói tiếp:
- Có điều, chuyện làm game này có thể lớn có thể nhỏ, nếu các ngươi chỉ cần làm một game nhỏ, vậy mười vạn hai mươi vạn cũng đủ, ta có thể trực tiếp cho ngươi. Nếu các ngươi muốn làm game khá lớn, như vậy mười vạn hai mươi vạn cũng chỉ như muối bỏ biển, không bằng các ngươi có thể cho ta xem kế hoạch đầu tư, nếu ta cảm thấy có thể, có lẽ ta sẽ đầu tư cho các ngươi.
- Chuyện đầu tư để bàn sau, hiện vẫn nên nói tới chuyện phá kỷ lục đi.
Chu Văn vươn tay nói.
Vương Lộc hung hăng đập tay Chu Văn:
- Muốn tiền cũng được, nhưng phải giúp ta phá kỷ lục đã, ta nào biết ngươi thực có thể giúp ta phá kỷ lục hay không?
Chu Văn không nói thêm, tiếp tục cùng Vương Lộc tìm kiếm Phi Thiên hầu, muốn phá kỷ lục, tìm được Phi Thiên hầu đã rồi nói.
Đối với việc phá kỷ lục của Phong Thu Nhạn, Chu Văn vẫn tương đối nắm chắc, gần đây hắn giết không ít Phi Thiên hầu, sớm đã có đủ kinh nghiệm, muốn nói người hiểu nhất về Phi Thiên hầu trong Tịch Dương học viện, không phải hắn thì không còn ai.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Toàn bộ quá trình không đến ba mươi giây, sạch sẽ lưu loát khiến người thấy sợ.
Chu Văn có chút kinh ngạc đánh giá nam sinh kia, tốc độ của đối phương còn nhanh hơn cả Phi Thiên hầu, trong số học viên, thực sự vô cùng hiếm thấy.
Hơn nữa, đao pháp của hắn còn càng nhanh hơn thân pháp, tốc độ cùng thân pháp của Phi Thiên hầu đều là nhất lưu, thế nhưng không thể tránh nổi một đao của hắn, khoái đao như vậy thực đáng sợ.
Nam sinh kia vẩy máu trên đao, ánh mắt nhìn về phía Chu Văn cùng Vương Lộc, nhanh chóng ngưng mắt nhìn Chu Văn.
- Ngươi chính là Chu Văn đã chém má hóa tướng khắc chữ?
Nam sinh kia nhìn Chu Văn hỏi.
- Ta là Chu Văn, ngươi là ai?
Chu Văn hỏi ngược lại.
- Đáng tiếc.
Nam sinh nói một câu không đầu không cuối, xách đao rời đi.
Chu Văn cảm thấy có chút khó hiểu, có điều hắn cũng lười nghĩ nhiều, cầm camera chuẩn bị đi tiếp.
Mà Vương Lộc lại nhìn theo hướng nam sinh kia rời đi:
- Không nghĩ tới, Phong Thu Nhạn cũng tới Tịch Dương học viện, thế nhưng sao không thấy hắn trong số đặc chiêu sinh?
- Còn muốn đi phá kỷ lục không?
Chu Văn ở bên hỏi.
Nam sinh kia đã phá kỷ lục của Hoàng Cực, hơn nữa thời gian dùng còn ngắn hơn rất nhiều, hẳn chỉ trong vòng hai mươi giây, thực lực Vương Lộc dù mạnh, nhưng muốn chém giết Phi Thiên hầu trong vòng hai mươi giây, thực sự không có khả năng.
- Còn phá kỷ lục gì chứ, có gia hỏa kia ở đây, ai mà nhanh hơn hắn nổi cơ chứ.
Vương Lộc dừng một chút, giải thích:
- Gia hỏa kia là Phong Thu Nhạn, ở Lạc Dương này có lẽ chưa nghe qua tên hắn, thế nhưng ở chỗ chúng ta, thanh danh của hắn không kém An Tĩnh ở đây, đều được xưng là vô địch thiên chi kiêu tử. mệnh cách Truyền kỳ của hắn là Khoái Đao Thiên Vương, trong đồng cấp, không ai có thể nhanh hơn hắn, vừa rồi ngươi cũng thấy đấy, ngay cả Phi Thiên hầu cũng không thể tránh được đao của hắn, đủ biết đao của hắn nhanh tới cỡ nào, muốn so nhanh với người như vậy, căn bản không có khả năng.
Vương Lộc cười khổ.
- Khoái Đao Thiên Vương? Là mệnh cách có tác dụng bổ trợ cho khoái đao sao?
Chu Văn tò mò hỏi.
- Hẳn là vậy đi, mệnh cách của mỗi người đều là bí mật, không dễ nói cho người khác biết, ta chỉ biết mệnh cách của hắn là Khoái Đao Thiên Vương, có bổ trợ cực lớn với đao hệ.
Dừng một chút, Vương Lộc lại nói tiếp:
- Ngươi biết có một tổ chức chuyên môn bình trắc mệnh cách chứ? Phong gia có một vị trưởng bối làm việc ở tổ chức đó, hắn đã bình trắc cho mệnh cách Khoái Đao Thiên Vương của Phong Thu Nhạn, kết quả là S cấp trong truyền thuyết.
- Không phải tổ chức kia không được chuẩn lắm sao?
Chu Văn cũng từng nghe nói tới tổ chức đó, thế nhưng đó chỉ là một tổ chức dân gian, không phải do Liên bang chính phủ tổ chức, cho nên có hạn chế rất lớn.
- Xác thực là không chuẩn lắm, vì cơ sở để bình trắc của bọn hắn là sức chiến đấu tăng thêm, cho nên điểm của mệch cách chiến đấu sẽ tương đối cao, thực tế, rất nhiều mệnh cách không giúp tăng sức chiến đấu lắm, thế nhưng lại vô cùng hữu dụng. Có điều, có thể được họ đánh giá đạt tới S cấp, sự cường đại của Khoái Đao Thiên Vương thực sự không thể nghi ngờ.
Vương Lộc cũng không cố tình hạ thấp tổ chức kia.
“Không biết mệnh cách của ta sẽ là gì? Nói như vậy, mệnh cách có quan hệ với thể chất và Nguyên Khí quyết, thể chất của ta không kém, Nguyên Khí quyết cũng không yếu, hẳn là không khó để có một mệnh cách cường đại, chỉ là không biết là mệnh cách gì, tốt nhất là mệnh cách thiên về chiến đấu a.”
Chu Văn thầm chờ mong mệnh cách của bản thân.
Chỉ có điều, Mê Tiên Kinh khó tấn cấp hơn các Nguyên Khí quyết khác nhiều, dù là số Nguyên Khí quyết trên các tấm bia đá thần bí kia, cũng không khó luyện như Mê Tiên Kinh.
- Có Phong Thu Nhạn ở đây, không có hy vọng phá kỷ lục, chỉ có thể nhận xui xẻo.
Vương Lộc hơi chút uể oải.
Tuy rằng này cũng không thực sự để ý tới kỷ lục này, thế nhưng đã chuẩn bị lâu như vậy, sắp thành công lại bị người hắt một chậu nước đá, mặc là ai cũng đều phải thấy buồn bực.
- Kỳ thực, muốn phá kỷ lục của hắn cũng không khó.
Chu Văn nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
- Ngươi có biện pháp?
Ánh mắt Vương Lộc sáng lên, nhìn Chu Văn hỏi, nàng tương đối tin tưởng Chu Văn.
- Biện pháp thì có, có điều, không trong phạm vi trách nhiệm của ta.
Chu Văn nói.
- Nói đi, ngươi có điều kiện gì?
Vương Lộc liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, bĩu môi nói.
- Tiền, ta giúp ngươi phá kỷ lục, ngươi có thể trả bao nhiêu tiền?
Thực ra dục vọng với vật chất của hắn rất thấp, tiêu không đến bao nhiêu tiền, nhưng hắn muốn đầu tư để Hoàng Cực phát triển trò chơi, cho nên cần số tiền rất lớn.
Hiện hắn không có thời gian cùng con đường kiếm tiền, cho nên chỉ có thể bắt đầu từ việc nhỏ trước, mỗi ít cũng là thịt.
Mà kẻ có tiền như Vương Lộc, ngay cả quay phim cũng có thể trả mười lăm vạn, như vậy giờ hẳn không ít hơn mười lăm vạn mới đúng.
Vương Lộc nhìn Chu Văn:
- Ngươi thiếu tiền vậy sao?
- Xác thực rất thiếu tiền.
Chu Văn gật đầu nói.
- Ngươi muốn dùng tiền làm gì? Còn thiếu bao nhiêu tiền?
Vương Lộc lại hỏi.
- Không biết thiếu bao nhiêu tiền, trong trường có một người cần tiền phát triển trò chơi, nên ta muốn đầu tư cho hắn, cụ thể bao nhiêu cũng không biết, thế nhưng hẳn phải cần rất nhiều.
Chu Văn cũng không có ý định giấu diếm, hắn đầu tư cho Hoàng Cực phát triển trò chơi, chính là muốn cho người khác biết có trò chơi như vậy, người biết càng nhiều càng tốt.
- Ngươi đúng là tên mê game, thời đại này rồi, người trầm mê trong game như ngươi cũng không nhiều.
Vương Lộc nghĩ nghĩ liền nói tiếp:
- Có điều, chuyện làm game này có thể lớn có thể nhỏ, nếu các ngươi chỉ cần làm một game nhỏ, vậy mười vạn hai mươi vạn cũng đủ, ta có thể trực tiếp cho ngươi. Nếu các ngươi muốn làm game khá lớn, như vậy mười vạn hai mươi vạn cũng chỉ như muối bỏ biển, không bằng các ngươi có thể cho ta xem kế hoạch đầu tư, nếu ta cảm thấy có thể, có lẽ ta sẽ đầu tư cho các ngươi.
- Chuyện đầu tư để bàn sau, hiện vẫn nên nói tới chuyện phá kỷ lục đi.
Chu Văn vươn tay nói.
Vương Lộc hung hăng đập tay Chu Văn:
- Muốn tiền cũng được, nhưng phải giúp ta phá kỷ lục đã, ta nào biết ngươi thực có thể giúp ta phá kỷ lục hay không?
Chu Văn không nói thêm, tiếp tục cùng Vương Lộc tìm kiếm Phi Thiên hầu, muốn phá kỷ lục, tìm được Phi Thiên hầu đã rồi nói.
Đối với việc phá kỷ lục của Phong Thu Nhạn, Chu Văn vẫn tương đối nắm chắc, gần đây hắn giết không ít Phi Thiên hầu, sớm đã có đủ kinh nghiệm, muốn nói người hiểu nhất về Phi Thiên hầu trong Tịch Dương học viện, không phải hắn thì không còn ai.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.