Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Chương 110: Phối Sủng Bị Khóa
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
24/12/2023
Mấu chốt nhất, Ác Mao trùng cực xấu, hơn nữa khi triệu hồi còn sẽ tạo ra mùi khó chịu, nữ sinh bình thường sẽ không thính loại Phối sủng này.
- Đúng vậy!
Chu Văn gật đầu nói.
Hắn đã dùng điện thoại kiểm tra đại bộ phận trứng Phối sủng ở đây, chỉ có Ác Mao trùng này là có thuộc tính tốt nhất.
Trừ bỏ thuộc tính tiếp cận cực hạn ra, còn có được ba kỹ năng thiên phú, trong đó có một cái thần kỹ của Ác Mao trùng.
Hóa Điệp, kỹ năng này có thể khiến Ác Mao trùng biến thành Ác Điệp, có được năng lực phi hành cường đại, tốc độ vốn yếu lập tức lại thành điểm mạnh nhất.
Kỹ năng Ác Chi Độc cũng sẽ biến hóa, trừ bỏ những nơi bị Ác Điệp đụng chạm, mà người đụng tới độc phấn do Ác Điệp tản mát ra cũng sẽ trúng độc như thường.
Ác Mao trùng có tới ba kỹ năng, có thể nói là cực phẩm trong Truyền kỳ, nếu Chu Văn có tiền, sợ rằng cũng sẽ động tâm, muốn mua nó lại.
Đương nhiên, Chu Văn chỉ suy nghĩ một chút, hắn có mua cũng không dùng, thứ nhất là hắn khó ấp được Truyền kỳ Phối sủng, thứu hai là Liên nghĩ biến dị cùng Ngân Dực phi kiến của hắn đều không kém Ác Mao trùng, thậm chí còn càng mạnh hơn, hoàn toàn không cần lãng phí thời gian tinh lực với Ác Mao trùng.
Nếu có thực mua, hắn cũng chỉ đem ra làm thức ăn hoặc để dung hợp.
- Thẩm mỹ của ngươi đúng là độc đáo…
Âu Dương Lam đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nheo mắt lẩm bẩm:
- Nói không chừng, đây thực là một lựa chọn không tồi, cũng không biết Tiểu Tĩnh có nhận ra đây là trứng của Ác Mao trùng hay không, nếu không nhận ra… có thể nói cho nó biết, đây là trứng Hắc Ngọc điệp… chờ lúc nó ấp ra… ha ha…
Trong lúc Chu Văn trợn mắt hốc mồm, Âu Dương Lam đã dùng chìa khóa mở tủ kính, đem quả trứng Ác Mao trùng kia lấy ra.
- An Sinh, ngươi đem trứng Phối sủng ra thanh toán, lúc viết biên lai, nhớ ghi là Hắc Ngọc Điệp, lúc đóng gói cũng phải chú ý một chút, mà tự ngươi gói đi.
Âu Dương Lam gọi An Sinh lại.
Dường như An Sinh đã sớm quen với suy nghĩ thiên mà hành không của Âu Dương Lam, hoàn toàn không có bất cứ vẻ kinh ngạc đáng có, nhận trứng Phối sủng liền xoay người rời đi.
- Tiểu Văn, chúng ta xuống dưới xem một chút, ở đó có không ít Phối sủng thú vị a, ngày thường cũng không dễ nhìn được.
Âu Dương Lam dẫn Chu Văn tiếp tục xuống tầng dưới.
Tới tầng hầm thứ ba, ở đây đều là các phòng đặc chế, mỗi phòng có một con Phối sủng, tuy rằng không có người trông coi, thế nhưng có hệ thống chống trộm mạnh mẽ, mỗi phòng đều cần phải có chìa khóa riêng mới có thể mở.
Vốn muốn vào xem Phối sủng, phải cần có Tần Tây Nguyên cùng đi, có điều trên tay Âu Dương Lam có chìa khóa, có thể trực tiếp mở phòng, khiến Chu Văn thu được thêm không ít kiến thức.
- Phối sủng ở đây, phần lớn đều là do các lão binh xuất ngũ gửi lại, với bọn hắn, Phối sủng vừa là đồng bọn vừa là chiến hữu, bọn hắn không muốn Phối sủng có sinh mệnh vô hạn phải hủ bại cùng bọn hắn, cho nên trước lúc ly thế, đều đem Phối sủng của mình chuyển nhượng ra ngoài. Tuy rằng trong đó cũng một phần nhu cầu kinh tế, nhưng không thể phủ nhận, cảm tình của quân nhân với Phối sủng, xa xa mãnh liệt hơn người thường.
Âu Dương Lam nói.
Chu Văn vốn vẫn luôn có kính ý với quân nhân, thời đại hắc ám hỗn loạn nhất, chính là quân nhân dùng sinh mệnh cứu trợ người thường, thăm dò Dị Lĩnh vực, đánh ra một con đường cho nhân loại tiến hóa.
Thời kỳ đó, quân nhân hy sinh nhiều vô số kẻ, số lượng quân đội toàn cầu phải giảm tới một phần ba.
- Cũng không biết gia hỏa kia còn ở đây không…
Âu Dương Lam đi tới một hướng, dừng trước cửa một căn phòng.
Tìm trong đống chìa khóa một hồi, Âu Dương Lam mới lấy ra một chiếc chìa khóa.
Mở cánh cửa kim loại dày nặng.
Ánh mắt Chu Văn nhìn vào trong phòng, khác với các phong khác, Phối sủng trong phòng này bị xiềng xích khóa lại.
Phối sủng ở đây đều là do chủ nhân của chúng gửi lại, cho nên không cần quá mức lo lắng chúng sẽ đả thương người, cũng không cần lo lắng chúng sẽ chạy trốn.
Sở dĩ phải khóa cửa, chính bởi sợ có người mạnh mẽ cướp chúng đi, hoặc là làm tổn thương chúng, cũng phòng người có dụng tâm động tay động chân.
Phối sủng trong phòng này, hai tay hai chân đều bị xích lại, trên người cũng có từng bó xích, mặt sau còn có một khố kim loại như cái cối xay.
- Từ khi ta còn nhỏ, mỗi lần phụ thân cùng Tần thúc thúc tới đây, đều sẽ tới thăm nó, nhiều năm như vậy, không nghĩ tới nó còn ở đây.
Âu Dương Lam đi vào trong phòng, nhìn Phối sủng kia nói.
Chu Văn cũng đánh giá nó, hình dáng rất giống nhân loại, chỉ là cơ bắp có phần khô gầy, bộ dạng da bọc xương, xương sườn lộ rõ.
Chỉ là thân thể hắn không hề khô, làn da còn tan ra ánh kim sáng bóng, nửa người trên, còn có thể nhìn thấy rất nhiều hình xăm bạc quỷ dị.
Mái tóc bạch ngân rũ xuống, che khuất khuôn mặt cùng một phần thân thể, khiến người khác không thể thấy hắn trông thế nào, thậm chí giới tính cũng không thể phân biệt.
- Lam tỷ, nó là Phối sủng gì vậy?
Chu Văn từng đọc qua không ít Phối sủng có hình thái giống con người, thế nhưng bọn chúng đều có một số đặc điểm khác biệt, mà Phối sủng trước mắt, Chu Văn lại không hề nhận thấy điểm khác người nào cả.
- Không biết, khi nhỏ ta cũng từng hỏi phụ thân, ông ấy cũng không trả lời ta, cũng không nói chuyện của nó với ta, chỉ là mỗi khi ông ấy tới, ông ấy cùng Tần thúc thúc đều tới nơi này.
Hiển nhiên, Âu Dương Lam cũng rất hứng thú với nó:
- Sau đó ta có hỏi Tần thúc thúc, Tần thúc thúc cũng nói hắn không biết đây là Phối sủng gì, chỉ nói là do phụ thân ta gửi lại đây, chuyện của Phối sủng, phụ thân ta cũng không nói cho hắn.
Chu Văn thầm tò mò, đánh giá Phối sủng, đột nhiên nhìn thấy mặt kim loại kìm hãm nó, trên mặt khắc một khung số, thoạt nhìn tựa như bàn phím mật mã.
“Dãy số mà lão hiệu trưởng gửi cho ta, không phải là dùng ở đây chứ?”
Chu Văn thầm xuất hiện một suy nghĩ.
Ngẫm lại lại thấy không đúng lắm, lão hiệu trưởng có con gái, có cháu ngoại, còn có hảo hữu chí giao, căn bản không cần thiết phải gửi mật mã cho Chu Văn.
Nếu không phải Âu Dương Lam mang Chu Văn tới đây, cơ bản Chu Văn không có cơ hội nhìn tới con Phối sủng quỷ dị này, lão hiệu trưởng gửi mật mã cho hắn cũng vô dụng.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
- Đúng vậy!
Chu Văn gật đầu nói.
Hắn đã dùng điện thoại kiểm tra đại bộ phận trứng Phối sủng ở đây, chỉ có Ác Mao trùng này là có thuộc tính tốt nhất.
Trừ bỏ thuộc tính tiếp cận cực hạn ra, còn có được ba kỹ năng thiên phú, trong đó có một cái thần kỹ của Ác Mao trùng.
Hóa Điệp, kỹ năng này có thể khiến Ác Mao trùng biến thành Ác Điệp, có được năng lực phi hành cường đại, tốc độ vốn yếu lập tức lại thành điểm mạnh nhất.
Kỹ năng Ác Chi Độc cũng sẽ biến hóa, trừ bỏ những nơi bị Ác Điệp đụng chạm, mà người đụng tới độc phấn do Ác Điệp tản mát ra cũng sẽ trúng độc như thường.
Ác Mao trùng có tới ba kỹ năng, có thể nói là cực phẩm trong Truyền kỳ, nếu Chu Văn có tiền, sợ rằng cũng sẽ động tâm, muốn mua nó lại.
Đương nhiên, Chu Văn chỉ suy nghĩ một chút, hắn có mua cũng không dùng, thứ nhất là hắn khó ấp được Truyền kỳ Phối sủng, thứu hai là Liên nghĩ biến dị cùng Ngân Dực phi kiến của hắn đều không kém Ác Mao trùng, thậm chí còn càng mạnh hơn, hoàn toàn không cần lãng phí thời gian tinh lực với Ác Mao trùng.
Nếu có thực mua, hắn cũng chỉ đem ra làm thức ăn hoặc để dung hợp.
- Thẩm mỹ của ngươi đúng là độc đáo…
Âu Dương Lam đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nheo mắt lẩm bẩm:
- Nói không chừng, đây thực là một lựa chọn không tồi, cũng không biết Tiểu Tĩnh có nhận ra đây là trứng của Ác Mao trùng hay không, nếu không nhận ra… có thể nói cho nó biết, đây là trứng Hắc Ngọc điệp… chờ lúc nó ấp ra… ha ha…
Trong lúc Chu Văn trợn mắt hốc mồm, Âu Dương Lam đã dùng chìa khóa mở tủ kính, đem quả trứng Ác Mao trùng kia lấy ra.
- An Sinh, ngươi đem trứng Phối sủng ra thanh toán, lúc viết biên lai, nhớ ghi là Hắc Ngọc Điệp, lúc đóng gói cũng phải chú ý một chút, mà tự ngươi gói đi.
Âu Dương Lam gọi An Sinh lại.
Dường như An Sinh đã sớm quen với suy nghĩ thiên mà hành không của Âu Dương Lam, hoàn toàn không có bất cứ vẻ kinh ngạc đáng có, nhận trứng Phối sủng liền xoay người rời đi.
- Tiểu Văn, chúng ta xuống dưới xem một chút, ở đó có không ít Phối sủng thú vị a, ngày thường cũng không dễ nhìn được.
Âu Dương Lam dẫn Chu Văn tiếp tục xuống tầng dưới.
Tới tầng hầm thứ ba, ở đây đều là các phòng đặc chế, mỗi phòng có một con Phối sủng, tuy rằng không có người trông coi, thế nhưng có hệ thống chống trộm mạnh mẽ, mỗi phòng đều cần phải có chìa khóa riêng mới có thể mở.
Vốn muốn vào xem Phối sủng, phải cần có Tần Tây Nguyên cùng đi, có điều trên tay Âu Dương Lam có chìa khóa, có thể trực tiếp mở phòng, khiến Chu Văn thu được thêm không ít kiến thức.
- Phối sủng ở đây, phần lớn đều là do các lão binh xuất ngũ gửi lại, với bọn hắn, Phối sủng vừa là đồng bọn vừa là chiến hữu, bọn hắn không muốn Phối sủng có sinh mệnh vô hạn phải hủ bại cùng bọn hắn, cho nên trước lúc ly thế, đều đem Phối sủng của mình chuyển nhượng ra ngoài. Tuy rằng trong đó cũng một phần nhu cầu kinh tế, nhưng không thể phủ nhận, cảm tình của quân nhân với Phối sủng, xa xa mãnh liệt hơn người thường.
Âu Dương Lam nói.
Chu Văn vốn vẫn luôn có kính ý với quân nhân, thời đại hắc ám hỗn loạn nhất, chính là quân nhân dùng sinh mệnh cứu trợ người thường, thăm dò Dị Lĩnh vực, đánh ra một con đường cho nhân loại tiến hóa.
Thời kỳ đó, quân nhân hy sinh nhiều vô số kẻ, số lượng quân đội toàn cầu phải giảm tới một phần ba.
- Cũng không biết gia hỏa kia còn ở đây không…
Âu Dương Lam đi tới một hướng, dừng trước cửa một căn phòng.
Tìm trong đống chìa khóa một hồi, Âu Dương Lam mới lấy ra một chiếc chìa khóa.
Mở cánh cửa kim loại dày nặng.
Ánh mắt Chu Văn nhìn vào trong phòng, khác với các phong khác, Phối sủng trong phòng này bị xiềng xích khóa lại.
Phối sủng ở đây đều là do chủ nhân của chúng gửi lại, cho nên không cần quá mức lo lắng chúng sẽ đả thương người, cũng không cần lo lắng chúng sẽ chạy trốn.
Sở dĩ phải khóa cửa, chính bởi sợ có người mạnh mẽ cướp chúng đi, hoặc là làm tổn thương chúng, cũng phòng người có dụng tâm động tay động chân.
Phối sủng trong phòng này, hai tay hai chân đều bị xích lại, trên người cũng có từng bó xích, mặt sau còn có một khố kim loại như cái cối xay.
- Từ khi ta còn nhỏ, mỗi lần phụ thân cùng Tần thúc thúc tới đây, đều sẽ tới thăm nó, nhiều năm như vậy, không nghĩ tới nó còn ở đây.
Âu Dương Lam đi vào trong phòng, nhìn Phối sủng kia nói.
Chu Văn cũng đánh giá nó, hình dáng rất giống nhân loại, chỉ là cơ bắp có phần khô gầy, bộ dạng da bọc xương, xương sườn lộ rõ.
Chỉ là thân thể hắn không hề khô, làn da còn tan ra ánh kim sáng bóng, nửa người trên, còn có thể nhìn thấy rất nhiều hình xăm bạc quỷ dị.
Mái tóc bạch ngân rũ xuống, che khuất khuôn mặt cùng một phần thân thể, khiến người khác không thể thấy hắn trông thế nào, thậm chí giới tính cũng không thể phân biệt.
- Lam tỷ, nó là Phối sủng gì vậy?
Chu Văn từng đọc qua không ít Phối sủng có hình thái giống con người, thế nhưng bọn chúng đều có một số đặc điểm khác biệt, mà Phối sủng trước mắt, Chu Văn lại không hề nhận thấy điểm khác người nào cả.
- Không biết, khi nhỏ ta cũng từng hỏi phụ thân, ông ấy cũng không trả lời ta, cũng không nói chuyện của nó với ta, chỉ là mỗi khi ông ấy tới, ông ấy cùng Tần thúc thúc đều tới nơi này.
Hiển nhiên, Âu Dương Lam cũng rất hứng thú với nó:
- Sau đó ta có hỏi Tần thúc thúc, Tần thúc thúc cũng nói hắn không biết đây là Phối sủng gì, chỉ nói là do phụ thân ta gửi lại đây, chuyện của Phối sủng, phụ thân ta cũng không nói cho hắn.
Chu Văn thầm tò mò, đánh giá Phối sủng, đột nhiên nhìn thấy mặt kim loại kìm hãm nó, trên mặt khắc một khung số, thoạt nhìn tựa như bàn phím mật mã.
“Dãy số mà lão hiệu trưởng gửi cho ta, không phải là dùng ở đây chứ?”
Chu Văn thầm xuất hiện một suy nghĩ.
Ngẫm lại lại thấy không đúng lắm, lão hiệu trưởng có con gái, có cháu ngoại, còn có hảo hữu chí giao, căn bản không cần thiết phải gửi mật mã cho Chu Văn.
Nếu không phải Âu Dương Lam mang Chu Văn tới đây, cơ bản Chu Văn không có cơ hội nhìn tới con Phối sủng quỷ dị này, lão hiệu trưởng gửi mật mã cho hắn cũng vô dụng.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.