Chương 4:
Zhihu
31/05/2023
6.
Ta nghĩ, thân là nữ chính truyện ngược, nguyên nhân của mọi đau khổ là vì thích nam chính.
Tuy rằng ta không có giống trong nguyên tác, bị giáng xuống thành nha hoàn, giặt quần áo, quét r.ác, lau bàn, rửa chén, sống một cuộc sống nhu nhược mà kiên cường.
Nhưng Tiêu Trường Minh nói là thông phòng!
Thông phòng, là phải ngủ với hắn!
Ta không muốn ngủ với hắn!
Ta bật người từ chối.
"Vương gia, hay là ngươi viết thư bỏ vợ đi? Ta về nhà ăn cơm mẹ nấu!"
Tiêu Trường Minh không chút lưu tình mà cự tuyệt ta.
"Ngươi nằm mơ!"
"Giang gia vứt bỏ Vương phi của bản vương, tặng ngươi qua đây, chắc chắn phải biết hậu quả khi bị bản vương phát hiện!"
"Ngươi ở trong phủ Tấn Vương cho tốt, trừ phi một ngày nào đó Giang Thượng Thư tìm được muội muội của ngươi trở về giao cho ta, bằng không thì cả đời này ngươi cũng không được đi đâu hết."
Thằng cha điên khùng vặn vẹo này.
Ta không thích!
Ta muốn nói: "Vương gia, tha cho ta đi, ta sai rồi."
Mở miệng thì lại là.
"Chẳng lẽ là ngươi thấy ta thú vị, nảy sinh hứng thú đối với ta?"
"Ngoài miệng nói là bởi vì Giang Vận Tiên mà giam ta lại, thực ra là muốn giữ ta ở bên người."
"Vương gia thật đúng là khẩu thị tâm phi!"
Lời của ta nói ra khỏi miệng, bốn phía lâm vào yên tĩnh như ch.ết, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Ngay cả Thúy Nhi - người xem ta như kẻ thù truyền kiếp, cũng bỗng nhiên dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía ta.
Ta khóc trong lòng nhiều chút.
Hehehe… Ta sẽ không phải là nữ chính đầu tiên bị hẹo vì cái mỏ hỗn đó chứ?
Chợt nghe Tiêu Trường Minh gằn từng chữ: "Giang Ấu Liên, ngươi nói bản vương thích ngươi?"
"Bản vương sẽ chứng minh cho ngươi xem, rốt cuộc bản vương có hứng thú với ngươi hay không."
Trong lòng ta hoảng loạn.
Không phải chứ, sao lại thành thế này?
Nhưng Tiêu Trường Minh đã sai người trói ta lại.
Sau đó, hắn đem bán ta cho...
Thanh lâu?
7.
Mọi người đều biết, nữ chính ngược văn đều rất thảm. Bởi vì nam chính vẫn luôn hành hạ họ.
Nam chính Tiêu Trường Minh giống như có bệnh, tính cách còn hâm hâm dở dở, thay đổi thất thường.
Lúc đầu: "Ta không yêu nàng, ta giữ lại nàng cũng là vì dằn vặt nàng!"
Một giây kế tiếp: "Vì sao ta yêu tỷ tỷ của nàng, nhưng nhìn nàng bị thương, bản vương lại có cảm giác đau lòng?"
Sau đó, để chứng minh rằng mình không yêu nữ chính, hắn càng hành hạ nàng ấy nhiều hơn!
Bây giờ nữ chính ngược văn đã trở thành ta, cái mỏ ta hỗn như thế, Tiêu Trường Minh chắc hẳn sẽ không yêu ta.
Vì vậy, hắn càng rảnh tay mà hành hạ ta.
Hắn để cho ta ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lộ thắt lưng, lộ cánh tay, lộ chân, mặc vũ y, muốn ta nhảy ở trước mắt bao người.
Ta thấy khuôn mặt khuynh thành tuyệt diễm trong gương, nhịn không được mà khen một câu…
"Trời! Đẹp thế!"
Bà chủ của thanh lâu mặc cho ta một bộ vũ y bay bổng phong tình, vạt áo phiêu phiêu, thậm chí còn cho ta một chiếc đàn tỳ bà!
Nếu như đối với danh môn thục nữ chân chính mà nói thì đây là vũ nhục. Nhưng ta đâu phải danh môn thục nữ, ta chỉ muốn rít lên.
"Mình" đẹp quá, "Mình" muốn dính lấy mình!
Tiêu Trường Minh nhìn thấy trang phục của ta, chỉ thấy ánh mắt hắn buồn bã, gõ ngón tay lên tay vịn của xe lăn "cộp cộp cộp", không rõ là cảm xúc gì.
Ta sợ hắn sẽ nảy sinh tình cảm gì với ta, ta vội vàng bóp ch.ết suy nghĩ của hắn ngay từ trong trứng.
Ta: "Vương gia, có phải ngươi muốn nói “Chà! Rõ ràng ta rất ghét nữ nhân này, nhưng vì sao lại thấy nàng ta rất đẹp?"
"Ngươi cũng đừng quên, ta chỉ cưới thay tỷ tỷ, người mà ngươi yêu là tỷ tỷ của ta!"
Tay của Tiêu Trường Minh đột nhiên nắm chặt, trầm giọng hạ lệnh.
"Tống cổ nàng ta xuống dưới!"
Huhu, chếc ta rồi…
Ta nghĩ, thân là nữ chính truyện ngược, nguyên nhân của mọi đau khổ là vì thích nam chính.
Tuy rằng ta không có giống trong nguyên tác, bị giáng xuống thành nha hoàn, giặt quần áo, quét r.ác, lau bàn, rửa chén, sống một cuộc sống nhu nhược mà kiên cường.
Nhưng Tiêu Trường Minh nói là thông phòng!
Thông phòng, là phải ngủ với hắn!
Ta không muốn ngủ với hắn!
Ta bật người từ chối.
"Vương gia, hay là ngươi viết thư bỏ vợ đi? Ta về nhà ăn cơm mẹ nấu!"
Tiêu Trường Minh không chút lưu tình mà cự tuyệt ta.
"Ngươi nằm mơ!"
"Giang gia vứt bỏ Vương phi của bản vương, tặng ngươi qua đây, chắc chắn phải biết hậu quả khi bị bản vương phát hiện!"
"Ngươi ở trong phủ Tấn Vương cho tốt, trừ phi một ngày nào đó Giang Thượng Thư tìm được muội muội của ngươi trở về giao cho ta, bằng không thì cả đời này ngươi cũng không được đi đâu hết."
Thằng cha điên khùng vặn vẹo này.
Ta không thích!
Ta muốn nói: "Vương gia, tha cho ta đi, ta sai rồi."
Mở miệng thì lại là.
"Chẳng lẽ là ngươi thấy ta thú vị, nảy sinh hứng thú đối với ta?"
"Ngoài miệng nói là bởi vì Giang Vận Tiên mà giam ta lại, thực ra là muốn giữ ta ở bên người."
"Vương gia thật đúng là khẩu thị tâm phi!"
Lời của ta nói ra khỏi miệng, bốn phía lâm vào yên tĩnh như ch.ết, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Ngay cả Thúy Nhi - người xem ta như kẻ thù truyền kiếp, cũng bỗng nhiên dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía ta.
Ta khóc trong lòng nhiều chút.
Hehehe… Ta sẽ không phải là nữ chính đầu tiên bị hẹo vì cái mỏ hỗn đó chứ?
Chợt nghe Tiêu Trường Minh gằn từng chữ: "Giang Ấu Liên, ngươi nói bản vương thích ngươi?"
"Bản vương sẽ chứng minh cho ngươi xem, rốt cuộc bản vương có hứng thú với ngươi hay không."
Trong lòng ta hoảng loạn.
Không phải chứ, sao lại thành thế này?
Nhưng Tiêu Trường Minh đã sai người trói ta lại.
Sau đó, hắn đem bán ta cho...
Thanh lâu?
7.
Mọi người đều biết, nữ chính ngược văn đều rất thảm. Bởi vì nam chính vẫn luôn hành hạ họ.
Nam chính Tiêu Trường Minh giống như có bệnh, tính cách còn hâm hâm dở dở, thay đổi thất thường.
Lúc đầu: "Ta không yêu nàng, ta giữ lại nàng cũng là vì dằn vặt nàng!"
Một giây kế tiếp: "Vì sao ta yêu tỷ tỷ của nàng, nhưng nhìn nàng bị thương, bản vương lại có cảm giác đau lòng?"
Sau đó, để chứng minh rằng mình không yêu nữ chính, hắn càng hành hạ nàng ấy nhiều hơn!
Bây giờ nữ chính ngược văn đã trở thành ta, cái mỏ ta hỗn như thế, Tiêu Trường Minh chắc hẳn sẽ không yêu ta.
Vì vậy, hắn càng rảnh tay mà hành hạ ta.
Hắn để cho ta ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lộ thắt lưng, lộ cánh tay, lộ chân, mặc vũ y, muốn ta nhảy ở trước mắt bao người.
Ta thấy khuôn mặt khuynh thành tuyệt diễm trong gương, nhịn không được mà khen một câu…
"Trời! Đẹp thế!"
Bà chủ của thanh lâu mặc cho ta một bộ vũ y bay bổng phong tình, vạt áo phiêu phiêu, thậm chí còn cho ta một chiếc đàn tỳ bà!
Nếu như đối với danh môn thục nữ chân chính mà nói thì đây là vũ nhục. Nhưng ta đâu phải danh môn thục nữ, ta chỉ muốn rít lên.
"Mình" đẹp quá, "Mình" muốn dính lấy mình!
Tiêu Trường Minh nhìn thấy trang phục của ta, chỉ thấy ánh mắt hắn buồn bã, gõ ngón tay lên tay vịn của xe lăn "cộp cộp cộp", không rõ là cảm xúc gì.
Ta sợ hắn sẽ nảy sinh tình cảm gì với ta, ta vội vàng bóp ch.ết suy nghĩ của hắn ngay từ trong trứng.
Ta: "Vương gia, có phải ngươi muốn nói “Chà! Rõ ràng ta rất ghét nữ nhân này, nhưng vì sao lại thấy nàng ta rất đẹp?"
"Ngươi cũng đừng quên, ta chỉ cưới thay tỷ tỷ, người mà ngươi yêu là tỷ tỷ của ta!"
Tay của Tiêu Trường Minh đột nhiên nắm chặt, trầm giọng hạ lệnh.
"Tống cổ nàng ta xuống dưới!"
Huhu, chếc ta rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.