Chương 2: Chấp Niệm (2)
Tam Dương Thái Lai
08/04/2022
Editor: Thỏ bíu
Một lát nghĩ đến lão gia bị giam trong cung, lại tìm được lý do hành động của phu nhân, lên tiếng khuyên nhủ: "Đại nương tử, đại gia đã tại cửa cung trông coi, lão gia nhất định người ở hiền gặp lành."
Dương Hề yên lặng uống xong ngụm cháo cuối cùng, nhưng không có đáp lời, người ở hiền gặp lành? Nàng chỉ biết là người tốt sống không được lâu, cha chồng kết quả cuối cùng chỉ có một con đường chết, nàng trở về quá muộn, nếu như trở lại trước khi cha chồng tiến cung nàng cũng sẽ không bị động như thế.
Vân Nhã trong lòng thầm thở dài đồng thời đè nén lo lắng trong lòng, hạ nhân trong phủ đều nghị luận nói Chu gia đại họa ngập đầu, nàng cũng sợ hãi.
Dương Hề nhìn thoáng qua Vân Nhã, đây là đại nha hoàn hồi môn theo nàng đến Chu gia, chẳng qua là nàng đã luân hồi chuyển thế qua chỉ tín nhiệm chính mình, "Vân Nhã, ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi đi. "
Vân Nhã không muốn đi, "Ngài cần chiếu cố. "
Dương Hề lắc đầu, "Đi xuống đi''Ngữ khí chắc nịch.
Vân Nhã cúi đầu thu thập bàn ăn xong và lui ra ngoài, còn cẩn thận đóng cửa thật kỹ phòng ngừa gió lạnh thổi vào.
Dương Hề xác nhận Vân Nhã đi xa, nàng mới chậm dãi đứng lên, nàng không vội đi thăm trưởng tử, trưởng tử đang ở chủ viện do mẹ chồng đưa đi, nàng vừa trở về sợ rằng nàng chỉ có thể đè nén khẩn trương trong lòng.
Một thân một mình tại trong phòng đi đi lại lại, nàng chính là Dương Hề từ hiện đại xuyên qua chẳng những tên không thay đổi mà dung mạo như cũng không thay đổi nhiều,
Sống ở đây một thời gian nàng đã chậm rãi quen thuộc những việc nảy sinh ở kiếp này, còn cầm lấy bút đã viết hai cái tên của mình, chằm chằm vào tên thấp giọng nở nụ cười, dù là xuyên qua nhưng nét bút cũng không biến hoá nhiều.
Nàng đến trước hộp đồ trang sức và mở hộp trang sức ra, bên trong là tất cả đồ trang sức của nàng, lại quay người đi về hướng đầu giường, nơi có cái tủ đựng toàn bộ gia sản của phu thê nàng
Kiếp trước sự việc sảy ra bất ngờ khiến nàngtrở tay không kịp, ngay cả tiền mau thuốc cho trưởng tử cũng không có, đầu ngón tay nắm chặt hai tay cầm của hộp cũng không đau bằng nội tâm nàng.
Một lát nghĩ đến lão gia bị giam trong cung, lại tìm được lý do hành động của phu nhân, lên tiếng khuyên nhủ: "Đại nương tử, đại gia đã tại cửa cung trông coi, lão gia nhất định người ở hiền gặp lành."
Dương Hề yên lặng uống xong ngụm cháo cuối cùng, nhưng không có đáp lời, người ở hiền gặp lành? Nàng chỉ biết là người tốt sống không được lâu, cha chồng kết quả cuối cùng chỉ có một con đường chết, nàng trở về quá muộn, nếu như trở lại trước khi cha chồng tiến cung nàng cũng sẽ không bị động như thế.
Vân Nhã trong lòng thầm thở dài đồng thời đè nén lo lắng trong lòng, hạ nhân trong phủ đều nghị luận nói Chu gia đại họa ngập đầu, nàng cũng sợ hãi.
Dương Hề nhìn thoáng qua Vân Nhã, đây là đại nha hoàn hồi môn theo nàng đến Chu gia, chẳng qua là nàng đã luân hồi chuyển thế qua chỉ tín nhiệm chính mình, "Vân Nhã, ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi đi. "
Vân Nhã không muốn đi, "Ngài cần chiếu cố. "
Dương Hề lắc đầu, "Đi xuống đi''Ngữ khí chắc nịch.
Vân Nhã cúi đầu thu thập bàn ăn xong và lui ra ngoài, còn cẩn thận đóng cửa thật kỹ phòng ngừa gió lạnh thổi vào.
Dương Hề xác nhận Vân Nhã đi xa, nàng mới chậm dãi đứng lên, nàng không vội đi thăm trưởng tử, trưởng tử đang ở chủ viện do mẹ chồng đưa đi, nàng vừa trở về sợ rằng nàng chỉ có thể đè nén khẩn trương trong lòng.
Một thân một mình tại trong phòng đi đi lại lại, nàng chính là Dương Hề từ hiện đại xuyên qua chẳng những tên không thay đổi mà dung mạo như cũng không thay đổi nhiều,
Sống ở đây một thời gian nàng đã chậm rãi quen thuộc những việc nảy sinh ở kiếp này, còn cầm lấy bút đã viết hai cái tên của mình, chằm chằm vào tên thấp giọng nở nụ cười, dù là xuyên qua nhưng nét bút cũng không biến hoá nhiều.
Nàng đến trước hộp đồ trang sức và mở hộp trang sức ra, bên trong là tất cả đồ trang sức của nàng, lại quay người đi về hướng đầu giường, nơi có cái tủ đựng toàn bộ gia sản của phu thê nàng
Kiếp trước sự việc sảy ra bất ngờ khiến nàngtrở tay không kịp, ngay cả tiền mau thuốc cho trưởng tử cũng không có, đầu ngón tay nắm chặt hai tay cầm của hộp cũng không đau bằng nội tâm nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.