Chương 53: Đại minh tinh tiểu tình nhân (16)
Duy Khách 99
22/10/2019
Edit:An Minh Tuệ.
_____________________
Giang Niệm cảm giác cô có công cứu giá, lần này xác định vững chắc có thể đánh động đến kim chủ ba ba.
Cô thật vui vẻ ăn cơm trưa, sau đó trở về phòng tiếp tục sửa chữa kịch bản của mình, lúc rảnh rỗi còn suy nghĩ một chút về điểm hào quang của nữ chính đang bị kẹt lại ở sáu mươi, mặc dù sự nghiệp của cô và tình yêu đều được mùa, nhưng mà cái hào quang của nữ chính này vẫn y nguyên vững vững vàng vàng kẹt lại ở sáu mươi điểm không động đậy, đàn em kim chủ cùng kim chủ đùi vàng cô ôm cũng không ít, thật sự đặc biệt trở thành người hám làm giàu, còn chỉ thiếu là chia tay sau đó làm tình nhân nhỏ!
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Lúc này Giang Niệm liền không nhịn được mà nhớ đến Kỷ Á Linh, đều do cô quá hoàn mỹ quá lợi hại đi, trực tiếp liền đem Kỷ Á Linh đang ở bên cạnh nam chính đuổi đi, ở kiếp trước, Kỷ Á Linh là do hại chết nữ chính về sau bị mọi người phát hiện mới bị bắt, một phút từ kim bài người đại diện biến thành con chuột cống mà người người kêu đánh, từ ở thiên đường rơi xuống địa ngục.
Kỷ Á Linh suy nghĩ có rất nhiều, nhìn xem bây giờ trong tay cô ta có ký mấy nghệ sĩ liền biết cô ta vẫn là trước sau như một muốn chạy lên chỗ cao, lần trước cô đi ‘Mỹ thực cư’ ăn cơm, còn đúng lúc bị chụp lén, tăng thêm thái độ hai lần tiếp theo của Kỷ Á Linh, cái tâm trạng vui mừng khi xem kịch vui của người khác kia thật đúng là không lừa được ai, không chừng chuyện này Kỷ Á Linh cũng có một chân.
Buổi tối Triệu Hằng trở về, hỏi Tiểu Vương ở khách sạn không có xảy ra cái gì chuyện đặc biệt chứ?
Tiểu Vương do dự trong chốc lát nói: “Thời điểm Tất tổng không cẩn thận ngã sấp xuống, bị đạo diễn Giang ôm lấy cứu được nửa mạng có tính không?”
Lão Ngụy: “...!”
Triệu Hằng: “...?”
Hắn ngẩn người: “Sau đó thì sao?”
Tiểu Vương lắc đầu: “Sau đó liền không có sau đó.”
Chờ hắn trở lại khách sạn, thấy Giang Niệm đang nằm sấp ở trên ghế sa lon cắn đầu bút, hắn đi qua ngồi xuống, nhìn cô đang ở trên kịch bản tô tô vẽ vẽ, hắn không vui khi bị xem nhẹ, cúi đầu ở trên vai cô cắn một chút, Giang Niệm ôi một tiếng, quay đầu liếc nhìn hắn một cái: “Làm gì nha.”
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tròng mắt Triệu Hằng nhìn cô, có chút câu lên bờ môi, nhíu mày, bộ dáng trong sáng giờ phút này xem ra có chút khó chịu: “Anh đến xác nhận một chút, bạn gái của anh cùng anh hẹn hò, làm sao lại biến thành Tất Tranh.”
Giang Niệm nói: “Vậy anh xác nhận ra cái gì rồi?”
Người đàn ông nghịch nghịch cái cằm cô, có chút bá đạo nói: “Từ trong ra ngoài đều xác định thật ra rõ rõ ràng ràng, rõ ràng, em là của anh. Lời đồn bên ngoài không thể tin.”
Giang Niệm cười phốc một tiếng: “Cho anh đẹp mặt!”
Triệu Hằng cũng cười theo cười, hắn dừng một chút, nói: “Niệm Niệm, theo lý thuyết thì em chưa từng có xuất hiện ở trên truyền thông, coi như « Tổng giám đốc đại nhân của tôi » nổi tiếng, nhưng phóng viên cũng không tìm lên đầu em, bọn họ sẽ đi theo dõi Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm sẽ không cho người ta cảm thấy kỳ lạ, nhưng mà cái người Lưu Ký kia mấy lần đều theo dõi em, cái này khiến anh có chút không yên tâm. Về sau em phải cẩn thận một chút.”
Giang Niệm ừ một tiếng: “Có thể là do em quá nổi đi, không phải đã chạy đến chỗ em rồi sao, đây chính là người nổi tiếng trong truyền thuyết phải không?”
Triệu Hằng bất đắc dĩ lại cưng chiều nói tiếng đúng, nắm vuốt gò má cô nói: “Anh nhìn thấy em cùng Tất Tranh làm sáng tỏ trên Weibo, hi vọng qua mấy ngày nữa cái tin tức này sẽ nhạt xuống dưới, nếu như đến lúc đó còn có người lại mượn đề tài để nói chuyện nói xấu em gì gì đó, chúng ta liền công khai?”
Giang Niệm nha một tiếng, hỏi hắn: “Công khai? Tinh tú cùng người đại diện của anh sẽ đồng ý sao?”
Triệu Hằng nhéo nhéo lông mày, thật ra hắn cũng cảm thấy bây giờ không phải là thời cơ tốt để công khai, sự nghiệp của Giang Niệm vừa mới cất bước không nói, hắn cũng không thích đem cuộc sống riêng tư của mình nói với đại chúng, mà sức hắn còn nhỏ, phải che chở Giang Niệm còn cần càng mạnh hơn mới được.
“Công ty bên kia anh sẽ nghĩ biện pháp, Lão Ngụy hẳn là sẽ không quá phản đối, bên ngoài nghe đồn huyên náo nhốn nháo, anh chỉ là làm mọi việc sớm hơn dự định một chút, Niệm Niệm, anh không muốn em bị tổn thương.”
Giang Niệm khoát khoát tay, lơ đễnh nói: “Cái này tính là tổn thương gì chứ, bọn họ lại không có cướp tiền của em.”
Triệu Hằng khục ho hai tiếng: “...”
Lần này hắn thật nhịn không được, liên tiếp ở trên mặt Giang Niệm cắn một cái, cắn đến khi Giang Niệm hô hoán lên.
Ban đêm hai người ở nhà hàng Tây của khách sạn dùng bữa ăn, còn uống hai ly rượu đỏ.
Đến lúc đi ngủ Triệu Hằng bốc lên đặc biệt hung ác, còn đặc biệt đè lại tay nhỏ của Giang Niệm không cho phép cô cào, cảnh quay hắn bị nghiêm hình tra tấn còn chưa có quay xong đâu, trên người tự nhiên không thể có tổn thương, Giang Niệm thở hồng hộc, ốc đồng cô nương của cô xấu quá đi, mấy tháng không gặp thật sự là lợi hại, có tiến bộ hơn nha.
Hai người tới tới lui lui qua mấy lần, Triệu Hằng nhẹ nhàng vui vẻ, Giang Niệm cũng không muốn thừa nhận cô không được, nhưng yêu tinh nhỏ này sắp đem cô ép mỏng đi!
Giang Niệm không khỏi nhớ đến thời gian hai người học đại học, vụng trộm đi khách sạn thuê phòng, thời điểm hắn mở nút thắt trên quần áo của cô tay đều đang run, hôn một chút đều cẩn thận, chân tay lóng ngóng gặm miệng cô đều gặm sưng lên, cái nào giống bây giờ, đều thành võ lâm cao thủ, tốc độ cởi quần áo kia là vù vù, còn thật biết đùa với cô.
Thế giới này thật đúng là một thế giới tạo ra người tài nha!
Giang Niệm ở lại với Triệu Hằng mấy ngày liền trở về, dù sao hiện tại cô cũng là người có thân phận, bây giờ «Tổng giám đốc đại nhân của tôi » cũng nổi tiếng, cũng coi như cô là có cái mở đầu tốt. Cô đem việc bản quyền toàn quyền giao cho Trịnh Kỳ phụ trách, còn bộ phim sắp tới chuẩn bị bấm máy khai mạc, công việc mời chào nhà đầu tư nhà tài trợ cô liền để cho Tất Lỗi cùng Trần Hâm phụ trách, chuyện đầu tư này còn có chút phiền phức, bởi vì có một số nhà đầu tư đầu tư cho phim chỉ là đơn giản nghĩ muốn nâng người, ví dụ như có người yêu cầu cô đổi đi nam chính hoặc nữ chính, lại hoặc là ở bên trong kịch bản tăng thêm một chút phần diễn quan trọng cho nhân vật phụ, so với nhân vật chính còn quan trọng hơn, tạo thành đủ thứ hỗn loạn, Giang Niệm đương nhiên sẽ không đồng ý những yêu cầu như vậy.
Cô vì đầu tư đã bỏ đi rất nhiều, tuy có đổi kịch bản một chút, nhưng không được tùy ý xóa hay thêm nhân vật, đây là ranh giới cuối cùng của cô.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Cho nên nói Tất tổng thật là một vị kim chủ ba ba đặc biệt tốt, bởi vì hắn gần như sẽ không can dự vào sáng tác của đạo diễn cùng biên kịch, lại bỏ ra nhiều tiền, có thể ôm vào một cây lông chân vàng cũng là tốt nha.
Giang Niệm trở lại Đế Đô, cùng đàn em kim chủ của cô ở một chỗ mở cuộc hội họp.
Trịnh Kỳ gần đây thật sự rất bận, Giang Niệm đem việc giao cho cậu, sau đó cậu liền thấy khẩn trương đến không được, đặc biệt sợ xảy ra điều gì sai lầm, lúc này cậu cũng không có việc gì thì đi tìm Trịnh Nhị ca trò chuyện chút, trêu đến khiến cho Trịnh Nhị ca đều thấy phiền chết, không chỉ có phiền mặt ngoài, trong âm thầm cũng rất phiền, Giang đại tỷ cũng thật là lợi hại, nhìn xem đã khiến cho một kẻ chỉ biết ăn chơi phá phách đều biến thành một người quyết chí tự cường còn cuồng công việc!
Bà nội Trịnh nhìn cháu ngoan có ý chí có tương lai, vui vẻ đến mức răng giả đều cười mất, gương mặt hiền lành hòa ái cười đến nở hoa: “Gặp được Niệm Niệm thật là điều tốt đối với Kỳ Kỳ nha!”
Mọi người trong nhà đều nói: “Đúng vậy nha đúng vậy nha, Niệm Niệm thật sự là một đứa trẻ ngoan, đây có lẽ chính là duyên phận mà ông trời cố ý sắp đặt đó!” Bọn họ còn quyết định muốn tiếp tục đầu tư cho Giang Niệm, giúp cho cô trên con đường sự nghiệp làm đạo diễn càng thêm nổi tiếng, thành công.
Trịnh Nhị ca: “...”:)
Cho nên lúc này mọi việc tự nhiên là trọn vẹn, chỉ riêng tiền bán bản quyền đã để túi tiền nhỏ của Giang Niệm trong nháy mắt trướng phình lên, nhưng mà bởi vì kiếm tiền, những ông chủ lúc trước đầu tư cho cô quay chụp tự nhiên cũng sẽ được chia đến tiền lãi, Giang Niệm còn đặc biệt mua quà đến cửa cảm ơn từng người lúc trước đã ủng hộ cô, lúc đó bọn họ đều tin tưởng tài năng của cô nha.
Mà cô bản thân là đại tỷ, rốt cục cũng có thể ở trước mặt đàn em kim chủ mà mở mày mở mặt một phen, trước đó cô đã nhận nhiều tiền hiếu kính như vậy, bây giờ là thời điểm một lần làm đại tỷ thực sự, sau đó tiền của cô cứ thế ra đi, làm cho cô rất là đau lòng một thôi một hồi.
Tục ngữ nói đúng, cái gọi là “Không bỏ được con thỏ thì không bắt được sói”, cô cũng chỉ có thể nhẫn nhịn đau nhức bỏ những thứ yêu thích.
Không chỉ có như thế, những người đi theo cô chịu khổ ở đoàn làm phim, các đồng nghiệp đều ở cùng nhau hơn một tháng cũng đều nhận một cái lì xì to, rốt cuộc cũng được nếm trải cảm giác hạnh phúc.
Trịnh Kỳ, Tất Lỗi cùng Trần Hâm đều rất vui vẻ, rốt cục bây giờ bọn họ lại có thể làm người có tiền, thử một chút khoái cảm tiêu tiền như nước, mấy cậu đã có tiền, liền mang theo ví nhỏ đã phình lên lập tức hẹn nhau đi uống rượu một chuyến, sau đó phát hiện những hoạt động giải trí bọn cậu đã từng rất thích, đột nhiên có vẻ hơi nhàm chán, còn không bằng ở đoàn làm phim quét một chút, chạy đi đóng vai phụ còn tiện thể về nhà trộm đạo cụ trang phục, đặc biệt là đám bạn bè trước kia, trước đó còn trong âm thầm chế giễu bọn cậu, ở trước mặt lại vui vẻ, khích lệ bọn cậu có ánh mắt có tài năng, mặc dù nghe thấy trong lòng thật vui vẻ, thế nhưng lại thấy không có ý nghĩa.
Mà lại bởi vì bọn cậu nghèo, đã quen với nghèo lại sợ nghèo, rượu này tùy tiện cũng là một bình rượu liền lên đến vạn, số tiền đó đủ bọn cậu ăn bao lâu dưa muối cùng bánh bao chứ? Trải nghiệm qua khó khăn mới biết được cuộc sống sinh hoạt không dễ dàng, thế là từng cái cũng đều tiết kiệm, rượu này không nên uống, còn không bằng về nhà học tập một chút cách để kiếm, tìm thêm mấy người tài trợ, dù sao cũng là toàn cầu mua bất động sản, đây là một tác phẩm quay rất lớn nha!
Đàn em Kim chủ rất hiểu chuyện, Giang Niệm đương nhiên vui vẻ, nhưng Tất Tranh lại không quá vui vẻ, hắn thực sự nhịn không được hỏi Tất Lỗi: “Tất Thạch Đầu, em nói em từ nhỏ đến lớn ai cũng không phục, liền ngay cả anh trai em cũng đều không nghe, hiện tại làm sao lại nghe lời vị Giang đại tỷ kia như vậy?”
... Đây còn không phải là bởi vì Tất Lỗi cảm thấy chính cậu là vô địch thiên hạ sao? Cậu so đo nắm đấm: “Bởi vì em là một người đàn ông nói lý lẽ, đương nhiên là ai có nắm đấm lớn hơn thì người đấy có quyền.”
Tất Tranh: “...”
Mẹ nó cái này là biến thái sao? Sớm biết hắn liền đánh chết cái hòn đá thối này!
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Kỳ thật Tất Lỗi cũng không hiểu rõ cái tính tình khó chịu này của anh ruột, rõ ràng là ngầm thừa nhận đầu tư cho Đại tỷ của cậu, bằng không thì trước đó phát hiện việc cậu trong âm thầm vụng trộm mượn quần áo có thể không ngăn cản sao? Hết lần này đến lần khác ngoài miệng chính là không hé miệng, cũng không biết là vì cái gì.
Quả nhiên nha, suy nghĩ của đàn ông vào thời kỳ mãn kinh luôn thay đổi thất thường, thật không dễ đoán.
Nhưng mà làm một thương nhân có tư cách, Tất Lỗi không có ghét bỏ anh ruột của cậu đã sớm đi vào thời kỳ mãn kinh, vẫn là rất nghiêm túc đi tìm anh ruột của cậu nói chuyện hợp tác, nhân tiện ở nhà tìm xem chìa khóa nhà cùng giấy tờ đang bị giấu ở đâu, người anh ruột này thật sự rất quá đáng, thậm chí ngay cả em trai ruột thịt cũng đều đề phòng sâu như vậy.
...
Ngay lúc Giang Niệm đang vì bộ phim thần tượng thứ hai của cô« Kiều thê mang bầu chạy ở toàn cầu mua bất động sản » mà cố gắng, « Tổng giám đốc đại nhân của tôi » đã chiếu đến cảnh Thẩm Minh hỏi nữ chính muốn lấy lại tờ chi phiếu năm triệu kia, Giang Niệm rất tuyệt vọng phát hiện trong mưa đạn bình luận vẫn là “Ha ha ha ha” một khung cảnh vui vẻ, không ai có thể lý giải nỗi đau khổ này của cô, điều này khiến cô càng là đau khổ, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, tắt video đi một chút cũng không muốn xem nữa.
Bộ phim đưa bất động sản này hoàn toàn khác, tin tưởng đến lúc đó khán giả nhất định có thể nhìn thấy được nỗi khổ của nữ chính, đồng tình với sự đáng thương của cô, bội phục sự kiên cường của cô.
Lần này cô nhất định phải quay xong, tuyệt đối không thể lại để cho người xem cùng các anh chị em bạn bè sinh ra hiểu lầm!
Rốt cuộc cuối cùng Giang Niệm cũng đem kịch bản chỉnh sửa tốt, ngay lập tức liền để Tất Lỗi giao cho Tất Tranh, mà cô làm rất có âm mưu chỉ đưa một nửa kịch bản, lần này bất luận là như thế nào cũng phải đem kim chủ đùi vàng ôm lấy!
Mà lúc này đây, bộ phim « Điệp viên » của Triệu Hằng cũng rốt cục đóng máy, cũng không biết có phải hay không là có cái gì đó nên xảy ra hiệu ứng hồ điệp, lúc đầu dự tính trong một năm rưỡi quay xong, nhưng bây giờ lại sớm hơn nửa năm sau, một bộ phim thành công trừ kịch bản chế tác, đương nhiên cũng có cả phần dàn dựng, lần này xong sớm, cũng không biết là tốt hay xấu.
Tin tưởng lấy năng lực của đạo diễn Lý Đường cùng với chế tác sẽ không có cái vấn đề gì lớn.
Sau khi công việc của Triệu Hằng kết thúc, Lão Ngụy không có mù quáng cho Triệu Hằng nhận kịch bản, ngược lại cho hắn thời gian nghỉ ngơi, không có kịch bản tốt cũng không thể tùy tiện nhận phim. Lão Ngụy là người thông minh, biết về sau sau khi« Điệp viên » được công chiếu, khẳng định địa vị của Triệu Hằng sẽ như nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó kịch bản có thể nhận được tự nhiên sẽ càng tốt hơn, lúc này nhận thêm một chút những bộ phim không có chất lượng ngược lại không đẹp.
Triệu Hằng liền trở về Đế Đô, vừa vặn Tất Tranh cũng lén lút cầm kịch bản mà Tất Lỗi đưa đến xem hết, Tất Tranh nguyên bản cũng không hiểu rõ cái này, đối với xem kịch bản vốn là không thông thạo, nhưng lúc hắn mới vào nghề phải chịu thua thiệt không ít, không có cách, liền trong âm thầm vụng trộm học một chút, cho nên Giang Niệm đưa đến kịch bản hắn không chỉ có xem hiểu, còn thấy rất thú vị, đang lúc thời khắc đặc sắc, lại dừng ngay đoạn“Chú cảnh sát chờ tôi ba giây đồng hồ, để tôi ký tên lên đơn ly hôn đã”!
Phần cuối còn có vẽ thêm một cái ký hiệu khuôn mặt tươi cười “^^”.
Quả thực ghê tởm!
Tất Tranh hung hăng chà chà đôi giày da tinh xảo của mình: “...!!!”
Hắn giống như có thể tưởng tượng ra được bộ dáng Giang đại tỷ cười cong con mắt kia.
Không phải chỉ là đầu tư sao? Có thể, dù sao hắn có rất rất nhiều tiền, sau đó hắn muốn đầu tư, lại chỉ đầu tư một chút xíu tiền, nhìn xem hắn có thể hay không khiến cho cái vị giang hồ Đại tỷ ghê tởm kia gấp chết.:)
Nhưng mà ngược lại hắn là không nghĩ đến, lúc này hắn mới vừa nhả ra, nhận được tin tức Giang Niệm lập tức liền ôm quyển vở nhỏ chạy như gió đến phòng làm việc của hắn, hắn không khỏi không cảm khái một chút mị lực của tiền tài quả nhiên là vô tận, tin tưởng bây giờ hình ảnh của hắn trong mắt Giang Niệm đều là vàng ròng lóng lánh, không, hắn là bất cứ lúc nào cũng đều là vàng ròng lóng lánh.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tất Tranh cười hừ một tiếng, nhấc nhấc tay, để trợ lý thả cho cô đi vào.
Mục đích Giang Niệm đến gặp Tất Tranh rất đơn giản, Tất Tranh đều đã đồng ý đầu tư, vậy hắn chỉ xem một nửa kịch bản thì sao được, tất nhiên là phải xem hết nha, đúng lúc phải rèn sắt khi còn nóng, tranh thủ sớm ngày đem mọi việc sắp xếp xong xuôi hết luôn!
Đi cùng Giang Niệm còn có Tất Lỗi, Tất Tranh nhìn cũng không nhìn em trai ruột của hắn, hai mắt liền lườm Giang Niệm, hắn liền chuẩn bị nhìn xem Giang Niệm lại muốn chơi cái chiêu gì, cái vị giang hồ Đại tỷ này ý đồ xấu có thể có rất nhiều, khẳng định là miệng lưỡi dẻo quẹo lừa gạt tiền của hắn!
Sau đó Tất Tranh liền phát hiện hắn nghĩ đến quả nhiên không sai nha, nhìn xem, trực tiếp liền lấy ra một xấp văn kiện, bên trong tất cả đều là... Dùng lời nói của Giang Niệm, chính là đủ loại ngôi nhà?
Giang Niệm nghiêm túc giới thiệu kịch bản mới với hắn, nói: “Bởi vì bộ phim mới của chúng ta có tên là « Tôi ở toàn cầu mua bất động sản », cho nên tuyệt đối không thể keo kiệt, tôi đã đem những ngôi nhà tương đối đặc biệt ở mỗi quốc gia đều xem một chút, lựa chọn sử dụng hai ngôi nhà tiêu biểu ở hai quốc gia, một cái là nước Mỹ, một cái là nước Y, nhưng mọi việc xảy ra lúc bắt đầu của kịch bản vẫn là ở quốc gia của chúng ta. Ngài cũng biết, tôi quay phim xưa nay đều không làm bộ giả vờ, cho nên mỗi cái biệt thự, đạo cụ đều tuyệt đối là thật sự, như thế này mới có thể cho người xem một loại cảm giác chân thực, đúng chứ?”
Hai mắt Tất Tranh lườm cô, nói như thế đều rất hợp lý.
Hắn lật xem văn kiện, bắt đầu vẫn biệt thự tương đối bình thường, miễn cưỡng xem như ngôi nhà, nhưng mà ở phía sau kia nào là quầy rượu nào là đường vườn rồi khu vườn rộng bát ngát, lâu đài cổ xa hoa ở thế kỷ trước, tầng cao nhất của tòa X X có phòng ngắm cảnh... Nói đây đều là những ngôi nhà bình thường là chuyện gì xảy ra?
Hắn cảm thấy hắn cùng cô đối với cái chữ“Nhỏ” này có phải là có suy nghĩ khác nhau.
Giang Niệm rất là chờ đợi mong mỏi, mặc dù bây giờ nghèo chỉ có thể tìm nhà đầu tư tài trợ đi thuê nhà để quay, nếu là lúc trước kia, cô cũng là một phú bà nhỏ tùy tiện cũng có thể mua mua mua.
Mà khi cô nghe Tất Lỗi nói, Tất Tranh ở lưng chừng núi còn có một căn biệt thự, đằng sau biệt thự vừa vặn thì có một con sông, quả thực cùng bên trong kịch bản mà cô viết giống nhau đến hoàn mỹ, còn đúng lúc như vậy, biệt thự của Trịnh Hạo ở ngay sát vách với biệt thự của Tất Tranh, đây chính là hàng xóm tốt, quả thực chính là vì cho cô quay phim mà tạo nên.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tất Lỗi ở bên cạnh thuyết phục anh ruột của cậu, dù sao cũng là một tác phẩm lớn, tuyệt đối không thể keo kiệt, mà ở khoản đầu tư tuyệt đối không thể thiếu nha!
Tất Tranh nghe được xong nghĩ muốn trợn trắng mắt, không rõ một bộ phim chỉ có mười một tập thì được coi là chế tác lớn gì? Nói đến cái này, hắn ngược lại là bội phục điểm này của Giang Niệm, cũng coi là Giang Niệm một bước lên trời, nhưng cô thế mà lại không có đánh mất bản thân mình, cũng không có bởi vì bộ thứ nhất nổi tiếng mà quay tăng thêm tập cho bộ thứ 2 để gia tăng lượt xem, vẫn là mười một tập, kịch bản đặc sắc, nhỏ bé lại nhanh nhẹn..
Tất Tranh: “Hừm, cứ để đây, tôi sẽ cân nhắc một chút.”
Giang Niệm: “Tất tổng ngài yên tâm, chắc chắc tôi sẽ không để cho ngài lỗ vốn, kể cả lần này có thua lỗ thì lần sau cũng nhất định kiếm lại được cho ngài.”
Tất Lỗi nói: “Đúng vậy Tất tổng, bộ thứ nhất của chúng em chính là ngọc sáng, khẳng định bộ thứ 2 cũng sẽ không kém.”
Tất Tranh nha một tiếng, bây giờ nói những lời này còn không phải là vì muốn lừa gạt thêm tiền của hắn sao: “Được rồi được rồi, các người đi mau.”
Tất Lỗi nhịn không được nhếch miệng, cái người anh ruột này cũng quá không để ý tình thân đi, đi thì đi, cậu muốn đi đem trợ lý nhỏ của anh trai thu mua, như vậy liền thuận tiện tình báo nội bộ cho cậu.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Giang Niệm lưu luyến không rời đi hai bước, thẳng đến lúc đi đến cửa, cô giống như nghĩ đến cái gì đột nhiên quay đầu: “Tất tổng, tôi có thể hay không ôm đùi vàng của ngài một chút?”
Tất Tranh đùi bị co rút: “...???”
Ngấp nghé tiền của hắn thôi còn chưa đủ còn dám ngấp nghé đùi của hắn?
... Nằm mơ!
...
Bộ phim mới của Giang Niệm rất nhanh đã lập xong danh sách quan trọng, giai đoạn đầu thì quay ở biệt thự lưng chừng núi trên danh nghĩa của Tất Tranh, không biết Trịnh Kỳ đã dùng thủ đoạn gì đã lấy được chìa khóa phòng ở của anh hai cậu mang đến, Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm cũng đẩy hết hoạt động toàn tâm chuẩn bị quay phim, mọi việc đều tiến hành đến mười phần hoàn mỹ.
Mà sau khi ôm được kim chủ đùi vàng, Giang Niệm cũng không tiếp tục sống cuộc sống nghèo khó, cái tư vị nghèo khó là gì cô căn bản cũng không biết, bây giờ cô chỉ là nghĩ hết các loại biện pháp làm yêu tinh nhỏ của kim chủ đùi vàng.
Mỗi ngày Tất Tranh cứ cách một đoạn thời gian kiểu gì cũng sẽ nhận được điện thoại, không phải Giang đại tỷ thì chính là của Tất Thạch Đầu, không thì chính là của Trịnh Kỳ Kỳ hoặc Trần Kim Tử, bọn họ còn có thể vì chuyện gì? Đương nhiên là đòi tiền chứ sao!
Hắn cảm giác hắn giống như đã ôm phải một cái bao lớn đáng sợ nào đó, kim chủ đùi vàng sắp không bước được nữa rồi.:)
Đương nhiên Trịnh Hạo cũng không dễ dàng, bởi vì hắn phát hiện tên trộm ở trong nhà vẫn giống như trước kia không hề có ý định muốn dừng lại, bà nội hắn càng là kẻ tái phạm bên trong kẻ tái phạm, canh cổng trông chừng bà là chạy nhanh nhất, hắn đều đếm không hết mình nhặt được mấy bộ răng giả nữa rồi!
______________
Vâng.!!!!
Để thể hiện lòng cảm ơn đến việc mọi người đã ủng hộ và yêu quý bộ truyện này. Mình xin được tặng các bạn 4 chương. ️ ( Cũng định làm nhiều nhiều mà mình làm chậm quá, sợ các bạn phải đợi lâu:)))
Có gì góp ý về câu văn hay cách dùng từ. Mọi người hãy thắng thắng góp ý nha. Để mình sửa chữa và hoàn thiện.
Và lời cuối cùng mình muốn nói...
Lần này mình rất tốt, mình đăng giờ rất hoàng đạo. Nên mọi người cứ thoải mái mà cười nha.!! Đừng ngại.. Đừng kìm nén...:D
_____________________
Giang Niệm cảm giác cô có công cứu giá, lần này xác định vững chắc có thể đánh động đến kim chủ ba ba.
Cô thật vui vẻ ăn cơm trưa, sau đó trở về phòng tiếp tục sửa chữa kịch bản của mình, lúc rảnh rỗi còn suy nghĩ một chút về điểm hào quang của nữ chính đang bị kẹt lại ở sáu mươi, mặc dù sự nghiệp của cô và tình yêu đều được mùa, nhưng mà cái hào quang của nữ chính này vẫn y nguyên vững vững vàng vàng kẹt lại ở sáu mươi điểm không động đậy, đàn em kim chủ cùng kim chủ đùi vàng cô ôm cũng không ít, thật sự đặc biệt trở thành người hám làm giàu, còn chỉ thiếu là chia tay sau đó làm tình nhân nhỏ!
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Lúc này Giang Niệm liền không nhịn được mà nhớ đến Kỷ Á Linh, đều do cô quá hoàn mỹ quá lợi hại đi, trực tiếp liền đem Kỷ Á Linh đang ở bên cạnh nam chính đuổi đi, ở kiếp trước, Kỷ Á Linh là do hại chết nữ chính về sau bị mọi người phát hiện mới bị bắt, một phút từ kim bài người đại diện biến thành con chuột cống mà người người kêu đánh, từ ở thiên đường rơi xuống địa ngục.
Kỷ Á Linh suy nghĩ có rất nhiều, nhìn xem bây giờ trong tay cô ta có ký mấy nghệ sĩ liền biết cô ta vẫn là trước sau như một muốn chạy lên chỗ cao, lần trước cô đi ‘Mỹ thực cư’ ăn cơm, còn đúng lúc bị chụp lén, tăng thêm thái độ hai lần tiếp theo của Kỷ Á Linh, cái tâm trạng vui mừng khi xem kịch vui của người khác kia thật đúng là không lừa được ai, không chừng chuyện này Kỷ Á Linh cũng có một chân.
Buổi tối Triệu Hằng trở về, hỏi Tiểu Vương ở khách sạn không có xảy ra cái gì chuyện đặc biệt chứ?
Tiểu Vương do dự trong chốc lát nói: “Thời điểm Tất tổng không cẩn thận ngã sấp xuống, bị đạo diễn Giang ôm lấy cứu được nửa mạng có tính không?”
Lão Ngụy: “...!”
Triệu Hằng: “...?”
Hắn ngẩn người: “Sau đó thì sao?”
Tiểu Vương lắc đầu: “Sau đó liền không có sau đó.”
Chờ hắn trở lại khách sạn, thấy Giang Niệm đang nằm sấp ở trên ghế sa lon cắn đầu bút, hắn đi qua ngồi xuống, nhìn cô đang ở trên kịch bản tô tô vẽ vẽ, hắn không vui khi bị xem nhẹ, cúi đầu ở trên vai cô cắn một chút, Giang Niệm ôi một tiếng, quay đầu liếc nhìn hắn một cái: “Làm gì nha.”
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tròng mắt Triệu Hằng nhìn cô, có chút câu lên bờ môi, nhíu mày, bộ dáng trong sáng giờ phút này xem ra có chút khó chịu: “Anh đến xác nhận một chút, bạn gái của anh cùng anh hẹn hò, làm sao lại biến thành Tất Tranh.”
Giang Niệm nói: “Vậy anh xác nhận ra cái gì rồi?”
Người đàn ông nghịch nghịch cái cằm cô, có chút bá đạo nói: “Từ trong ra ngoài đều xác định thật ra rõ rõ ràng ràng, rõ ràng, em là của anh. Lời đồn bên ngoài không thể tin.”
Giang Niệm cười phốc một tiếng: “Cho anh đẹp mặt!”
Triệu Hằng cũng cười theo cười, hắn dừng một chút, nói: “Niệm Niệm, theo lý thuyết thì em chưa từng có xuất hiện ở trên truyền thông, coi như « Tổng giám đốc đại nhân của tôi » nổi tiếng, nhưng phóng viên cũng không tìm lên đầu em, bọn họ sẽ đi theo dõi Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm sẽ không cho người ta cảm thấy kỳ lạ, nhưng mà cái người Lưu Ký kia mấy lần đều theo dõi em, cái này khiến anh có chút không yên tâm. Về sau em phải cẩn thận một chút.”
Giang Niệm ừ một tiếng: “Có thể là do em quá nổi đi, không phải đã chạy đến chỗ em rồi sao, đây chính là người nổi tiếng trong truyền thuyết phải không?”
Triệu Hằng bất đắc dĩ lại cưng chiều nói tiếng đúng, nắm vuốt gò má cô nói: “Anh nhìn thấy em cùng Tất Tranh làm sáng tỏ trên Weibo, hi vọng qua mấy ngày nữa cái tin tức này sẽ nhạt xuống dưới, nếu như đến lúc đó còn có người lại mượn đề tài để nói chuyện nói xấu em gì gì đó, chúng ta liền công khai?”
Giang Niệm nha một tiếng, hỏi hắn: “Công khai? Tinh tú cùng người đại diện của anh sẽ đồng ý sao?”
Triệu Hằng nhéo nhéo lông mày, thật ra hắn cũng cảm thấy bây giờ không phải là thời cơ tốt để công khai, sự nghiệp của Giang Niệm vừa mới cất bước không nói, hắn cũng không thích đem cuộc sống riêng tư của mình nói với đại chúng, mà sức hắn còn nhỏ, phải che chở Giang Niệm còn cần càng mạnh hơn mới được.
“Công ty bên kia anh sẽ nghĩ biện pháp, Lão Ngụy hẳn là sẽ không quá phản đối, bên ngoài nghe đồn huyên náo nhốn nháo, anh chỉ là làm mọi việc sớm hơn dự định một chút, Niệm Niệm, anh không muốn em bị tổn thương.”
Giang Niệm khoát khoát tay, lơ đễnh nói: “Cái này tính là tổn thương gì chứ, bọn họ lại không có cướp tiền của em.”
Triệu Hằng khục ho hai tiếng: “...”
Lần này hắn thật nhịn không được, liên tiếp ở trên mặt Giang Niệm cắn một cái, cắn đến khi Giang Niệm hô hoán lên.
Ban đêm hai người ở nhà hàng Tây của khách sạn dùng bữa ăn, còn uống hai ly rượu đỏ.
Đến lúc đi ngủ Triệu Hằng bốc lên đặc biệt hung ác, còn đặc biệt đè lại tay nhỏ của Giang Niệm không cho phép cô cào, cảnh quay hắn bị nghiêm hình tra tấn còn chưa có quay xong đâu, trên người tự nhiên không thể có tổn thương, Giang Niệm thở hồng hộc, ốc đồng cô nương của cô xấu quá đi, mấy tháng không gặp thật sự là lợi hại, có tiến bộ hơn nha.
Hai người tới tới lui lui qua mấy lần, Triệu Hằng nhẹ nhàng vui vẻ, Giang Niệm cũng không muốn thừa nhận cô không được, nhưng yêu tinh nhỏ này sắp đem cô ép mỏng đi!
Giang Niệm không khỏi nhớ đến thời gian hai người học đại học, vụng trộm đi khách sạn thuê phòng, thời điểm hắn mở nút thắt trên quần áo của cô tay đều đang run, hôn một chút đều cẩn thận, chân tay lóng ngóng gặm miệng cô đều gặm sưng lên, cái nào giống bây giờ, đều thành võ lâm cao thủ, tốc độ cởi quần áo kia là vù vù, còn thật biết đùa với cô.
Thế giới này thật đúng là một thế giới tạo ra người tài nha!
Giang Niệm ở lại với Triệu Hằng mấy ngày liền trở về, dù sao hiện tại cô cũng là người có thân phận, bây giờ «Tổng giám đốc đại nhân của tôi » cũng nổi tiếng, cũng coi như cô là có cái mở đầu tốt. Cô đem việc bản quyền toàn quyền giao cho Trịnh Kỳ phụ trách, còn bộ phim sắp tới chuẩn bị bấm máy khai mạc, công việc mời chào nhà đầu tư nhà tài trợ cô liền để cho Tất Lỗi cùng Trần Hâm phụ trách, chuyện đầu tư này còn có chút phiền phức, bởi vì có một số nhà đầu tư đầu tư cho phim chỉ là đơn giản nghĩ muốn nâng người, ví dụ như có người yêu cầu cô đổi đi nam chính hoặc nữ chính, lại hoặc là ở bên trong kịch bản tăng thêm một chút phần diễn quan trọng cho nhân vật phụ, so với nhân vật chính còn quan trọng hơn, tạo thành đủ thứ hỗn loạn, Giang Niệm đương nhiên sẽ không đồng ý những yêu cầu như vậy.
Cô vì đầu tư đã bỏ đi rất nhiều, tuy có đổi kịch bản một chút, nhưng không được tùy ý xóa hay thêm nhân vật, đây là ranh giới cuối cùng của cô.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Cho nên nói Tất tổng thật là một vị kim chủ ba ba đặc biệt tốt, bởi vì hắn gần như sẽ không can dự vào sáng tác của đạo diễn cùng biên kịch, lại bỏ ra nhiều tiền, có thể ôm vào một cây lông chân vàng cũng là tốt nha.
Giang Niệm trở lại Đế Đô, cùng đàn em kim chủ của cô ở một chỗ mở cuộc hội họp.
Trịnh Kỳ gần đây thật sự rất bận, Giang Niệm đem việc giao cho cậu, sau đó cậu liền thấy khẩn trương đến không được, đặc biệt sợ xảy ra điều gì sai lầm, lúc này cậu cũng không có việc gì thì đi tìm Trịnh Nhị ca trò chuyện chút, trêu đến khiến cho Trịnh Nhị ca đều thấy phiền chết, không chỉ có phiền mặt ngoài, trong âm thầm cũng rất phiền, Giang đại tỷ cũng thật là lợi hại, nhìn xem đã khiến cho một kẻ chỉ biết ăn chơi phá phách đều biến thành một người quyết chí tự cường còn cuồng công việc!
Bà nội Trịnh nhìn cháu ngoan có ý chí có tương lai, vui vẻ đến mức răng giả đều cười mất, gương mặt hiền lành hòa ái cười đến nở hoa: “Gặp được Niệm Niệm thật là điều tốt đối với Kỳ Kỳ nha!”
Mọi người trong nhà đều nói: “Đúng vậy nha đúng vậy nha, Niệm Niệm thật sự là một đứa trẻ ngoan, đây có lẽ chính là duyên phận mà ông trời cố ý sắp đặt đó!” Bọn họ còn quyết định muốn tiếp tục đầu tư cho Giang Niệm, giúp cho cô trên con đường sự nghiệp làm đạo diễn càng thêm nổi tiếng, thành công.
Trịnh Nhị ca: “...”:)
Cho nên lúc này mọi việc tự nhiên là trọn vẹn, chỉ riêng tiền bán bản quyền đã để túi tiền nhỏ của Giang Niệm trong nháy mắt trướng phình lên, nhưng mà bởi vì kiếm tiền, những ông chủ lúc trước đầu tư cho cô quay chụp tự nhiên cũng sẽ được chia đến tiền lãi, Giang Niệm còn đặc biệt mua quà đến cửa cảm ơn từng người lúc trước đã ủng hộ cô, lúc đó bọn họ đều tin tưởng tài năng của cô nha.
Mà cô bản thân là đại tỷ, rốt cục cũng có thể ở trước mặt đàn em kim chủ mà mở mày mở mặt một phen, trước đó cô đã nhận nhiều tiền hiếu kính như vậy, bây giờ là thời điểm một lần làm đại tỷ thực sự, sau đó tiền của cô cứ thế ra đi, làm cho cô rất là đau lòng một thôi một hồi.
Tục ngữ nói đúng, cái gọi là “Không bỏ được con thỏ thì không bắt được sói”, cô cũng chỉ có thể nhẫn nhịn đau nhức bỏ những thứ yêu thích.
Không chỉ có như thế, những người đi theo cô chịu khổ ở đoàn làm phim, các đồng nghiệp đều ở cùng nhau hơn một tháng cũng đều nhận một cái lì xì to, rốt cuộc cũng được nếm trải cảm giác hạnh phúc.
Trịnh Kỳ, Tất Lỗi cùng Trần Hâm đều rất vui vẻ, rốt cục bây giờ bọn họ lại có thể làm người có tiền, thử một chút khoái cảm tiêu tiền như nước, mấy cậu đã có tiền, liền mang theo ví nhỏ đã phình lên lập tức hẹn nhau đi uống rượu một chuyến, sau đó phát hiện những hoạt động giải trí bọn cậu đã từng rất thích, đột nhiên có vẻ hơi nhàm chán, còn không bằng ở đoàn làm phim quét một chút, chạy đi đóng vai phụ còn tiện thể về nhà trộm đạo cụ trang phục, đặc biệt là đám bạn bè trước kia, trước đó còn trong âm thầm chế giễu bọn cậu, ở trước mặt lại vui vẻ, khích lệ bọn cậu có ánh mắt có tài năng, mặc dù nghe thấy trong lòng thật vui vẻ, thế nhưng lại thấy không có ý nghĩa.
Mà lại bởi vì bọn cậu nghèo, đã quen với nghèo lại sợ nghèo, rượu này tùy tiện cũng là một bình rượu liền lên đến vạn, số tiền đó đủ bọn cậu ăn bao lâu dưa muối cùng bánh bao chứ? Trải nghiệm qua khó khăn mới biết được cuộc sống sinh hoạt không dễ dàng, thế là từng cái cũng đều tiết kiệm, rượu này không nên uống, còn không bằng về nhà học tập một chút cách để kiếm, tìm thêm mấy người tài trợ, dù sao cũng là toàn cầu mua bất động sản, đây là một tác phẩm quay rất lớn nha!
Đàn em Kim chủ rất hiểu chuyện, Giang Niệm đương nhiên vui vẻ, nhưng Tất Tranh lại không quá vui vẻ, hắn thực sự nhịn không được hỏi Tất Lỗi: “Tất Thạch Đầu, em nói em từ nhỏ đến lớn ai cũng không phục, liền ngay cả anh trai em cũng đều không nghe, hiện tại làm sao lại nghe lời vị Giang đại tỷ kia như vậy?”
... Đây còn không phải là bởi vì Tất Lỗi cảm thấy chính cậu là vô địch thiên hạ sao? Cậu so đo nắm đấm: “Bởi vì em là một người đàn ông nói lý lẽ, đương nhiên là ai có nắm đấm lớn hơn thì người đấy có quyền.”
Tất Tranh: “...”
Mẹ nó cái này là biến thái sao? Sớm biết hắn liền đánh chết cái hòn đá thối này!
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Kỳ thật Tất Lỗi cũng không hiểu rõ cái tính tình khó chịu này của anh ruột, rõ ràng là ngầm thừa nhận đầu tư cho Đại tỷ của cậu, bằng không thì trước đó phát hiện việc cậu trong âm thầm vụng trộm mượn quần áo có thể không ngăn cản sao? Hết lần này đến lần khác ngoài miệng chính là không hé miệng, cũng không biết là vì cái gì.
Quả nhiên nha, suy nghĩ của đàn ông vào thời kỳ mãn kinh luôn thay đổi thất thường, thật không dễ đoán.
Nhưng mà làm một thương nhân có tư cách, Tất Lỗi không có ghét bỏ anh ruột của cậu đã sớm đi vào thời kỳ mãn kinh, vẫn là rất nghiêm túc đi tìm anh ruột của cậu nói chuyện hợp tác, nhân tiện ở nhà tìm xem chìa khóa nhà cùng giấy tờ đang bị giấu ở đâu, người anh ruột này thật sự rất quá đáng, thậm chí ngay cả em trai ruột thịt cũng đều đề phòng sâu như vậy.
...
Ngay lúc Giang Niệm đang vì bộ phim thần tượng thứ hai của cô« Kiều thê mang bầu chạy ở toàn cầu mua bất động sản » mà cố gắng, « Tổng giám đốc đại nhân của tôi » đã chiếu đến cảnh Thẩm Minh hỏi nữ chính muốn lấy lại tờ chi phiếu năm triệu kia, Giang Niệm rất tuyệt vọng phát hiện trong mưa đạn bình luận vẫn là “Ha ha ha ha” một khung cảnh vui vẻ, không ai có thể lý giải nỗi đau khổ này của cô, điều này khiến cô càng là đau khổ, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, tắt video đi một chút cũng không muốn xem nữa.
Bộ phim đưa bất động sản này hoàn toàn khác, tin tưởng đến lúc đó khán giả nhất định có thể nhìn thấy được nỗi khổ của nữ chính, đồng tình với sự đáng thương của cô, bội phục sự kiên cường của cô.
Lần này cô nhất định phải quay xong, tuyệt đối không thể lại để cho người xem cùng các anh chị em bạn bè sinh ra hiểu lầm!
Rốt cuộc cuối cùng Giang Niệm cũng đem kịch bản chỉnh sửa tốt, ngay lập tức liền để Tất Lỗi giao cho Tất Tranh, mà cô làm rất có âm mưu chỉ đưa một nửa kịch bản, lần này bất luận là như thế nào cũng phải đem kim chủ đùi vàng ôm lấy!
Mà lúc này đây, bộ phim « Điệp viên » của Triệu Hằng cũng rốt cục đóng máy, cũng không biết có phải hay không là có cái gì đó nên xảy ra hiệu ứng hồ điệp, lúc đầu dự tính trong một năm rưỡi quay xong, nhưng bây giờ lại sớm hơn nửa năm sau, một bộ phim thành công trừ kịch bản chế tác, đương nhiên cũng có cả phần dàn dựng, lần này xong sớm, cũng không biết là tốt hay xấu.
Tin tưởng lấy năng lực của đạo diễn Lý Đường cùng với chế tác sẽ không có cái vấn đề gì lớn.
Sau khi công việc của Triệu Hằng kết thúc, Lão Ngụy không có mù quáng cho Triệu Hằng nhận kịch bản, ngược lại cho hắn thời gian nghỉ ngơi, không có kịch bản tốt cũng không thể tùy tiện nhận phim. Lão Ngụy là người thông minh, biết về sau sau khi« Điệp viên » được công chiếu, khẳng định địa vị của Triệu Hằng sẽ như nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó kịch bản có thể nhận được tự nhiên sẽ càng tốt hơn, lúc này nhận thêm một chút những bộ phim không có chất lượng ngược lại không đẹp.
Triệu Hằng liền trở về Đế Đô, vừa vặn Tất Tranh cũng lén lút cầm kịch bản mà Tất Lỗi đưa đến xem hết, Tất Tranh nguyên bản cũng không hiểu rõ cái này, đối với xem kịch bản vốn là không thông thạo, nhưng lúc hắn mới vào nghề phải chịu thua thiệt không ít, không có cách, liền trong âm thầm vụng trộm học một chút, cho nên Giang Niệm đưa đến kịch bản hắn không chỉ có xem hiểu, còn thấy rất thú vị, đang lúc thời khắc đặc sắc, lại dừng ngay đoạn“Chú cảnh sát chờ tôi ba giây đồng hồ, để tôi ký tên lên đơn ly hôn đã”!
Phần cuối còn có vẽ thêm một cái ký hiệu khuôn mặt tươi cười “^^”.
Quả thực ghê tởm!
Tất Tranh hung hăng chà chà đôi giày da tinh xảo của mình: “...!!!”
Hắn giống như có thể tưởng tượng ra được bộ dáng Giang đại tỷ cười cong con mắt kia.
Không phải chỉ là đầu tư sao? Có thể, dù sao hắn có rất rất nhiều tiền, sau đó hắn muốn đầu tư, lại chỉ đầu tư một chút xíu tiền, nhìn xem hắn có thể hay không khiến cho cái vị giang hồ Đại tỷ ghê tởm kia gấp chết.:)
Nhưng mà ngược lại hắn là không nghĩ đến, lúc này hắn mới vừa nhả ra, nhận được tin tức Giang Niệm lập tức liền ôm quyển vở nhỏ chạy như gió đến phòng làm việc của hắn, hắn không khỏi không cảm khái một chút mị lực của tiền tài quả nhiên là vô tận, tin tưởng bây giờ hình ảnh của hắn trong mắt Giang Niệm đều là vàng ròng lóng lánh, không, hắn là bất cứ lúc nào cũng đều là vàng ròng lóng lánh.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tất Tranh cười hừ một tiếng, nhấc nhấc tay, để trợ lý thả cho cô đi vào.
Mục đích Giang Niệm đến gặp Tất Tranh rất đơn giản, Tất Tranh đều đã đồng ý đầu tư, vậy hắn chỉ xem một nửa kịch bản thì sao được, tất nhiên là phải xem hết nha, đúng lúc phải rèn sắt khi còn nóng, tranh thủ sớm ngày đem mọi việc sắp xếp xong xuôi hết luôn!
Đi cùng Giang Niệm còn có Tất Lỗi, Tất Tranh nhìn cũng không nhìn em trai ruột của hắn, hai mắt liền lườm Giang Niệm, hắn liền chuẩn bị nhìn xem Giang Niệm lại muốn chơi cái chiêu gì, cái vị giang hồ Đại tỷ này ý đồ xấu có thể có rất nhiều, khẳng định là miệng lưỡi dẻo quẹo lừa gạt tiền của hắn!
Sau đó Tất Tranh liền phát hiện hắn nghĩ đến quả nhiên không sai nha, nhìn xem, trực tiếp liền lấy ra một xấp văn kiện, bên trong tất cả đều là... Dùng lời nói của Giang Niệm, chính là đủ loại ngôi nhà?
Giang Niệm nghiêm túc giới thiệu kịch bản mới với hắn, nói: “Bởi vì bộ phim mới của chúng ta có tên là « Tôi ở toàn cầu mua bất động sản », cho nên tuyệt đối không thể keo kiệt, tôi đã đem những ngôi nhà tương đối đặc biệt ở mỗi quốc gia đều xem một chút, lựa chọn sử dụng hai ngôi nhà tiêu biểu ở hai quốc gia, một cái là nước Mỹ, một cái là nước Y, nhưng mọi việc xảy ra lúc bắt đầu của kịch bản vẫn là ở quốc gia của chúng ta. Ngài cũng biết, tôi quay phim xưa nay đều không làm bộ giả vờ, cho nên mỗi cái biệt thự, đạo cụ đều tuyệt đối là thật sự, như thế này mới có thể cho người xem một loại cảm giác chân thực, đúng chứ?”
Hai mắt Tất Tranh lườm cô, nói như thế đều rất hợp lý.
Hắn lật xem văn kiện, bắt đầu vẫn biệt thự tương đối bình thường, miễn cưỡng xem như ngôi nhà, nhưng mà ở phía sau kia nào là quầy rượu nào là đường vườn rồi khu vườn rộng bát ngát, lâu đài cổ xa hoa ở thế kỷ trước, tầng cao nhất của tòa X X có phòng ngắm cảnh... Nói đây đều là những ngôi nhà bình thường là chuyện gì xảy ra?
Hắn cảm thấy hắn cùng cô đối với cái chữ“Nhỏ” này có phải là có suy nghĩ khác nhau.
Giang Niệm rất là chờ đợi mong mỏi, mặc dù bây giờ nghèo chỉ có thể tìm nhà đầu tư tài trợ đi thuê nhà để quay, nếu là lúc trước kia, cô cũng là một phú bà nhỏ tùy tiện cũng có thể mua mua mua.
Mà khi cô nghe Tất Lỗi nói, Tất Tranh ở lưng chừng núi còn có một căn biệt thự, đằng sau biệt thự vừa vặn thì có một con sông, quả thực cùng bên trong kịch bản mà cô viết giống nhau đến hoàn mỹ, còn đúng lúc như vậy, biệt thự của Trịnh Hạo ở ngay sát vách với biệt thự của Tất Tranh, đây chính là hàng xóm tốt, quả thực chính là vì cho cô quay phim mà tạo nên.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Tất Lỗi ở bên cạnh thuyết phục anh ruột của cậu, dù sao cũng là một tác phẩm lớn, tuyệt đối không thể keo kiệt, mà ở khoản đầu tư tuyệt đối không thể thiếu nha!
Tất Tranh nghe được xong nghĩ muốn trợn trắng mắt, không rõ một bộ phim chỉ có mười một tập thì được coi là chế tác lớn gì? Nói đến cái này, hắn ngược lại là bội phục điểm này của Giang Niệm, cũng coi là Giang Niệm một bước lên trời, nhưng cô thế mà lại không có đánh mất bản thân mình, cũng không có bởi vì bộ thứ nhất nổi tiếng mà quay tăng thêm tập cho bộ thứ 2 để gia tăng lượt xem, vẫn là mười một tập, kịch bản đặc sắc, nhỏ bé lại nhanh nhẹn..
Tất Tranh: “Hừm, cứ để đây, tôi sẽ cân nhắc một chút.”
Giang Niệm: “Tất tổng ngài yên tâm, chắc chắc tôi sẽ không để cho ngài lỗ vốn, kể cả lần này có thua lỗ thì lần sau cũng nhất định kiếm lại được cho ngài.”
Tất Lỗi nói: “Đúng vậy Tất tổng, bộ thứ nhất của chúng em chính là ngọc sáng, khẳng định bộ thứ 2 cũng sẽ không kém.”
Tất Tranh nha một tiếng, bây giờ nói những lời này còn không phải là vì muốn lừa gạt thêm tiền của hắn sao: “Được rồi được rồi, các người đi mau.”
Tất Lỗi nhịn không được nhếch miệng, cái người anh ruột này cũng quá không để ý tình thân đi, đi thì đi, cậu muốn đi đem trợ lý nhỏ của anh trai thu mua, như vậy liền thuận tiện tình báo nội bộ cho cậu.
_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.
Giang Niệm lưu luyến không rời đi hai bước, thẳng đến lúc đi đến cửa, cô giống như nghĩ đến cái gì đột nhiên quay đầu: “Tất tổng, tôi có thể hay không ôm đùi vàng của ngài một chút?”
Tất Tranh đùi bị co rút: “...???”
Ngấp nghé tiền của hắn thôi còn chưa đủ còn dám ngấp nghé đùi của hắn?
... Nằm mơ!
...
Bộ phim mới của Giang Niệm rất nhanh đã lập xong danh sách quan trọng, giai đoạn đầu thì quay ở biệt thự lưng chừng núi trên danh nghĩa của Tất Tranh, không biết Trịnh Kỳ đã dùng thủ đoạn gì đã lấy được chìa khóa phòng ở của anh hai cậu mang đến, Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm cũng đẩy hết hoạt động toàn tâm chuẩn bị quay phim, mọi việc đều tiến hành đến mười phần hoàn mỹ.
Mà sau khi ôm được kim chủ đùi vàng, Giang Niệm cũng không tiếp tục sống cuộc sống nghèo khó, cái tư vị nghèo khó là gì cô căn bản cũng không biết, bây giờ cô chỉ là nghĩ hết các loại biện pháp làm yêu tinh nhỏ của kim chủ đùi vàng.
Mỗi ngày Tất Tranh cứ cách một đoạn thời gian kiểu gì cũng sẽ nhận được điện thoại, không phải Giang đại tỷ thì chính là của Tất Thạch Đầu, không thì chính là của Trịnh Kỳ Kỳ hoặc Trần Kim Tử, bọn họ còn có thể vì chuyện gì? Đương nhiên là đòi tiền chứ sao!
Hắn cảm giác hắn giống như đã ôm phải một cái bao lớn đáng sợ nào đó, kim chủ đùi vàng sắp không bước được nữa rồi.:)
Đương nhiên Trịnh Hạo cũng không dễ dàng, bởi vì hắn phát hiện tên trộm ở trong nhà vẫn giống như trước kia không hề có ý định muốn dừng lại, bà nội hắn càng là kẻ tái phạm bên trong kẻ tái phạm, canh cổng trông chừng bà là chạy nhanh nhất, hắn đều đếm không hết mình nhặt được mấy bộ răng giả nữa rồi!
______________
Vâng.!!!!
Để thể hiện lòng cảm ơn đến việc mọi người đã ủng hộ và yêu quý bộ truyện này. Mình xin được tặng các bạn 4 chương. ️ ( Cũng định làm nhiều nhiều mà mình làm chậm quá, sợ các bạn phải đợi lâu:)))
Có gì góp ý về câu văn hay cách dùng từ. Mọi người hãy thắng thắng góp ý nha. Để mình sửa chữa và hoàn thiện.
Và lời cuối cùng mình muốn nói...
Lần này mình rất tốt, mình đăng giờ rất hoàng đạo. Nên mọi người cứ thoải mái mà cười nha.!! Đừng ngại.. Đừng kìm nén...:D
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.