Ta Có Một Toà Đạo Quan

Chương 2: Lỡ hẹn

Tiểu Thời Nhĩ Cá Tra Tra

22/10/2021

“Được.” Phương Nhị ghi nhớ, đồng thời trong lòng thầm tính toán, ngày mai bán thảo dược cho tiệm thuốc chắc sẽ thu được hai trăm văn tiền, đến lúc đó mua thêm một ít thịt về cho vợ con ăn đỡ thèm.

Chuyện quả dại ban nãy cứ như vậy mà bị gác sang một bên.

Hai vợ chồng bận rộn đến tận nửa đêm, lúc này mới hong khô được tất cả số thảo dược mà ban ngày mới hái về.

Híp mắt mơ màng ngủ được tầm hai tiếng, đợi đến khi gà gáy, Phương Nhị lập tức dậy để chuẩn bị mọi thứ, trời còn chưa sáng hẳn đã lên đường.

“Đi sớm về sớm nha.” Lúc tiễn chồng ra khỏi cửa, Trương Lục Nương vẫn dặn dò như ngày thường.

“Ta biết rồi.” Phương Nhị cười đáp rồi vẫy tay.

Thôn của bọn họ cách huyện thành khá xa, nhưng hắn đi giao thảo dược sẽ không mất quá nhiều thời gian, tầm một buổi chiều là có thể trở về.

Chỉ là Phương Nhị không hề nghĩ đến, lần này hắn lại lỡ hẹn...

—————————-

Buổi chiều, lúc Trương Lục Nương còn đang làm ruộng ở ngoài đồng thì được hàng xóm vội vã báo tin: “Phương Nhị nhà ngươi xảy ra chuyện rồi!”

Trương Lục Nương vừa nghe liền giật thót tim, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành: “Chàng làm sao?”

Người hàng xóm thấy nàng như vậy, đáy mắt hiện lên vẻ không đành lòng: “Haizz, ngươi cứ về đi rồi sẽ biết.”



Trương Lục Nương cố nén nỗi sợ hãi ở trong lòng, chạy như điên mà lao về nhà, còn chưa vào được cửa đã thấy xung quanh nhà bu đầy người.

Nàng tiến lên đẩy đám người ra rồi chen vào trong, vừa nhìn thấy trước mắt liền tối sầm, sau đó trực tiếp ngất xỉu, chỉ thấy chồng của nàng đang nằm ở trên chiếu, hai mắt thì nhắm chặt, sắc mặt lại trắng bệch doạ người, không có một chút sinh khí.

Đợi đến khi Trương Lục Nương tỉnh lại thì trời cũng đã chuyển tối, bên ngoài nhà cũng có không ít người tới, khung cảnh hỗn loạn vô cùng.

“...Trên đường trở về, người không cẩn thận nên ngã xuống từ trên sườn núi, đầu lại đập trúng một tảng đá, cho nên mới...trong sọt vẫn còn bạc, một ít thịt cùng với đường...Ai mà ngờ đang êm đẹp lại xảy ra chuyện đâu...”

“Phương Nhị cũng thật đáng thương, mất rồi cũng không có lấy một đứa con trai để chịu tang.” Hai vợ chồng Phương Nhị chỉ có ba đứa con gái, vốn không có con trai.

“Nghe đâu mấy anh em của hắn đã thương lượng với nhau, sẽ nhường một đứa con trai của bọn họ để làm con thừa tự cho Phương Nhị.” Có người thì thầm nói nhỏ.

“Gì? Con thừa tự á? Đứa con nhỏ nhất của đám người Phương Đại năm nay cũng đã được năm tuổi, hiểu chuyện cả rồi. Ta thấy bọn họ chẳng qua là vì mấy mẫu ruộng nhà Phương Nhị thì có chứ tốt lành gì.” Một người khác châm chọc nói.

Nhà của Phương Nhị vốn không lớn, bọn họ tám chuyện bát quái đều bị Trương Lục Nương nằm ở trên giường nghe không sót một chữ.

Lòng của nàng như một mảnh tro tàn, trong đầu cũng là một mớ hỗn độn, nàng chỉ muốn đi theo chồng quách cho rồi. Nhưng nghĩ đến ba đứa con thơ còn nhỏ dại, lại không ngăn được nước mắt chảy ròng.

Lúc này có một người đi đến, thấy Trương Lục Nương đã tỉnh liền an ủi nói: “Linh đường bên ngoài đã dựng xong, ta biết trong lòng ngươi rất khổ sở, nhưng mà trốn tránh cũng không phải là biện pháp.”

Trương Lục Nương hiểu ý, liền lau nước mắt trên mặt, nàng cắn răng khoác thêm áo tang rồi ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Có Một Toà Đạo Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook