Ta Có Thể Khiến Người Ta Sụp Đổ
Chương 50: Ca Ca, Buổi Sáng Tốt Lành
Tu Tien Chanh Tu
16/03/2021
Tại sao lại mời đồng học Tiểu Minh?
Tiểu Minh đồng học rốt cuộc là ai?
Hắn rất trâu bò sao?
Tần Minh liền mộng bức.
Hắn đoán có thể là cái dẫn chương trình hoặc là chủ blog bỗng nhiên nổi tiếng nào đó.
Dù sao trong quá khứ, cũng từng xảy ra loại chuyện một đêm bạo hồng, sau đó các cư dân mạng trên các loại phần mềm xã hội đánh bình luận.
Tần Minh quyết định chờ lát nữa tra một chút nội tình cái Tiểu Minh đồng học này, nhìn xem hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Nếu quả thật nổi như vậy, đến dưới Weibo nhà hắn tạo chút chuyện, lợi nhuận hẳn là cũng sẽ rất cao.
Sau khi âm thầm ghi nhớ cái tên này.
Tần Minh tiếp tục nghiêm túc trả lời vấn đề của chủ blog.
Lại nói, vấn đề này kỳ thật không tiện trả lời.
Thật giống như người khác đột nhiên hỏi ngươi.
Vì cái gì lại có mắt, vì cái gì lại có lỗ tai, vì cái gì lại có đầu óc...
Người hiểu tự nhiên hiểu, người không hiểu cũng lười suy nghĩ.
Ngươi chỉ có thể trả trở lại một câu: Mẹ ta sinh !
Nhưng là, Tần Minh không chỉ muốn trả lời đối phương, còn muốn truyền bá thêm chút yêu thương vào nữa, khiến chủ blog cùng lượng lớn cư dân mạng sụp đổ một cái.
Vậy thì lại có vấn đề phải suy nghĩ rồi.
Nhưng mà, cái này không làm khó được hắn.
Không qua bao lâu, Tần Minh liền quyết định được một cái câu trả lời hoàn mỹ, đánh xuống.
【 các ngươi nói bao quy đầu của người tại sao lại có ? Còn phải dùng tiền cắt bỏ... 】
【 bởi vì nó cho rằng ngươi có thể mọc (chim) dài như vậy, kết quả ngươi không có... 】
Tần Minh xem xong chính mình cũng buồn cười.
Một lát sau.
Trong đầu hắn vô số âm thanh nhắc nhở truyền đến.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Dương Vĩ!”
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Sử Trân Hương!”
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Phó Nghiêm Kiệt!”
...
...
Giá trị sụp đổ của hắn cũng giống phát điên tăng vọt lên, ngắn ngủi mấy giây, đã tăng thêm hai ba vạn!
Lại thêm hiệu quả của Weibo lúc trước kia, cả oán niệm của Lưu Kiện, ba cái cùng chồng lên nhau.
Tần Minh chỉ cảm thấy não đều muốn nổ tung.
Cuối cùng.
Ngâm ngâm ngâm...
Thế giới bỗng nhiên yên tĩnh.
“Đinh! Cùng một lúc thu hoạch quá nhiều âm thanh nhắc nhở giá trị sụp đổ, đạt tới hạn mức cao nhất đại não ký chủ có thể tiếp nhận, vì không gây trở ngại đến thính lực của ký chủ, hệ thống đã tự động vì ký chủ tạm dừng công năng nhắc nhở giá trị sụp đổ, kéo dài 1 giờ...”
Tần Minh thả lỏng một hơi.
Vỗ vỗ lỗ tai, cái trán cũng đầy mồ hôi.
Thật là đáng sợ.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn còn tưởng là lỗ tai mình điếc luôn rồi.
Xem ra, gây chuyện quá nhiều cũng là có nguy hiểm, còn chưa bị người đánh, trước đã đem bản thân làm cho phát điên rồi.
Cũng may hệ thống này khá là tri kỷ.
Tần Minh lại hỏi hệ thống một chút.
Có phải có thể tự khống chế tắt mở của âm thanh nhắc nhở không.
Hệ thống trả lời được, Tần Minh lúc này mới yên tâm.
Yên tĩnh trong thời gian ngắn, khiến Tần Minh tỉnh táo không ít.
Hắn buông điện thoại xuống, muốn đi nhà vệ sinh sau đó nghỉ ngơi một lát.
Kết quả vừa ra khỏi phòng, liền nghe thấy âm thanh lưa thưa từ nhà vệ sinh truyền ra.
Hắn đoán là Tần Tiểu Ly, liền đi qua.
Quả nhiên.
Cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên mở ra, một thân ảnh thấp bé chậm rì rì đi ra, một bộ váy trắng, giống như bay ra vậy.
Cái này còn may Tần Minh gan lớn, hơn nữa sớm có chuẩn bị tâm lý.
Nếu không hơn nửa đêm đều sẽ bị doạ ngất.
“Tiểu Ly?”
“Ừm ~~ ca ca buổi sáng tốt lành...” Tần Tiểu Ly mơ mơ màng màng nói.
Tần Minh: “...”
Tần Minh xích lại gần nhìn, ánh mắt phát ngốc.
Hắn phát hiện Tần Tiểu Ly vậy mà mặc váy ngủ hắn tặng ngày đó.
Bộ váy ngủ này vô cùng mỏng manh, hơn nữa kiểu dáng tinh mỹ, chất lượng cũng rất tốt, lúc ấy Tần Minh vừa nhìn liền chọn trúng.
Trước đây Tần Minh yêu cầu Tần Tiểu Ly thay cho mình nhìn.
Nha đầu này nói quá lộ liễu đánh chết cũng không chịu mặc, không nghĩ tới mỗi ngày đi ngủ đều mặc.
Bây giờ bị Tần Minh xem toàn bộ, trợn cả mắt đều dại ra.
Không chỉ là bởi vì váy ngủ đơn bạc, còn bởi vì hai nguyên nhân khác.
Một là Tần Tiểu Ly vậy mà không có mặc áo lót!
Mặc dù ánh sáng của nhà vệ sinh hơi mờ, nhưng thị lực Tần Minh rất tốt.
Dưới ánh đèn, quy mô của độ cong kia lờ mờ đã có thể thấy được, thậm chí có thể nhìn thấy vật thật bên trong...
Hai là một nửa váy ngủ của Tần Tiểu Ly trượt xuống bờ vai, lộ ra mảng lớn da thịt trắng như tuyết...
Khụ khụ...
Cái này hơn nửa đêm, chợt thấy cảnh tượng như vậy, thật sự là tạo nghiệp.
Trong mơ mơ màng màng, Tần Tiểu Ly đi đến phòng của mình.
Tốc độ rất chậm, Tần Minh đi theo phía sau.
Đương nhiên, hắn thân là ca ca!
Chỉ đơn thuần là sợ nàng ngã sấp xuống, cũng không phải vì hai mắt nhìn nhiều chút như vậy!
Một đường không nói chuyện, sau khi đem Tần Tiểu Ly “Hộ tống” vào trong phòng.
Nhìn đối phương chui vào chăn, Tần Minh mới lưu luyến không nỡ rời đi.
Nói đến kỳ quái, mới vừa rồi còn muốn đi nhà vệ sinh, hơn nữa còn rất cấp bách.
Hiện tại lúc này nửa điểm dục vọng cũng không có.
Hắn ở phòng khách uống một hớp nước, sau đó đứng dậy muốn trở về đi ngủ, kết quả vừa đi được hai bước.
Trong phòng Tần Tiểu Ly lại truyền tới âm thanh lưa thưa.
Sau một hồi, Tần Tiểu Ly mơ mơ màng màng chạy ra.
“Ca ca, ta muốn uống nước.”
Tần Minh: “...”
Xem ra nha đầu này cũng không có tỉnh táo lắm.
Nếu là lúc bình thường, mặc thành dạng này bị Tần Minh nhìn thấy, khẳng định đã sớm trốn trong phòng rồi.
Bây giờ còn tiến tới chỗ Tần Minh.
Tần Minh quay đầu rót cho nàng chén nước.
Tần Tiểu Ly đi tới, cùng hắn ngồi trên ghế sa lon, bởi vì mệt rã rời, lung lay sắp đổ.
Tần Minh nhìn bộ dạng này của nàng cũng không tự uống được.
Dứt khoát bưng chén nước lên, ôm nàng qua đút cho nàng uống.
Trong bóng tối, một mảnh yên tĩnh.
Chỉ có âm thanh Tần Tiểu Ly uống nước, còn có tiếng tim đập của Tần Minh...
Tay của hắn liền đặt trên lưng Tần Tiểu Ly, váy ngủ mỏng manh, có cũng như không, cảm giác tay cứ như phê vậy.
Hắn lại cúi đầu xem.
Trước mắt đều là cảnh tượng ầm ầm sóng dậy, chỉ có thể dùng hai chữ kích thích để hình dung.
“Mau trở về ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đấy.”
Tần Minh ôn thanh nói.
Tần Tiểu Ly gật đầu.
Nhưng không có đứng lên, mà tựa trên vai Tần Minh, cứ như vậy ngủ mất.
Tần Minh dở khóc dở cười.
Mặc dù không muốn quấy nhiễu mộng đẹp của Tần Tiểu Ly, nhưng hắn cũng không thể một mực ngồi như thế một đêm.
Hắn nhẹ nhàng kéo đối phương vào trong ngực, sau đó vươn tay, ôm lấy nàng.
Tần Tiểu Ly rất nhẹ.
Tần Minh gần như không phí chút sức nào, giống như ôm tiểu công chúa.
Đương nhiên, một đường đi qua, tay hắn cũng không thành thật.
Tuy nói chiếm tiện nghi của em gái có chút không phải người.
Nhưng loại thời điểm này không chiếm tiện nghi, hắn cũng không phải là nam nhân!
Dù sao ngày hôm qua hôn cũng đã hôn, nên làm vẫn phải làm.
Cho nên, giữa người cùng nam nhân, Tần Minh lựa chọn làm cái thú, hơn nữa làm đến cực kỳ vui vẻ thoải mái.
Sau khi vào phòng, nhẹ nhàng thả đối phương lên trên giường, lại thưởng thức dáng người đối phương một cái.
Tần Minh mới đắp chăn, về phòng...
Tiểu Minh đồng học rốt cuộc là ai?
Hắn rất trâu bò sao?
Tần Minh liền mộng bức.
Hắn đoán có thể là cái dẫn chương trình hoặc là chủ blog bỗng nhiên nổi tiếng nào đó.
Dù sao trong quá khứ, cũng từng xảy ra loại chuyện một đêm bạo hồng, sau đó các cư dân mạng trên các loại phần mềm xã hội đánh bình luận.
Tần Minh quyết định chờ lát nữa tra một chút nội tình cái Tiểu Minh đồng học này, nhìn xem hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Nếu quả thật nổi như vậy, đến dưới Weibo nhà hắn tạo chút chuyện, lợi nhuận hẳn là cũng sẽ rất cao.
Sau khi âm thầm ghi nhớ cái tên này.
Tần Minh tiếp tục nghiêm túc trả lời vấn đề của chủ blog.
Lại nói, vấn đề này kỳ thật không tiện trả lời.
Thật giống như người khác đột nhiên hỏi ngươi.
Vì cái gì lại có mắt, vì cái gì lại có lỗ tai, vì cái gì lại có đầu óc...
Người hiểu tự nhiên hiểu, người không hiểu cũng lười suy nghĩ.
Ngươi chỉ có thể trả trở lại một câu: Mẹ ta sinh !
Nhưng là, Tần Minh không chỉ muốn trả lời đối phương, còn muốn truyền bá thêm chút yêu thương vào nữa, khiến chủ blog cùng lượng lớn cư dân mạng sụp đổ một cái.
Vậy thì lại có vấn đề phải suy nghĩ rồi.
Nhưng mà, cái này không làm khó được hắn.
Không qua bao lâu, Tần Minh liền quyết định được một cái câu trả lời hoàn mỹ, đánh xuống.
【 các ngươi nói bao quy đầu của người tại sao lại có ? Còn phải dùng tiền cắt bỏ... 】
【 bởi vì nó cho rằng ngươi có thể mọc (chim) dài như vậy, kết quả ngươi không có... 】
Tần Minh xem xong chính mình cũng buồn cười.
Một lát sau.
Trong đầu hắn vô số âm thanh nhắc nhở truyền đến.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Dương Vĩ!”
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Sử Trân Hương!”
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Phó Nghiêm Kiệt!”
...
...
Giá trị sụp đổ của hắn cũng giống phát điên tăng vọt lên, ngắn ngủi mấy giây, đã tăng thêm hai ba vạn!
Lại thêm hiệu quả của Weibo lúc trước kia, cả oán niệm của Lưu Kiện, ba cái cùng chồng lên nhau.
Tần Minh chỉ cảm thấy não đều muốn nổ tung.
Cuối cùng.
Ngâm ngâm ngâm...
Thế giới bỗng nhiên yên tĩnh.
“Đinh! Cùng một lúc thu hoạch quá nhiều âm thanh nhắc nhở giá trị sụp đổ, đạt tới hạn mức cao nhất đại não ký chủ có thể tiếp nhận, vì không gây trở ngại đến thính lực của ký chủ, hệ thống đã tự động vì ký chủ tạm dừng công năng nhắc nhở giá trị sụp đổ, kéo dài 1 giờ...”
Tần Minh thả lỏng một hơi.
Vỗ vỗ lỗ tai, cái trán cũng đầy mồ hôi.
Thật là đáng sợ.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn còn tưởng là lỗ tai mình điếc luôn rồi.
Xem ra, gây chuyện quá nhiều cũng là có nguy hiểm, còn chưa bị người đánh, trước đã đem bản thân làm cho phát điên rồi.
Cũng may hệ thống này khá là tri kỷ.
Tần Minh lại hỏi hệ thống một chút.
Có phải có thể tự khống chế tắt mở của âm thanh nhắc nhở không.
Hệ thống trả lời được, Tần Minh lúc này mới yên tâm.
Yên tĩnh trong thời gian ngắn, khiến Tần Minh tỉnh táo không ít.
Hắn buông điện thoại xuống, muốn đi nhà vệ sinh sau đó nghỉ ngơi một lát.
Kết quả vừa ra khỏi phòng, liền nghe thấy âm thanh lưa thưa từ nhà vệ sinh truyền ra.
Hắn đoán là Tần Tiểu Ly, liền đi qua.
Quả nhiên.
Cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên mở ra, một thân ảnh thấp bé chậm rì rì đi ra, một bộ váy trắng, giống như bay ra vậy.
Cái này còn may Tần Minh gan lớn, hơn nữa sớm có chuẩn bị tâm lý.
Nếu không hơn nửa đêm đều sẽ bị doạ ngất.
“Tiểu Ly?”
“Ừm ~~ ca ca buổi sáng tốt lành...” Tần Tiểu Ly mơ mơ màng màng nói.
Tần Minh: “...”
Tần Minh xích lại gần nhìn, ánh mắt phát ngốc.
Hắn phát hiện Tần Tiểu Ly vậy mà mặc váy ngủ hắn tặng ngày đó.
Bộ váy ngủ này vô cùng mỏng manh, hơn nữa kiểu dáng tinh mỹ, chất lượng cũng rất tốt, lúc ấy Tần Minh vừa nhìn liền chọn trúng.
Trước đây Tần Minh yêu cầu Tần Tiểu Ly thay cho mình nhìn.
Nha đầu này nói quá lộ liễu đánh chết cũng không chịu mặc, không nghĩ tới mỗi ngày đi ngủ đều mặc.
Bây giờ bị Tần Minh xem toàn bộ, trợn cả mắt đều dại ra.
Không chỉ là bởi vì váy ngủ đơn bạc, còn bởi vì hai nguyên nhân khác.
Một là Tần Tiểu Ly vậy mà không có mặc áo lót!
Mặc dù ánh sáng của nhà vệ sinh hơi mờ, nhưng thị lực Tần Minh rất tốt.
Dưới ánh đèn, quy mô của độ cong kia lờ mờ đã có thể thấy được, thậm chí có thể nhìn thấy vật thật bên trong...
Hai là một nửa váy ngủ của Tần Tiểu Ly trượt xuống bờ vai, lộ ra mảng lớn da thịt trắng như tuyết...
Khụ khụ...
Cái này hơn nửa đêm, chợt thấy cảnh tượng như vậy, thật sự là tạo nghiệp.
Trong mơ mơ màng màng, Tần Tiểu Ly đi đến phòng của mình.
Tốc độ rất chậm, Tần Minh đi theo phía sau.
Đương nhiên, hắn thân là ca ca!
Chỉ đơn thuần là sợ nàng ngã sấp xuống, cũng không phải vì hai mắt nhìn nhiều chút như vậy!
Một đường không nói chuyện, sau khi đem Tần Tiểu Ly “Hộ tống” vào trong phòng.
Nhìn đối phương chui vào chăn, Tần Minh mới lưu luyến không nỡ rời đi.
Nói đến kỳ quái, mới vừa rồi còn muốn đi nhà vệ sinh, hơn nữa còn rất cấp bách.
Hiện tại lúc này nửa điểm dục vọng cũng không có.
Hắn ở phòng khách uống một hớp nước, sau đó đứng dậy muốn trở về đi ngủ, kết quả vừa đi được hai bước.
Trong phòng Tần Tiểu Ly lại truyền tới âm thanh lưa thưa.
Sau một hồi, Tần Tiểu Ly mơ mơ màng màng chạy ra.
“Ca ca, ta muốn uống nước.”
Tần Minh: “...”
Xem ra nha đầu này cũng không có tỉnh táo lắm.
Nếu là lúc bình thường, mặc thành dạng này bị Tần Minh nhìn thấy, khẳng định đã sớm trốn trong phòng rồi.
Bây giờ còn tiến tới chỗ Tần Minh.
Tần Minh quay đầu rót cho nàng chén nước.
Tần Tiểu Ly đi tới, cùng hắn ngồi trên ghế sa lon, bởi vì mệt rã rời, lung lay sắp đổ.
Tần Minh nhìn bộ dạng này của nàng cũng không tự uống được.
Dứt khoát bưng chén nước lên, ôm nàng qua đút cho nàng uống.
Trong bóng tối, một mảnh yên tĩnh.
Chỉ có âm thanh Tần Tiểu Ly uống nước, còn có tiếng tim đập của Tần Minh...
Tay của hắn liền đặt trên lưng Tần Tiểu Ly, váy ngủ mỏng manh, có cũng như không, cảm giác tay cứ như phê vậy.
Hắn lại cúi đầu xem.
Trước mắt đều là cảnh tượng ầm ầm sóng dậy, chỉ có thể dùng hai chữ kích thích để hình dung.
“Mau trở về ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đấy.”
Tần Minh ôn thanh nói.
Tần Tiểu Ly gật đầu.
Nhưng không có đứng lên, mà tựa trên vai Tần Minh, cứ như vậy ngủ mất.
Tần Minh dở khóc dở cười.
Mặc dù không muốn quấy nhiễu mộng đẹp của Tần Tiểu Ly, nhưng hắn cũng không thể một mực ngồi như thế một đêm.
Hắn nhẹ nhàng kéo đối phương vào trong ngực, sau đó vươn tay, ôm lấy nàng.
Tần Tiểu Ly rất nhẹ.
Tần Minh gần như không phí chút sức nào, giống như ôm tiểu công chúa.
Đương nhiên, một đường đi qua, tay hắn cũng không thành thật.
Tuy nói chiếm tiện nghi của em gái có chút không phải người.
Nhưng loại thời điểm này không chiếm tiện nghi, hắn cũng không phải là nam nhân!
Dù sao ngày hôm qua hôn cũng đã hôn, nên làm vẫn phải làm.
Cho nên, giữa người cùng nam nhân, Tần Minh lựa chọn làm cái thú, hơn nữa làm đến cực kỳ vui vẻ thoải mái.
Sau khi vào phòng, nhẹ nhàng thả đối phương lên trên giường, lại thưởng thức dáng người đối phương một cái.
Tần Minh mới đắp chăn, về phòng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.