Chương 15:
Can Đáo Thiên Minh
05/04/2021
Lâm trưởng lão không hề tiếc lời khích lệ Cố Thiếu Dương.
Quý Phong trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Ta cảm thấy hắn không bằng Vệ sư huynh."
"Ta biết."
Lâm trưởng lão gật đầu nói: "Vệ Trang có thể ở luyện khí tầng tám lĩnh ngộ kiếm ý, thiên tư này từ khi Thanh Vân Tông sáng tạo tông đến nay không ai sánh bằng…Còn tên Cố đệ tử kia, theo cái nhìn của ta, hẳn là thiên phú dị bẩm, thần lực trời sinh….Bàn về ngộ tính căn cốt, dĩ nhiên còn kém xa Vệ Trang, nhưng cũng coi như xuất sắc.”
Tâm trạng Lâm trưởng lão rất tốt, cười nói: ". . Có lẽ, mấy năm sau, trên bảng tuấn kiệt lại có thêm một đệ tử Thanh Vân Tông ta.. Ha ha. ."
Quý Phong im lặng không nói.
. . .
". . Ngoại Môn Thi Đấu, ở mười vị trí đầu, mỗi người có thể được ba viên Dưỡng Nguyên đan. Ba người đứng đầu thì mỗi người một bình Dưỡng Nguyên đan. Còn hạng nhất, có thể vô tầng thứ hai của Tàng Kinh Các một lần!"
Vừa công bố giải thưởng thi đấu, ánh mắt các đệ tử ngoại môn trên sân nổi lửa.
Giải thưởng cái này còn tốt hơn giải thưởng khảo hạch nhiều.
Hạng nhất còn có tư cách vào tầng thứ hai của Tàng Kinh Các.
Tầng thứ hai Tàng Kinh Các có ý nghĩa như nào?
Mang ý nghĩa rằng: ít nhất có thể lấy được một môn võ kỹ Nhân Giai Tuyệt phẩm, vận khí tốt thì ngay cả võ kỹ Địa Giai cũng có thể.
Nhưng các đệ tử bình thường ngẫm lại, hạng nhất đối với họ là điều xa vời, trước đây lần lượt xuất hiện ở nhóm Hạ Thanh Thu.
Có điều lần này, có lẽ còn sẽ thêm một người.
Không ít người theo bản năng nhìn về chỗ Cố Thiếu Dương.
Hơn ba trăm tên đệ tử có tư cách tham gia thi đấu lần lượt lên đài rút thăm, sau đó căn cứ lá rút mà quyết đấu 1-1.
Cố Thiếu Dương nhìn lá mình vừa rút, vòng mười hai, nhóm vòng thứ nhất cuối cùng đã lên tỷ thí.
Cũng đúng lúc, hắn có thể quan sát thực lực đám Mạc Phong.
Đệ tử có tư cách ra sân tranh tài đều luyện khí tầng sáu trở lên, nội lực võ công cũng có chút bốc lửa, đánh kiểu “ người tới ta tiếp” có vẻ náo nhiệt.
Cao thủ trong tam đại ngoại môn -Hạ Thanh Thu là người đầu tiên lên đài, giao thủ với nàng là một đệ tử luyện khí tầng tám.
Mặt tên đệ tử này buồn rười rượi, thực lực của hắn coi như không tệ, có cơ hội vào mười vị trí đầu.
Nhưng hết lần này tới lần khác vận khí không tốt, vòng thứ nhất đã rút trúng Hạ Thanh Thu.
Mặc dù biết rõ đánh không lại, tên đệ tử này cũng có cốt khí võ giả, lựa chọn nghênh chiến.
Hạ Thanh Thu sử dụng một môn Nhân Giai Thượng phẩm « Linh Xà Tiên pháp ».
Thi triển ra kiểu như linh xà, sắc bén mà xảo trá, phối hợp với dáng người yểu điệu của nàng trong cái áo đỏ, khiến cho người ta hoa mắt vì mê mẩn.
Đệ tử luyện khí tầng tám trong vòng mười chiêu đã bị Hạ Thanh Thu đánh xuống đài.
Mạc Phong biểu hiện cũng không tầm thường.
« Đoạn Lãng Tam Điệp Đao», sóng sau cao hơn sóng trước, từng đường đao mạnh mẽ, người giao thủ không chịu được ba đao của hắn.
Sau đó là Đường Minh.
Thật ra không ai dám động thủ với hắn, ai cũng biết hắn đã thăng cấp lên Tụ Nguyên Cảnh, nên người kia rất tự giác nhận thua.
Rốt cục, đến phiên Cố Thiếu Dương. .
Mọi người cùng ào ào theo dõi hắn.
Tuy Cố Thiếu Dương vô hẻm Mộc Nhân làm chấn kinh cả đám người, nhưng không ai tận mắt thấy hắn xuất thủ, thậm chí, có một số người còn giữ hoài nghi trong lòng.
Dù sao, trong thời gian chưa đến một nén nhang mà vượt qua hẻm Mộc Nhân, còn đánh nát hơn nửa số người gỗ, ngay cả Thiết Tướng Quân cũng nát tươm, chuyện như này Luyện Khí Cảnh làm được sao..
Cố Thiếu Dương dưới cái nhì chăm chú của mọi người ung dung lên đài.
Đối thủ của hắn là một hán tử cao to thô kệch, cầm một cái rìu to, tu vị luyện khí tầng tám.
"Ngươi gian lận!"
Hán tử kia vừa lên đã tỏ vẻ khinh thường với Cố Thiếu Dương.
"Ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì, nhưng ngươi có thể lừa gạt được trưởng lão và mọi người, nhưng ngươi không lừa được ta."
Hán tử chỉ chỉ đầu của mình, đắc ý nói: "Ngươi đừng nhìn dáng vẻ ta thô lỗ, nhưng đầu óc của ta không đần. . Hôm nay ta sẽ vạch trần ngươi. ."
Đại hán hét lớn một tiếng, bạch bạch bạch vọt tới Cố Thiếu Dương: “Ăn một búa Ngũ Dương của ta đây!”
Cố Thiếu Dương không trả lời chỉ nhìn đại hán, thì thầm một câu: "Tên ngu xuẩn. ."
Sau một khắc, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất.
Rồi chợt xuất hiện trước mặt đại hán, khoảng cách của hai người chưa đến 1 mét.
Đại hán hiển nhiên bị tốc độ của Cố Thiếu Dương làm giật mình, lưỡi búa giơ lên trong vô thức muốn bổ về hướng Cố Thiếu Dương.
Cố Thiếu Dương nhẹ nhàng tung ra một chưởng, in vào trên cán búa đại hán.
Nội lực luyện khí tầng thứ chín, Cự Lực Ba Ngàn Cân, bộc phát!
"Răng rắc. . Răng rắc. ."
Âm thanh như củi mục bị bẻ gãy.
Cán búa bị bẻ dễ như bỡn, sau đó thân hình đại hán ngã khụy.
Trong con mắt của đại hán nhanh chóng biểu lộ sự sợ hãi và kinh ngạc.
Tiếp đó cả người giống như là bị một con yêu thú bò tót Huyết Man cấp 3 húc tung ra ngoài, rồi khi rơi xuống dưới chỉ còn sức co giật.
Cố Thiếu Dương đứng trên đài, không thèm nhìn đại hán một chút, chỉ phủi phủi tay áo bào, giống như vừa mới đập chết một con ruồi.
Dưới đài vang lên một loạt tiếng hít vào.
Tất cả mọi người yên lặng theo dõi Cố Thiếu Dương, hầu kết khẽ nhấp nhô, trên mặt chỉ còn vẻ kinh ngạc.
Một chưởng vỗ bay luyện khí tầng tám.
Ngay cả kiếm cũng không rút khỏi vỏ.
Con mẹ nó! Như vầy quá bá rồi!
Quý Phong trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Ta cảm thấy hắn không bằng Vệ sư huynh."
"Ta biết."
Lâm trưởng lão gật đầu nói: "Vệ Trang có thể ở luyện khí tầng tám lĩnh ngộ kiếm ý, thiên tư này từ khi Thanh Vân Tông sáng tạo tông đến nay không ai sánh bằng…Còn tên Cố đệ tử kia, theo cái nhìn của ta, hẳn là thiên phú dị bẩm, thần lực trời sinh….Bàn về ngộ tính căn cốt, dĩ nhiên còn kém xa Vệ Trang, nhưng cũng coi như xuất sắc.”
Tâm trạng Lâm trưởng lão rất tốt, cười nói: ". . Có lẽ, mấy năm sau, trên bảng tuấn kiệt lại có thêm một đệ tử Thanh Vân Tông ta.. Ha ha. ."
Quý Phong im lặng không nói.
. . .
". . Ngoại Môn Thi Đấu, ở mười vị trí đầu, mỗi người có thể được ba viên Dưỡng Nguyên đan. Ba người đứng đầu thì mỗi người một bình Dưỡng Nguyên đan. Còn hạng nhất, có thể vô tầng thứ hai của Tàng Kinh Các một lần!"
Vừa công bố giải thưởng thi đấu, ánh mắt các đệ tử ngoại môn trên sân nổi lửa.
Giải thưởng cái này còn tốt hơn giải thưởng khảo hạch nhiều.
Hạng nhất còn có tư cách vào tầng thứ hai của Tàng Kinh Các.
Tầng thứ hai Tàng Kinh Các có ý nghĩa như nào?
Mang ý nghĩa rằng: ít nhất có thể lấy được một môn võ kỹ Nhân Giai Tuyệt phẩm, vận khí tốt thì ngay cả võ kỹ Địa Giai cũng có thể.
Nhưng các đệ tử bình thường ngẫm lại, hạng nhất đối với họ là điều xa vời, trước đây lần lượt xuất hiện ở nhóm Hạ Thanh Thu.
Có điều lần này, có lẽ còn sẽ thêm một người.
Không ít người theo bản năng nhìn về chỗ Cố Thiếu Dương.
Hơn ba trăm tên đệ tử có tư cách tham gia thi đấu lần lượt lên đài rút thăm, sau đó căn cứ lá rút mà quyết đấu 1-1.
Cố Thiếu Dương nhìn lá mình vừa rút, vòng mười hai, nhóm vòng thứ nhất cuối cùng đã lên tỷ thí.
Cũng đúng lúc, hắn có thể quan sát thực lực đám Mạc Phong.
Đệ tử có tư cách ra sân tranh tài đều luyện khí tầng sáu trở lên, nội lực võ công cũng có chút bốc lửa, đánh kiểu “ người tới ta tiếp” có vẻ náo nhiệt.
Cao thủ trong tam đại ngoại môn -Hạ Thanh Thu là người đầu tiên lên đài, giao thủ với nàng là một đệ tử luyện khí tầng tám.
Mặt tên đệ tử này buồn rười rượi, thực lực của hắn coi như không tệ, có cơ hội vào mười vị trí đầu.
Nhưng hết lần này tới lần khác vận khí không tốt, vòng thứ nhất đã rút trúng Hạ Thanh Thu.
Mặc dù biết rõ đánh không lại, tên đệ tử này cũng có cốt khí võ giả, lựa chọn nghênh chiến.
Hạ Thanh Thu sử dụng một môn Nhân Giai Thượng phẩm « Linh Xà Tiên pháp ».
Thi triển ra kiểu như linh xà, sắc bén mà xảo trá, phối hợp với dáng người yểu điệu của nàng trong cái áo đỏ, khiến cho người ta hoa mắt vì mê mẩn.
Đệ tử luyện khí tầng tám trong vòng mười chiêu đã bị Hạ Thanh Thu đánh xuống đài.
Mạc Phong biểu hiện cũng không tầm thường.
« Đoạn Lãng Tam Điệp Đao», sóng sau cao hơn sóng trước, từng đường đao mạnh mẽ, người giao thủ không chịu được ba đao của hắn.
Sau đó là Đường Minh.
Thật ra không ai dám động thủ với hắn, ai cũng biết hắn đã thăng cấp lên Tụ Nguyên Cảnh, nên người kia rất tự giác nhận thua.
Rốt cục, đến phiên Cố Thiếu Dương. .
Mọi người cùng ào ào theo dõi hắn.
Tuy Cố Thiếu Dương vô hẻm Mộc Nhân làm chấn kinh cả đám người, nhưng không ai tận mắt thấy hắn xuất thủ, thậm chí, có một số người còn giữ hoài nghi trong lòng.
Dù sao, trong thời gian chưa đến một nén nhang mà vượt qua hẻm Mộc Nhân, còn đánh nát hơn nửa số người gỗ, ngay cả Thiết Tướng Quân cũng nát tươm, chuyện như này Luyện Khí Cảnh làm được sao..
Cố Thiếu Dương dưới cái nhì chăm chú của mọi người ung dung lên đài.
Đối thủ của hắn là một hán tử cao to thô kệch, cầm một cái rìu to, tu vị luyện khí tầng tám.
"Ngươi gian lận!"
Hán tử kia vừa lên đã tỏ vẻ khinh thường với Cố Thiếu Dương.
"Ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì, nhưng ngươi có thể lừa gạt được trưởng lão và mọi người, nhưng ngươi không lừa được ta."
Hán tử chỉ chỉ đầu của mình, đắc ý nói: "Ngươi đừng nhìn dáng vẻ ta thô lỗ, nhưng đầu óc của ta không đần. . Hôm nay ta sẽ vạch trần ngươi. ."
Đại hán hét lớn một tiếng, bạch bạch bạch vọt tới Cố Thiếu Dương: “Ăn một búa Ngũ Dương của ta đây!”
Cố Thiếu Dương không trả lời chỉ nhìn đại hán, thì thầm một câu: "Tên ngu xuẩn. ."
Sau một khắc, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất.
Rồi chợt xuất hiện trước mặt đại hán, khoảng cách của hai người chưa đến 1 mét.
Đại hán hiển nhiên bị tốc độ của Cố Thiếu Dương làm giật mình, lưỡi búa giơ lên trong vô thức muốn bổ về hướng Cố Thiếu Dương.
Cố Thiếu Dương nhẹ nhàng tung ra một chưởng, in vào trên cán búa đại hán.
Nội lực luyện khí tầng thứ chín, Cự Lực Ba Ngàn Cân, bộc phát!
"Răng rắc. . Răng rắc. ."
Âm thanh như củi mục bị bẻ gãy.
Cán búa bị bẻ dễ như bỡn, sau đó thân hình đại hán ngã khụy.
Trong con mắt của đại hán nhanh chóng biểu lộ sự sợ hãi và kinh ngạc.
Tiếp đó cả người giống như là bị một con yêu thú bò tót Huyết Man cấp 3 húc tung ra ngoài, rồi khi rơi xuống dưới chỉ còn sức co giật.
Cố Thiếu Dương đứng trên đài, không thèm nhìn đại hán một chút, chỉ phủi phủi tay áo bào, giống như vừa mới đập chết một con ruồi.
Dưới đài vang lên một loạt tiếng hít vào.
Tất cả mọi người yên lặng theo dõi Cố Thiếu Dương, hầu kết khẽ nhấp nhô, trên mặt chỉ còn vẻ kinh ngạc.
Một chưởng vỗ bay luyện khí tầng tám.
Ngay cả kiếm cũng không rút khỏi vỏ.
Con mẹ nó! Như vầy quá bá rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.