Chương 46:
Can Đáo Thiên Minh
06/04/2021
Lâm trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: " Thiếu Dương, ngươi xuất kiếm ý ra, để cho Lôi trưởng lão nhìn xem, rốt cuộc ngươi có ngu ngốc hay không? "
Toàn bộ Thanh Vân Tông này, sợ chỉ có Lâm trưởng lão là hiểu rõ Cố Thiếu Dương thiên phú rốt cuộc khủng bố đến mức nào.
Trên mặt Lôi Liệt lộ ra vẻ chờ mong, thả tay ra khỏi Cố Thiếu Dương, nói: " tiểu tử, ngươi thi triển ra thử xem nào. "
Cố Thiếu Dương hít sâu một hơi, khí tức cả người liền thay đổi.
Nếu như trước đó hắn là một công tử nhà giàu được nuông chiều từ bé thì giờ đây hắn giống như một thanh kiếm .
Một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, sự sắc bén đó không người nào có thể khinh thường được.
Trong mắt Lôi Liệt hiện lên tinh quang.
Tay phải nhẹ nhàng đặt ở trên chuôi kiếm, Cố Thiếu Dương khẽ quát một tiếng: " Sơ Dương. ."
Sau một khắc, cả tòa đại điện sáng rực lên.
Từng lớp vân hải quay cuồng không ngừng nghĩ, cho đến khi mặt trời đỏ lóe lên, kim quang tỏa ra.
So với lần trước lúc đối chiến với Trác Trường Phong ở trong Kỳ Liên sơn mạch,thì kim quang lần này mạnh mẽ hơn, điều này đại biểu cho kiếm ý của Cố Thiếu Dương lại tiến thêm một bước.
" Bốn thành kiếm ý! "
Lôi Liệt kêu lên một tiếng, trên mặt toát ra tràn đầy vẻ cuồng hỉ.
Trường kiếm bên hông hắn cũng ong ong chấn động, nó cảm ứng được kiếm ý đang phát ra kia.
Ngồi ngay ngắn ở trên đại điện Lâm trưởng lão cũng tinh thần chấn động.
Lần trước hắn nhìn thấy Cố Thiếu Dương, lúc đó Cố Thiếu Dương bất quá mới lĩnh ngộ được ba thành kiếm ý, vừa mới qua bao lâu, lại lĩnh ngộ thêm một thành nữa.
" Tê. ."
Lâm trưởng lão hút vào một ngụm khí lạnh, không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung được rung động của nội tâm lúc này.
Cả điện kim quang tản đi.
" Tốt tốt tốt. ."
Lôi Liệt liền nói liên tiếp mấy tiếng tốt, cả gương mặt to dày của hắn đều đỏ cả lên.
" Không phải là Tiên Thiên kiếm cốt, nhưng có thể vượt qua Tiên Thiên kiếm cốt. "
Lôi Liệt đánh giá Cố Thiếu Dương từ trên xuống dưới, cả người vui mừng khôn nguôi.
" Lâm Hạc Tùng, ngươi nghĩ thiên phú của tiểu tử này như thế nào? "
Lâm trưởng lão nhàn nhạt nói: " Thuở bình sinh hiếm thấy. "
"So với Vệ Trang thì như thế nào? "
Lâm trưởng lão cân nhắc một hồi, thành thật nói: " Cùng là Tụ Nguyên cảnh, nhưng Vệ Trang. . Không bằng hắn. "
" Ha ha ha. ."
Lôi Liệt thỏa mái cười ha hả, nói: " Lâm Hạc Tùng, đây là sự kiện duy nhất trong đời của lão phu đồng ý với ý kiến của ngươi. Cùng là Tụ Nguyên sơ kỳ, nhưng Vệ Trang đích xác không bằng hắn, còn kém xa hắn. ."
Lôi Liệt nhìn Cố Thiếu Dương dáng vẻ giống như là nhìn thấy trân bảo cực kỳ quý báu.
" Tiểu tử! "
Lôi Liệt ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương, trầm giọng nói: " Bái ta làm thầy, công pháp, Nguyên thạch, vũ khí nhất thượng đẳng . Ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của Lôi Liệt ta. "
Lâm trưởng lão sắc mặt khó coi, lạnh lùng nói: " Lôi Liệt, ngươi đã quên là lúc trước đã đáp ứng với ta cái gì sao? "
Lôi Liệt cười to nói: " Nhưng ta đâu có ép buột hắn đâu. . Lâm Hạc Tùng, tên Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Hàn sơn kia thu một tên đồ đệ Tiên Thiên đao cốt, nhiều lần ở trước mặt ta đều khoe khoang, nếu như ta thu tên tiểu tử này làm đồ đệ, lần sau nhất định có thể vả vào mặt mo của hắn. . Ta khuyên ngươi chớ có tranh giành với ta. "
Lâm trưởng lão hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời, nói với Cố Thiếu Dương : "Thiếu Dương, ta và Lôi trưởng lão đã có ước định rồi, bái ai làm thầy, do chính ngươi lựa chọn. ."
Lâm trưởng lão suy nghĩ nghĩ lại nói thêm một câu: " Nếu như ngươi bái hắn làm sư phụ ta cũng không tức giận đâu, sau này ngươi vẫn có thể tới đây để học luyện đan. "
Cố Thiếu Dương gật đầu một cái, nhìn về phía Lôi Liệt, nói: " Ta đã có lựa chọn rồi. "
Lôi Liệt đắc chí cười to, ánh mắt tán thưởng nhìn Cố Thiếu Dương, " Tiểu tử, ngươi lựa chọn rất chính xác. Theo ta có thể sánh bằng theo gia hỏa này phải có triển vọng nhiều lắm, hắn chỉ biết luyện đan, luận kiếm? Ta mạnh hơn hắn! "
Lâm trưởng lão khẽ thở dài một cái, không nói gì.
Cố Thiếu Dương bình tĩnh nói: " Lâm trưởng lão đối với ta rất tốt, hiện nay ta không có ý định thay đổi sư phụ. "
" Cái gì? ! "
Lôi Liệt mở to hai mắt ra nhìn, Lâm trưởng lão thì mừng rỡ, không thể tin được nhìn Cố Thiếu Dương.
" Tiểu tử, ngươi đừng có hồ đồ."
Lôi Liệt toàn bộc phát ra kiếm ý kinh người, thanh âm như sấm sét cuồn cuộn, lớn tiếng nói: " Lôi Liệt ta mười lăm tuổi đã luyện khí, mười tám tuổi phá Tụ Nguyên, hai mươi lăm tuổi Ngưng Chân, giờ đây một trăm tám mươi tuổi, đã ở cảnh giới Toàn Đan trung kỳ, lĩnh ngộ được tám phần kiếm ý. . Toàn bộ Thanh Vân Tông, ngoại trừ tông chủ ra thì không ai là đối thủ của ta. Nếu làm sư phụ ngươi, thì chỉ có ta là thích hợp nhất. ."
"Nếu ngươi làm đồ đệ của ta, kế thừa y bát của ta, Điện Quang Lôi Cực Kiếm của ta cũng có thể truyền thụ lại cho ngươi. ."
Lâm trưởng lão cũng trầm giọng nói: " Thiếu Dương, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Ta đáp ứng ngươi, ngươi bái Lôi Liệt làm sư phụ, ta cũng có thể dạy cho ngươi luyện đan. "
Cố Thiếu Dương lắc đầu, gằn từng chữ: " Cực tại tâm, thành tại kiếm, ý ta đã quyết. "
Lôi Liệt khí thế càng thêm cuồng bạo, uy áp kinh khủng thổi tà áo của Cố Thiếu Dương bay phần phật.
Nhưng tư thế của hắn vẫn kiên cường như lúc ban đầu, cả người thà giống như một thanh kiếm bị gãy chứ không muốn làm một thanh kiếm cong, không chút nhượng bộ khi đối mặt với Lôi Liệt.
Cố Thiếu Dương trong lòng hắn rất rõ ràng.
Hắn ngộ tính siêu việt, dù cho không bái Lôi Liệt làm sư phụ dựa vào chính mình cũng có thể bước lên đỉnh cao của kiếm đạo.
Nhưng về phương diện luyện đan thuật thì bản thân hắn giống như một trang giấy trắng, Lâm trưởng lão đối với hắn cũng vô cùng tốt, thạch phiến của Tuyên Vương vẫn luôn tuỳ ý cho hắn mượn để lĩnh ngộ, hắn không thể nào phản sư được, và cũng sẽ không bao giờ phản sư.
Bên trong cung điện hơi thở càng ngày càng áp lực, Lâm trưởng lão cũng không nhịn được đứng lên, khí sắc rất khó coi nói: " Lôi Liệt, ngươi đừng quá đáng! "
Sau đó, một tràn tiếng cười điên cuồng đập tan không khí đang ngưng trọng.
" Tiểu tử, ngươi không tệ. . Nếu ngươi thật sự dễ dàng phản sư như thế , ta sẽ xem thường ngươi một chút, nhưng bây giờ ta càng ngày càng tán thưởng ngươi. ."
Bỗng nhiên Lôi Liệt khí sắc lạnh lên, giống như cơn gió lao ra khỏi đại điện, chỉ để lại một câu nói.
" Nhưng mà, bái ai làm thầy chuyện này còn chưa tới phiên ngươi có thể tự mình làm chủ. Ta cho ngươi thời gian ba tháng, ba tháng sau, nếu như ngươi có thể đứng thứ nhất trên bảng anh tài, Lôi Liệt ta sẽ để mặc ngươi muốn làm gì thì làm, nếu như ngươi làm không được, thì ngươi hãy ngoan ngoãn mà làm đồ đệ của ta. ."
" Chuyện này, không cần thương lượng, quyết định như vậy đi! "
Bên trong cung điện, chỉ còn lại Lâm trưởng lão sắc mặt khó coi, còn Cố Thiếu Dương toàn thân chiến ý rừng rực .
" Ba tháng sao? Ta cảm thấy không cần phải dùng đến ba tháng đâu. ."
Toàn bộ Thanh Vân Tông này, sợ chỉ có Lâm trưởng lão là hiểu rõ Cố Thiếu Dương thiên phú rốt cuộc khủng bố đến mức nào.
Trên mặt Lôi Liệt lộ ra vẻ chờ mong, thả tay ra khỏi Cố Thiếu Dương, nói: " tiểu tử, ngươi thi triển ra thử xem nào. "
Cố Thiếu Dương hít sâu một hơi, khí tức cả người liền thay đổi.
Nếu như trước đó hắn là một công tử nhà giàu được nuông chiều từ bé thì giờ đây hắn giống như một thanh kiếm .
Một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, sự sắc bén đó không người nào có thể khinh thường được.
Trong mắt Lôi Liệt hiện lên tinh quang.
Tay phải nhẹ nhàng đặt ở trên chuôi kiếm, Cố Thiếu Dương khẽ quát một tiếng: " Sơ Dương. ."
Sau một khắc, cả tòa đại điện sáng rực lên.
Từng lớp vân hải quay cuồng không ngừng nghĩ, cho đến khi mặt trời đỏ lóe lên, kim quang tỏa ra.
So với lần trước lúc đối chiến với Trác Trường Phong ở trong Kỳ Liên sơn mạch,thì kim quang lần này mạnh mẽ hơn, điều này đại biểu cho kiếm ý của Cố Thiếu Dương lại tiến thêm một bước.
" Bốn thành kiếm ý! "
Lôi Liệt kêu lên một tiếng, trên mặt toát ra tràn đầy vẻ cuồng hỉ.
Trường kiếm bên hông hắn cũng ong ong chấn động, nó cảm ứng được kiếm ý đang phát ra kia.
Ngồi ngay ngắn ở trên đại điện Lâm trưởng lão cũng tinh thần chấn động.
Lần trước hắn nhìn thấy Cố Thiếu Dương, lúc đó Cố Thiếu Dương bất quá mới lĩnh ngộ được ba thành kiếm ý, vừa mới qua bao lâu, lại lĩnh ngộ thêm một thành nữa.
" Tê. ."
Lâm trưởng lão hút vào một ngụm khí lạnh, không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung được rung động của nội tâm lúc này.
Cả điện kim quang tản đi.
" Tốt tốt tốt. ."
Lôi Liệt liền nói liên tiếp mấy tiếng tốt, cả gương mặt to dày của hắn đều đỏ cả lên.
" Không phải là Tiên Thiên kiếm cốt, nhưng có thể vượt qua Tiên Thiên kiếm cốt. "
Lôi Liệt đánh giá Cố Thiếu Dương từ trên xuống dưới, cả người vui mừng khôn nguôi.
" Lâm Hạc Tùng, ngươi nghĩ thiên phú của tiểu tử này như thế nào? "
Lâm trưởng lão nhàn nhạt nói: " Thuở bình sinh hiếm thấy. "
"So với Vệ Trang thì như thế nào? "
Lâm trưởng lão cân nhắc một hồi, thành thật nói: " Cùng là Tụ Nguyên cảnh, nhưng Vệ Trang. . Không bằng hắn. "
" Ha ha ha. ."
Lôi Liệt thỏa mái cười ha hả, nói: " Lâm Hạc Tùng, đây là sự kiện duy nhất trong đời của lão phu đồng ý với ý kiến của ngươi. Cùng là Tụ Nguyên sơ kỳ, nhưng Vệ Trang đích xác không bằng hắn, còn kém xa hắn. ."
Lôi Liệt nhìn Cố Thiếu Dương dáng vẻ giống như là nhìn thấy trân bảo cực kỳ quý báu.
" Tiểu tử! "
Lôi Liệt ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương, trầm giọng nói: " Bái ta làm thầy, công pháp, Nguyên thạch, vũ khí nhất thượng đẳng . Ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của Lôi Liệt ta. "
Lâm trưởng lão sắc mặt khó coi, lạnh lùng nói: " Lôi Liệt, ngươi đã quên là lúc trước đã đáp ứng với ta cái gì sao? "
Lôi Liệt cười to nói: " Nhưng ta đâu có ép buột hắn đâu. . Lâm Hạc Tùng, tên Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Hàn sơn kia thu một tên đồ đệ Tiên Thiên đao cốt, nhiều lần ở trước mặt ta đều khoe khoang, nếu như ta thu tên tiểu tử này làm đồ đệ, lần sau nhất định có thể vả vào mặt mo của hắn. . Ta khuyên ngươi chớ có tranh giành với ta. "
Lâm trưởng lão hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời, nói với Cố Thiếu Dương : "Thiếu Dương, ta và Lôi trưởng lão đã có ước định rồi, bái ai làm thầy, do chính ngươi lựa chọn. ."
Lâm trưởng lão suy nghĩ nghĩ lại nói thêm một câu: " Nếu như ngươi bái hắn làm sư phụ ta cũng không tức giận đâu, sau này ngươi vẫn có thể tới đây để học luyện đan. "
Cố Thiếu Dương gật đầu một cái, nhìn về phía Lôi Liệt, nói: " Ta đã có lựa chọn rồi. "
Lôi Liệt đắc chí cười to, ánh mắt tán thưởng nhìn Cố Thiếu Dương, " Tiểu tử, ngươi lựa chọn rất chính xác. Theo ta có thể sánh bằng theo gia hỏa này phải có triển vọng nhiều lắm, hắn chỉ biết luyện đan, luận kiếm? Ta mạnh hơn hắn! "
Lâm trưởng lão khẽ thở dài một cái, không nói gì.
Cố Thiếu Dương bình tĩnh nói: " Lâm trưởng lão đối với ta rất tốt, hiện nay ta không có ý định thay đổi sư phụ. "
" Cái gì? ! "
Lôi Liệt mở to hai mắt ra nhìn, Lâm trưởng lão thì mừng rỡ, không thể tin được nhìn Cố Thiếu Dương.
" Tiểu tử, ngươi đừng có hồ đồ."
Lôi Liệt toàn bộc phát ra kiếm ý kinh người, thanh âm như sấm sét cuồn cuộn, lớn tiếng nói: " Lôi Liệt ta mười lăm tuổi đã luyện khí, mười tám tuổi phá Tụ Nguyên, hai mươi lăm tuổi Ngưng Chân, giờ đây một trăm tám mươi tuổi, đã ở cảnh giới Toàn Đan trung kỳ, lĩnh ngộ được tám phần kiếm ý. . Toàn bộ Thanh Vân Tông, ngoại trừ tông chủ ra thì không ai là đối thủ của ta. Nếu làm sư phụ ngươi, thì chỉ có ta là thích hợp nhất. ."
"Nếu ngươi làm đồ đệ của ta, kế thừa y bát của ta, Điện Quang Lôi Cực Kiếm của ta cũng có thể truyền thụ lại cho ngươi. ."
Lâm trưởng lão cũng trầm giọng nói: " Thiếu Dương, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Ta đáp ứng ngươi, ngươi bái Lôi Liệt làm sư phụ, ta cũng có thể dạy cho ngươi luyện đan. "
Cố Thiếu Dương lắc đầu, gằn từng chữ: " Cực tại tâm, thành tại kiếm, ý ta đã quyết. "
Lôi Liệt khí thế càng thêm cuồng bạo, uy áp kinh khủng thổi tà áo của Cố Thiếu Dương bay phần phật.
Nhưng tư thế của hắn vẫn kiên cường như lúc ban đầu, cả người thà giống như một thanh kiếm bị gãy chứ không muốn làm một thanh kiếm cong, không chút nhượng bộ khi đối mặt với Lôi Liệt.
Cố Thiếu Dương trong lòng hắn rất rõ ràng.
Hắn ngộ tính siêu việt, dù cho không bái Lôi Liệt làm sư phụ dựa vào chính mình cũng có thể bước lên đỉnh cao của kiếm đạo.
Nhưng về phương diện luyện đan thuật thì bản thân hắn giống như một trang giấy trắng, Lâm trưởng lão đối với hắn cũng vô cùng tốt, thạch phiến của Tuyên Vương vẫn luôn tuỳ ý cho hắn mượn để lĩnh ngộ, hắn không thể nào phản sư được, và cũng sẽ không bao giờ phản sư.
Bên trong cung điện hơi thở càng ngày càng áp lực, Lâm trưởng lão cũng không nhịn được đứng lên, khí sắc rất khó coi nói: " Lôi Liệt, ngươi đừng quá đáng! "
Sau đó, một tràn tiếng cười điên cuồng đập tan không khí đang ngưng trọng.
" Tiểu tử, ngươi không tệ. . Nếu ngươi thật sự dễ dàng phản sư như thế , ta sẽ xem thường ngươi một chút, nhưng bây giờ ta càng ngày càng tán thưởng ngươi. ."
Bỗng nhiên Lôi Liệt khí sắc lạnh lên, giống như cơn gió lao ra khỏi đại điện, chỉ để lại một câu nói.
" Nhưng mà, bái ai làm thầy chuyện này còn chưa tới phiên ngươi có thể tự mình làm chủ. Ta cho ngươi thời gian ba tháng, ba tháng sau, nếu như ngươi có thể đứng thứ nhất trên bảng anh tài, Lôi Liệt ta sẽ để mặc ngươi muốn làm gì thì làm, nếu như ngươi làm không được, thì ngươi hãy ngoan ngoãn mà làm đồ đệ của ta. ."
" Chuyện này, không cần thương lượng, quyết định như vậy đi! "
Bên trong cung điện, chỉ còn lại Lâm trưởng lão sắc mặt khó coi, còn Cố Thiếu Dương toàn thân chiến ý rừng rực .
" Ba tháng sao? Ta cảm thấy không cần phải dùng đến ba tháng đâu. ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.