Chương 600:
Can Đáo Thiên Minh
08/06/2021
Hơn nữa bản thân hắn cũng tương ứng ý thức được trong sa mạc này hẳn vẫn còn có sự tồn tại của thứ gì khác, quả nhiên không ngoài dự tính, sau khi đi thêm vài bước về phía trước.
Thế mà lại phát hiện ra nơi ở của người rắn trong truyền thừa quả thực giống như một thế giới đặc biệt, tất cả mọi người ở đây đều có thể sinh sống, mọi sinh vật đều sẽ tiếp tục nán lại ở nơi đây.
Liệu có phải trước đây Phù La Thần Đế cùng với một đám người cạnh trạnh có thể nán lại chỗ này lâu như vậy hay không, suy cho cùng trong thế giới này muốn rời khỏi cũng không hề đơn giản.
Vì thế người không có thực lực sẽ không tùy tiện bước tiến vào chỗ này, tránh để “Tứ Cửu Linh” có thể tiến vào nhưng lại không thể đi ra. Vào lúc này Cố Thiếu Dương cũng có chút do dự.
Phải biết rằng ở trong sa mạc chính là địa bàn của người rắn, một khi mình chủ động xuất kích, vậy tiếp theo, cùng với lúc mà bọn họ áp sát mình, mình tức khắc sẽ không có đường lui.
Trước mắt bản thân hắn vẫn không biết nên xử lý như thế nào, chỉ nhìn sơ tình hình ở phụ cận, phát hiện không khác dự đoán của hắn là bao, rốt cuộc thì chuyện nên làm giống hệt như đúc điều mà bản thân hắn đã nghĩ.
Trước mặt có một thông đạo đã bày ra với hắn, cũng có thể nhìn ra, ngay lúc này người rắn bên cạnh đang đánh về phía hắn.
“Các ngươi rốt cuộc là ai?”
“Lời này nên là câu chúng ta hỏi ngươi, đột ngột xông vào địa bàn của chúng ta, cũng không biết ngươi là ai.”
Nghe thấy lời đó, Cố Thiếu Dương trước mặt chỉ lạnh băng nhìn người rắn đối diện, nhưng trên mặt lại không có bất cứ vẻ mặt khác.
Dường như có cảm giác hắn không chỉ là vật trong bàn tay, thậm chí còn biến mất không thấy tung tích, bây giờ người rắn trước mặt cũng bắt đầu có sự sợ hãi.
Dầu gì ánh mắt này của đối phương cũng thật sự khiến người ta thấy khá quỷ dị, ngay khoảnh khắc này ai cũng không muốn dính líu gì đến hắn, thế là bựa lưỡi rụt vào bên trong.
Lúc này Cố Tiểu Dương trước mặt đã không nói thêm gì nữa, trái lại hắn thu hỏi tầm mắt sắc bén của mình, bắt đầu di chuyển từng chút một sang bên cạnh.
Trong quá trình này, chuyện hắn có thể nghĩ đến e rằng bọn hắn cũng có thể, cho nên trạng thái mục tiêu đã hiện ra kết quả có ưu thế nhất.
“Lần này các ngươi không chủ động phát động tiến công với ta à?”
Theo đó, các người rắn trước mặt ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tuy lời của hắn không có gì xấu, thế nhưng một màn trước mắt này chắc chắn là hắn đã xâm phạm vào địa bàn của của bọn họ.
Cho dù vào lúc này nữ vương nàng không biết có truyền lệnh xuống, hay không hắn vẫn nhất định phải đi xử lý trước tiên, nhưng bây giờ dường như Cố Thiếu Dương đã nhìn ra ký hiệu trên người bọn họ, sau đó cố ý hỏi thăm ở chỗ này.
“Nữ vương Medusa của các ngươi đâu?”
Hai người rắn trước mặt ngây ra một lát, không ngờ rằng hắn ta lại biết tên thủ lĩnh của họ, dù gì nữ vương đại nhân ở trong này, thế nhưng thực lực siêu phàm, một người bình thường như hắn, có thể nghe nói về tên của hắn hẳn đều là chuyện không thể tốt hơn.
Nếu như để Cố Thiếu Dương nghe thấy câu trên, khẳng định sẽ không tránh khỏi phải chửi ẩm lên ở chỗ này, nhưng mà lần này hắn không nói gì hết, chỉ yên lặng nhìn người trước mặt.
Tựa như là muốn nhìn ra điều gì đó từ trên hai khuôn mặt rắn trước mặt vậy, nhưng người rắn trước mặt chỉ lấy ra lệnh bài trên tay họ bày ra cho hắn xem.
“Ngươi có thứ này không?”
Cố Thiếu Dương trước mặt làm bộ tiến tới đánh giá kỹ càng, nhưng trên khuông mặt lạnh băng lại không để lộ bất cứ biểu cảm nào, trên thực tế lúc mà tiến lên xem, hắn đã đánh ngất một con rắn, sau đó thuận lợi lấy lệnh bài của hắn ta…
“Ta nhớ ngươi làm thế nào thì khỏi cần phải gợi ý ta mà nhỉ, để tránh dẫn đến một số phiền phức khác, ta không ra tay với ngươi.
Thế nhưng hi vọng ngươi ở đây mau mau dẫn hắn rời đi, đừng gây cho ta phiền phức gì, không thì đến lúc đó hai người các ngươi ai cũng đừng nghĩ sẽ sống sót khỏi chỗ này.”
Nghe thấy lời này, người rắn vẫn đang tỉnh táo trước mặt cũng không kìm được mà hiện lên vẻ mặt hoảng sợ, phải biết rằng lời của người đàn ông trước mặt chắc chắc không phải là giả, đừng thấy bộ dạng hiện tại của hắn lạnh như băng, nhưng trên thực tế hắn rất sát phạt quyết đoán, thậm chí ngay cả một đời thừa thãi cũng sẽ không chào hỏi hắn, cho nên trước mắt người có thể ở trước mặt thoát khỏi hắn đều sẽ không hề do dự.
Thế là nhân lúc Cố Thiếu Dương chưa phản ứng kịp, hắn liền trực tiếp mang con rắn còn lại biến mất khỏi nơi đây, trơ mắt nhìn họ rời đi.
Người trước mặt chỉ vỗ tay, sau đó nhặt tấm lệnh bài bên trong sa mạc lên, chạm trổ phía bên trên không được tính hình dạng gì quá đẹp mắt.
Hơn thế có thể nhìn ra, thứ này hẳn là không có tác dụng gì, chỉ là một cái thẻ thông hành mà thôi, dầu gì phía bên trên không có luật gì, đến gửi đồ cũng không thể, thế là Cố Thiếu Dương liền nhìn xem không gian giới chỉ của bản thân.
Tay vung lên thu lệnh bài vào, suy cho cùng giờ hắn cũng không có cách nào tạo thành thay đổi trên phạm vi khác, vì thế ở đây rảnh trì hoãn thời gian, không bằng trước tiên đi xem có sự việc khác có thể xảy ra hay không.
Thế mà lại phát hiện ra nơi ở của người rắn trong truyền thừa quả thực giống như một thế giới đặc biệt, tất cả mọi người ở đây đều có thể sinh sống, mọi sinh vật đều sẽ tiếp tục nán lại ở nơi đây.
Liệu có phải trước đây Phù La Thần Đế cùng với một đám người cạnh trạnh có thể nán lại chỗ này lâu như vậy hay không, suy cho cùng trong thế giới này muốn rời khỏi cũng không hề đơn giản.
Vì thế người không có thực lực sẽ không tùy tiện bước tiến vào chỗ này, tránh để “Tứ Cửu Linh” có thể tiến vào nhưng lại không thể đi ra. Vào lúc này Cố Thiếu Dương cũng có chút do dự.
Phải biết rằng ở trong sa mạc chính là địa bàn của người rắn, một khi mình chủ động xuất kích, vậy tiếp theo, cùng với lúc mà bọn họ áp sát mình, mình tức khắc sẽ không có đường lui.
Trước mắt bản thân hắn vẫn không biết nên xử lý như thế nào, chỉ nhìn sơ tình hình ở phụ cận, phát hiện không khác dự đoán của hắn là bao, rốt cuộc thì chuyện nên làm giống hệt như đúc điều mà bản thân hắn đã nghĩ.
Trước mặt có một thông đạo đã bày ra với hắn, cũng có thể nhìn ra, ngay lúc này người rắn bên cạnh đang đánh về phía hắn.
“Các ngươi rốt cuộc là ai?”
“Lời này nên là câu chúng ta hỏi ngươi, đột ngột xông vào địa bàn của chúng ta, cũng không biết ngươi là ai.”
Nghe thấy lời đó, Cố Thiếu Dương trước mặt chỉ lạnh băng nhìn người rắn đối diện, nhưng trên mặt lại không có bất cứ vẻ mặt khác.
Dường như có cảm giác hắn không chỉ là vật trong bàn tay, thậm chí còn biến mất không thấy tung tích, bây giờ người rắn trước mặt cũng bắt đầu có sự sợ hãi.
Dầu gì ánh mắt này của đối phương cũng thật sự khiến người ta thấy khá quỷ dị, ngay khoảnh khắc này ai cũng không muốn dính líu gì đến hắn, thế là bựa lưỡi rụt vào bên trong.
Lúc này Cố Tiểu Dương trước mặt đã không nói thêm gì nữa, trái lại hắn thu hỏi tầm mắt sắc bén của mình, bắt đầu di chuyển từng chút một sang bên cạnh.
Trong quá trình này, chuyện hắn có thể nghĩ đến e rằng bọn hắn cũng có thể, cho nên trạng thái mục tiêu đã hiện ra kết quả có ưu thế nhất.
“Lần này các ngươi không chủ động phát động tiến công với ta à?”
Theo đó, các người rắn trước mặt ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tuy lời của hắn không có gì xấu, thế nhưng một màn trước mắt này chắc chắn là hắn đã xâm phạm vào địa bàn của của bọn họ.
Cho dù vào lúc này nữ vương nàng không biết có truyền lệnh xuống, hay không hắn vẫn nhất định phải đi xử lý trước tiên, nhưng bây giờ dường như Cố Thiếu Dương đã nhìn ra ký hiệu trên người bọn họ, sau đó cố ý hỏi thăm ở chỗ này.
“Nữ vương Medusa của các ngươi đâu?”
Hai người rắn trước mặt ngây ra một lát, không ngờ rằng hắn ta lại biết tên thủ lĩnh của họ, dù gì nữ vương đại nhân ở trong này, thế nhưng thực lực siêu phàm, một người bình thường như hắn, có thể nghe nói về tên của hắn hẳn đều là chuyện không thể tốt hơn.
Nếu như để Cố Thiếu Dương nghe thấy câu trên, khẳng định sẽ không tránh khỏi phải chửi ẩm lên ở chỗ này, nhưng mà lần này hắn không nói gì hết, chỉ yên lặng nhìn người trước mặt.
Tựa như là muốn nhìn ra điều gì đó từ trên hai khuôn mặt rắn trước mặt vậy, nhưng người rắn trước mặt chỉ lấy ra lệnh bài trên tay họ bày ra cho hắn xem.
“Ngươi có thứ này không?”
Cố Thiếu Dương trước mặt làm bộ tiến tới đánh giá kỹ càng, nhưng trên khuông mặt lạnh băng lại không để lộ bất cứ biểu cảm nào, trên thực tế lúc mà tiến lên xem, hắn đã đánh ngất một con rắn, sau đó thuận lợi lấy lệnh bài của hắn ta…
“Ta nhớ ngươi làm thế nào thì khỏi cần phải gợi ý ta mà nhỉ, để tránh dẫn đến một số phiền phức khác, ta không ra tay với ngươi.
Thế nhưng hi vọng ngươi ở đây mau mau dẫn hắn rời đi, đừng gây cho ta phiền phức gì, không thì đến lúc đó hai người các ngươi ai cũng đừng nghĩ sẽ sống sót khỏi chỗ này.”
Nghe thấy lời này, người rắn vẫn đang tỉnh táo trước mặt cũng không kìm được mà hiện lên vẻ mặt hoảng sợ, phải biết rằng lời của người đàn ông trước mặt chắc chắc không phải là giả, đừng thấy bộ dạng hiện tại của hắn lạnh như băng, nhưng trên thực tế hắn rất sát phạt quyết đoán, thậm chí ngay cả một đời thừa thãi cũng sẽ không chào hỏi hắn, cho nên trước mắt người có thể ở trước mặt thoát khỏi hắn đều sẽ không hề do dự.
Thế là nhân lúc Cố Thiếu Dương chưa phản ứng kịp, hắn liền trực tiếp mang con rắn còn lại biến mất khỏi nơi đây, trơ mắt nhìn họ rời đi.
Người trước mặt chỉ vỗ tay, sau đó nhặt tấm lệnh bài bên trong sa mạc lên, chạm trổ phía bên trên không được tính hình dạng gì quá đẹp mắt.
Hơn thế có thể nhìn ra, thứ này hẳn là không có tác dụng gì, chỉ là một cái thẻ thông hành mà thôi, dầu gì phía bên trên không có luật gì, đến gửi đồ cũng không thể, thế là Cố Thiếu Dương liền nhìn xem không gian giới chỉ của bản thân.
Tay vung lên thu lệnh bài vào, suy cho cùng giờ hắn cũng không có cách nào tạo thành thay đổi trên phạm vi khác, vì thế ở đây rảnh trì hoãn thời gian, không bằng trước tiên đi xem có sự việc khác có thể xảy ra hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.