Chương 608:
Can Đáo Thiên Minh
12/06/2021
Dĩ nhiên trong này còn bao gồm cả những yếu tố khác nữa, nếu hắn nhớ không lầm thì hiện tại hắn hoàn toàn có thể nhanh chóng giải quyết được chuyện này.
Người trước mặt do dự một chút, sau đó nhìn người bên cạnh không thể không nói, hiện tại Cố Thiếu Dương nói những chuyện này quả thật giống với Lưu Vân Đại Đế đã từng nói qua.
Thật ra căn bản không cần ông ta phải giải thích, dù sao Lưu Vân Đại Đế cũng bị phong ấn ở đây nhưng không đại biểu đại đế không có bản lĩnh.
Hơn nữa trong lòng hắn lại nghĩ tới với chuyện, có lẽ hiện tại không thuận lợi như hắn nghĩ nhưng hành động tiếp theo ở chỗ này không thể ngờ là đang dạy cho hắn một bài học.
Sau đó hắn nhanh chóng rút ra được ý chính của Lưu Vân Đại Đế, lại hợp với suy nghĩ trong lòng mình một phen, chắc hẳn người đó cũng biết ý đồ của hắn, mà thật ra một số chuyện cũng khá dễ đoán, hắn cũng không muốn gây ra phiền toái gì.
Nên không thể làm gì khác hơn là mở miệng, còn chuyện đối phương nghĩ như nào, có đưa tới những phiền toái hay không thì cũng không liên quan gì tới hắn cả.
Dù sao trong lòng hắn đã rõ, nếu có thể nâng cao thực lực vượt qua Mỹ Đỗ Toa thì không phải chuyện không thể, nhưng Lưu Vân Đại Đế chỉ nói với hắn, mấy chiêu thức này cũng chỉ thuộc nửa phần đầu.
"Đây chính là tam huyết nửa đời của ta, còn phải đảm bảo thực lực ngươi không quá kém nên lúc truyền thừa phải thay đổi chiêu thức một chút.
Nếu không chỉ cần ngươi thoát được ngọn tháp trên cao kia thì ngươi chính là người thừa kế của ta, mặc kệ là truyền thừa ở nơi này hay là những thứ khác đều thuộc sở hữu của ngươi cả."
Nghe vậy, Cố Thiếu Dương cũng gật đầu. Nếu hiện tại hắn nói ra suy nghĩ trong lòng mình thì khẳng định hắn phải cân nhắc chu toàn.
Tránh cho tới lúc ấy lại thay đổi suy nghĩ, cũng giống với phương hướng hắn nhìn thấy trên la bàn, trên nguyên tắc mà nói thì mấy chuyện đơn giản như này đều xuất phát từ hướng đó.
Chuyện tiếp theo hắn coi như đã lãnh hội được, thân thể to lớn cũng nhanh chóng xảy ra biến hóa.
"Yên tâm đi, ta sẽ lấy được truyền thừa ở đây về."
Lưu Vân Đại Đế gật đầu, nếu người này thực sự có bản lĩnh đó thì ông ta cũng yên tâm, dù sao người càng có tài thì càng tốt.
Bình thường người như này sẽ có tự tin vốn có, tới lúc đó cũng trợ giúp được mình rất nhiều, có lẽ ở chỗ này quan sát chưa chắc đã lĩnh hội được những phương thức phức tạp.
Vậy nên kế tiếp phát triển như nào hoàn toàn dựa vào chính bản thân mình, tránh làm ra những chuyện thay đổi quá lớn thì sẽ không có nguy hiểm.
Tuy nhiên tòa tháp cao kia lại có một số vụ trí, nên ban đầu ông ta không chọn sai thì ở đó nhất định sẽ có tác dụng lớn, chẳng qua chắc chắn sẽ có một số chuyện không đơn giản như ông ta nghĩ.
Lúc tới gần tòa tháp, Cố Thiếu Dương cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm.
Không nghĩ tới thì thôi, lần nào cũng gặp phải chuyện phức tạp khiến hắn phải nghĩ chu toàn tát cả mọi chuyện.
Tuy nhiên cũng coi như là chuyện tốt, dù sao ở một nơi ngoại thành như này hắn cũng dễ dàng tìm được phương hướng.
Nếu hiện tại hắn là ra một chút chuyện khác thì khẳng định hắn sẽ chẳng dự liệu hết được.
Cho nên hiện tại nên lấy thân phận gì, thủ đoạn gì để hành sự thì vẫn phải suy nghĩ cho kĩ.
Tới khi hắn bước vào trong phạm vi tòa tháp, Cố Thiếu Dương đột nhiên phát hiện một số biến hóa, nếu hắn nhớ không lầm thì hình như Mỹ Đỗ Toa cũng đi hướng này. Còn lão gia tử kia đến cùng là muốn giúp hắn hay là hại hắn thì hiện tại hắn vẫn chưa có tự tin để kết luận.
Thậm chí còn không biết nói cái gì, nhưng may mắn thay ở chỗ này không ai nhìn thấy hắn, thậm chí còn chẳng nghe thấy tiếng động nào.
Trái lại hắn vẫn chủ động tránh xa khu vực nguy hiểm nhất, càng như vậy thì tâm trí hắn mới có đủ bình tĩnh để suy đoán mọi chuyện, dù sao một màn trước mắt hắn đã không thể nào buông tha được rồi.
Nhưng rõ ràng tòa tháp này cũng là phiền toái lớn, thậm chí còn có thể nhìn thấy một góc khả nghi.
Nếu hắn nhớ không lầm thì hiện tại hắn đã đứng trong vùng nguy hiểm, chỉ cần hắn bước gần thêm một bước thì rất nhanh sẽ có người phát hiện ra hắn.
Rất có thể đây chỉ là tình huống đánh lừa, nhưng kế tiếp lại lộ rõ phương hướng hơn.
Người trước mặt do dự một chút, sau đó nhìn người bên cạnh không thể không nói, hiện tại Cố Thiếu Dương nói những chuyện này quả thật giống với Lưu Vân Đại Đế đã từng nói qua.
Thật ra căn bản không cần ông ta phải giải thích, dù sao Lưu Vân Đại Đế cũng bị phong ấn ở đây nhưng không đại biểu đại đế không có bản lĩnh.
Hơn nữa trong lòng hắn lại nghĩ tới với chuyện, có lẽ hiện tại không thuận lợi như hắn nghĩ nhưng hành động tiếp theo ở chỗ này không thể ngờ là đang dạy cho hắn một bài học.
Sau đó hắn nhanh chóng rút ra được ý chính của Lưu Vân Đại Đế, lại hợp với suy nghĩ trong lòng mình một phen, chắc hẳn người đó cũng biết ý đồ của hắn, mà thật ra một số chuyện cũng khá dễ đoán, hắn cũng không muốn gây ra phiền toái gì.
Nên không thể làm gì khác hơn là mở miệng, còn chuyện đối phương nghĩ như nào, có đưa tới những phiền toái hay không thì cũng không liên quan gì tới hắn cả.
Dù sao trong lòng hắn đã rõ, nếu có thể nâng cao thực lực vượt qua Mỹ Đỗ Toa thì không phải chuyện không thể, nhưng Lưu Vân Đại Đế chỉ nói với hắn, mấy chiêu thức này cũng chỉ thuộc nửa phần đầu.
"Đây chính là tam huyết nửa đời của ta, còn phải đảm bảo thực lực ngươi không quá kém nên lúc truyền thừa phải thay đổi chiêu thức một chút.
Nếu không chỉ cần ngươi thoát được ngọn tháp trên cao kia thì ngươi chính là người thừa kế của ta, mặc kệ là truyền thừa ở nơi này hay là những thứ khác đều thuộc sở hữu của ngươi cả."
Nghe vậy, Cố Thiếu Dương cũng gật đầu. Nếu hiện tại hắn nói ra suy nghĩ trong lòng mình thì khẳng định hắn phải cân nhắc chu toàn.
Tránh cho tới lúc ấy lại thay đổi suy nghĩ, cũng giống với phương hướng hắn nhìn thấy trên la bàn, trên nguyên tắc mà nói thì mấy chuyện đơn giản như này đều xuất phát từ hướng đó.
Chuyện tiếp theo hắn coi như đã lãnh hội được, thân thể to lớn cũng nhanh chóng xảy ra biến hóa.
"Yên tâm đi, ta sẽ lấy được truyền thừa ở đây về."
Lưu Vân Đại Đế gật đầu, nếu người này thực sự có bản lĩnh đó thì ông ta cũng yên tâm, dù sao người càng có tài thì càng tốt.
Bình thường người như này sẽ có tự tin vốn có, tới lúc đó cũng trợ giúp được mình rất nhiều, có lẽ ở chỗ này quan sát chưa chắc đã lĩnh hội được những phương thức phức tạp.
Vậy nên kế tiếp phát triển như nào hoàn toàn dựa vào chính bản thân mình, tránh làm ra những chuyện thay đổi quá lớn thì sẽ không có nguy hiểm.
Tuy nhiên tòa tháp cao kia lại có một số vụ trí, nên ban đầu ông ta không chọn sai thì ở đó nhất định sẽ có tác dụng lớn, chẳng qua chắc chắn sẽ có một số chuyện không đơn giản như ông ta nghĩ.
Lúc tới gần tòa tháp, Cố Thiếu Dương cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm.
Không nghĩ tới thì thôi, lần nào cũng gặp phải chuyện phức tạp khiến hắn phải nghĩ chu toàn tát cả mọi chuyện.
Tuy nhiên cũng coi như là chuyện tốt, dù sao ở một nơi ngoại thành như này hắn cũng dễ dàng tìm được phương hướng.
Nếu hiện tại hắn là ra một chút chuyện khác thì khẳng định hắn sẽ chẳng dự liệu hết được.
Cho nên hiện tại nên lấy thân phận gì, thủ đoạn gì để hành sự thì vẫn phải suy nghĩ cho kĩ.
Tới khi hắn bước vào trong phạm vi tòa tháp, Cố Thiếu Dương đột nhiên phát hiện một số biến hóa, nếu hắn nhớ không lầm thì hình như Mỹ Đỗ Toa cũng đi hướng này. Còn lão gia tử kia đến cùng là muốn giúp hắn hay là hại hắn thì hiện tại hắn vẫn chưa có tự tin để kết luận.
Thậm chí còn không biết nói cái gì, nhưng may mắn thay ở chỗ này không ai nhìn thấy hắn, thậm chí còn chẳng nghe thấy tiếng động nào.
Trái lại hắn vẫn chủ động tránh xa khu vực nguy hiểm nhất, càng như vậy thì tâm trí hắn mới có đủ bình tĩnh để suy đoán mọi chuyện, dù sao một màn trước mắt hắn đã không thể nào buông tha được rồi.
Nhưng rõ ràng tòa tháp này cũng là phiền toái lớn, thậm chí còn có thể nhìn thấy một góc khả nghi.
Nếu hắn nhớ không lầm thì hiện tại hắn đã đứng trong vùng nguy hiểm, chỉ cần hắn bước gần thêm một bước thì rất nhanh sẽ có người phát hiện ra hắn.
Rất có thể đây chỉ là tình huống đánh lừa, nhưng kế tiếp lại lộ rõ phương hướng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.