Chương 612:
Can Đáo Thiên Minh
15/06/2021
Nghe được tên của Mỹ Đỗ Toa, mặt Triệu Ngữ Yên không nhịn được xuất hiện thần sắc u ám, giống như nghe được tên của địch nhân vậy.
Điều này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy kì quái, không lẽ giữa hai người họ có tranh chấp gì sao?
Nhưng Triệu Ngữ Yên chỉ cúi đầu, không nói cái gì, trái lại Thất Tinh Long Uyên lại bắt đầu run rẩy kịch liệt.
"Không ngờ trong thanh kiếm này còn có kiếm linh."
Triệu Ngữ Yên đột nhiên phát hiện người đàn ông nhìn có vẻ bình thường trước mắt lại ẩn chứa nhiều bí mật khiến nàng ngạc nhiên, không ngờ ánh mắt của Lưu Vân Đại Đế và nàng ta lại không giống nhau.
Vẻ mặt của hắn ta từ đầu tới cuối đều mang vẻ tự tin khó nói, nhưng chuyện trước mắt vẫn khiến nàng ta có mấy phần do dự, dù sao đối với Triệu Ngữ Yên mà nói, nàng đã gặp đủ kiểu người tới tìm truyền thừa, ai cũng muốn thu phục được hết nhưng loại người vô dục vô cầu như Cố Thiếu Dương thì quả thật không nhiều.
"Tiếp theo ngươi chỉ cần chờ thanh kiếm này xuất hiện hoa văn thì chứng minh nó sẽ đi theo ngươi, ta thấy ngươi chắc sẽ không nóng nảy làm hỏng chuyện đâu."
Nghe vậy, người trước mặt cười một tiếng.
Không hổ là kẻ bám đuôi trong tòa tháp, chỉ nói mấy câu đơn giản liền hiểu được ý đồ của mình, thật ra hắn cũng không định làm hành động dư thừa nào ở đây cả.
Ngược lại hắn do dự một số chuyện khác, dù sao Cố Thiếu Dương cũng ý thức được có thể Thất Tinh Long Uyên sẽ cắn nuốt được cự kiếm kia.
Chỉ cần có được nó thì thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, quả nhiên như hắn đoán, tốc độ cắn nuốt của Thất Tinh Long Uyên càng ngày càng nhanh, thanh cự kiếm cũng dần trở nên thay đổi.
Trên thân kiếm càng ngày càng xuất hiện nhiều hoa văn và ánh sáng, vốn tưởng rằng nơi hắn thấy là tất cả nhưng hiện tại, không ngờ lại xuất hiện nhiều như thế.
Nếu nói trước mắt là một con đường dài thì hiện tại hắn đã đi được nửa chặng đường, dĩ nhiên Cố Thiếu Dương cũng ý thức được phiền toái sắp tới.
Hắn ở đây nãy giờ, liệu có thể bị lộ hay không?
Nhưng Triệu Ngữ Yên ở bên cạnh nhanh chóng sán lại, hơn nữa còn nói một tràng để hắn có thể yên tâm.
Hắn không nghĩ tới nàng ta lại đối xử với hắn tốt như vậy, tuy nhiên trước mắt không thể thả lỏng tâm tình nhanh như thế được, phiền toái hắn cần phải xử lí rất nhiều.
"Chuyện lần này nhờ cả vào ngươi, ngươi nhớ chặn giúp ta khí tức của ta trong trận, nên nhớ không được để nó lọt ra ngoài, lúc ta ở bên ngoài có nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa, ta không muốn những người khác phát hiện ra nơi này."
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên lập tức gật đầu, chuyện này nàng ta biết rõ, nếu để Mỹ Đỗ Toa biết thì mọi chuyện sẽ không đơn giản như ban đầu nữa, có lẽ nàng ta còn bị hủy bỏ chức vụ nữa.
Nếu nói trước đó chỉ là suy đoán thì hiện tại đã biến thành một chuyện mà nàng ta căn bản không hề dự đoán được, tuy nhiên làm thế nào để giải quyết thuận lợi nhất thì hình như chưa tới lúc.
Hắn ngồi một góc rơi vào không gian suy tưởng, Thất Tinh Long Uyên bên cạnh cũng yên tĩnh trở lại, xem ra là muốn bồi bạn với hắn.
Lần đầu tiên Triệu Ngữ Yên không trôi dạt lung tung trên không trung mà đứng ở bên cạnh hắn, không biết là đang làm gì.
Tuy nhiên trước mắt họ không thể nắm rõ được tất cả mọi chuyện, mục tiêu hiện tại của hắn là chọn ra một phương án khác.
Có thanh kiếm ở đây hắn cũng tìm ra được một tia khí tức khác thường, chuyện này khiến hắn rất bất ngờ, dù sao thì những chuyện hắn làm đều được sắp xếp theo thứ tự cả.
Hơn nữa trong một số phương diện, khẳng định sẽ có người nghỉ hắn đơn giản, thà tới lúc đó đưa ra lựa chọn không cần thiết thì tại sao bây giờ hắn lại không nhanh chóng giải quyết mọi chuyện gì?
Mà hiện tại, Thất Tinh Long Uyên lại run rẩy lợi hại hơn, thậm chí còn manh động tới mức chưa chờ hắn kịp phản ứng đã bay lên trời.
Sau một giây tiếp theo đã xông về phía cự, cự kiếm kia cũng run lẩy bẩy, tựa hồ đang nghĩ xem có nên hành động ngay không.
Hơn nữa phản ứng của cự kiếm cũng nằm trong phạm vi suy đoán của hắn, hắn luôn cảm thấy chuyện lần này không đơn giản như vậy, chuyện hắn nghĩ được thì người khác cũng có thể nghĩ được.
Còn thế giới bên ngoài có người bảo vệ hắn hay không còn phải phụ thuộc vào người kia, hiện tại hắn đã đặt tất cả hy vọng của mình lên người Triệu Ngữ Yên, nếu nàng ta không chịu trợ giúp hắn thì kế tiếp chỉ có mình hắn chạy trốn khỏi nơi này, tuy nhiên cũng chỉ là một lựa chọn khác mà thôi.
Điều này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy kì quái, không lẽ giữa hai người họ có tranh chấp gì sao?
Nhưng Triệu Ngữ Yên chỉ cúi đầu, không nói cái gì, trái lại Thất Tinh Long Uyên lại bắt đầu run rẩy kịch liệt.
"Không ngờ trong thanh kiếm này còn có kiếm linh."
Triệu Ngữ Yên đột nhiên phát hiện người đàn ông nhìn có vẻ bình thường trước mắt lại ẩn chứa nhiều bí mật khiến nàng ngạc nhiên, không ngờ ánh mắt của Lưu Vân Đại Đế và nàng ta lại không giống nhau.
Vẻ mặt của hắn ta từ đầu tới cuối đều mang vẻ tự tin khó nói, nhưng chuyện trước mắt vẫn khiến nàng ta có mấy phần do dự, dù sao đối với Triệu Ngữ Yên mà nói, nàng đã gặp đủ kiểu người tới tìm truyền thừa, ai cũng muốn thu phục được hết nhưng loại người vô dục vô cầu như Cố Thiếu Dương thì quả thật không nhiều.
"Tiếp theo ngươi chỉ cần chờ thanh kiếm này xuất hiện hoa văn thì chứng minh nó sẽ đi theo ngươi, ta thấy ngươi chắc sẽ không nóng nảy làm hỏng chuyện đâu."
Nghe vậy, người trước mặt cười một tiếng.
Không hổ là kẻ bám đuôi trong tòa tháp, chỉ nói mấy câu đơn giản liền hiểu được ý đồ của mình, thật ra hắn cũng không định làm hành động dư thừa nào ở đây cả.
Ngược lại hắn do dự một số chuyện khác, dù sao Cố Thiếu Dương cũng ý thức được có thể Thất Tinh Long Uyên sẽ cắn nuốt được cự kiếm kia.
Chỉ cần có được nó thì thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, quả nhiên như hắn đoán, tốc độ cắn nuốt của Thất Tinh Long Uyên càng ngày càng nhanh, thanh cự kiếm cũng dần trở nên thay đổi.
Trên thân kiếm càng ngày càng xuất hiện nhiều hoa văn và ánh sáng, vốn tưởng rằng nơi hắn thấy là tất cả nhưng hiện tại, không ngờ lại xuất hiện nhiều như thế.
Nếu nói trước mắt là một con đường dài thì hiện tại hắn đã đi được nửa chặng đường, dĩ nhiên Cố Thiếu Dương cũng ý thức được phiền toái sắp tới.
Hắn ở đây nãy giờ, liệu có thể bị lộ hay không?
Nhưng Triệu Ngữ Yên ở bên cạnh nhanh chóng sán lại, hơn nữa còn nói một tràng để hắn có thể yên tâm.
Hắn không nghĩ tới nàng ta lại đối xử với hắn tốt như vậy, tuy nhiên trước mắt không thể thả lỏng tâm tình nhanh như thế được, phiền toái hắn cần phải xử lí rất nhiều.
"Chuyện lần này nhờ cả vào ngươi, ngươi nhớ chặn giúp ta khí tức của ta trong trận, nên nhớ không được để nó lọt ra ngoài, lúc ta ở bên ngoài có nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa, ta không muốn những người khác phát hiện ra nơi này."
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên lập tức gật đầu, chuyện này nàng ta biết rõ, nếu để Mỹ Đỗ Toa biết thì mọi chuyện sẽ không đơn giản như ban đầu nữa, có lẽ nàng ta còn bị hủy bỏ chức vụ nữa.
Nếu nói trước đó chỉ là suy đoán thì hiện tại đã biến thành một chuyện mà nàng ta căn bản không hề dự đoán được, tuy nhiên làm thế nào để giải quyết thuận lợi nhất thì hình như chưa tới lúc.
Hắn ngồi một góc rơi vào không gian suy tưởng, Thất Tinh Long Uyên bên cạnh cũng yên tĩnh trở lại, xem ra là muốn bồi bạn với hắn.
Lần đầu tiên Triệu Ngữ Yên không trôi dạt lung tung trên không trung mà đứng ở bên cạnh hắn, không biết là đang làm gì.
Tuy nhiên trước mắt họ không thể nắm rõ được tất cả mọi chuyện, mục tiêu hiện tại của hắn là chọn ra một phương án khác.
Có thanh kiếm ở đây hắn cũng tìm ra được một tia khí tức khác thường, chuyện này khiến hắn rất bất ngờ, dù sao thì những chuyện hắn làm đều được sắp xếp theo thứ tự cả.
Hơn nữa trong một số phương diện, khẳng định sẽ có người nghỉ hắn đơn giản, thà tới lúc đó đưa ra lựa chọn không cần thiết thì tại sao bây giờ hắn lại không nhanh chóng giải quyết mọi chuyện gì?
Mà hiện tại, Thất Tinh Long Uyên lại run rẩy lợi hại hơn, thậm chí còn manh động tới mức chưa chờ hắn kịp phản ứng đã bay lên trời.
Sau một giây tiếp theo đã xông về phía cự, cự kiếm kia cũng run lẩy bẩy, tựa hồ đang nghĩ xem có nên hành động ngay không.
Hơn nữa phản ứng của cự kiếm cũng nằm trong phạm vi suy đoán của hắn, hắn luôn cảm thấy chuyện lần này không đơn giản như vậy, chuyện hắn nghĩ được thì người khác cũng có thể nghĩ được.
Còn thế giới bên ngoài có người bảo vệ hắn hay không còn phải phụ thuộc vào người kia, hiện tại hắn đã đặt tất cả hy vọng của mình lên người Triệu Ngữ Yên, nếu nàng ta không chịu trợ giúp hắn thì kế tiếp chỉ có mình hắn chạy trốn khỏi nơi này, tuy nhiên cũng chỉ là một lựa chọn khác mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.