Chương 638:
Can Đáo Thiên Minh
29/06/2021
Tuy nhiên Lưu Vân Đại Đế đồng ý truyền thừa cho hắn nhưng tại sao phải chọn đúng thời điểm chứ?
Vốn định hỏi thử người bên cạnh, nhưng không ngờ Triệu Ngữ Yên vẫn đang nhìn Mỹ Đỗ Toa chăm chú.
Bộ dạng đằng đằng sát khí ấy chra nàng ta khiến Cố Thiếu Dương tức tới bật cười, thế nhưng hắn cũng không nói thêm điều gì.
Hắn chỉ nhìn tám vị Đại Thánh bên cạnh Mỹ Đỗ Toa, nên biết độ nổi tiếng của tộc xà nhân cao hơn con người rất nhiều. Hơn nữa hiện tại họ lại ở trên địa bàn sa mạc của họ, hắn cũng không dám lỗ mãng quá đà.
“Lần này cũng phải từ từ mới được, ngươi thử nhìn xung quanh xem có gì không đi.”
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên liền được mọi người khuyên can, nàng ta không nói thêm gì, cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm tám vị Đại Thánh và Mỹ Đỗ Toa nữa. Nhưng tám người kia đã xuất ra khí tức xủa thần, chắc hẳn là muốn vây đánh nàng ta ở chỗ này.
“Chắc hẳn các ngươi cũng đoán được tình hình trong toà tháp, ta cũng không nói nhiều nữa. Hơn nữa ở đây cũng không phải chỉ có mình ta, trong đó có rất nhiều người xông vào.”
Lúc này tất cả mọi người thì nhìn về phía Triệu Ngữ Yên, trừ chuyện đó ra thì chỉ có nàng ta là người ở trong toà tháp một thời gian dài.
Vậy có phải đã chứng minh nàng ta từng gặp được Lưu Vân Đại Đế đúng không? Nhưng ngay khi Triệu Ngữ Yên muốn ra tay, Cố Thiếu Dương đột nhiên vỗ đùi.
Tựa như bây giờ hắn mới nhớ ra, mặc dù biểu tình trên mặt vẫn chưa thả lỏng, thậm chí vẫn y nguyên khuôn mặt đơ ngàn năm ấy nhưng có thể nghe ra được ngữ khí của hắn có một chút buồn bực.
“Sao ta có thể quên được chứ? Ở cửa đầu tiên ta đã gặp được Lưu Vân Đại Đế, nếu không đánh thắng ông ta thì ta cũng không thể thoát ra được.”
Tất cả mọi người đều coi trọng Triệu Ngữ Yên, tựa như việc hắn chứng minh trước mặt nàng ta cũng chỉ gật nhẹ đầu, dù sao hắn cũng đang nói sự thật.
Mỹ Đỗ Toa không thể phản bác, nhưng nàng ta vẫn nghi hoặc, hình như vừa rồi Triệu Ngữ Yên vừa dùng ánh mắt châm chọc nhìn nàng ta.
Cho dù có thâm cừu đại hận cũng không tới mức như này được, vì thế nàng ta nghiêng đầu nói ra nghi ngờ của mình với Na Tháp Toa. Na Tháp Toa chỉ vỗ tay nàng ta, trấn an nàng ta một chút.
“Yên tâm, chúng ta chỉ cần phòng bị nàng ta một chút là được, dù sao hơi thở trên ngừoi nàng ta cũng có phần giống với Lưu Vân Đại Đế.”
Còn Tát Lạc bình thường hay cười hi ha nhưng vào thời điểm này, chỉ một cái liếc mắt cũng nhìn thấu được nguyên nhân thực sự trong này.
“Không, cũng không phải giống với Lưu Vân Đại Đế, mà là giống hoàn toàn với tinh quang đã toả ra ở ngoài toà tháp lúc đó. Nếu ta không đoán sai thì nàng ta cũng là một phần của toà tháp, không biết nàng ta thừa cơ trốn thoát từ lúc nào.”
Nghe được lời này, hai người bên cạnh không khỏi tỏ ra nghi ngờ, theo lý mà nói tại sao người bên cạnh Lưu Vân Đại Đế lại có thể trốn thoát được khỏi toà tháp?
Chỉ hơi suy nghĩ một chút đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng ánh mắt Tát Lạc vẫn mười phần kiên định, đó cũng là lý do tại sao Mỹ Đỗ Toa lại tin tưởng hắn như vậy.
Thực lực của hắn chỉ cần là ngừoi có mắt là biết, cái ghế tám vị Đại Thánh này không phải muốn bò lên là lên được, tuy nhiên hắn cũng liên tưởng tới một số chuyện khác.
Vốn định hỏi thử người bên cạnh, nhưng không ngờ Triệu Ngữ Yên vẫn đang nhìn Mỹ Đỗ Toa chăm chú.
Bộ dạng đằng đằng sát khí ấy chra nàng ta khiến Cố Thiếu Dương tức tới bật cười, thế nhưng hắn cũng không nói thêm điều gì.
Hắn chỉ nhìn tám vị Đại Thánh bên cạnh Mỹ Đỗ Toa, nên biết độ nổi tiếng của tộc xà nhân cao hơn con người rất nhiều. Hơn nữa hiện tại họ lại ở trên địa bàn sa mạc của họ, hắn cũng không dám lỗ mãng quá đà.
“Lần này cũng phải từ từ mới được, ngươi thử nhìn xung quanh xem có gì không đi.”
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên liền được mọi người khuyên can, nàng ta không nói thêm gì, cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm tám vị Đại Thánh và Mỹ Đỗ Toa nữa. Nhưng tám người kia đã xuất ra khí tức xủa thần, chắc hẳn là muốn vây đánh nàng ta ở chỗ này.
“Chắc hẳn các ngươi cũng đoán được tình hình trong toà tháp, ta cũng không nói nhiều nữa. Hơn nữa ở đây cũng không phải chỉ có mình ta, trong đó có rất nhiều người xông vào.”
Lúc này tất cả mọi người thì nhìn về phía Triệu Ngữ Yên, trừ chuyện đó ra thì chỉ có nàng ta là người ở trong toà tháp một thời gian dài.
Vậy có phải đã chứng minh nàng ta từng gặp được Lưu Vân Đại Đế đúng không? Nhưng ngay khi Triệu Ngữ Yên muốn ra tay, Cố Thiếu Dương đột nhiên vỗ đùi.
Tựa như bây giờ hắn mới nhớ ra, mặc dù biểu tình trên mặt vẫn chưa thả lỏng, thậm chí vẫn y nguyên khuôn mặt đơ ngàn năm ấy nhưng có thể nghe ra được ngữ khí của hắn có một chút buồn bực.
“Sao ta có thể quên được chứ? Ở cửa đầu tiên ta đã gặp được Lưu Vân Đại Đế, nếu không đánh thắng ông ta thì ta cũng không thể thoát ra được.”
Tất cả mọi người đều coi trọng Triệu Ngữ Yên, tựa như việc hắn chứng minh trước mặt nàng ta cũng chỉ gật nhẹ đầu, dù sao hắn cũng đang nói sự thật.
Mỹ Đỗ Toa không thể phản bác, nhưng nàng ta vẫn nghi hoặc, hình như vừa rồi Triệu Ngữ Yên vừa dùng ánh mắt châm chọc nhìn nàng ta.
Cho dù có thâm cừu đại hận cũng không tới mức như này được, vì thế nàng ta nghiêng đầu nói ra nghi ngờ của mình với Na Tháp Toa. Na Tháp Toa chỉ vỗ tay nàng ta, trấn an nàng ta một chút.
“Yên tâm, chúng ta chỉ cần phòng bị nàng ta một chút là được, dù sao hơi thở trên ngừoi nàng ta cũng có phần giống với Lưu Vân Đại Đế.”
Còn Tát Lạc bình thường hay cười hi ha nhưng vào thời điểm này, chỉ một cái liếc mắt cũng nhìn thấu được nguyên nhân thực sự trong này.
“Không, cũng không phải giống với Lưu Vân Đại Đế, mà là giống hoàn toàn với tinh quang đã toả ra ở ngoài toà tháp lúc đó. Nếu ta không đoán sai thì nàng ta cũng là một phần của toà tháp, không biết nàng ta thừa cơ trốn thoát từ lúc nào.”
Nghe được lời này, hai người bên cạnh không khỏi tỏ ra nghi ngờ, theo lý mà nói tại sao người bên cạnh Lưu Vân Đại Đế lại có thể trốn thoát được khỏi toà tháp?
Chỉ hơi suy nghĩ một chút đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng ánh mắt Tát Lạc vẫn mười phần kiên định, đó cũng là lý do tại sao Mỹ Đỗ Toa lại tin tưởng hắn như vậy.
Thực lực của hắn chỉ cần là ngừoi có mắt là biết, cái ghế tám vị Đại Thánh này không phải muốn bò lên là lên được, tuy nhiên hắn cũng liên tưởng tới một số chuyện khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.