Chương 641:
Can Đáo Thiên Minh
29/06/2021
Tuy nhiên hắn cũng đặc biệt hỏi thăm, chiếu cố một chút tới tình hình của Triệu Ngữ Yên. Vì thế mới nhìn Lưu Vân Đại Đế ở đối diện.
Vốn định hỏi từ trong miệng ông ta một số chuyện nhưng đột nhiên phiền phức lại tìm tới. Mà những người đó đã ở trước mặt của hắn, giờ muốn tránh cũng không thể được.
“Thật là phiền phức, vốn dĩ còn nghĩ có thể hỏi được chút chuyện. ”
Hắn tuỳ tiện lầm bầm một câu trong miệng, nhưng cũng nhanh chóng đổi lại thành nụ cười mỉm thương hiệu, tựa như không hề có chút bất mãn nào.
Dù sao hiện tại hắn phải ổn định suy nghĩ của mấy người này, đầu tiên là phải biết tại sao họ lại muốn tìm nơi Lưu Vân Đại Đế ở.
Hắn biết được một số chuyện thông qua lời của Đại Đế, nhưng không đủ để chứng thực mọi chuyện mà hắn đã nghĩ, vì thế hắn đã phải liều lĩnh phán đoán rất nhiều.
“Cũng không có gì, chỉ là Lưu Vân Đại Đế hơi đặc thù với chúng ta nên mới phải tìm vị trí của người đó. Nếu điều này tạo thành quấy nhiễu với ngươi thì chúng ta chỉ đành nói lời xin lỗi.”
Nghe được lời này hắn hơi chau mày. Thế nhưng cũng không nói thêm gì khác. Dù sao hắn cũng đã lĩnh hội được kha khá rồi, so với chuyện này thì hắn càng muốn nghe cách xử lí hơn.
Nhưng lúc này Mỹ Đỗ Toa nghiêng đầu nhìn về phía Cố Thiếu Dương đang do dự, cũng như đã nhìn thấy được Triệu Ngữ Yên.
Lúc này hắn chỉ cần rời đi thì sẽ không có vấn đề tỉ cả, Mỹ Đỗ Toa chính là đang đợi hắn rời đi để tiến tới bước tiếp theo trong kế hoạch.
Nàng ta chuẩn bị nói cho hắn một chút chuyện da lông, nhưng nghĩ tới hắn sẽ đoán được một số chuyện ở giữa rồi xảy ra một số hiệu ứng dây chuyện thì dăm ba câu không thể nói hết được. Trái lại, Cố Thiếu Dương lại đang cân nhắc tới những chuyện khác.
Dù sao những khả năng còn quan trọng hơn những thứ kia một chút, hơn nữa vào lúc này hắn còn phát hiện được biến hoá của người đứng bên cạnh.
“Lần này ngươi nguyện ý nói với chúng ta sao?”
Cố Thiếu Dương hơi gật đầu, sau đó lấy ra một viên ngọc nhỏ, đó là viên ngọc mà Lưu Vân Đại Đế đã đưa cho hắn.
Nhưng nó đã bị thay đổi, ông ta đã lấy đi viên ngọc thật, còn đây chỉ là hàng giả.
Nếu không thì vừa rồi Lưu Vân Đại Đế cũng không xuất hiện. Hắn còn nghĩ mình sẽ bị nói một trận nhưng hắn biết hiện tại mình vẫn không nên nói thêm gì.
“Chuyện lần này bắt đầu từ viên ngọc này, trong này chứa hồn phách của Lưu Vân Đại Đế. Nếu như ngươi có vấn đề gì có thể bắt đầu từ viên ngọc này. Dù sao ta cũng chẳng phải thần tiên gì cho cam, ta cũng chẳng có khả năng liệu sự như thần.”
Nghe được lời này, Mỹ Đỗ Toa không nhịn được cắn răng, mặc dù biết lời hắn nói là sự thật, hơn nữa cũng hợp tình hợp lý, nhưng trong lòng nàng ta vẫn luôn có một ý nghĩ khác.
Không muốn đồng ý với ý kiến của hắn, có lẽ đây chính là một phiền toái thì sao. Hơn nữa cũng có khả năng dẫn tới biến động. Trên tổng thể mà nói thì chuyện này đã đủ khiến nàng ta phải đau đầu rồi.
Vốn định hỏi từ trong miệng ông ta một số chuyện nhưng đột nhiên phiền phức lại tìm tới. Mà những người đó đã ở trước mặt của hắn, giờ muốn tránh cũng không thể được.
“Thật là phiền phức, vốn dĩ còn nghĩ có thể hỏi được chút chuyện. ”
Hắn tuỳ tiện lầm bầm một câu trong miệng, nhưng cũng nhanh chóng đổi lại thành nụ cười mỉm thương hiệu, tựa như không hề có chút bất mãn nào.
Dù sao hiện tại hắn phải ổn định suy nghĩ của mấy người này, đầu tiên là phải biết tại sao họ lại muốn tìm nơi Lưu Vân Đại Đế ở.
Hắn biết được một số chuyện thông qua lời của Đại Đế, nhưng không đủ để chứng thực mọi chuyện mà hắn đã nghĩ, vì thế hắn đã phải liều lĩnh phán đoán rất nhiều.
“Cũng không có gì, chỉ là Lưu Vân Đại Đế hơi đặc thù với chúng ta nên mới phải tìm vị trí của người đó. Nếu điều này tạo thành quấy nhiễu với ngươi thì chúng ta chỉ đành nói lời xin lỗi.”
Nghe được lời này hắn hơi chau mày. Thế nhưng cũng không nói thêm gì khác. Dù sao hắn cũng đã lĩnh hội được kha khá rồi, so với chuyện này thì hắn càng muốn nghe cách xử lí hơn.
Nhưng lúc này Mỹ Đỗ Toa nghiêng đầu nhìn về phía Cố Thiếu Dương đang do dự, cũng như đã nhìn thấy được Triệu Ngữ Yên.
Lúc này hắn chỉ cần rời đi thì sẽ không có vấn đề tỉ cả, Mỹ Đỗ Toa chính là đang đợi hắn rời đi để tiến tới bước tiếp theo trong kế hoạch.
Nàng ta chuẩn bị nói cho hắn một chút chuyện da lông, nhưng nghĩ tới hắn sẽ đoán được một số chuyện ở giữa rồi xảy ra một số hiệu ứng dây chuyện thì dăm ba câu không thể nói hết được. Trái lại, Cố Thiếu Dương lại đang cân nhắc tới những chuyện khác.
Dù sao những khả năng còn quan trọng hơn những thứ kia một chút, hơn nữa vào lúc này hắn còn phát hiện được biến hoá của người đứng bên cạnh.
“Lần này ngươi nguyện ý nói với chúng ta sao?”
Cố Thiếu Dương hơi gật đầu, sau đó lấy ra một viên ngọc nhỏ, đó là viên ngọc mà Lưu Vân Đại Đế đã đưa cho hắn.
Nhưng nó đã bị thay đổi, ông ta đã lấy đi viên ngọc thật, còn đây chỉ là hàng giả.
Nếu không thì vừa rồi Lưu Vân Đại Đế cũng không xuất hiện. Hắn còn nghĩ mình sẽ bị nói một trận nhưng hắn biết hiện tại mình vẫn không nên nói thêm gì.
“Chuyện lần này bắt đầu từ viên ngọc này, trong này chứa hồn phách của Lưu Vân Đại Đế. Nếu như ngươi có vấn đề gì có thể bắt đầu từ viên ngọc này. Dù sao ta cũng chẳng phải thần tiên gì cho cam, ta cũng chẳng có khả năng liệu sự như thần.”
Nghe được lời này, Mỹ Đỗ Toa không nhịn được cắn răng, mặc dù biết lời hắn nói là sự thật, hơn nữa cũng hợp tình hợp lý, nhưng trong lòng nàng ta vẫn luôn có một ý nghĩ khác.
Không muốn đồng ý với ý kiến của hắn, có lẽ đây chính là một phiền toái thì sao. Hơn nữa cũng có khả năng dẫn tới biến động. Trên tổng thể mà nói thì chuyện này đã đủ khiến nàng ta phải đau đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.