Chương 666:
Can Đáo Thiên Minh
08/07/2021
Không ngờ bây giờ lại gặp kỳ phùng địch thủ, nhưng đối với Cố Thiếu Dương thì cảm giác đầu tiên hắn cảm nhận được là người bên trong có thể là tên hắc y nhân hoặc bạch y nhân.
Dù sao thì hắn vẫn có thể đoán được sát khí và tốc độ ra chiêu của họ, cho dù có cách rất xa thì hắn vẫn có thể đoán ra được, chỉ là Cố Thiếu Dương lại không có ý định nói điều này ra ngoài.
Có một số chuyện chỉ cần giữ ở trong lòng là đủ rồi, không nhất thiết phải nói ra ngoài miệng. Hơn nữa lúc này chuyện hắn cần đoán vẫn còn rất nhiều, có thể là chuyện bây giờ, cũng có thể là những chuyện khác.
Hiện tại trận đồ bát quái là quan trọng nhất, thành viên của trận đồ này gốm những ai hắn cũng rõ ràng. Mà lúc này cố Thiếu Dương còn phát hiện trên tay Mỹ Đỗ Toa đeo một cái vòng tay.
Có lẽ là bảo thạch đen, nên biết đây cũng là một trong những thứ có khả năng khắc chế trận đồ bát quái. Mấy tảng đá ở giữa cũng có một tác dụng đặc biệt. Thế nên Cố Thiếu Dương đã nói với Mỹ Đỗ Toa một tiếng.
Nàng ta bất đắc dĩ tháo vòng tay xuống đưa cho Tát Lạc, để đối phương ném vào trong trận đồ bát quái. Cố Thiếu Dương nhanh chóng lợi dụng nguyên lý khắc chế nhau của trận đồ và bảo thạch đen, dùng tất cả sức mạnh của mình để bão hòa.
Nếu không thì sau khi tiến vào trận đồ bát quái sẽ xuất hiện độ nguy hiểm như vừa rồi. Lúc này, Na Tháp Toa cũng không buông xuống cảnh giác.
Trái lại còn nhìn thấy một đám vật chạy vào trong, giống như đàn kiến nhỏ lít nhít bò trên mặt đất. Khi Cố Thiếu Dương quay đầu nhìn thấy cảnh này liền hô lớn một tiếng bảo Na Tháp Toa lui lại về phía sau.
“Tuyệt đối không được tiếp xúc với chúng, đây là loài mối được dưỡng từ thổ nhưỡng ở đây, chúng có thể ăn sạch ngươi trong vài khắc đấy.”
Nghe vậy, dù Na Tháp Toa không quá tin tưởng vào lời của hắn, nhưng thực lực của Cố Thiếu Dương biểu hiện rất rõ ràng trước mặt họ.
Vì thế chỉ đành làm theo lời hắn, dù sao thì làm trái ý cũng chẳng mang lại lợi ích gì. Nhưng lúc này, Na Tháp Toa lại được tận mắt chứng kiến thêm một số chuyện khác.
Rõ ràng nàng ta có thể cảm nhận được toàn bộ, nhưng rõ ràng nơi này đã phát sinh một số thay đổi.
Nếu hắn nhất định phải tìm ra được một cách thì căn bản không có chút khả năng nào cả, nên hắn buộc phải tiên đoán trước một số chuyện.
Sau khi khởi động trận đồ bát quái, hắn thấy được một bóng người bên trong. Đó đúng là tên hắc y nhân đang đánh một nửa thì bỏ trốn.
Trừ hắn ta ra thì không có ai làm ra loại hành động này cả. Cho dù hắn cũng được coi là có sự hiểu biết nhất định, nhưng quả thật tính nhẫn nại của tên bạch y nhân kia rất không tồi.
Nếu đối thủ thực sự của hắn là tên này thì muốn thắng cũng rất gian nan, nhưng nếu đổi lại thành hắc y nhân thì không cần phải lo lắng nữa. Dù sao thì tên này luôn làm ra hành động mà hắn có thể đoán trước được.
“Ngươi ở lại trông coi trận đồ bát quái, tuyệt đối không được đi lại lung tung. Chỉ cần ngươi yên trí đừng đợi ở đây thì đám kiến kia sẽ không tới gần ngươi được.”
“Vậy mấy người bọn ta thì sao?”
Mỹ Đỗ Toa phía sau lo lắng hỏi, nhưng Cố Thiếu Dượng chỉ quay đầu mỉm cười nói.
“Nếu các ngươi đã muốn hành động thì cũng phải chờ ta tiêu diệt tên kia xong, nếu không, chỉ cần ngươi vừa bước vào trận đồ bát quái là tiêu mạng tại chỗ ngay.”
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa không tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Dù sao thì hắn vẫn có thể đoán được sát khí và tốc độ ra chiêu của họ, cho dù có cách rất xa thì hắn vẫn có thể đoán ra được, chỉ là Cố Thiếu Dương lại không có ý định nói điều này ra ngoài.
Có một số chuyện chỉ cần giữ ở trong lòng là đủ rồi, không nhất thiết phải nói ra ngoài miệng. Hơn nữa lúc này chuyện hắn cần đoán vẫn còn rất nhiều, có thể là chuyện bây giờ, cũng có thể là những chuyện khác.
Hiện tại trận đồ bát quái là quan trọng nhất, thành viên của trận đồ này gốm những ai hắn cũng rõ ràng. Mà lúc này cố Thiếu Dương còn phát hiện trên tay Mỹ Đỗ Toa đeo một cái vòng tay.
Có lẽ là bảo thạch đen, nên biết đây cũng là một trong những thứ có khả năng khắc chế trận đồ bát quái. Mấy tảng đá ở giữa cũng có một tác dụng đặc biệt. Thế nên Cố Thiếu Dương đã nói với Mỹ Đỗ Toa một tiếng.
Nàng ta bất đắc dĩ tháo vòng tay xuống đưa cho Tát Lạc, để đối phương ném vào trong trận đồ bát quái. Cố Thiếu Dương nhanh chóng lợi dụng nguyên lý khắc chế nhau của trận đồ và bảo thạch đen, dùng tất cả sức mạnh của mình để bão hòa.
Nếu không thì sau khi tiến vào trận đồ bát quái sẽ xuất hiện độ nguy hiểm như vừa rồi. Lúc này, Na Tháp Toa cũng không buông xuống cảnh giác.
Trái lại còn nhìn thấy một đám vật chạy vào trong, giống như đàn kiến nhỏ lít nhít bò trên mặt đất. Khi Cố Thiếu Dương quay đầu nhìn thấy cảnh này liền hô lớn một tiếng bảo Na Tháp Toa lui lại về phía sau.
“Tuyệt đối không được tiếp xúc với chúng, đây là loài mối được dưỡng từ thổ nhưỡng ở đây, chúng có thể ăn sạch ngươi trong vài khắc đấy.”
Nghe vậy, dù Na Tháp Toa không quá tin tưởng vào lời của hắn, nhưng thực lực của Cố Thiếu Dương biểu hiện rất rõ ràng trước mặt họ.
Vì thế chỉ đành làm theo lời hắn, dù sao thì làm trái ý cũng chẳng mang lại lợi ích gì. Nhưng lúc này, Na Tháp Toa lại được tận mắt chứng kiến thêm một số chuyện khác.
Rõ ràng nàng ta có thể cảm nhận được toàn bộ, nhưng rõ ràng nơi này đã phát sinh một số thay đổi.
Nếu hắn nhất định phải tìm ra được một cách thì căn bản không có chút khả năng nào cả, nên hắn buộc phải tiên đoán trước một số chuyện.
Sau khi khởi động trận đồ bát quái, hắn thấy được một bóng người bên trong. Đó đúng là tên hắc y nhân đang đánh một nửa thì bỏ trốn.
Trừ hắn ta ra thì không có ai làm ra loại hành động này cả. Cho dù hắn cũng được coi là có sự hiểu biết nhất định, nhưng quả thật tính nhẫn nại của tên bạch y nhân kia rất không tồi.
Nếu đối thủ thực sự của hắn là tên này thì muốn thắng cũng rất gian nan, nhưng nếu đổi lại thành hắc y nhân thì không cần phải lo lắng nữa. Dù sao thì tên này luôn làm ra hành động mà hắn có thể đoán trước được.
“Ngươi ở lại trông coi trận đồ bát quái, tuyệt đối không được đi lại lung tung. Chỉ cần ngươi yên trí đừng đợi ở đây thì đám kiến kia sẽ không tới gần ngươi được.”
“Vậy mấy người bọn ta thì sao?”
Mỹ Đỗ Toa phía sau lo lắng hỏi, nhưng Cố Thiếu Dượng chỉ quay đầu mỉm cười nói.
“Nếu các ngươi đã muốn hành động thì cũng phải chờ ta tiêu diệt tên kia xong, nếu không, chỉ cần ngươi vừa bước vào trận đồ bát quái là tiêu mạng tại chỗ ngay.”
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa không tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.