Chương 694:
Can Đáo Thiên Minh
24/07/2021
Thấy vậy, tiểu Bạch lập tức giải vây cho hai người.
“Đừng có nói vội như thế, chúng ta nhanh đi thôi, vừa vặn có thể tìm kiếm vị trí của những người khác.”
Lúc này, tên áo đen hung hăng trừng mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa, tỏ vẻ hắn ta không muốn nói chuyện, đối phương cũng biết điều không nói gì, nhưng Duy Nạp Tư đột nhiên ngã lăn xuống đất.
Cố Thiếu Dương lập tức xoay người nhìn, sau đó lôi ra một đống chai lọ trong người, cẩn thận quan sát nàng ta kĩ lưỡng rồi mới lấy một bình sứ đặt dưới mũi nàng ta. Chỉ ngửi ngửi mấy hơi thôi Duy Nạp Tư đã nhanh chóng tỉnh táo lại.
Rõ ràng có thể thấy được thực lực của đối phương cũng không quá mạnh mẽ, thậm chí còn có phần sai sót, nhưng có Cố Thiếu Dương ở đây nên mới không xuất hiện quấy nhiễu gì.
Còn Thất Tinh Long Uyên có thể phân biệt được vị trí của họ, chỉ là mấy chấm đỏ trên la bàn đột nhiên không di chuyên nữa, chẳng lẽ đám người kia bị đánh ngất rồi sao?
Vì thế, Cố Thiếu Dương đi nhanh hơn, tên áo trắng cũng bước đi theo, đi tới một con đường tách ra làm hai.
Sau đó đi tới những nơi xuất hiện chấm đỏ, nhưng không thấy ai cả, cho dù họ đang đứng ngay tại nơi có chấm đỏ đó.
“Chắc là đám người bọn họ bị đưa xuống dưới mặt đất rồi, tiểu Hắc, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tên áo đen trầm mặc một chút rồi gật đầu, dù sao đây cũng là khả năng duy nhất, tên Lưu Vân Đại Đế kia sẽ không làm mấy chuyện nào quá rườm rà đâu.
Nhưng dưới mặt đất có rất nhiều thông đạo, nếu họ có thể tìm được một người thôi cũng là chuyện không tệ rồi.
“Kế tiếp là tới ta tìm ra thông đạo, trong địa đạo này chắc sẽ có một thông đạo chứa tất cả bọn họ thôi.”
“Mấy cái thông đạo này thông tới đâu?”
“Chắc là một nơi trước đây Lưu Vân Đại Đế từng ở, mặc dù ông ấy bị phong ấn nhưng không phải bị hạn chế hoàn toàn, vì thế sẽ có chút liên hệ.”
Lời này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy nghi hoặc, bộ dáng của lão nhân gia từng nói chuyện với hắn kia không hề mang tới cảm giác của một cao nhân thế ngoại. Mà theo hắn thì thấy giống một người ông hiền từ hòa ái hơn. Khi tới gần sẽ khiến hắn cảm thấy rất thân thiết, nhưng thông qua lời này hắn cũng biết được một số chuyện.
Đoán chừng vị Lưu Vân Đại Đế này không hề đơn giản như hắn tưởng tượng, dù sao một người có thể tham gia vào trận đại chiến Thần Ma mấy trăm năm trước thì chắc chắn không thể đơn giản được rồi.
Hơn nữa còn chiếm được thắng lợi, thậm chí còn giải quyết được địa bàn của tộc xà nhân, đến bây giờ Cố Thiếu Dương đã lý giải được một số chuyện có liên quan rồi.
Tuy nhiên, tình hình của Duy Nạp Tư đang dần chuyển biến tốt, sau đó Cố Thiếu Dương trực tiếp phong tỏa một khối đất, dùng Thất Tinh Long Uyên đâm xuống nơi đó.
Không nghĩ tới chủ một giây tiếp theo đã xuất hiện một làn sương mù bao họ lại, tên áo trắng cũng nhanh chóng kéo được tay của hai người.
Đưa cho họ một thứ hình cầu, sau đó nhanh chóng đặt dưới mũi. Hai người hỏi thử mới biết đây là thứ giúp tinh thần tỉnh táo khi bị sương mù bao phủ.
“Đừng có nói vội như thế, chúng ta nhanh đi thôi, vừa vặn có thể tìm kiếm vị trí của những người khác.”
Lúc này, tên áo đen hung hăng trừng mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa, tỏ vẻ hắn ta không muốn nói chuyện, đối phương cũng biết điều không nói gì, nhưng Duy Nạp Tư đột nhiên ngã lăn xuống đất.
Cố Thiếu Dương lập tức xoay người nhìn, sau đó lôi ra một đống chai lọ trong người, cẩn thận quan sát nàng ta kĩ lưỡng rồi mới lấy một bình sứ đặt dưới mũi nàng ta. Chỉ ngửi ngửi mấy hơi thôi Duy Nạp Tư đã nhanh chóng tỉnh táo lại.
Rõ ràng có thể thấy được thực lực của đối phương cũng không quá mạnh mẽ, thậm chí còn có phần sai sót, nhưng có Cố Thiếu Dương ở đây nên mới không xuất hiện quấy nhiễu gì.
Còn Thất Tinh Long Uyên có thể phân biệt được vị trí của họ, chỉ là mấy chấm đỏ trên la bàn đột nhiên không di chuyên nữa, chẳng lẽ đám người kia bị đánh ngất rồi sao?
Vì thế, Cố Thiếu Dương đi nhanh hơn, tên áo trắng cũng bước đi theo, đi tới một con đường tách ra làm hai.
Sau đó đi tới những nơi xuất hiện chấm đỏ, nhưng không thấy ai cả, cho dù họ đang đứng ngay tại nơi có chấm đỏ đó.
“Chắc là đám người bọn họ bị đưa xuống dưới mặt đất rồi, tiểu Hắc, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tên áo đen trầm mặc một chút rồi gật đầu, dù sao đây cũng là khả năng duy nhất, tên Lưu Vân Đại Đế kia sẽ không làm mấy chuyện nào quá rườm rà đâu.
Nhưng dưới mặt đất có rất nhiều thông đạo, nếu họ có thể tìm được một người thôi cũng là chuyện không tệ rồi.
“Kế tiếp là tới ta tìm ra thông đạo, trong địa đạo này chắc sẽ có một thông đạo chứa tất cả bọn họ thôi.”
“Mấy cái thông đạo này thông tới đâu?”
“Chắc là một nơi trước đây Lưu Vân Đại Đế từng ở, mặc dù ông ấy bị phong ấn nhưng không phải bị hạn chế hoàn toàn, vì thế sẽ có chút liên hệ.”
Lời này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy nghi hoặc, bộ dáng của lão nhân gia từng nói chuyện với hắn kia không hề mang tới cảm giác của một cao nhân thế ngoại. Mà theo hắn thì thấy giống một người ông hiền từ hòa ái hơn. Khi tới gần sẽ khiến hắn cảm thấy rất thân thiết, nhưng thông qua lời này hắn cũng biết được một số chuyện.
Đoán chừng vị Lưu Vân Đại Đế này không hề đơn giản như hắn tưởng tượng, dù sao một người có thể tham gia vào trận đại chiến Thần Ma mấy trăm năm trước thì chắc chắn không thể đơn giản được rồi.
Hơn nữa còn chiếm được thắng lợi, thậm chí còn giải quyết được địa bàn của tộc xà nhân, đến bây giờ Cố Thiếu Dương đã lý giải được một số chuyện có liên quan rồi.
Tuy nhiên, tình hình của Duy Nạp Tư đang dần chuyển biến tốt, sau đó Cố Thiếu Dương trực tiếp phong tỏa một khối đất, dùng Thất Tinh Long Uyên đâm xuống nơi đó.
Không nghĩ tới chủ một giây tiếp theo đã xuất hiện một làn sương mù bao họ lại, tên áo trắng cũng nhanh chóng kéo được tay của hai người.
Đưa cho họ một thứ hình cầu, sau đó nhanh chóng đặt dưới mũi. Hai người hỏi thử mới biết đây là thứ giúp tinh thần tỉnh táo khi bị sương mù bao phủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.