Chương 702:
Can Đáo Thiên Minh
02/08/2021
Không biết tại sao mà từ lúc hắn bước vào sơn động, trên la bàn chỉ còn biểu thị vị trí của Lưu Vân Đại Đế thôi.
Nhưng hắn không chắc chắn, vị trí mà la bàn biểu thị chưa chắc là Lưu Vân Đại Đế thật, có thể là người giả mạo kia. Mà hiện tại hắn chỉ đành nhắm mắt đi làm, không thể muốn buông bỏ thì buông bỏ được, nếu không sẽ không có chút giá trị nào cả.
“Nếu nói như vậy thì ta có một phương pháp, hai người các ngươi đứng ở đây chờ xem đi, xem ta xuống rồi có gì hay không, nếu ta ra tín hiệu thì các ngươi hãy xuống.”
“Nhưng ra tín hiệu ở chỗ này kiểu gì?”
“Chuyện này ngươi không cần quan tâm, ta tự có cách.”
Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề nhìn nhau, không còn cách nào khác đành gật đầu. Còn Cố Thiếu đột nhiên nhớ tới chuyện trên người Mỹ Đỗ Toa còn một chút lân phiến, chỉ cần hắn tìm được mấy thứ kia thì không còn vấn đề nào nữa.
Nhưng đột nhiên xin lân phiến của người quen hình như không phải là một hành động lễ phép cho lắm. Cố Thiếu Dương cân nhắc một hồi, đưa tay kéo nhẹ một lọn tóc của Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa cảm thấy chân tóc hơi nhói, lập tức quay đầu trừng mắt. Lúc này, Cố Thiếu Dương tay vẫn cầm lọn tóc kia, nhưng trên mặt lại tỏ ra vô tội.
“Ta muốn lấy một cái danh thiếp của ngươi, ngươi còn không?”
Hắn đột nhiên hỏi một câu khiến Mỹ Đỗ Toa bất ngờ không kịp chuẩn bị, dĩ nhiên hắn đã nói thế rồi, nàng ta không thể từ chối làm mất mặt hắn được. Vì thế vừa mò tìm vừa nhìn chằm chằm người trước mặt.
“Đây là một ít lân phiến còn lại, mặc dù không biết cái này có lợi gì với ngươi nhưng nếu vứt bừa nó lung tung có thể sẽ làm bại lộ hành tung của chúng ta, tốt nhất ngươi nên nghĩ kĩ trước khi dùng nó.”
Nàng ta không ngờ nam nhân trước mắt lại có biểu cảm đa dạng như thế.
Dưới ánh sáng mờ nhạt vậy mà có thể phản quang được. Chuyện này khiến hắn rất bất ngờ, dĩ nhiên mọi suy tính phải thật chu toàn. Cái hắn cần bây giờ chỉ còn thời gian thôi.
“Chúng ta định xuống đó xem thử, Thất Tinh Long Uyên cũng có phản ứng ở nơi này.”
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, không có ý kiến gì với chuyện phân tổ của bọn hắn. Dù sao có ý kiến cũng chẳng có ích gì, huống hồ một mảnh lân phiền này có thể bảo vệ được an toàn của nàng ta nữa.
Mặc dù những thứ khác nàng ta không hiểu cho lắm, nhưng lân phiến trên ngừoi nàng ta có thể chống lại bất kì công kích là thật sự. Nếu không có nó thì chỉ trong vài phút nàng ta sẽ bị địch nhân giết chết.
Nhưng nàng ta vẫn khá do dự, dù sao ngừoi trước mắt không hề đơn giản, mà Cố Thiếu Dương còn cố ý xả thân vì nghĩa, để mấy ngừoi đi phía sau hắn.
Nghe được Khắc Lý Tư Đề nói, ai cũng bất ngờ không thôi.
Điều có thể khiến hắn bất ngờ trong tình huống này rất ít. Mà hắn cũng nhìn ra được cách làm của hai người này. Đại khái một số chuyện mà hắn biết có vẻ không hề đơn giản
Nhưng hắn không chắc chắn, vị trí mà la bàn biểu thị chưa chắc là Lưu Vân Đại Đế thật, có thể là người giả mạo kia. Mà hiện tại hắn chỉ đành nhắm mắt đi làm, không thể muốn buông bỏ thì buông bỏ được, nếu không sẽ không có chút giá trị nào cả.
“Nếu nói như vậy thì ta có một phương pháp, hai người các ngươi đứng ở đây chờ xem đi, xem ta xuống rồi có gì hay không, nếu ta ra tín hiệu thì các ngươi hãy xuống.”
“Nhưng ra tín hiệu ở chỗ này kiểu gì?”
“Chuyện này ngươi không cần quan tâm, ta tự có cách.”
Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề nhìn nhau, không còn cách nào khác đành gật đầu. Còn Cố Thiếu đột nhiên nhớ tới chuyện trên người Mỹ Đỗ Toa còn một chút lân phiến, chỉ cần hắn tìm được mấy thứ kia thì không còn vấn đề nào nữa.
Nhưng đột nhiên xin lân phiến của người quen hình như không phải là một hành động lễ phép cho lắm. Cố Thiếu Dương cân nhắc một hồi, đưa tay kéo nhẹ một lọn tóc của Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa cảm thấy chân tóc hơi nhói, lập tức quay đầu trừng mắt. Lúc này, Cố Thiếu Dương tay vẫn cầm lọn tóc kia, nhưng trên mặt lại tỏ ra vô tội.
“Ta muốn lấy một cái danh thiếp của ngươi, ngươi còn không?”
Hắn đột nhiên hỏi một câu khiến Mỹ Đỗ Toa bất ngờ không kịp chuẩn bị, dĩ nhiên hắn đã nói thế rồi, nàng ta không thể từ chối làm mất mặt hắn được. Vì thế vừa mò tìm vừa nhìn chằm chằm người trước mặt.
“Đây là một ít lân phiến còn lại, mặc dù không biết cái này có lợi gì với ngươi nhưng nếu vứt bừa nó lung tung có thể sẽ làm bại lộ hành tung của chúng ta, tốt nhất ngươi nên nghĩ kĩ trước khi dùng nó.”
Nàng ta không ngờ nam nhân trước mắt lại có biểu cảm đa dạng như thế.
Dưới ánh sáng mờ nhạt vậy mà có thể phản quang được. Chuyện này khiến hắn rất bất ngờ, dĩ nhiên mọi suy tính phải thật chu toàn. Cái hắn cần bây giờ chỉ còn thời gian thôi.
“Chúng ta định xuống đó xem thử, Thất Tinh Long Uyên cũng có phản ứng ở nơi này.”
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, không có ý kiến gì với chuyện phân tổ của bọn hắn. Dù sao có ý kiến cũng chẳng có ích gì, huống hồ một mảnh lân phiền này có thể bảo vệ được an toàn của nàng ta nữa.
Mặc dù những thứ khác nàng ta không hiểu cho lắm, nhưng lân phiến trên ngừoi nàng ta có thể chống lại bất kì công kích là thật sự. Nếu không có nó thì chỉ trong vài phút nàng ta sẽ bị địch nhân giết chết.
Nhưng nàng ta vẫn khá do dự, dù sao ngừoi trước mắt không hề đơn giản, mà Cố Thiếu Dương còn cố ý xả thân vì nghĩa, để mấy ngừoi đi phía sau hắn.
Nghe được Khắc Lý Tư Đề nói, ai cũng bất ngờ không thôi.
Điều có thể khiến hắn bất ngờ trong tình huống này rất ít. Mà hắn cũng nhìn ra được cách làm của hai người này. Đại khái một số chuyện mà hắn biết có vẻ không hề đơn giản
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.