Chương 706:
Can Đáo Thiên Minh
06/08/2021
Không biết ngừoi đã đi nơi nào, phóng mắt nhìn cũng chỉ nhìn thấy không gian trống rỗng, bất cứ ai rơi vào tình huống này cũng sẽ không cho rằng đó là điều bình thường.
Hơn nữa Cố Thiếu Dương đã đi thăm dò rồi, nếu nàng ta có thể ở đây cân nhắc một số thứ khác thì khá đơn giản, nhưng bây giờ Thất Tinh Long Uyên đã hiện ra phương hướng ban đầu của nó.
Xem ra Thất Tinh Long Uyên sẽ biến đổi khác với bộ dạng ban đầu, dĩ nhiên ngay cả ánh sáng trên la bàn cũng là kết quả của biến hoá.
Trên đó biểu thị vị trí của Lưu Vân Đại Đế đang ở bên cạnh hắn, nhưng hắn lại không thể nhìn rõ được xung quanh. Có lẽ hắn sẽ phải lựa chọn, nhưng lựa chọn đó không khiến hắn mất đi cảm giác thay đổi.
Nhưng lúc này hắn có hơi dao động, dù sao vị trí của hắn và Lưu Vân Đại Đế hình như không phải là hai loại.
Nếu hiện tại hắn lặn xuống, có lẽ sẽ nhìn thấy bọn họ. Nhưng hiện tại hắn muốn chờ người sau lưng tới gần, muốn cả hai tụ hợp lại một chỗ.
Tới lúc đó có lẽ sẽ khiến đối phương ngoài ý muốn, nhưng suy tính đó cũng cực kì khác biệt.
Hiện tại hắn có thể nghĩ tới chuyện này thì chắc chắn ngừoi khác cũng vậy, vì thế hắn chỉ đành đứng tại chỗ chờ tin tốt, quả nhiên mấy ngừoi kia đã mau chóng xuất hiện.
Ban đầu chỉ nhìn thấy một mình Tát Lạc, không ngờ đằng sau lục tục có thêm ngừoi xuất hiện, điều này khiến Cố Thiếu Dương rất bất ngờ.
Đến lúc đó nhóm của hắn sẽ trở nên đông ngừoi, tựa như Khắc Lý Tư Đề có thể đoán được suy nghĩ của hắn, vì thế hắn ta hơi lắc lư đuôi của mình.
Hình như đang ra hiệu cho Cố Thiếu Dương rằng vậy này có thể dẫn bọn họ đi. Cố Thiếu Dương cũng không muốn nói nhảm liền trực tiếp bơi đi.
Nhiệt độ của dung nham rất cao, mặc dù mọi ngừoi đều có năng lượng bảo hộ nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng độ nóng của nó.
Cố Thiếu Dương gạt đi lớp mồ hôi dính dớp trên mặt, sau đó tiếp tục nhìn kĩ con đường phía trước. Đột nhiên có một tia sáng chói mắt chiếu về phía mặt của hắn, Cố Thiếu Dương nhắm mắt theo phản xạ, tới lúc mở mắt ra thì thấy trước mặt là một mảnh tăm tối.
Tựa như không cẩn thận rơi vào vực sâu. Nhưng hắn vẫn có thể nghe được tiếng hô hoán của mọi ngừoi xung quanh, điều này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy ngoài ý muốn.
Nơi này không cách cửa hang quá xa, Cố Thiếu Dương định nhích hai bước thăm dò đường đi, đột nhiên có một ngừoi đi tới quấn lấy hắn.
Sau khi người đó mang hắn vào trong sơn động, Cố Thiếu Dương cảm thấy rất mát mẻ, sau đó hắn chạm vào cánh tay của người bên cạnh. Tát Lạc nhanh chóng đưa tay của Khắc Lý Tư Đề ra.
“Hắn sao thế? Hình như hắn không thể nhìn thấy.”
“Ai biết được, bí mật trong biển dung nham này rất lớn. Mà hắn chỉ là con ngừoi bình thường, thể chất cơ thể sao mạnh bằng tộc xà nhân chúng ta được.”
“Thế chẳng phải xong rồi sao, giờ hắn không thấy được đường, chúng ta đi như nào bây giờ.”
“Vậy đành trông chờ vào tạo hoá, không phải trên ngừoi Cố Thiếu Dương còn có la bàn hay sao? Có lẽ hắn vẫn nghe thấy tiếng của chúng ta.”
Cố Thiếu Dương lục lọi ngừoi một lúc, sau đó đưa la bàn cho bọn họ.
Hơn nữa Cố Thiếu Dương đã đi thăm dò rồi, nếu nàng ta có thể ở đây cân nhắc một số thứ khác thì khá đơn giản, nhưng bây giờ Thất Tinh Long Uyên đã hiện ra phương hướng ban đầu của nó.
Xem ra Thất Tinh Long Uyên sẽ biến đổi khác với bộ dạng ban đầu, dĩ nhiên ngay cả ánh sáng trên la bàn cũng là kết quả của biến hoá.
Trên đó biểu thị vị trí của Lưu Vân Đại Đế đang ở bên cạnh hắn, nhưng hắn lại không thể nhìn rõ được xung quanh. Có lẽ hắn sẽ phải lựa chọn, nhưng lựa chọn đó không khiến hắn mất đi cảm giác thay đổi.
Nhưng lúc này hắn có hơi dao động, dù sao vị trí của hắn và Lưu Vân Đại Đế hình như không phải là hai loại.
Nếu hiện tại hắn lặn xuống, có lẽ sẽ nhìn thấy bọn họ. Nhưng hiện tại hắn muốn chờ người sau lưng tới gần, muốn cả hai tụ hợp lại một chỗ.
Tới lúc đó có lẽ sẽ khiến đối phương ngoài ý muốn, nhưng suy tính đó cũng cực kì khác biệt.
Hiện tại hắn có thể nghĩ tới chuyện này thì chắc chắn ngừoi khác cũng vậy, vì thế hắn chỉ đành đứng tại chỗ chờ tin tốt, quả nhiên mấy ngừoi kia đã mau chóng xuất hiện.
Ban đầu chỉ nhìn thấy một mình Tát Lạc, không ngờ đằng sau lục tục có thêm ngừoi xuất hiện, điều này khiến Cố Thiếu Dương rất bất ngờ.
Đến lúc đó nhóm của hắn sẽ trở nên đông ngừoi, tựa như Khắc Lý Tư Đề có thể đoán được suy nghĩ của hắn, vì thế hắn ta hơi lắc lư đuôi của mình.
Hình như đang ra hiệu cho Cố Thiếu Dương rằng vậy này có thể dẫn bọn họ đi. Cố Thiếu Dương cũng không muốn nói nhảm liền trực tiếp bơi đi.
Nhiệt độ của dung nham rất cao, mặc dù mọi ngừoi đều có năng lượng bảo hộ nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng độ nóng của nó.
Cố Thiếu Dương gạt đi lớp mồ hôi dính dớp trên mặt, sau đó tiếp tục nhìn kĩ con đường phía trước. Đột nhiên có một tia sáng chói mắt chiếu về phía mặt của hắn, Cố Thiếu Dương nhắm mắt theo phản xạ, tới lúc mở mắt ra thì thấy trước mặt là một mảnh tăm tối.
Tựa như không cẩn thận rơi vào vực sâu. Nhưng hắn vẫn có thể nghe được tiếng hô hoán của mọi ngừoi xung quanh, điều này khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy ngoài ý muốn.
Nơi này không cách cửa hang quá xa, Cố Thiếu Dương định nhích hai bước thăm dò đường đi, đột nhiên có một ngừoi đi tới quấn lấy hắn.
Sau khi người đó mang hắn vào trong sơn động, Cố Thiếu Dương cảm thấy rất mát mẻ, sau đó hắn chạm vào cánh tay của người bên cạnh. Tát Lạc nhanh chóng đưa tay của Khắc Lý Tư Đề ra.
“Hắn sao thế? Hình như hắn không thể nhìn thấy.”
“Ai biết được, bí mật trong biển dung nham này rất lớn. Mà hắn chỉ là con ngừoi bình thường, thể chất cơ thể sao mạnh bằng tộc xà nhân chúng ta được.”
“Thế chẳng phải xong rồi sao, giờ hắn không thấy được đường, chúng ta đi như nào bây giờ.”
“Vậy đành trông chờ vào tạo hoá, không phải trên ngừoi Cố Thiếu Dương còn có la bàn hay sao? Có lẽ hắn vẫn nghe thấy tiếng của chúng ta.”
Cố Thiếu Dương lục lọi ngừoi một lúc, sau đó đưa la bàn cho bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.