Chương 717:
Can Đáo Thiên Minh
17/08/2021
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Không biết, ta cảm giác được có từ trường gì đó xuất hiện khiến nơi này trở nên thay đổi, trước mắt chúng ta vẫn nên xử lí gọn một chút.”
Trái lại cái trạng thái này khiến nàng ta cảm thấy có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, dù sao hiện tại Cố Thiếu Dương không có ở đây, nàng ta không thể làm ra những hành vi lỗ mãng được.
Còn có khả năng dẫn tới một chút phiền phức, nhưng nàng ta có thể nghĩ tới một số chuyện, hơn nữa còn gặp phải một số chuyện khó thể tin kia. Tại sao nàng ta không thể tự tìm ra một giải pháp khác chứ?
“Như vậy đu, mấy người chúng ta chia thành hai đường, có thể xuất hiện thêm phương hướng nào thì đành xem cơ hội của mỗi người.”
Đối phương gật đầu, sau đó phối hợp với Mỹ Đỗ Toa đi xon đường bên cạnh. Nhưng vẫn khiến nàng ta cảm thấy vội vàng không kịp chuẩn bị, có lẽ phiền phức còn nhiều hơn so với nàng ta đã nghĩ.
Nhưng khi hắn chủ động bắt đầu, hắn ta lại phát hiện ra một số chuyện, hoá ra là thấy được một phương hướng nhỏ.
Vừa vặn cũng có trợ giúp xuất hiện, đó là một vài con dơi trên đầu. Có một con đã dừng lại trước mặt hắn ta.
Tát Lạc theo dõi động tác của nó, cũng từ từ tới gần chỗ nó, tựa như đang vận sức chờ thời cơ tóm nó xuống bên dưới.
Mà con dơi kia hình như đã đoán được, nó nhanh chóng bay cách hắn một khoảng rất xa, giống như rất sợ hắn tới gần.
Hành động của nó khiến hắn phải đề phòng, dứt khoát rời khỏi nơi vừa đứng.
Nhưng vào lúc này, hắn cũng biết được một ít chuyện, nhất định không thể đuổi con dơi này đu được, nếu đuổi nó thì sẽ có phiền phức rất lớn.
Nhưng con dơi đó cứ lì lợm bay quanh trên đầu bọn họ, tựa như đang chờ họ ra tay trước. Tình hình trước mắt khiến mọi người không biết làm sao cho phải.
Hình nha nó không nghĩ quá nhiều như bọn họ. Nó chỉ duy trì một khoảng cách không xa không gần, giống như đang chờ thời cơ tới vậy.
Con dơi cứ bay quanh trên đầu, nhưng Mỹ Đỗ Toa đột nhiên có thể thấy được người nó, sau đó trực tiếp vòng đi theo.
Xem ra giai đoạn này nàng ta đã nghĩ lệch đi, nhưng cùn thấy được một số phương vị không thay đổi. Tổng thể mà nói thì nàng ta sẽ mất thêm thời gian để do dự nữa.
Phiền phức xuất hiện ngày càng nhiều, vì thế Tát Lạc chỉ đành chủ động ra tay. Sau đó lôi cánh tay của Na Tháp Toa, kéo nàng ta cùng rời đi.
Tình hình trước mắt khiến nàng cảm thấy không rõ nguyên nhân khiến nàng ta chờ đợi là gì.
Nhưng nàng ta lại thấy được tình cảnh khác. Nếu dựa theo phỏng đoán trước đó thì phiền phức sẽ còn xuất hiện dài dài.
Trước khi Cố Thiếu Dương đi đã dặn trước rồi, nhất định không được chủ động ra tay với đồ vật đột nhiên xuất hiện.
Có lẽ điều đó sẽ tạo nên chút phiền toái nhưng cũng vì như vậy, hắn mới không muốn lãng phí thêm thời gian ở nơi này.
Thế nhưng hắn cũng nhìn thấy một chút phương hướng, thay vì ở đây chờ đợi, tại sao hắn lại không thể chủ động trước chứ? Dù sao thì kết cục vẫn như cũ không phải sao?
“Không biết, ta cảm giác được có từ trường gì đó xuất hiện khiến nơi này trở nên thay đổi, trước mắt chúng ta vẫn nên xử lí gọn một chút.”
Trái lại cái trạng thái này khiến nàng ta cảm thấy có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, dù sao hiện tại Cố Thiếu Dương không có ở đây, nàng ta không thể làm ra những hành vi lỗ mãng được.
Còn có khả năng dẫn tới một chút phiền phức, nhưng nàng ta có thể nghĩ tới một số chuyện, hơn nữa còn gặp phải một số chuyện khó thể tin kia. Tại sao nàng ta không thể tự tìm ra một giải pháp khác chứ?
“Như vậy đu, mấy người chúng ta chia thành hai đường, có thể xuất hiện thêm phương hướng nào thì đành xem cơ hội của mỗi người.”
Đối phương gật đầu, sau đó phối hợp với Mỹ Đỗ Toa đi xon đường bên cạnh. Nhưng vẫn khiến nàng ta cảm thấy vội vàng không kịp chuẩn bị, có lẽ phiền phức còn nhiều hơn so với nàng ta đã nghĩ.
Nhưng khi hắn chủ động bắt đầu, hắn ta lại phát hiện ra một số chuyện, hoá ra là thấy được một phương hướng nhỏ.
Vừa vặn cũng có trợ giúp xuất hiện, đó là một vài con dơi trên đầu. Có một con đã dừng lại trước mặt hắn ta.
Tát Lạc theo dõi động tác của nó, cũng từ từ tới gần chỗ nó, tựa như đang vận sức chờ thời cơ tóm nó xuống bên dưới.
Mà con dơi kia hình như đã đoán được, nó nhanh chóng bay cách hắn một khoảng rất xa, giống như rất sợ hắn tới gần.
Hành động của nó khiến hắn phải đề phòng, dứt khoát rời khỏi nơi vừa đứng.
Nhưng vào lúc này, hắn cũng biết được một ít chuyện, nhất định không thể đuổi con dơi này đu được, nếu đuổi nó thì sẽ có phiền phức rất lớn.
Nhưng con dơi đó cứ lì lợm bay quanh trên đầu bọn họ, tựa như đang chờ họ ra tay trước. Tình hình trước mắt khiến mọi người không biết làm sao cho phải.
Hình nha nó không nghĩ quá nhiều như bọn họ. Nó chỉ duy trì một khoảng cách không xa không gần, giống như đang chờ thời cơ tới vậy.
Con dơi cứ bay quanh trên đầu, nhưng Mỹ Đỗ Toa đột nhiên có thể thấy được người nó, sau đó trực tiếp vòng đi theo.
Xem ra giai đoạn này nàng ta đã nghĩ lệch đi, nhưng cùn thấy được một số phương vị không thay đổi. Tổng thể mà nói thì nàng ta sẽ mất thêm thời gian để do dự nữa.
Phiền phức xuất hiện ngày càng nhiều, vì thế Tát Lạc chỉ đành chủ động ra tay. Sau đó lôi cánh tay của Na Tháp Toa, kéo nàng ta cùng rời đi.
Tình hình trước mắt khiến nàng cảm thấy không rõ nguyên nhân khiến nàng ta chờ đợi là gì.
Nhưng nàng ta lại thấy được tình cảnh khác. Nếu dựa theo phỏng đoán trước đó thì phiền phức sẽ còn xuất hiện dài dài.
Trước khi Cố Thiếu Dương đi đã dặn trước rồi, nhất định không được chủ động ra tay với đồ vật đột nhiên xuất hiện.
Có lẽ điều đó sẽ tạo nên chút phiền toái nhưng cũng vì như vậy, hắn mới không muốn lãng phí thêm thời gian ở nơi này.
Thế nhưng hắn cũng nhìn thấy một chút phương hướng, thay vì ở đây chờ đợi, tại sao hắn lại không thể chủ động trước chứ? Dù sao thì kết cục vẫn như cũ không phải sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.