Chương 725:
Can Đáo Thiên Minh
25/08/2021
Hắc y nhân bên cạnh lập tức tỏ ra bất mãn, sau đó vương tay hất tay hắn ra.
“Ngươi làm cái gì vậy? Không cho sờ thì không sờ nữa, tội gì phải táy máy tay chân.”
Chuyện này khiến Tát Lạc có chút ngoài ý muốn, đây không phải là trả đũa, hắn còn chưa kịp nói gì thì đối phương đã ra tay trước rồi.
Hơn nữa tương ứng hấn cũng coi như đã thấy rõ ràng một chút tình trạng, kết hợp với những việc trước đó thì thà rằng tự chủ động ta tay còn hơn.
Sau đó liền báo cho Cố thiếu Dương tình huống của bên kia, hoá ra Lưu Vân Đại Đế ở trong động không hề tốt chút nào, hiện tại cũng chỉ còn lại một chút tàn hồn, muốn tìm tới đúng nơi ông ta ở thì quả thật rất khó.
“Cho dù chỉ còn linh hồn nhưng trong tiềm thức của ông ta vẫn muốn tránh chúng ta. Thay vì chờ phép màu thì tại sao chúng ta không phân thành hai nhóm hành động, vừa vặn có thể hoàn thành chuyện này tốt hơn.”
Nhưng thời điểm này muốn hai người họ buông ra thì họ lại không tình nguyện, mà Tát Lạc cũng chẳng yên lòng, hắn chỉ đành phái ra một người đi theo hai người bọn họ.
Trước sau đều nghe thấy tiếng cãi vã khiến Cố Thiếu Dương có chút bực bội, mạnh mẽ dậm chân một cái làm cho mọi người trở nên yên tĩnh hơn.
Trong tay hắn vẫn cầm một viên đá nhỏ, sau khi dùng sức bóp nát thành vụn thì vừa lúc quả trứng bảy màu cũng nứt ra.
Lúc nứt còn phát ra âm thanh khiến Cố Thiếu Dương đứng bên cạnh có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Tất cả mọi người từ tranh cãi liền chuyển thành vây tới xem quả trứng bảy màu, có vẻ muốn theo dõi xem bên trong quả trứng này có gì đáng giá để mọi người phải dừng hành động của mình để theo dõi hay không.
Nhưng lúc này Tát Lạc hơi nhếch miệng, cố ý chặn tầm nhìn của hai người kia, nhưng lúc này lại bị Cố thiếu Dương trừng mắt cảnh cáo.
Tát Lạc bất đắc dĩ chép miệng, trước mắt hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng kết quả cuối cùng bao giờ cũng khác nhau cả.
Vì thế kết quả sau cùng mới chính là điều khiến hắn phải cân nhắc. Lúc này, sau khi quả trứng xuất hiện vết nứt thì bên trong, một cái đầu rắn nhỏ thò ra.
Cố Thiếu Dương không nhịn được thở dài một hơi, còn Na Tháp Toa lại bị bộ dáng của hắc chọc cười.
“Sao thế? Không lẽ ngươi tưởng có thể ấp ra thần tiên thật à?”
Nghe được lời này, Cố thiếu Dương tiếc hận lắc đầu, lại thở dài, mặc dù hắn không thể nhìn thấy, nhưng sau khi nghe được âm thanh vỏ trứng nứt ra hắn liền có thể cảm nhận được thứ bên trong không hề có thần trí.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, nhưng con rắn nhỏ này có lẽ là do hấp thụ năng lượng của Cố Thiếu Dương nên khá thân thiết với hắn.
Ngay cả Tát Lạc hay Na Tháp Toa muốn tới gần nó, nó đều tránh sang chỗ khác. Bộ dáng của nó khiến hai người kia có chủ lúng túng, còn Khắc Lý Tư Đề lại thành công thân cận được.
Lúc này Mỹ Đỗ Toa dán lấy hắn thì đây là chuyện không thể tốt hơn. Hắn có thể không rõ chuyện nào khác nhưng nội tâm của hắn lại hiểu rất rõ sau này, con đường phía trước của hắn chắc chắn sẽ không ngừng bấp bênh.
“Ngươi làm cái gì vậy? Không cho sờ thì không sờ nữa, tội gì phải táy máy tay chân.”
Chuyện này khiến Tát Lạc có chút ngoài ý muốn, đây không phải là trả đũa, hắn còn chưa kịp nói gì thì đối phương đã ra tay trước rồi.
Hơn nữa tương ứng hấn cũng coi như đã thấy rõ ràng một chút tình trạng, kết hợp với những việc trước đó thì thà rằng tự chủ động ta tay còn hơn.
Sau đó liền báo cho Cố thiếu Dương tình huống của bên kia, hoá ra Lưu Vân Đại Đế ở trong động không hề tốt chút nào, hiện tại cũng chỉ còn lại một chút tàn hồn, muốn tìm tới đúng nơi ông ta ở thì quả thật rất khó.
“Cho dù chỉ còn linh hồn nhưng trong tiềm thức của ông ta vẫn muốn tránh chúng ta. Thay vì chờ phép màu thì tại sao chúng ta không phân thành hai nhóm hành động, vừa vặn có thể hoàn thành chuyện này tốt hơn.”
Nhưng thời điểm này muốn hai người họ buông ra thì họ lại không tình nguyện, mà Tát Lạc cũng chẳng yên lòng, hắn chỉ đành phái ra một người đi theo hai người bọn họ.
Trước sau đều nghe thấy tiếng cãi vã khiến Cố Thiếu Dương có chút bực bội, mạnh mẽ dậm chân một cái làm cho mọi người trở nên yên tĩnh hơn.
Trong tay hắn vẫn cầm một viên đá nhỏ, sau khi dùng sức bóp nát thành vụn thì vừa lúc quả trứng bảy màu cũng nứt ra.
Lúc nứt còn phát ra âm thanh khiến Cố Thiếu Dương đứng bên cạnh có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Tất cả mọi người từ tranh cãi liền chuyển thành vây tới xem quả trứng bảy màu, có vẻ muốn theo dõi xem bên trong quả trứng này có gì đáng giá để mọi người phải dừng hành động của mình để theo dõi hay không.
Nhưng lúc này Tát Lạc hơi nhếch miệng, cố ý chặn tầm nhìn của hai người kia, nhưng lúc này lại bị Cố thiếu Dương trừng mắt cảnh cáo.
Tát Lạc bất đắc dĩ chép miệng, trước mắt hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng kết quả cuối cùng bao giờ cũng khác nhau cả.
Vì thế kết quả sau cùng mới chính là điều khiến hắn phải cân nhắc. Lúc này, sau khi quả trứng xuất hiện vết nứt thì bên trong, một cái đầu rắn nhỏ thò ra.
Cố Thiếu Dương không nhịn được thở dài một hơi, còn Na Tháp Toa lại bị bộ dáng của hắc chọc cười.
“Sao thế? Không lẽ ngươi tưởng có thể ấp ra thần tiên thật à?”
Nghe được lời này, Cố thiếu Dương tiếc hận lắc đầu, lại thở dài, mặc dù hắn không thể nhìn thấy, nhưng sau khi nghe được âm thanh vỏ trứng nứt ra hắn liền có thể cảm nhận được thứ bên trong không hề có thần trí.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, nhưng con rắn nhỏ này có lẽ là do hấp thụ năng lượng của Cố Thiếu Dương nên khá thân thiết với hắn.
Ngay cả Tát Lạc hay Na Tháp Toa muốn tới gần nó, nó đều tránh sang chỗ khác. Bộ dáng của nó khiến hai người kia có chủ lúng túng, còn Khắc Lý Tư Đề lại thành công thân cận được.
Lúc này Mỹ Đỗ Toa dán lấy hắn thì đây là chuyện không thể tốt hơn. Hắn có thể không rõ chuyện nào khác nhưng nội tâm của hắn lại hiểu rất rõ sau này, con đường phía trước của hắn chắc chắn sẽ không ngừng bấp bênh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.