Chương 729:
Can Đáo Thiên Minh
31/08/2021
“Hắn đã đồng ý sẽ báo thù cho ta, thậm chí còn giúp ta có được tự do.”
“Đó là do ta gia hạn khế ước với ngươi, không chắc sẽ chủ động thả ngươi đi. Chẳng lẽ ngươi vẫn đối với ta như vậy sao?”
Đối phương trầm mặc không nói, tựa như chuyện này không hề có quan hệ gì với hắn cả. Điều này khiến Cố thiếu Dương có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ mím môi một cái nhưng không nói cái gì.
Triệu Ngữ Yên cái tỏ ra thuận lý thành chương, trái lại khiến hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, điều này quả thật đã vượt qua khỏi dự tính của hắn.
Dĩ nhiên cũng phải để ý những nơi lân cận xung quanh, càng là như vạy hắn càng phải đảm bảo những chuyện này có thể phát sinh đúng thời điểm nhất.
Sau đó người kia liền xuất hiện trước mắt của hắn, thậm chí còn không quên thuận tiện nhìn trong mấy cái xó xỉnh khác, xem ra chuyện lần này có lẽ không thông thuận như hắn đã đoán.
Hơn nữa, khi hắc y nhân phất tay, hắn hình như đã ngửi được mùi gì đó trong không khí đang bay về phía bên này.
Nhưng mà hắn cũng không thể nhìn thấy một số việc, ít nhất vào lúc này hắn cũng biết được một chút phương diện, xem ra lần này Triệu Ngữ Yên đã có ý muốn cứng rắn một phen rồi.
Thế thì cũng không còn cách nào cả, dù sao chỉ còn mình hắn ở nơi này ngăn cơn sóng dữ. Chỉ đành trợn mắt bịa chuyện, nhưng Cố Thiếu Dương đã nhanh chóng lấy la bàn ra.
La bàn phát ra hào quang sáng chói khiến hắc y nhân không thể chạm vào hắn. Triệu Ngữ Yên chứng kiến một màn này thì hai mắt hơi loé lên, trực tiếp quay trở lại thế giới tinh thần.
Cố thiếu Dương cũng không để ý, nàng đi đâu hắn cũng không có liên quan, trái lại còn nhìn thấu được mục đích của nàng ta.
Đoán chừng là vì tìm tới thứ kia mà thôi. Chuyện đó hắn chưa từng cân nhắc tới, dù sao mỗi một phương diện đều có người khống chế cả.
Nhưng khi hắn thuận theo lực đẩy thì lại bị rơi vào một lùm cỏ, thoát khỏi hoang mạc lại khiến Cố thiếu Dương có chút không biết làm sao, sau đó đứng lên, đây không phải là khu rừng ở chỗ lối vào sao?
Hình như khi rừng này đã có điểm thay đổi. Trước tiên không nên hỏi tại sao hắn lại biết tới những chi tiết khác biệt đó.
Bởi vì từ lúc bắt đầu nơi này một nơi bị phong bế hoàn toàn là để tránh việc hình thành bát quái trận ở đây, cho nên lúc Cố thiếu Dương trở lại nơi này liền phát hiện ra được sự thay đổi của khu rừng ngay.
Không nghĩ tới lúc này có thể nhìn thấy được trận pháp ngũ hành, bên trong bát quái đồ có đủ nguyên tố như hoả thuỷ thổ mộc, chỉ có kim là không có.
Xem ra muốn chạy khỏi nơi này thì phải tìm được nguyên tố kim, nhưng không ngờ bên cạnh đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, đối phương đang cười híp mắt đi tới.
Hình như còn đang do dự một ít chuyện, lúc này Cố thiếu Dương cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhưng dựa vào sự thay đổi của nói này, hắn cũng có thể thấy được rất rõ tình hình.
Mà người này là người hắn vốn quen biết, vì thế lập tức kéo người lại. Hành động đột ngột này chính hắn còn cảm thấy bất ngờ, nhưng nhiều hơn là cảm xúc ngoài ý muốn.
“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”
“Đó là do ta gia hạn khế ước với ngươi, không chắc sẽ chủ động thả ngươi đi. Chẳng lẽ ngươi vẫn đối với ta như vậy sao?”
Đối phương trầm mặc không nói, tựa như chuyện này không hề có quan hệ gì với hắn cả. Điều này khiến Cố thiếu Dương có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ mím môi một cái nhưng không nói cái gì.
Triệu Ngữ Yên cái tỏ ra thuận lý thành chương, trái lại khiến hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, điều này quả thật đã vượt qua khỏi dự tính của hắn.
Dĩ nhiên cũng phải để ý những nơi lân cận xung quanh, càng là như vạy hắn càng phải đảm bảo những chuyện này có thể phát sinh đúng thời điểm nhất.
Sau đó người kia liền xuất hiện trước mắt của hắn, thậm chí còn không quên thuận tiện nhìn trong mấy cái xó xỉnh khác, xem ra chuyện lần này có lẽ không thông thuận như hắn đã đoán.
Hơn nữa, khi hắc y nhân phất tay, hắn hình như đã ngửi được mùi gì đó trong không khí đang bay về phía bên này.
Nhưng mà hắn cũng không thể nhìn thấy một số việc, ít nhất vào lúc này hắn cũng biết được một chút phương diện, xem ra lần này Triệu Ngữ Yên đã có ý muốn cứng rắn một phen rồi.
Thế thì cũng không còn cách nào cả, dù sao chỉ còn mình hắn ở nơi này ngăn cơn sóng dữ. Chỉ đành trợn mắt bịa chuyện, nhưng Cố Thiếu Dương đã nhanh chóng lấy la bàn ra.
La bàn phát ra hào quang sáng chói khiến hắc y nhân không thể chạm vào hắn. Triệu Ngữ Yên chứng kiến một màn này thì hai mắt hơi loé lên, trực tiếp quay trở lại thế giới tinh thần.
Cố thiếu Dương cũng không để ý, nàng đi đâu hắn cũng không có liên quan, trái lại còn nhìn thấu được mục đích của nàng ta.
Đoán chừng là vì tìm tới thứ kia mà thôi. Chuyện đó hắn chưa từng cân nhắc tới, dù sao mỗi một phương diện đều có người khống chế cả.
Nhưng khi hắn thuận theo lực đẩy thì lại bị rơi vào một lùm cỏ, thoát khỏi hoang mạc lại khiến Cố thiếu Dương có chút không biết làm sao, sau đó đứng lên, đây không phải là khu rừng ở chỗ lối vào sao?
Hình như khi rừng này đã có điểm thay đổi. Trước tiên không nên hỏi tại sao hắn lại biết tới những chi tiết khác biệt đó.
Bởi vì từ lúc bắt đầu nơi này một nơi bị phong bế hoàn toàn là để tránh việc hình thành bát quái trận ở đây, cho nên lúc Cố thiếu Dương trở lại nơi này liền phát hiện ra được sự thay đổi của khu rừng ngay.
Không nghĩ tới lúc này có thể nhìn thấy được trận pháp ngũ hành, bên trong bát quái đồ có đủ nguyên tố như hoả thuỷ thổ mộc, chỉ có kim là không có.
Xem ra muốn chạy khỏi nơi này thì phải tìm được nguyên tố kim, nhưng không ngờ bên cạnh đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, đối phương đang cười híp mắt đi tới.
Hình như còn đang do dự một ít chuyện, lúc này Cố thiếu Dương cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhưng dựa vào sự thay đổi của nói này, hắn cũng có thể thấy được rất rõ tình hình.
Mà người này là người hắn vốn quen biết, vì thế lập tức kéo người lại. Hành động đột ngột này chính hắn còn cảm thấy bất ngờ, nhưng nhiều hơn là cảm xúc ngoài ý muốn.
“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.