Chương 733:
Can Đáo Thiên Minh
04/09/2021
Không ngờ tên Man Ma kia lại ném thẳng đồ tới. Ban đầu Cố Thiếu Dương không kịp phản ứng được đó là thứ gì, nhưng ngay khi nó sắp đập vào trước mặt thì hắn mới phát hiện thứ đó giống như là giọt nước vậy. Rồi hắn đánh giá trên dưới một vòng.
Tình hình khiến hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, chắc chắn đã có một số vấn đề xuất hiện, cho dù hắn không chủ động ra tay thì cũng có thể cam đoan mọi chuyện thuận lý thành chương, nhưng có vẻ có hơi không thuận lợi cho lắm.
“Ngươi có thể giam giữ ta ở đây thì tại sao không nghĩ tới chuyện thả ta ra.”
“Thả ngươi ra thì ta có lợi gì, ngươi cho rằng bây giờ vẫn còn là thời của ngươi sao? Ở nơi này, cho dù là người phong vân tới mức nào cũng đều phải cúi đầu trước mặt ta.”
Nghe được lời này, Cố thiếu Dương có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, điều này đã vượt qua tưởng tượng của hắn. Dù sao vẫn có hơi ngoài ý muốn.
Dĩ nhiên hắn đã mang ý nghĩ này thì chắc chắn không thể ngăn cản được, chỉ là không biết lời hắn nói là thật hay giả.
Nếu bây giờ có cơ hội để kiểm chứng thì hắn cũng muốn thử xem có phương pháp nào thích hợp hơn không. Đằng nào cũng không thể chủ động ra tay được.
Tương ứng, hắn biết những chuyện hắn từng lí giải lúc trước có hơi phiến diện, nhưng hắn lại không dám chắc chắn với cách làm của mình.
Nhỡ lại giống như lần trước. Đặc biệt là bây giờ hắn lại không thể hiểu rõ hoàn cảnh xung quanh mình cho lắm.
Có lẽ nếu hắn chủ động ra tay sẽ gây ra một số phiền phức khác, đó cũng là lí do khiến hắn do dự. Những tràng cảnh chứ xuất hiện liên tiếp khiến hắn có chút cực.
Nhưng tên Man Ma kia thì nhìn trong chốc lát liền biến mất, điều đó khiến hắn có chút không kịp chuẩn bị.
Đám người bên cạnh vừa lúc bu lại khiến hắn hơi ngoài ý muốn, sau đó lại chỉ thấy mỗi mình hắn ở lại.
Hoá ra tên kia còn mang theo rất nhiều đàn em tới. Đám đó đang vây xung quanh hắn, tròn mắt nhìn chăm chú như thể nhìn sinh vật kì lạ vậy.
Lúc này hắn đã tận lực, nếu còn phát sinh chuyện gì thì hắn không thể giải thích trong một hai câu được.
Hơn nữa hắn cũng phát hiện một chuyện, nếu nói trước đây hắn có thể thuận lợi đi qua thì tình huống trước mắt lại chính là một thứ bí ẩn.
“Đừng nói mấy người chúng ta gây khó dễ với ngươi. Lần trước ngươi nổi bật ở nơi này thế nào có từng quan tâm tới cảm thụ của chúng ta đâu.”
Cố Thiếu Dương có hơi kì quái, đám người này đang nói chuyện với hắn sao? Mà hắn đã làm gì đâu chứ.
Thậm chí hắn còn luôn duy trì khoảng cách với đám người họ, chỉ sợ họ sẽ phong toả vị trí của hắn. Không ngờ trời xui đất khiến thế nào lại quay lại điểm xuất phát này.
Lúc này Cố Thiếu Dương cũng không định giằng co tiếp với họ, rõ ràng có thể thấy được đám người này không định nói chuyện nhẹ nhàng với hắn.
Đã thế thì có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có lợi gì, hơn nữa hắn còn phát hiện tên Man Ma này có hơi khác so với trước.
Tình hình khiến hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, chắc chắn đã có một số vấn đề xuất hiện, cho dù hắn không chủ động ra tay thì cũng có thể cam đoan mọi chuyện thuận lý thành chương, nhưng có vẻ có hơi không thuận lợi cho lắm.
“Ngươi có thể giam giữ ta ở đây thì tại sao không nghĩ tới chuyện thả ta ra.”
“Thả ngươi ra thì ta có lợi gì, ngươi cho rằng bây giờ vẫn còn là thời của ngươi sao? Ở nơi này, cho dù là người phong vân tới mức nào cũng đều phải cúi đầu trước mặt ta.”
Nghe được lời này, Cố thiếu Dương có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, điều này đã vượt qua tưởng tượng của hắn. Dù sao vẫn có hơi ngoài ý muốn.
Dĩ nhiên hắn đã mang ý nghĩ này thì chắc chắn không thể ngăn cản được, chỉ là không biết lời hắn nói là thật hay giả.
Nếu bây giờ có cơ hội để kiểm chứng thì hắn cũng muốn thử xem có phương pháp nào thích hợp hơn không. Đằng nào cũng không thể chủ động ra tay được.
Tương ứng, hắn biết những chuyện hắn từng lí giải lúc trước có hơi phiến diện, nhưng hắn lại không dám chắc chắn với cách làm của mình.
Nhỡ lại giống như lần trước. Đặc biệt là bây giờ hắn lại không thể hiểu rõ hoàn cảnh xung quanh mình cho lắm.
Có lẽ nếu hắn chủ động ra tay sẽ gây ra một số phiền phức khác, đó cũng là lí do khiến hắn do dự. Những tràng cảnh chứ xuất hiện liên tiếp khiến hắn có chút cực.
Nhưng tên Man Ma kia thì nhìn trong chốc lát liền biến mất, điều đó khiến hắn có chút không kịp chuẩn bị.
Đám người bên cạnh vừa lúc bu lại khiến hắn hơi ngoài ý muốn, sau đó lại chỉ thấy mỗi mình hắn ở lại.
Hoá ra tên kia còn mang theo rất nhiều đàn em tới. Đám đó đang vây xung quanh hắn, tròn mắt nhìn chăm chú như thể nhìn sinh vật kì lạ vậy.
Lúc này hắn đã tận lực, nếu còn phát sinh chuyện gì thì hắn không thể giải thích trong một hai câu được.
Hơn nữa hắn cũng phát hiện một chuyện, nếu nói trước đây hắn có thể thuận lợi đi qua thì tình huống trước mắt lại chính là một thứ bí ẩn.
“Đừng nói mấy người chúng ta gây khó dễ với ngươi. Lần trước ngươi nổi bật ở nơi này thế nào có từng quan tâm tới cảm thụ của chúng ta đâu.”
Cố Thiếu Dương có hơi kì quái, đám người này đang nói chuyện với hắn sao? Mà hắn đã làm gì đâu chứ.
Thậm chí hắn còn luôn duy trì khoảng cách với đám người họ, chỉ sợ họ sẽ phong toả vị trí của hắn. Không ngờ trời xui đất khiến thế nào lại quay lại điểm xuất phát này.
Lúc này Cố Thiếu Dương cũng không định giằng co tiếp với họ, rõ ràng có thể thấy được đám người này không định nói chuyện nhẹ nhàng với hắn.
Đã thế thì có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có lợi gì, hơn nữa hắn còn phát hiện tên Man Ma này có hơi khác so với trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.