Chương 735:
Can Đáo Thiên Minh
06/09/2021
Xem ra nàng cũng từng ghi hận Cố Thiếu Dương, thật ra nàng ta chưa từng làm quá nhiều chuyện quá đáng.
Nhưng bởi vì thực lực của Cố Thiếu Dương chiếm ưu thế ở đây nên đã khiến những người khác phải ghen ghét, tất cả hắn đều biết rõ trong lòng bàn tay.
Nếu như cứ muốn tiếp tục thì có lẽ Cố Thiếu Dương sẽ phải chịu thiệt thòi, có vẻ đối phương cũng không có ý tứ tới giải vây cho hắn.
Cố Thiếu Dương vụng trộm chuồn đi, người kia trong nháy mắt trở nên hoảng hốt, sau đó đi một hướng khác.
Triệu Ngữ Yên vẫn nhất mực đi theo sau hắn, nhưng không chịu nói lời nào. Lúc này Cố Thiếu Dương quay đầu lại, định quát nàng ta một trận thì bên cạnh lại xuất hiện một đám người.
“Mau tới đây nhìn xem, người này đang có ý định chạy trốn kìa!”
Sau đó đám người họ nhanh chóng lao tới, Cố Thiếu Dương phẫn hận nhìn tên vừa hô lớn kia, sau đó quay người chạy đi.
Giống như sợ bị quấy nhiễu, Triệu Ngữ Yên có chút chán chường, nàng ta tới đây đơn giản chỉ là hỗ trợ mà thôi.
Nhưng đối với Cố Thiếu Dương thì chỉ cần nàng ta không xuất hiện đã là chuyện cực kì tốt rồi. Chỉ là không biết tám vị Đại Thánh có thể liên lạc lại được với hắn hay không thôi.
Nếu không thể thì hắn sẽ phải tốn thêm thời gian để tìm bọn họ, còn không sẽ bị xóa sổ ngay trên con đường này, điều đó mà xảy ra thì cực kì không xong.
Tương tự, hắn cũng phát hiện ra chuyện khác, cái bóng của Duy Nạp Tư kia đã từng lưu lại ấn tượng khá lớn trong lòng hắn.
Mà hắn phát hiện, tất cả mọi người ở đây chỉ có cái bóng của Duy Nạp Tư là bị bó buộc lại, chẳng lẽ đây là thế giới thuộc về những hình bóng sao?
Hắn cũng muốn nhìn thử bản thân xem có không, nhưng hắn lại là một con người hoàn chỉnh.
Sau đó người này đưa đồ trong tay ra, ngay từ đầu hắn cũng không thể dự đoán trước được điều này.
Nhưng chỉ một lúc sau phiền toái đã xuất hiện, mấy người họ vậy mà lại tìm được chính xác vị trí của hắn, điều đó khiến Cố Thiếu Dương có hơi đau đầu.
Không có năng lực trong người thì hắn có mơ cũng chẳng thể đào tẩu được, cho dù có vượt nóc băng qua tường cũng chỉ phí sức lực vô ích mà thôi.
Vì thế đối với tình hình trước mắt hắn có chút không biết làm thế nào cho phải, nhưng khi bọn họ xông tới, hắn thấy được một hình bóng xen lẫn trong đám người. Người này hắn rất quen thuộc, nhưng hắn không ngờ bây giờ đối phương lại thông đồng với đám người này làm bậy.
“Ngươi cũng đi cùng với bọn họ sao?”
Cái bóng kia không trả lời hắn, chỉ đứng trong một góc nhìn hắn chằm chằm, giống như trên người hắn có bảo vật gì đó cực kì quý giá vậy.
Tình hình trước mắt khiến hắn có chút không kịp chuẩn bị, nhưng sau đó lại phát hiện thêm một điểm nữa, hắn liên tiếp gặp phải vấn đề ở đây thì tại sao lại không thể nhìn thấy được manh mối gì chứ?
Dù sao cũng không có khả năng chuyện gì cũng có thể giải quyết toàn vẹn được, nên trước mắt hắn chỉ muốn tìm cách hợp lý nhất mà thôi.
Lúc này, hắn chợt nghĩ tới Duy Nạp Tư, nên cũng không tiếp tục nói nhảm mà nhìn vào trong góc kia, lần nữa thấy được dung nham nóng chảy, cái quan trọng là hắn nên làm cái gì bây giờ?
Nhưng bởi vì thực lực của Cố Thiếu Dương chiếm ưu thế ở đây nên đã khiến những người khác phải ghen ghét, tất cả hắn đều biết rõ trong lòng bàn tay.
Nếu như cứ muốn tiếp tục thì có lẽ Cố Thiếu Dương sẽ phải chịu thiệt thòi, có vẻ đối phương cũng không có ý tứ tới giải vây cho hắn.
Cố Thiếu Dương vụng trộm chuồn đi, người kia trong nháy mắt trở nên hoảng hốt, sau đó đi một hướng khác.
Triệu Ngữ Yên vẫn nhất mực đi theo sau hắn, nhưng không chịu nói lời nào. Lúc này Cố Thiếu Dương quay đầu lại, định quát nàng ta một trận thì bên cạnh lại xuất hiện một đám người.
“Mau tới đây nhìn xem, người này đang có ý định chạy trốn kìa!”
Sau đó đám người họ nhanh chóng lao tới, Cố Thiếu Dương phẫn hận nhìn tên vừa hô lớn kia, sau đó quay người chạy đi.
Giống như sợ bị quấy nhiễu, Triệu Ngữ Yên có chút chán chường, nàng ta tới đây đơn giản chỉ là hỗ trợ mà thôi.
Nhưng đối với Cố Thiếu Dương thì chỉ cần nàng ta không xuất hiện đã là chuyện cực kì tốt rồi. Chỉ là không biết tám vị Đại Thánh có thể liên lạc lại được với hắn hay không thôi.
Nếu không thể thì hắn sẽ phải tốn thêm thời gian để tìm bọn họ, còn không sẽ bị xóa sổ ngay trên con đường này, điều đó mà xảy ra thì cực kì không xong.
Tương tự, hắn cũng phát hiện ra chuyện khác, cái bóng của Duy Nạp Tư kia đã từng lưu lại ấn tượng khá lớn trong lòng hắn.
Mà hắn phát hiện, tất cả mọi người ở đây chỉ có cái bóng của Duy Nạp Tư là bị bó buộc lại, chẳng lẽ đây là thế giới thuộc về những hình bóng sao?
Hắn cũng muốn nhìn thử bản thân xem có không, nhưng hắn lại là một con người hoàn chỉnh.
Sau đó người này đưa đồ trong tay ra, ngay từ đầu hắn cũng không thể dự đoán trước được điều này.
Nhưng chỉ một lúc sau phiền toái đã xuất hiện, mấy người họ vậy mà lại tìm được chính xác vị trí của hắn, điều đó khiến Cố Thiếu Dương có hơi đau đầu.
Không có năng lực trong người thì hắn có mơ cũng chẳng thể đào tẩu được, cho dù có vượt nóc băng qua tường cũng chỉ phí sức lực vô ích mà thôi.
Vì thế đối với tình hình trước mắt hắn có chút không biết làm thế nào cho phải, nhưng khi bọn họ xông tới, hắn thấy được một hình bóng xen lẫn trong đám người. Người này hắn rất quen thuộc, nhưng hắn không ngờ bây giờ đối phương lại thông đồng với đám người này làm bậy.
“Ngươi cũng đi cùng với bọn họ sao?”
Cái bóng kia không trả lời hắn, chỉ đứng trong một góc nhìn hắn chằm chằm, giống như trên người hắn có bảo vật gì đó cực kì quý giá vậy.
Tình hình trước mắt khiến hắn có chút không kịp chuẩn bị, nhưng sau đó lại phát hiện thêm một điểm nữa, hắn liên tiếp gặp phải vấn đề ở đây thì tại sao lại không thể nhìn thấy được manh mối gì chứ?
Dù sao cũng không có khả năng chuyện gì cũng có thể giải quyết toàn vẹn được, nên trước mắt hắn chỉ muốn tìm cách hợp lý nhất mà thôi.
Lúc này, hắn chợt nghĩ tới Duy Nạp Tư, nên cũng không tiếp tục nói nhảm mà nhìn vào trong góc kia, lần nữa thấy được dung nham nóng chảy, cái quan trọng là hắn nên làm cái gì bây giờ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.