Chương 752:
Can Đáo Thiên Minh
25/09/2021
(*Hành động ngang ngược, xằng bậy, bất chấp đúng sai)
Dĩ nhiên hắn vẫn hi vọng có thể tìm được chỗ trống, nếu không sẽ để y tiếp tục càn rỡ thêm một thời gian.
Trái lại, kết quả cuối cùng hắn sẽ không bị thương, nhưng hiện tại Cố Thiếu Dương chỉ nghĩ tới Phù Nhược Sát, nghĩ tại sao hắn ta có thể quả quyết rời đi như vậy.
Cuối cùng hắn ta định làm cái gì, chẳng lẽ không thể chiến đấu cùng hắn hay sao?
Tuy nhiên hiện tại không phải lúc để hắn do dự, Man Ma đột nhiên rút ra một cái roi cực kì dài, hắn ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt có chút sắc thái bất ngờ, xem ra hắn không định cân nhắc thông qua phương diện này.
Có vẻ Man Ma không hề có ý định bỏ qua cho hắn, nếu hắn thực sự có thực lực thì đã lấy Thất Tinh Long Uyên ra để chiến đấu từ lâu rồi.
Không biết có phải do suy nghĩ của hắn quá mãnh liệt hay không mà lúc này, Thất Tinh Long Uyên thực sự bay tới bên cạnh hắn.
Hơn nữa còn hợp tình hợp lý mà chắn trước người Cố Thiếu Dương. Điều này khiến Cố Thiếu Dương hơi giật mình, hắn chưa từng thấy Thất Tinh Long Uyên có thể tự chủ được như bây giờ.
Đây là lần đầu tiên, hơn nữa nguyên nhân là do bảo vệ hắn, càng nghĩ hắn càng cảm thấy ấm áp trong lòng.
Nhưng ngay sau đó lại xảy ra chuyện, trước mắt hắn biết rõ nơi này nhiều khó khăn như vậy, Thất Tinh Long Uyên muốn trợ giúp hắn cũng rất khó.
Có lẽ chỉ đủ kéo dài thời gian cho hắn, nhưng ít nhất là đủ để khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ Thất Tinh Long Uyên của hắn lại khác so với hắn tưởng tượng như vậy.
Tuy nhiên, vào lúc này la bàn lại bay ra. Thấy hai vũ khí thân thuộc của mình xuất hiện, hắn không nhịn được mà lấp lánh hai mắt.
Nói hơi không chính xác một chút thì la bàn có thể dựa theo mà vẽ ra như khuôn đúc nên bản thân hắn cũng không quá gấp. Chỉ là, hắn không nghĩ tới hành động của bản thân lại liên quan tới như vậy.
Suy cho cùng thì chắc chắn là có liên quan, nhưng có vẻ đối phương không quá lo lắng chuyện này, giống như đây là một chuyện không hề quan trọng chút nào vậy.
Tuy nhiên, giờ khắc này khiến hắn sáng hai mắt, đầu tiên là do nơi này phát sinh thêm một số chuyện nên giúp hắn trải qua những chuyện này. Nhưng thời điểm này hắn không nên suy nghĩ tới những chuyện không quan trọng kia nữa, dù sao cũng chẳng có ích gì đối với hắn.
“Theo ngươi ai là người đoán đúng lần này?”
“Vậy chắc chắn là ta nắm chắc phần thắng rồi, không lẽ còn cần hỏi lại hay sao?”
Đối phương nở nụ cười, cùng với người trong trí nhớ của hắn chồng chất lên nhau, thì ra y đang cố gắng che dấu thân phận thật sự của mình.
Chẳng trách có thể khiến hắn gặp đả kích lớn như vậy, tuy nhiên hắn cũng không định tính toán chi li quá chủ đề này.
Đối với hắn, có lẽ chuyện này có chút khác biệt nhưng lúc này hắn vẫn nên dạy cho y một bài học.
“Chuyện lần này ngươi không cần nói ta cũng biết, nhất định là không khác bộ dáng trước đây là bao. Ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, làm tốt chuyện của ngươi ở đây là được rồi.”
Đối phương gật đầu, sau đó trực tiếp rời đi. Mà Man Ma lại nhận lấy roi trong tay y.
Dĩ nhiên hắn vẫn hi vọng có thể tìm được chỗ trống, nếu không sẽ để y tiếp tục càn rỡ thêm một thời gian.
Trái lại, kết quả cuối cùng hắn sẽ không bị thương, nhưng hiện tại Cố Thiếu Dương chỉ nghĩ tới Phù Nhược Sát, nghĩ tại sao hắn ta có thể quả quyết rời đi như vậy.
Cuối cùng hắn ta định làm cái gì, chẳng lẽ không thể chiến đấu cùng hắn hay sao?
Tuy nhiên hiện tại không phải lúc để hắn do dự, Man Ma đột nhiên rút ra một cái roi cực kì dài, hắn ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt có chút sắc thái bất ngờ, xem ra hắn không định cân nhắc thông qua phương diện này.
Có vẻ Man Ma không hề có ý định bỏ qua cho hắn, nếu hắn thực sự có thực lực thì đã lấy Thất Tinh Long Uyên ra để chiến đấu từ lâu rồi.
Không biết có phải do suy nghĩ của hắn quá mãnh liệt hay không mà lúc này, Thất Tinh Long Uyên thực sự bay tới bên cạnh hắn.
Hơn nữa còn hợp tình hợp lý mà chắn trước người Cố Thiếu Dương. Điều này khiến Cố Thiếu Dương hơi giật mình, hắn chưa từng thấy Thất Tinh Long Uyên có thể tự chủ được như bây giờ.
Đây là lần đầu tiên, hơn nữa nguyên nhân là do bảo vệ hắn, càng nghĩ hắn càng cảm thấy ấm áp trong lòng.
Nhưng ngay sau đó lại xảy ra chuyện, trước mắt hắn biết rõ nơi này nhiều khó khăn như vậy, Thất Tinh Long Uyên muốn trợ giúp hắn cũng rất khó.
Có lẽ chỉ đủ kéo dài thời gian cho hắn, nhưng ít nhất là đủ để khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ Thất Tinh Long Uyên của hắn lại khác so với hắn tưởng tượng như vậy.
Tuy nhiên, vào lúc này la bàn lại bay ra. Thấy hai vũ khí thân thuộc của mình xuất hiện, hắn không nhịn được mà lấp lánh hai mắt.
Nói hơi không chính xác một chút thì la bàn có thể dựa theo mà vẽ ra như khuôn đúc nên bản thân hắn cũng không quá gấp. Chỉ là, hắn không nghĩ tới hành động của bản thân lại liên quan tới như vậy.
Suy cho cùng thì chắc chắn là có liên quan, nhưng có vẻ đối phương không quá lo lắng chuyện này, giống như đây là một chuyện không hề quan trọng chút nào vậy.
Tuy nhiên, giờ khắc này khiến hắn sáng hai mắt, đầu tiên là do nơi này phát sinh thêm một số chuyện nên giúp hắn trải qua những chuyện này. Nhưng thời điểm này hắn không nên suy nghĩ tới những chuyện không quan trọng kia nữa, dù sao cũng chẳng có ích gì đối với hắn.
“Theo ngươi ai là người đoán đúng lần này?”
“Vậy chắc chắn là ta nắm chắc phần thắng rồi, không lẽ còn cần hỏi lại hay sao?”
Đối phương nở nụ cười, cùng với người trong trí nhớ của hắn chồng chất lên nhau, thì ra y đang cố gắng che dấu thân phận thật sự của mình.
Chẳng trách có thể khiến hắn gặp đả kích lớn như vậy, tuy nhiên hắn cũng không định tính toán chi li quá chủ đề này.
Đối với hắn, có lẽ chuyện này có chút khác biệt nhưng lúc này hắn vẫn nên dạy cho y một bài học.
“Chuyện lần này ngươi không cần nói ta cũng biết, nhất định là không khác bộ dáng trước đây là bao. Ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, làm tốt chuyện của ngươi ở đây là được rồi.”
Đối phương gật đầu, sau đó trực tiếp rời đi. Mà Man Ma lại nhận lấy roi trong tay y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.