Chương 772: Ngăn Lại Man Ma
Can Đáo Thiên Minh
26/04/2022
Chỉ cần một số người cùng ngăn lại phòng tuyến cuối cùng thì đối phương sẽ không thể rời khỏi nơi này, chứ đừng nói là muốn tìm trợ giúp ở bên trên.
Lúc này Mỹ Đỗ Toa đã tụ hợp với Cố Thiếu Dương, điều này khiến hắn cảm thấy hơi ngoài ý muốn, tuy nhiên trước khi tia chớp bổ xuống bên dưới Cố Thiếu Dương đã mang theo Mỹ Đỗ Toa rời lên trên không.
Hiện tại hắn không nên nghĩ tới những chuyện không quan trọng. Cộng thêm một ít phán đoán cũng đã đủ để trợ giúp hắn rồi, tất cả đều được chứng minh khá đầy đủ.
“Không ngờ hai người các ngươi lại liên thủ với nhau, chẳng biết có bản lĩnh gì đặc biệt hay không.”
Sau đó y nở một nụ cười khinh thường. Cố Thiếu Dương chuẩn bị ra tay với hắn, đồng thời hắn cũng muốn chứng minh cho người này biết ai mới là người có thực lực chân chính ở đây.
Vì thế Cố Thiếu Dương lấy ra Thất Tinh Long Uyên phi lên trời.
Còn Lôi Thần không nhịn được, mỉm cười nhìn về phía hắn, đúng là một tên không biết tự lượng sức mình, lúc nào cũng muốn phô trương thực lực của bản thân ra. Chỉ một lúc nữa thôi, khi hắn bị đạo thiên lôi của y đập thành bột nát thì hắn sẽ biết bản thân mình đang làm chuyện ngu xuẩn tới đâu.
Nhưng y không ngờ Thất Tinh Long Uyên trong tay Cố Thiếu Dương lại dẫn đạo thiên lôi lên người nó. Lúc này, Mỹ Đỗ Toa thét to một tiếng, muốn cướp lại Thất Tinh Long Uyên trong tay hắn.
Không ngờ đạo lôi điện đột nhiên trở nên tĩnh lặng, mọi chuyện tựa như một giấc mơ, mà Mỹ Đỗ Toa thì cảm thấy rất bất ngờ.
Nàng ta xông lên chạm vào người Cố Thiếu Dương, trừ việc nhiệt độ cơ thể hơi cao một chút thì không xảy ra bất kì chuyện gì cả. Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía Lôi Thần, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là giả sao?
Tôn nghiêm của một vị Lôi Thần vừa bị nghiền ép, vị này chắc chắn sẽ tìm cách phá hủy thanh kiếm của Cố Thiếu Dương.
Mà hắn lại không biết nên giải quyết chuyện lần nữa như thế nào, hiện tại lại không có chút cố hội nào để biến chuyển, trái lại còn gặp phải nan đề trước mắt.
Hiện tại phiền toái đã bày ra trước mắt, Cố Thiếu Dương vẫn chưa mở miệng nói gì, tựa như không có nguy hiểm nào mà sự phong nhã không thể giải quyết được vậy.
Nhưng vẫn phải xem xét một chút cảnh tượng xung quanh, nói không đúng một chút thì càng làm như thế thì càng thuận lợi hơn.
Hơn nữa có vẻ Thất Tinh Long Uyên đã hấp thu được luồng lôi điện kia, sau đó nó lại phi tới tấn công Lôi Thần.
Mà Cố Thiếu Dương cũng không tạo ra chút sơ hở nào, nâng Thất tinh Long Uyên đâm vào người Lôi Thần.
Đối phương run lên, sau đó nhanh chóng rút lui sang bên cạnh. Không ngờ lôi điện mà y tạo ra lại mạnh như thế, hiện tại bả vai chắc chắn đã ướt đẫm máu, nhưng màu máu lại là màu xanh lục khiến Cố Thiếu Dương phải sửng sốt một hồi.
Cố Thiếu Dương biết Mỹ Đỗ Toa chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy, vì thế nhẹ nhàng lấy tay che mắt nàng ta, sau đó hắn trực tiếp biến mất.
Thực chất là chuyển vào trong không gian của Cố Thiếu Dương. Kể từ lần tìm thấy Lưu Vân Đại Đế hắn liền rơi vào một tiểu thế giới đặc thù, liên tưởng tới những gì Triệu Ngữ Yên từng nói thì đây chính là không gian nhỏ của Lưu Vân Đại Đế truyền thừa lại, thời gian ở trong này cùng với mọi vật đều trở nên bất động.
Vì thế hắn rất thích không gian nhỏ này. Tuy nhiên hiện tại hắn không thể nói mấy lời như này được.
Thế nên hắn hơi do dự một chút, cuối cùng cũng nuốt câu định nói trở lại. Lúc này ai cũng trở thành mục tiêu hoài nghi, mà hắn cũng không muốn mình trở thành một người bị thay thế.
Nhưng hiện tại Tát Lạc lại đột nhiên hiểu được tình hình trước mắt. Tuy nhiên khi Mỹ Đỗ Toa mở mắt ra lần nữa thì phát hiện người vừa đứng bên cạnh đã không thấy đâu nữa.
Nàng ta liền quay đầu nhìn xung quanh để tìm kiếm, nhưng đối phương chỉ mỉm cười, không nói cho nàng biết người kia đã đi đâu.
Mỹ Đỗ Toa nhìn thái độ của hắn ta là biết không thể hỏi được, vì thế liền trầm mặc trở lại mặt đất.
Thấy đám mây trên bầu trời đã tản ra, Man Ma liền biết chỗ dựa của y hiện tại không thể dựa tiếp được nữa, vì thế y định độn thổ đào tẩu.
Không ngờ lại bị Cố Thiếu Dương vừa hạ xuống đất tóm gọn, sau đó y dò xét nhìn người này, tựa như đang tìm hiểu xem hắn đã làm những gì.
Nhưng cũng vì nguyên nhân lần trước mà hiện tại sinh ra một số biến động khác. Hắn đã không đề cập thì chính mình cũng sẽ không nói nhảm thêm, nếu không cũng trở thành dã tràng se cát. Đã không chiếm được tiện nghi còn bị mắng một trận nữa, mình mới không ngu mà tự nhiên nói đâu. Ai ngu mới chủ động làm trước.
p/s: Bên Bfaloo đã ban IP Việt Nam nên mình không lấy được bản raw mà cũng chưa có bản convert nên mình sẽ tạm dừng tại chương này, khi nào có mình sẽ thông báo sau. Mong các đạo hữu thông cảm :(
Lúc này Mỹ Đỗ Toa đã tụ hợp với Cố Thiếu Dương, điều này khiến hắn cảm thấy hơi ngoài ý muốn, tuy nhiên trước khi tia chớp bổ xuống bên dưới Cố Thiếu Dương đã mang theo Mỹ Đỗ Toa rời lên trên không.
Hiện tại hắn không nên nghĩ tới những chuyện không quan trọng. Cộng thêm một ít phán đoán cũng đã đủ để trợ giúp hắn rồi, tất cả đều được chứng minh khá đầy đủ.
“Không ngờ hai người các ngươi lại liên thủ với nhau, chẳng biết có bản lĩnh gì đặc biệt hay không.”
Sau đó y nở một nụ cười khinh thường. Cố Thiếu Dương chuẩn bị ra tay với hắn, đồng thời hắn cũng muốn chứng minh cho người này biết ai mới là người có thực lực chân chính ở đây.
Vì thế Cố Thiếu Dương lấy ra Thất Tinh Long Uyên phi lên trời.
Còn Lôi Thần không nhịn được, mỉm cười nhìn về phía hắn, đúng là một tên không biết tự lượng sức mình, lúc nào cũng muốn phô trương thực lực của bản thân ra. Chỉ một lúc nữa thôi, khi hắn bị đạo thiên lôi của y đập thành bột nát thì hắn sẽ biết bản thân mình đang làm chuyện ngu xuẩn tới đâu.
Nhưng y không ngờ Thất Tinh Long Uyên trong tay Cố Thiếu Dương lại dẫn đạo thiên lôi lên người nó. Lúc này, Mỹ Đỗ Toa thét to một tiếng, muốn cướp lại Thất Tinh Long Uyên trong tay hắn.
Không ngờ đạo lôi điện đột nhiên trở nên tĩnh lặng, mọi chuyện tựa như một giấc mơ, mà Mỹ Đỗ Toa thì cảm thấy rất bất ngờ.
Nàng ta xông lên chạm vào người Cố Thiếu Dương, trừ việc nhiệt độ cơ thể hơi cao một chút thì không xảy ra bất kì chuyện gì cả. Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía Lôi Thần, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là giả sao?
Tôn nghiêm của một vị Lôi Thần vừa bị nghiền ép, vị này chắc chắn sẽ tìm cách phá hủy thanh kiếm của Cố Thiếu Dương.
Mà hắn lại không biết nên giải quyết chuyện lần nữa như thế nào, hiện tại lại không có chút cố hội nào để biến chuyển, trái lại còn gặp phải nan đề trước mắt.
Hiện tại phiền toái đã bày ra trước mắt, Cố Thiếu Dương vẫn chưa mở miệng nói gì, tựa như không có nguy hiểm nào mà sự phong nhã không thể giải quyết được vậy.
Nhưng vẫn phải xem xét một chút cảnh tượng xung quanh, nói không đúng một chút thì càng làm như thế thì càng thuận lợi hơn.
Hơn nữa có vẻ Thất Tinh Long Uyên đã hấp thu được luồng lôi điện kia, sau đó nó lại phi tới tấn công Lôi Thần.
Mà Cố Thiếu Dương cũng không tạo ra chút sơ hở nào, nâng Thất tinh Long Uyên đâm vào người Lôi Thần.
Đối phương run lên, sau đó nhanh chóng rút lui sang bên cạnh. Không ngờ lôi điện mà y tạo ra lại mạnh như thế, hiện tại bả vai chắc chắn đã ướt đẫm máu, nhưng màu máu lại là màu xanh lục khiến Cố Thiếu Dương phải sửng sốt một hồi.
Cố Thiếu Dương biết Mỹ Đỗ Toa chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy, vì thế nhẹ nhàng lấy tay che mắt nàng ta, sau đó hắn trực tiếp biến mất.
Thực chất là chuyển vào trong không gian của Cố Thiếu Dương. Kể từ lần tìm thấy Lưu Vân Đại Đế hắn liền rơi vào một tiểu thế giới đặc thù, liên tưởng tới những gì Triệu Ngữ Yên từng nói thì đây chính là không gian nhỏ của Lưu Vân Đại Đế truyền thừa lại, thời gian ở trong này cùng với mọi vật đều trở nên bất động.
Vì thế hắn rất thích không gian nhỏ này. Tuy nhiên hiện tại hắn không thể nói mấy lời như này được.
Thế nên hắn hơi do dự một chút, cuối cùng cũng nuốt câu định nói trở lại. Lúc này ai cũng trở thành mục tiêu hoài nghi, mà hắn cũng không muốn mình trở thành một người bị thay thế.
Nhưng hiện tại Tát Lạc lại đột nhiên hiểu được tình hình trước mắt. Tuy nhiên khi Mỹ Đỗ Toa mở mắt ra lần nữa thì phát hiện người vừa đứng bên cạnh đã không thấy đâu nữa.
Nàng ta liền quay đầu nhìn xung quanh để tìm kiếm, nhưng đối phương chỉ mỉm cười, không nói cho nàng biết người kia đã đi đâu.
Mỹ Đỗ Toa nhìn thái độ của hắn ta là biết không thể hỏi được, vì thế liền trầm mặc trở lại mặt đất.
Thấy đám mây trên bầu trời đã tản ra, Man Ma liền biết chỗ dựa của y hiện tại không thể dựa tiếp được nữa, vì thế y định độn thổ đào tẩu.
Không ngờ lại bị Cố Thiếu Dương vừa hạ xuống đất tóm gọn, sau đó y dò xét nhìn người này, tựa như đang tìm hiểu xem hắn đã làm những gì.
Nhưng cũng vì nguyên nhân lần trước mà hiện tại sinh ra một số biến động khác. Hắn đã không đề cập thì chính mình cũng sẽ không nói nhảm thêm, nếu không cũng trở thành dã tràng se cát. Đã không chiếm được tiện nghi còn bị mắng một trận nữa, mình mới không ngu mà tự nhiên nói đâu. Ai ngu mới chủ động làm trước.
p/s: Bên Bfaloo đã ban IP Việt Nam nên mình không lấy được bản raw mà cũng chưa có bản convert nên mình sẽ tạm dừng tại chương này, khi nào có mình sẽ thông báo sau. Mong các đạo hữu thông cảm :(
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.