Chương 682: Vết Thương
Can Đáo Thiên Minh
14/07/2021
Xem xét tình hình phía trước, cuối cùng họ cũng lựa chọn cõng người ra ngoài, thấy hình ảnh rời đi của họ, Cố Thiếu Dương không nhịn được thở ra một hơi.
Vậy kế tiếp chính là thời khắc phát huy trên sân nhà của mình, nhưng họ vẫn cảm thấy có chút khó khăn, giống như có ai đó đang âm thầm nhìn chằm chằm bọn họ, hiện tại họ không biết sau này mình sẽ gặp phải thứ gì.
Còn Cố Thiếu Dương không hề do dự mà đi thẳng vào bên trong, ngay cả đầu cũng không quay lại nhìn một cái, tựa như đây không phải là sương mù che mắt mà là một con đường thông thuận bình thường.
Nhưng mấy người đồng bạn đã rời đi, căn bàn không nhìn thấy một màn này của hắn.
Dĩ nhiên, đi được nửa đường Mỹ Đỗ Toa cũng đã thanh tỉnh hoàn toàn, sau khi nhìn thấy mấy người này bên cạnh liền rơi vào trầm mặc cùng nghi hoặc.
Chỉ là nàng ta biết hiện tại không phải lúc nên mở miệng, mặc kệ có bị người khác đâm chọc hay không nhưng hiện tại hôn mê vẫn tốt hơn, vì thế nàng ta cũng không hề nói gì, chỉ cắm đầu đi theo mấy người này ra ngoài.
Lúc đi ra, nàng ta thấy được vết thương ở cổ chân, thế là kéo người phía trước quay lại, nghiêng đầu nhìn về phía nàng ta.
Đối phương cũng quay đầu lại kỳ quái nhìn nàng, sau đó nàng ta trực tiếp kéo quần dài ở cổ chân lên, giơ vết thương tương tự cho Na Tháp Toa nhìn.
Lúc này hai người mới phát hiện vết thương của mình giống nhau, không chỉ là vị trí mà ngay cả thảo dược đang đắp bên trên cũng tương tự. Tình hình hiện tại khiến Tát Lạc không kịp chuẩn bị, phải biết cả hai người này đều là người của xà tộc đấy.
“Ngoại nhân như hắn sao lại biết công dụng của loại thảo dược này?”
Nghe vậy, hai người nhìn nhau, bộ dáng đều đang hoang mang.
Tại sao lại biến thành như vậy, nhưng mà hiện tại họ không có thời gian để do dự, nếu tiếp tục chỉ mang tới phiền toái cho mọi người mà thôi.
Hai ngươi nuốt xuống nghi hoặc dâng tới miệng, không nghĩ tới vừa định nhấc chân đi tiếp đã nghe thấy tiếng bước chân truyền tới từ sau lưng.
Rơi vào đường cùng, mấy người họ không thể làm gì khác hơn là trốn sang một góc tối, không nghĩ tới họ vừa ẩn nấp xong thì người kia cũng hiện ra hoàn toàn.
Hóa ra là một người trong tám đại thánh, Na Tháp Toa bên cạnh thấy là người này thì lập tức hào hứng, định ra ngoài hội hợp, nhưng lại bị Tát Lạc ngăn lại.
Mấy người này nhìn không giống người mà họ từng nhận biết, trái lại giống như đã bị mê hoặc, hiện tại họ trốn tránh là rất hợp lý.
“Mấy người đừng ra ngoài vội, ta tới bên cạnh nhìn xem có nơi chạy trốn nào không.”
Sau đó hắn liền rời đi một mình, ở thời điểm hiện tại, hắn chỉ có thể đưa ra lựa chọn này.
Nhưng lựa chọn chỉ đủ để giải quyết một chút chuyện, cũng không thể giải quyết toàn vẹn, nhưng cái gì cần ưu tiên vẫn phải ưu tiên, tránh xuất hiện phiền toái không đáng có.
Vậy kế tiếp chính là thời khắc phát huy trên sân nhà của mình, nhưng họ vẫn cảm thấy có chút khó khăn, giống như có ai đó đang âm thầm nhìn chằm chằm bọn họ, hiện tại họ không biết sau này mình sẽ gặp phải thứ gì.
Còn Cố Thiếu Dương không hề do dự mà đi thẳng vào bên trong, ngay cả đầu cũng không quay lại nhìn một cái, tựa như đây không phải là sương mù che mắt mà là một con đường thông thuận bình thường.
Nhưng mấy người đồng bạn đã rời đi, căn bàn không nhìn thấy một màn này của hắn.
Dĩ nhiên, đi được nửa đường Mỹ Đỗ Toa cũng đã thanh tỉnh hoàn toàn, sau khi nhìn thấy mấy người này bên cạnh liền rơi vào trầm mặc cùng nghi hoặc.
Chỉ là nàng ta biết hiện tại không phải lúc nên mở miệng, mặc kệ có bị người khác đâm chọc hay không nhưng hiện tại hôn mê vẫn tốt hơn, vì thế nàng ta cũng không hề nói gì, chỉ cắm đầu đi theo mấy người này ra ngoài.
Lúc đi ra, nàng ta thấy được vết thương ở cổ chân, thế là kéo người phía trước quay lại, nghiêng đầu nhìn về phía nàng ta.
Đối phương cũng quay đầu lại kỳ quái nhìn nàng, sau đó nàng ta trực tiếp kéo quần dài ở cổ chân lên, giơ vết thương tương tự cho Na Tháp Toa nhìn.
Lúc này hai người mới phát hiện vết thương của mình giống nhau, không chỉ là vị trí mà ngay cả thảo dược đang đắp bên trên cũng tương tự. Tình hình hiện tại khiến Tát Lạc không kịp chuẩn bị, phải biết cả hai người này đều là người của xà tộc đấy.
“Ngoại nhân như hắn sao lại biết công dụng của loại thảo dược này?”
Nghe vậy, hai người nhìn nhau, bộ dáng đều đang hoang mang.
Tại sao lại biến thành như vậy, nhưng mà hiện tại họ không có thời gian để do dự, nếu tiếp tục chỉ mang tới phiền toái cho mọi người mà thôi.
Hai ngươi nuốt xuống nghi hoặc dâng tới miệng, không nghĩ tới vừa định nhấc chân đi tiếp đã nghe thấy tiếng bước chân truyền tới từ sau lưng.
Rơi vào đường cùng, mấy người họ không thể làm gì khác hơn là trốn sang một góc tối, không nghĩ tới họ vừa ẩn nấp xong thì người kia cũng hiện ra hoàn toàn.
Hóa ra là một người trong tám đại thánh, Na Tháp Toa bên cạnh thấy là người này thì lập tức hào hứng, định ra ngoài hội hợp, nhưng lại bị Tát Lạc ngăn lại.
Mấy người này nhìn không giống người mà họ từng nhận biết, trái lại giống như đã bị mê hoặc, hiện tại họ trốn tránh là rất hợp lý.
“Mấy người đừng ra ngoài vội, ta tới bên cạnh nhìn xem có nơi chạy trốn nào không.”
Sau đó hắn liền rời đi một mình, ở thời điểm hiện tại, hắn chỉ có thể đưa ra lựa chọn này.
Nhưng lựa chọn chỉ đủ để giải quyết một chút chuyện, cũng không thể giải quyết toàn vẹn, nhưng cái gì cần ưu tiên vẫn phải ưu tiên, tránh xuất hiện phiền toái không đáng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.